Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 227: Ranh giới của tử vong, hận thù chồng chất




Mặc Hàn đi giữa bầy bọ ngựa như đi dạo phố xem cảnh vui ý đẹp, bọn chúng không dám tấn công hắn mà chỉ đứng ở xa xa nhe răng gầm gừ, nước dãi chảy đầy miệng.
Lâu lâu lại có một vài con bọ ngựa không màng đến sống chết tấn công Mặc Hàn, liền bị hắn phất tay lên tạo thành vòng tròn pháp thuật hệ hỏa bắn ra từng đóa hoa rực lửa thiêu đốt nó thành tro bụi, nhiều con ở gần cũng bị tai họa biến thành than đen.
Cuối cùng thì Mặc Hàn đã đến được khu vực Derek đang chiến đấu với con đầu đàn.
Lúc này Derek với khuôn mặt hung ác, vết thương chằng chịt hiện đầy trên cơ thể, chúng đang tự khép lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, nhưng khí tức của Derek thì suy yếu dần.
Derek chỉ có sức mạnh Tam Dương sơ kỳ, miễn cưỡng có thể đánh bại một Tam Dương trung kỳ, nhưng như vậy không đủ để chống lại bọ ngựa đầu đàn.
Được chọn ra từ hàng chục ngàn con bọ ngựa để trở thành thủ lĩnh, đương nhiên nó không phải hạng tầm thường, cảnh giới của nó ở hiện tại là Tam Dương hậu kỳ, thêm cái tiềm lực to lớn kia, nó có thể chiến đấu với Tam Dương đỉnh phong, hên cho Derek rằng bọ ngựa đầu đàn chưa thức tỉnh năng lực tiến hóa, nếu không Derek sẽ bị giết chết, không thể nào trụ được lâu đến vậy.
“Kít!!” Con bọ ngựa đầu đàn há to miệng và gầm lên một tiếng kêu hung tợn, nó vậy mà không thể giết chết sinh vật nhỏ yếu hơn nó, tên kia có năng lực tái sinh, mỗi lần bị thương đều uống một thứ nước gì đó rồi hồi phục cấp tốc.
Phải biết là nó ôm rất nhiều hi vọng vào cuộc đột kích bất ngờ để trả thù cho bầy đàn của nó. Sau khi bị đánh bại bởi Thanh Vũ, nó mang theo những con bọ ngựa còn sót lại chạy trốn.
Tiếp theo nó tìm được một đàn bọ ngựa khác, nhờ vào tiềm lực cùng với lực chiến vượt cấp, nó ăn thịt luôn con bọ ngựa đầu đàn của bầy kia rồi chiếm đoạt chức vụ, trở thành thủ lĩnh mới, cho nên cảnh giới của nó cũng tăng lên cấp tốc, chưa đầy một tháng mà tăng liền hai bậc.
Dù thế, nó không dám dẫn bầy tấn công trực tiếp Thập Linh Hỏa thành mà là phái ra bọ ngựa giám sát từ xa, ánh mắt lạnh băng quan sát kẻ thù, chỉ chờ đợi kẻ thù có sơ hở liền tấn công.
Và nó đã chờ được đến ngày hôm nay, nhận được tin tức là Quân Đoàn Gaia bị bọn nhện đuổi theo, nó liền dẫn bầy đàn tấn công đánh chặn, chỉ cần hành động này thành công thì nó sẽ giết sạch được một nhóm kẻ thù.
Con đầu đàn nào ngờ được bầy đàn còn chưa đến nơi tập kích liền bị một lũ nhân loại chặn đường, mà lũ nhân loại này có số lượng rất ít lại có thể chống cự được bầy đàn của nó, không những thế, bầy đàn này lại tổn thất nghiêm trọng.
Sự tức giận của nó đã lên đến đỉnh điểm!
Derek thở hồng hộc dùng ánh mắt đề phòng nhìn bọ ngựa đầu đàn, tốc độ của nó cực kỳ nhanh, cho dù với sức mạnh lúc này, Derek vẫn không thể theo kịp chuyển động của nó, hắn chỉ có thể dùng thần thức để tìm xem những manh mối lần theo bọ ngựa đầu đàn và phản công.
Đôi cánh mỏng manh như một món trang trí xa xỉ ở sau lưng con bọ ngựa càng làm tôn lên vẻ đẹp của nó, mỗi một lần đôi cánh đó vỗ, là con bọ ngựa đầu đàn lại biến mất khỏi tầm mắt của Derek.
Lần này cũng không ngoại lệ, một luồng khí tức nguy hiểm bao phủ Derek, ánh mắt hắn không ngừng dò xét xung quanh, trong nháy mắt, Derek cảm nhận được luồng khí sắc bén ở sau lưng, rõ ràng con bọ ngựa đầu đàn tấn công phía sau hắn.
Derek không hề sợ hãi, ánh mắt hung ác, Derek dùng tốc độ lớn nhất để chuyển động cơ thể theo một đường cong sắc xảo, cái chân to khỏe đầy cơ bắp đá về phía sau theo hình vòng cung.
Bành!! Thân thể con bọ ngựa bị sức mạnh từ chân Derek đá bay ngang, đụng nát vài cây cổ thụ ở xa, mà Derek không khá hơn chút nào, đòn tấn công của hắn cùng lắm chỉ làm con bọ ngựa đau đớn một hồi mà thôi, nhưng đòn tấn công từ chiếc càng của bọ ngựa lại tạo thành một thương tổn lớn với Derek, chân đá trúng bị ngựa đã đứt rời khỏi Derek.
Rõ ràng là trong khoảng khắc kia, Derek và bọ ngựa đã đánh trúng lẫn nhau.
Sự quyết tâm tiêu diệt của bọ ngựa khiến nó không dừng lại một chút nào, ngay khi vừa ổn định cơ thể nó liền xông đến Derek.
Cây càng phản chiếu ánh sáng mặt trời như một thứ kim loại sáng bóng chém thẳng về phía Derek, hắn còn chưa ổn định thân thể, đòn tấn công đã giáng thẳng xuống, Derek gầm lên một tiếng, cưỡng ép cơ thể hoạt động giúp cho Derek đấm ra một quyền về bọ ngựa.
Xẹt!! Cây càng chém xuống người Derek, một vết thương dài dữ tợn thấy xương xuất hiện ở trên cơ thể Derek, máu tươi chảy ra ròng ròng.
Mà nắm đấm của Derek lại giáng vào đầu con bọ ngựa khổng lồ đẩy lùi nó ra xa, nhận lấy một quyền dồn nén của Derek, đầu óc bọ ngựa quay cuồng, miệng nó có một vệt máu.
Toàn thân Derek bủn rủn, không còn đến một chút sức lực nào, thân thể rơi xuống mặt đất, tinh thần mỏi mệt khiến Derek chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu, hắn biết được hắn đến cực hạn của bản thân.
“Các vị Quân Đoàn Trưởng, các anh em, tôi đã làm hết sức, mọi việc còn lại xin nhờ mọi người.” Derek nói với giọng đắng chát, trong mắt của Derek là một con bọ ngựa uy mãnh đang đâm thẳng đến hắn từ bầu trời xanh thẫm, Derek rõ ràng sinh mệnh của hắn đã đến hồi kết.
Trong thâm tâm Derek không cam lòng kết thúc như thế này, hắn còn muốn uống rượu với các anh em trong quân đoàn, hắn muốn chiến đấu cùng với mọi người để bảo vệ quê hương và tận mắt nhìn thấy giấc mơ vĩ đại đó thành hiện thực, và hắn cũng muốn trở nên mạnh mẽ để có thể khiêu chiến tên Giáo Hoàng thần bí kia.
Đến lúc cuối của cuộc đời, Derek chợt nhớ ra, cuộc đời của hắn còn quá nhiều việc chưa làm xong, hắn còn quá nhiều ước muốn chưa thực hiện được, nhưng mà tất cả những thứ đó đối với Derek bấy giờ là quá xa vời.
Bởi vì Derek phải chết! Sự không cam tâm khiến Derek trợn to đôi mắt lên nhìn con bọ ngựa khổng lồ, hắn cảm nhận được một thứ sức mạnh gì đó tiềm ẩn trong cơ thể, tựa như một vầng mặt trời đang ngủ say chờ đợi Derek đánh thức.
Có một thứ gì đó muốn thiêu đốt và tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ để tất cả mọi sinh vật đều có thể nhìn thấy được, Derek biết rằng chỉ cần hắn châm ngòi là có thể đạt được sức mạnh giết chết con bọ ngựa đầu đàn này, và hắn cũng biết được, cái giá phải trả cho việc này là gì!
“Xem như là mình làm một việc cuối cùng cho mọi người đi.” Derek nghĩ thầm và quyết định, chạm đến ranh giới của tử vong, Derek biết được một loại bí thuật của Quang Minh Giáo Đình, đó là thiêu đốt tinh thần, thiêu đốt mặt trời trong cơ thể giúp hắn có thể phát huy ra sức chiến đấu gấp mấy chục lần, nhưng cả thân thể hắn cũng bốc cháy từng mảnh từng mảnh cho đến khi tan biến vào hư vô, không còn sót lại một thứ gì để chứng minh hắn tồn tại ở trên cõi đời.
Ngay lúc mặt trời ở trong cơ thế Derek vừa muốn bốc cháy lên, thì một cánh tay đã chạm vào cơ thể hắn rồi nâng Derek giữa không trung, Derek ngẩn ngơ, mặt trời đang muốn thiêu đốt kia yên lặng lại, hắn nhìn thấy được một khuôn mặt quen thuộc đang cười với hắn.
“Cậu tên Derek phải không? Quả thật là một chiến binh dũng mãnh.” Mặc Hàn nhìn Derek rồi khen một tiếng từ tận thâm tâm, hắn nhìn thấy Derek muốn thiêu đốt để đổi mạng với con bọ ngựa đầu đàn, đáng lẽ ra, Derek đánh không lại bọ ngựa nhưng vẫn có thể chạy trốn, với tu vi Tam Dương sơ kỳ, Derek còn sợ gì không sống tốt ở vùng đất khác?
Thế mà Derek cứ lựa chọn cầm chân bọ ngựa cho đến khi sức cùng lực kiệt, cuối cùng lại muốn đồng quy vu tận. Điều đó làm Mặc Hàn coi trọng Derek cùng với tán thưởng hắn.
Bọ ngựa đầu đàn xem tên nhân loại không còn sức lực để tái sinh, nó liền muốn chém giết con mồi khó chịu này cho hả giận sau đó giết sạch luôn lũ ở ngoài kia, nào ngờ một con mồi lại xuất hiện nữa.
Mặc kệ, nếu đã muốn chết thì nó sẽ thành toàn cho hai con mồi nhỏ bé! Cây càng khổng lồ giơ lên và vung xuống, mắt thấy con mồi liền muốn bị chém thành hai mảnh thì—
“Đừng làm rộn!!” Một âm thanh không kiên nhẫn vang lên.
Bành!!
Cây càng còn chưa vung hết, thân thể khổng lồ của con bọ ngựa như bị thứ gì đó đập mạnh vào, nó vụt đi lao lên bầu trời rồi rơi xuống mặt đất ở xa theo hình vòng cung.
Cái lớp da màu vàng tỏa sáng lấp lánh nát vụn không còn hình dạng ban đầu, cái cổ bọ ngựa khổng lồ hơi méo sang một bên, đến giờ phút này nó vẫn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Tại sao mình lại bay lên bầu trời a? Con bọ ngựa nghi hoặc.
Mặc Hàn thu bàn tay lại rồi nhìn Derek có đôi mắt sửng sốt, hắn cười nói: “Giải quyết xong con ruồi ồn ào, để ta giúp cậu chữa trị vết thương trước, nếu không cậu sẽ mất máu đến chết.”
Mặc Hàn nói xong, hắn liền lấy ra hai cái bình ngọc rồi đổ vào miệng Derek, một bình chứa đan được Liệu Thương Đan, một bình chứa sinh mệnh chi thủy, hắn nhìn thấy được khả năng hồi phục của Derek đến từ sinh cơ trong cơ thể, chỉ cần bổ sung sinh cơ là Derek sẽ hồi phục cấp tốc.
Miệng Derek uống ực ực, sau đó hắn nhắm mắt lại tập trung hồi phục, vết thương trên cơ thể Derek từ từ khép lại. Mặc Hàn gật đầu một cái rồi thả Derek lên một ngọn cây ở dưới.
Bọ ngựa đầu đàn còn chưa đến, tinh thần quay vòng vòng nó vừa hồi phục liền bay lên cao, dùng ánh mắt tức giận nhìn Mặc Hàn, sau đó ánh mắt biến thành sợ hãi, nó cảm nhận được sức mạnh của Mặc Hàn hơn nó không biết bao nhiêu lần, hơn có khí tức như hung thú còn đọng lại xung quanh Mặc Hàn càng làm nó kiêng kỵ.
Lũ bọ ngựa xung quanh không nhúng càng vào trận chiến của thủ lĩnh, khi thấy thủ lĩnh bị đánh bay, bọn chúng liền phóng tới bao bọ ngựa đầu đàn vào trong rồi đề phòng Mặc Hàn.
“Hình như nó là bọ ngựa đã tấn công Thập Linh Hỏa thành lúc trước, nếu thế thì không thể để nó chết dễ dàng như vậy được.” Mặc Hàn hứng thú nhìn lũ bọ ngựa.
Nếu hỏi người ở Thập Linh Hỏa thành rằng họ hận nhất sinh vật gì, họ sẽ trả lời mà không cần suy nghĩ là con bọ ngựa đầu đàn này! Mặc Hàn hiểu rõ mọi người đè đi sự thù hận để sống tiếp, thể hiện ở bên ngoài là một không khí có vẻ tươi tắn, nhưng ở bên trong, sự thù hận càng lúc thì càng tích lũy nhiều, cho đến một giới hạn nào đó sẽ vỡ ra, cho nên Mặc Hàn muốn giải quyết tâm sự này, để mọi người có thể tận tay trả thù, hắn muốn bắt con bọ ngựa đầu đàn để làm điều đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.