Quang Chi Tử

Chương 8: Ma pháp thủy tinh




Rời khỏi lữ điếm , ta chầm chậm bước trên đường , hoàn toàn vô mục đích , trong lòng thầm nghĩ hiện giờ tại Ngải Hạ vương quốc , ta hoàn toàn mất đi địa vị vốn có , không biết sau này còn có thể gặp lại các vị sư phụ hay Hải Thủy khả ái hay không .
Chính lúc đang đi lang thang trên đường , đột nhiên ở phía trước nghe có tiếng rao :
- Bổn tiệm hôm nay khai trương , hoan nghênh các vị đại gia đến mua bán .
Ta ngẩng đầu lên nhìn , nguyên lai là một cửa hàng châu báu , cửa hàng châu báu , ta trong lòng nhất động , hiện tại ta mang theo hơn trăm nhân khẩu , chi tiêu chắc chắn không ít , nhưng trên người ta toản thạch tệ đã không còn nhiều , chắc phải bán bớt vài viên bảo thạch xem sao .
Nghĩ tới đây , ta vội vã bước tới , tiệm châu báu này quả nhiên vừa mới khai trương , nhìn rất khang tranh đẹp đẽ , khí phái quả nhiên không tệ , ta mới vừa tới cửa , một gã tiểu nhị đã ra đón , hỏi :
- Tiên sinh , mời ngài vào xem hàng , chúng tôi vừa mới khai trương cửa hàng , mua hàng sẽ có ưu đãi .
Ta gật đầu , theo hắn đi vào bên trong .
Trong cửa hàng , số người mua sắm quả thật không ít , cũng đều đang lựa chọn những gì mình thích .
Ta hỏi tiểu nhị :
- Ở đây các ngươi có thu mua bảo thạch không ?
Tiểu nhị ngây ra một lát , nói :
- Mua ư , ngài có bảo thạch muốn bán sao ?
Ta lập tức gật đầu .
Tiểu nhị nói :
- Ngài chờ một chút , ta gọi người tới .
Nói xong xoay người đi vào một gian phòng .
Không lâu sau đó , tiểu nhị quay trở lại , đi cùng một người vừa nhìn đã biết là thương nhân trạc tuổi trung niên , tiểu nhị nói :
- Vị này chính là lão bản của chúng tôi , ngài có thể bàn chuyện với ông ấy .
Lão bản nói :
- Mời ngài vào bên trong này , chúng ta bàn luận tiếp .
Lão bản này làm ăn buôn bán , biết rõ là tài phú không thể mang ra ngoài cho người ta biết ( tài bất năng lộ ) .
Hắn đưa ta vào phòng làm việc , đóng cửa lại rồi hỏi :
- Tiên sinh , ngài có gì muốn bán ?
Ta từ túi không gian lôi ra một khối tử thủy tinh lớn bằng nắm tay , vừa nhìn qua , lão bản kinh hãi thốt lên :
- Tử thủy tinh , hơn nữa lại là 1 khối lớn .
Hắn cẩn thận tiếp lấy , mê mẩn ngắm nhìn không nỡ rời tay .
Ta hỏi lại :
- Ngươi muốn mua không ?
Lão bản vừa gật đầu lát sau lại lắc đầu , nói :
- Khối thủy tinh này phi thường trân quí , nó không có 1 chút tì vết , có thể dung nạp đại lượng ma pháp lực , đích thị là cực phẩm tử thủy tinh , có thể chi trì cho 1 Đại khẩu kính ma pháp đại pháo ( ma pháp đại pháo khởi động phi thường khó khăn , mặc dù uy lực cường đại , nhưng chỉ có thể dùng làm vũ khí phòng ngự cho thành trì , một lần bắn tương đương với ma pháp công kích cấp 6-7 , mỗi lần bắn phải mất một thời gian dài hội tụ năng lượng . Năng lượng chủ yếu cung cấp cho nó chính là từ ma pháp thủy tinh phát ra . Bởi vì ma pháp thủy tinh trân quí ngoại trừ thiểu số thành thị biên giới trọng yêu , chỉ có cứ điểm Tư Đặc Luân mới có 200 khẩu Đại khẩu kính ma pháp đại pháo , đây cũng là nguyên nhân chính tại sao cứ điểm Tư Đặc Luân vững chãi phi thường ) bắn trên 1000 phát . Ta sợ chúng ta không đủ tiền mua .
A , cửa hàng châu báu lớn như vậy mà ngay cả khối tử thủy tinh này của ta cũng không mua nổi , ta nhíu mày hỏi :
- Vậy ngươi có thể giúp ta định giá món này không ?
Lão bản không chút do dự nói :
- Tối thiểu giá cũng 20000 toản thạch tệ .
Nhiều như vậy sao , 20000 toản thạch tệ đối với ta quả là tài sản khó gặp . Ta mỉm cười , nói :
- Mặc dù giá ngươi đưa ra hơi thấp , nhưng lúc này ta đang cần tiền gấp , nếu ngươi có thể trả 20000 toản thạch tệ , ta bán nó cho ngươi .
Mắt lão bản lập tức sáng rực lên , hiển nhiên đối với khối thủy tinh này không thể cưỡng nổi , hắn cắn răng , nói :
- Như vậy đi , ngài chờ ta một chút , ta đi tìm mấy vị bằng hữu xem có khả năng vay mượn tiền của họ không , nguyên lai chúng ta mới vừa khai trương , tiền bạc cũng đều đổ vào hàng hóa rồi , có chút hơi khó chu chuyển vốn .
Lão bản vội vàng ra đi , ta ngắm nghía khối thủy tinh này thật kĩ , ngọai trừ cảm giác thấy nó ẩn tàng ma lực cường đại bên trong thì cũng chẳng thấy gì đặc biệt , chỉ vậy mà đáng giá bao nhiêu là tiền . Nếu lão bản nọ thấy được ma pháp trượng Tô Khắc Lạp Để giắt sau lưng ta , đang bị ma pháp bào phủ lên , không biết vẻ mặt sẽ trông như thế nào .
Thời gian không lâu sau , lão bản nọ mồ hôi đầy đầu vội vã quay lại , thấy ta vẫn ngồi đó , rõ ràng cảm giác được hắn thở phào nhẹ nhõm , ta cười , nói :
- Sao ? Sợ ta đi mất hả ?
Lão bản xấu hổ cười nói :
- Ta đã chuẩn bị tiền xong rồi , chúng ta bây giờ phải đi ma pháp công hội chuyển tiền .
Các giao dịch tài chính trọng đại , chủ yếu toàn giao dịch thông qua ma pháp công hội .
Ta theo hắn đến ma pháp công hội , phát hiện ra nơi này cũng có dán cáo thị truy nã ta , hoàn hảo may mắn là ta mang theo nón tre . Khi ta giao tử tinh tạp ra cho lão bản , hắn kinh ngạc nói :
- Ngài sở hữu tử tinh tạp , vậy ngài nhất định là ma pháp sư có danh tiếng tại Đại lục rồi .
Ta lạnh lùng nói :
- Ngươi bất tất phải hỏi nhiều như vậy , mau nhanh nhanh chuyển khoản cho ta .
Dưới sự giám sát của ta , lão bản chuyển 20000 toản thạch tệ vào tài khoản của ta , ha ha , ta thành phú ông rồi .
Quay trở lại tiệm châu báu , ta mang tử thủy tinh giao cho hắn , nhìn bộ dạng hắn xoắn xuýt lên viên tử thủy tinh , ta cười thầm trong bụng .
Lão bản khiêm tốn nói :
- Pháp sư đại nhân , nếu ngài sau này cón có ma tinh thạch tuyệt với thế này , nhất định ưu tiên bán cho bổn tiệm , chúng ta nhất định sẽ trả giá hợp lý cho ngài .
Ta lắc đầu nói :
- Có lẽ là không được , sau này ta phải đi rất xa , không biết về sau có quay lại thành thị này nữa hay không . “
Lão bản mỉm cười nói :
- Chúng ta đây là tiệm châu báu Tường Thụy , có cả hệ thống lớn , chỉ cần tại Đông Đại lục này , bất kì thành thị nào có quy mô hơi lớn một chút đều có chi thánh cả .
A , hóa ra cũng có cả hệ thông tiệm châu báu như vậy .
Lão bản lấy trong người ra một tập danh thiếp , nói :
- Cái này dành cho khách quí của bổn tiệm , chỉ cần ngài cầm nó thì dù đi đến bất cứ chi nhánh nào cũng đều được ưu tiên tiếp đãi hết .
Ta tiếp lấy một tờ danh thiếp màu vàng , nói :
- Danh thiếp này cũng chia cấp bậc nữa a ?
Lão bản nói :
- Đương nhiên , phân làm 5 loại , cái này chính là loại cao cấp nhất , chỉ có khách hàng quan trọng bậc nhất của chúng ta mới có thể sở hữu
Ta cười ha ha , nói :
- Ta rất lấy làm vinh hạnh , sau này có cơ hội hợp tác cùng các vị .
Nói xong , ta thu lấy danh thiếp rồi đứng lên .
Lão bản tự mình đưa ta ra đến cửa tiệm , nhìn bộ dạng hắn xuân phong đắc ý tươi phơi phới có thể thấy lần giao dịch này thu lợi không ít . Đúng là sau này , bởi vì ta lui tới thường xuyên nên hệ thống tiệm châu báu này đã phát triển thành hệ thống tiệm châu báu lớn nhất Đại lục . Đương nhiên ta cũng từ bọn họ thu nhận được toàn bộ chi phí trang trải cần thiết .
Ta xuất ra 100 toản thạch tệ tai chợ mua ngay 2 cỗ xe lớn chất đầy hàng hóa , nhu yếu phẩm rồi trở về lữ điếm . Thật vô cùng muốn cảm tạ Long tộc hào phóng a , sau này không cần lo thiếu tiền tiêu nữa .
Ngày hôm sau , đem nhu yếu phẩm cấp phát cho mỗi thôn dân xong xuôi , chúng ta lại tiếp tục hướng về Tu Đạt vương quốc hành trình .
Dọc theo đường đi , chúng ta giống như một dong binh đoàn tự cư , cũng hoàn toàn không gặp phải phiền phức gì , thuận lợi tới thành Phác Lợi Mã . Chính tại nơi đây , ta lần đầu tiên khởi nghiệp dong binh , nơi này với sơn cốc Chiến Hổ đại ca xây dựng căn cứ vốn cũng rất gần

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.