Quang Chi Tử

Chương 6: Đa quản nhàn sự




Thật sự là rất đông người a, thân thể ta có thể tạm coi là cường tráng mà vẫn mất không ít sức lực mới tiến lên được phía trước, mặc dù còn có vài người ở trước mặt nhưng nhờ chân ta tương đối dài nên vẫn có thể nhìn thấy hết mọi diễn biến trên sân đấu.
Sân đấu rộng khoảng 500 thước, chung quanh được vây bằng dây thừng, một bên sân đã có 10 người ngồi hình như là nơi để tiếp khách quý cùng người nhà của gia chủ. Giữa tràng chỉ có một người con gái, lụa mỏng che mặt, từ khuân mặt như ẩn như hiện của nàng cũng có thể mơ hồ thấy được nàng quả thực là một mỹ nữ, đó hẳn là con gái của thành chủ. Bên cạnh nàng là một trung niên nhân mập mạp ăn mặc rất hoa lệ có lẽ đó chính là thành chủ.
Giữa sân, đang có 2 ma pháp sư so tài, ta nhìn kỹ ma pháp của họ không khỏi cười thầm, thực lực bọn họ trong mắt ta quả thực quá yếu, dường như chỉ đạt đến trung cấp ma pháp sư, một người phóng tiểu hoả cầu, bên này một phong nhận trả lại, nhìn qua tưởng chừng như đấu rất kịch liệt.
Trách sao nhiều ngày như vậy mà vẫn chưa có kết quả, thì ra đều là những ma pháp sư quá gà, nếu tuỳ tiện phái ra một đệ tử của hoàng gia cao cấp ma pháp học viện chúng ta, sợ rằng có thể đoạt được mỹ nhân kia vào tay.
Bởi vì tuyển thủ tham gia tỷ tí quá yếu khiến hứng thú của ta giảm đi không ít.
Lúc này, tên phong hệ ma pháp sư đã có chút ưu thế hơn, dựa vào thân pháp linh hoạt cùng công kích biến hoá đa đoan rất nhanh đã giành thắng lợi.
Một lão đầu mặc ma pháp bào ngồi trong hàng khách quý đi tới tuyên bố :
- Phong hệ ma pháp sư Thiên Diệu chiến thắng, còn có vị anh hùng nào nguyện ý thượng tràng tỷ thí không ?
Cứ như vậy, tỷ thí tới tới lui lui 1 tràng lại 1 tràng, không có người nào có thể trụ lại chiến thắng đến 2 người, đến gần cuối còn có 2 tuyển thủ vì lưỡng bại câu thương mà kết thúc. Loại tỷ thí cấp thấp này ta càng xem càng thấy vô vị, vừa định xoay người bỏ đi đột nhiên một trận cuồng phong thổi qua, một thân ảnh nhỏ gầy đã xuất hiện ở giữa sân.
Ta định thần nhìn lại, thì ra chính là thanh niên vừa nãy đã không trả lời ta, hắn bây giờ so với lúc nãy như hai con người khác nhau vậy, đang ngạo nghễ đứng giữa sân. Trên người mặc một bộ ma pháp bào hoa lê, ta giật mình nhìn kỹ trên ma pháp bào của hắn có 6 ngôi sao, nói cách khác, hắn có danh phận của ma đạo sĩ.
Mọi người ở đây hiển nhiên đều bị trang phục của hắn làm cho hoảng hốt, vị lão ma pháp sư trọng tài cung kính hỏi :
- Vị ma pháp sư này, ngài là ma đạo sĩ sao ?
Tên thanh niên kia liền ưỡn ngực ra, ngạo nghễ nói :
- Đương nhiên, ta là đệ tử hoàng gia cao cấp ma pháp học viện đệ tam niên cấp, bài danh thứ 6 toàn học viện Mã Khắc _ Tắc Đắc, chủ tu hoả hệ ma pháp, thứ tu phong hệ.
Lời hắn nói làm tất cả mọi người tại đây đều phát ra tiếng kêu thán phục, không ngờ danh khí của tiểu tử Mã Khắc này còn đồn ra cả ngoài hoàng gia cao cấp ma pháp học viện .
Ta vốn đang định đi nhưng tên giả mạo này đã khiến ta ngừng chân, chẳng nhẽ còn có một Mã Khắc thứ hai. Nếu ta nhìn không nhầm thì hắn chỉ đạt thực lực của cao cấp ma pháp sư mà thôi, nếu có người nào lên đấu thì còn không tự lộ ra sao.
Ngoài dự đoán của ta, không ngờ trên mặt lão ma pháp sư toát ra vẻ cung kính, lão cung cẩn nói :
- Ta đại biểu thành chủ hoan nghênh Mã Khắc ma đạo sĩ đến tham gia trận đấu. Có vị anh hùng nào lên nghênh chiến không ?
Qua một lúc, không thấy có ai dám ra nghênh chiến, ta chợt tỉnh ra, trách sao hắn không lên từ trước, thì ra hắn đợi cơ hội có người đấu đến lưỡng bại câu thương sau đó hắn lại lên xưng danh thì làm gì có ai muốn lên tiếp nữa, cũng rất có tính toán đây.
Mặc dù, ta không thích nhúng vào việc xã hội nhưng chuyện này có quan hệ đến danh dự của Mã Khắc nên ta cất tiếng hô to :
- Tiểu tử giả danh, đi xuống đi .
Thanh âm ta vốn lớn lại dụng thêm ma pháp lực vào khiến không ai đoán được vị trí của ta.
Tên giả mạo trong sân biến đổi sắc mặt, rất nhanh lại khôi phục lại như bình thường, hắn lớn tiếng hỏi lại :
- Vị anh hùng nào nói giỡn với tiểu đệ, nếu nguyện ý chỉ giáo, tiểu đệ cung kính bồi tiếp .
Vốn mọi người đang vây xem ở đây bi cau nói vừa rồi của ta làm dao động không nhỏ, bây giờ lại bị hắn khéo léo chuyển hướng chú ý. Bất quá hắn đã thực sự làm ta nổi giận.
Ta dụng thuấn di tới giữa sân, mỉm cười nói :
- Ta chính là vị anh hùng nói ngươi mạo danh đó .
Tên này hiển nhiên là không hề chú ý bộ dáng của ta lúc ta hỏi đường, cay mày nói :
- Vị bằng hữu này, nếu muốn chỉ giáo thì mời ra tay đi .
Ta không để ý đến hắn, quay người nói với trọng tài :
- Ngài hảo, lần này ta vốn không phải tới để chiêu thân, chủ yếu là giúp bằng hữu bảo vệ danh dự, xin ngài thứ lỗi cho .
Lão ma pháp sư nhíu mày nói :
- Xin hỏi, tại sao ngươi nói vị ma pháp sư này là giả mạo ?
Ta mimỉ cười đáp :
- Không có gì, bởi vì Mã Khắc _ Tắc Đắc chính là bằng hữu của ta, còn ta mới rời hoàng gia cao cấp ma pháp học viện không lâu, hai ngày trước chúng ta còn gặp nhau mà .
Lời ta nói nhất thời khiến mọi người cùng chú ý, dưới đài liền xôn xao lên bàn tán không ngớt.
Trên mặt tên thanh niên hồng lên, hắn cả giận nói :
- Ngươi nói bậy, ta mới nhận không ra ngươi thì có. Nói mau, ngươi dám mạo nhận uy danh hoàng gia cao cấp ma pháp học viện chúng ta tới đây làm loạn là có ý gì ?
Ta cười ha ha đáp lại :
- Ta đến không vì lý do gì cả, người có ý chính là ngươi đó, nếu ngươi yêu mến tiểu thư nhà người ta sao không bằng chính bản lãnh của mình mà tranh đoạt đi, đừng mạo danh người khác .
Tên thanh niên nói với lão ma pháp sư :
- Ta muốn tỷ thí cùng hắn ngay lập tức, rửa sạch mối thù hắn dám vũ nhục ta này .
Lão ma pháp sư nhìn thoáng qua thành chủ, khi nhân được ám chỉ đồng ý lão mới quyết định :
- Được rồi, vậy tỷ thí bắt đầu, xin hai vị lưu ý chỉ điểm tới là dừng thôi, đồng thời đừng làm bị thương mọi người xung quanh.
Không hổ là lão hồ ly, lão mới là người rất tinh minh, biết rằng nếu một trong hai người chúng ta nói thật thì kết giới nơi sân khẳng định không chống nổi, cho nên đã nhắc nhở chúng ta trước.
Ta đồng ý :
- Được rồi, ta cũng muốn lĩnh giáo một chút, nhìn xem đên tột cùng ngươi có bản lãnh gì mà dám giả mạo Mã Khắc .
Tên thanh niên không hề trả lời, ra sức ném về phía ta một hoả cầu rất lớn. Hoả cầu mang theo nhiệt khí cực lớn bay lại phía ta.
Có vậy mà cũng muốn đấu với ta, ta không buồn đỡ nữa, đợi đến khi hoả cầu bay tới trước mặt ta mới giơ tay lên. Lúc thấy ta giơ tay lên tên thanh niên kia cũng hoàn toàn mất đi liên lạc với hoả cầu của hắn.
Hoả cầu bị ta cầm nơi tay, tiếp tục cháy sáng, toả chiếu đỏ bừng gương mặt của ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.