Quang Chi Tử

Chương 31: Vĩ thanh




Hai năm sau.
Trong một thôn nhỏ ngoài thành Sâm Khoa.
Ta và Hải Thủy cùng với phụ thân nàng lo lắng chờ đợi bên ngoài một căn phòng.
Đúng vậy, chính là Hải Thủy. Lúc trước, khi ta trở lại pháo đài Tiểu nhu đã nói cho ta biết rằng, dù Hải Thủy đã chết nhưng nàng đã dụng đặc thù năng lực của Cửu Vĩ Thiên Hồ dung nhập hồn phách của Hải Thủy vào thân thể của mình. Đồng thời cũng khiến toàn bộ hồn phách Hải Thủy ngủ say.
Sau đó, chúng ta cùng đi tìm toàn bộ vật phẩm mà Tiểu nhu cần để chuyển hóa thành người. Dưới thần lực cường đại của ta ủng hộ rốt cuộc Tiểu nhu đã hóa thành người, linh hồn Hải Thủy cũng thức tỉnh theo. Mà hình dáng Tiểu nhu cũng là biến thành bộ dáng của Hải Thủy.
Mặc dù Hải Thủy đã mất đi thân xác trước đây cùng toàn bộ ma pháp lực nhưng cuối cùng nàng đã có thể sống chung một chỗ với ta, đối với cả hai ta mà nói, không gì có thể làm chúng ta vui mừng hơn nữa.
Vì trong lúc chiến đấu với yêu tộc thần hộ lĩnh đã biểu hiện quá siêu phàm nên đã nhận được sự thừa nhận của tất cả các chủng tộc, thần hộ lĩnh đã trở thành một quốc gia độc lập, nhân số quốc gia thủy chung bảo trì khoảng một vạn người, hơn nữa Ma tộc còn gọi thần hộ lĩnh là Uy Đặc Nã có nghĩa là Thần thánh. Ta cũng trở thành lĩnh chủ của Uy Đặc Nã. Một người thích tự do như ta làm sao có thể chịu trói buộc ở một phương được. Trong một đêm khuya, ta đã để lại một phong thư, lặng lẽ mang theo Mộc Tử và Hải Thủy ra đi, về gia hương của ta.
Cũng rất may là trước đây, khi yêu tộc quay trở lại đại lục quê nhà ta không hề xuất hiện yêu quật, ba ba, mụ mụ của ta đều vẫn bình an, bọn họ thấy ta dẫn về hai lão bà tuyệt mỹ quay lại đều rất cao hứng, cười không khép miệng lại được.
Tiểu Kim bây giờ ở trong một sơn cốc cách đó không xa, dù phụ vương nó đã phó thác long tộc cho nó nhưng nó cũng giống như ta, không thể chịu nổi sự gò ép nên đã tự động lần theo khí tức của ta mà tìm đến.
Chúng ta đã cử hành một hôn lễ nho nhỏ ở thôn nhà, ở đây, không có ai biết về việc ta là Quang Chi Tử đã cứu cả đại lục. Sau đó, để tránh khỏi sự "Đuổi giết " của những huynh đệ thần hộ lĩnh ta đã mang theo Mộc Tử, Hải Thủy và tiểu kim cùng du sơn ngoạn thủy khắp đại lục, cho đến 9 tháng trước Mộc Tử đã có thai đứa con đầu lòng với ta chúng ta mới quay về quê nhà.
-Tại sao còn chưa có sinh vậy ? Tại sao còn chưa có sinh vậy ?
Ta lo lắng đi qua đi lại. Hải Thủy an ủi :
-Yên tâm đi, có mụ mụ chiếu cố Mộc Tử tỷ tỷ nhất định vô sự mà.
-OA !
Hải Thủy vừa dứt lời một tiếng trẻ con khóc rốt cục cũng vang lên từ phòng trong, ta nhất thời mừng rỡ, ôm chặt lấy Hải Thủy nói :
-Sinh rồi, rốt cuộc sinh rồi.
Ba ba thì thào nói ;
-Ta, ta có cháu rồi.
Nhưng cửa phòng vẫn chưa mở ra, chúng ta còn đang ngẩn người mất một lúc lại thêm một tiếng khóc vang lên. Ta và ba ba đồng thời đưa mắt nhìn nhau thất thanh nói :
-Song thai.
Cuối cùng, cửa phòng cũng mở ra, mụ mụ hưng phấn bước ra cùng bà mụ:
-Thật tốt quá, Trường Cung, Mộc Tử sinh cho ngươi hai người con trai.
Tâm trí ta chợt trống rỗng, hai con trai, ta có hai đứa con trai rồi, ta làm ba ba rồi. Ta vội bước vào phòng, chạy đến bên giường Mộc Tử. Nàng có vẻ rất suy yếu nhưng tinh thần cũng rất tốt.
-Trường Cung, chúng ta có con rồi.
Ta kích động gật gật đầu, rồi nắm lấy tay Mộc Tử :
-Cám ơn muội, cám ơn muội, ta rốt cuộc đã làm cha rồi.
Mộc Tử khẽ nghiêng đầu nói :
-Huynh mau nhìn con xem, hình như muội thấy hai huynh đệ chúng rất khác nhau a !
Ta nhìn theo ánh mắt của Mộc Tử, chỉ thấy hai hài nhi đang nằm trong hai cái nôi. Mặt ngoài hai đứa đều giống nhau như đúc nhưng khí chất của chúng lại bất đồng, ta vận thần lực trong cơ thể, cẩn thận kiểm tra thân thể chúng, ta giật mình phát hiện, hai đứa con thì một đứa mang Quang thuộc tính còn một đứa mang Ám thuộc tính.
-A ! Mộc Tử, muội sinh cho ta một đôi Quang Ám song tinh a !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.