Quang Chi Tử

Chương 30: Bố trí nhiệm vụ




Trở lại thân vương phủ lâm thời, ta triệu tập mọi người lại. Thời gian gấp gáp, ta không phải khách khí.
- Tu Ti đại ca, phiền ngươi mau đem các huynh đệ triệu tập lại lẻn vào yếu tắc. Không phải tổng cộng 500 người sao, tạm thời xưng là cấm vệ đoàn. 500 người chia làm 5 tổ, xưng 5 trung đội, phân biệt do ngươi, Chiến Hổ đại ca, Cao Đức, Hành Áo, Đông Nhật suất lĩnh. Nghe được tín hiệu thì lập tức đi đến Đông môn tập hợp. Bây giờ thế cục đối với chúng ta rất bất lợi, ta cũng không biết Khả Trát tới gặp sẽ có kết quả gì. Rất có thể hắn ta sẽ có hành động bất lợi cho chúng ta, cho nên, mọi người tùy thời cơ tốt mà chuẩn bị phá vòng vây. Mộc Tử, muội và Khách huynh đệ cùng với Kiếm Sơn mười hai người đi theo ta. Ta đợi một lát rồi phân phó tiểu Kim mang theo tiểu Nhu trước tiên ra khỏi thành, tại Đông môn tùy thời tiếp ứng chúng ta. Tu Đạt dù sao với chúng ta cũng đã có hòa đàm hiệp nghị, mọi người nhanh tay tận lực tập trung đến đây.
Ta hết thảy mọi việc cũng bố trí xong, Tu Ti nói với ta:
- Trường Cung, kỳ thật ngươi bây giờ cũng không nên quá khẩn trương, mặc dù cục diện bây giờ không phải là tốt lắm, nhưng mà, ta phỏng chừng Khả Trát giảo hoạt, hắn hẳn là sẽ không làm ra chuyện gì bất lợi đối với chúng ta. Dù sao bây giờ ba phần lực lượng thì có một phần hòa đàm, binh lính phía dưới cũng không muốn chiến tranh. Bây giờ chúng ta chủ yếu phòng bị âm mưu của hắn.
Ta mỉm cười nói khẽ với Tu Ti:
- Ta tập trung mọi người lại, không riêng gì vì chuẩn bị lui về, mà có một ý định, đó chính là lúc cần phải tiến hành vũ lực uy hiếp, Các vị huynh trưởng, ta hy vọng các ngươi tùy thời cơ tốt mà cuối cùng chuẩn bị chiêu tối hậu , đối với trăm vạn đại quân trước mặt, chỉ có như vậy mới có thể chính thức uy hiếp bọn họn.
Tu Ti trong lòng cả kinh:
- Trường Cung, ngươi nói là cần…
Ta gật đầu nói:
- Cái này chỉ là biện pháp bất đắc dĩ. Mặc dù chúng ta thực lực hoàn toàn không đủ, nhưng hẳn là phải phát huy vài thành uy lực mới được.
Nghe ta nói chuẩn bị chiêu tối hậu, sắc mặt mọi người cũng đều ngưng trọng hẳn lên. Nhưng không ai có bất cứ lời dị nghị nào.
Lúc này, thân vương cùng Thiểm Vân đi tới, chúng ta nhanh chóng nhường chỗ cho bọn họ ngồi xuống.
Ta an ủi thân vương nói:
- Bá phụ, ngài không cần lo lắng. Sự tình không có nguy cấp như vậy, ngày mai Khả Trát sẽ tới, ta muốn xem hắn muốn làm cái gì? Ta thiệt không tin hắn dám đem tánh mạng của hơn mười vạn quân đội của hai quốc gia ra đánh cuộc.
Thân vương gật đầu nói:
- Trường Cung, nếu bọn họ đối với các ngươi bất lợi, ta sẽ phái Thiểm Vân đi theo các người. Một khi phát hiện sự việc không đúng, các ngươi lập tức từ Đông môn thoát đi. Giữ lại rừng xanh lo gì không có củi đốt. Tận lực bảo tồn thực lực mới là điều trọng yếu.
Ta nghĩ thầm rằng, Khả Trát nhất định sẽ không dễ dàng tiến hành hòa đàm như vậy. Nếu không, hắn cũng đã không cần phải liên hợp với Đạt Lộ vương quốc. Hắn dám chắc phải có mục đích gì, chỉ là bây giờ chúng ta còn không biết thôi. Ta đã từng kinh Khả Trác thúc thúc, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Nghĩ đến Khả Trát, ta cũng đồng thời nhớ tới huynh đệ tốt nhất của ta cùng với Hải Nguyệt. Không biết bọn họ có cùng đi tới hay không?
Khả Trát tới yếu tắc lần này mang theo hai binh đoàn ma pháp sư. Chứng kiến tình cảnh này, tâm trạng của ta trầm hẳn xuống, bộ dáng này của hắn đâu phải đi đến một cuộc hòa đàm.http://4vn/forum/showthread.php?p=153017#post153017
Khả Trát trước tiên gặp mặt Phong Hòa nguyên soái cùng Vu Đôn. Bọn họ nói chuyện suốt một canh giờ, sau đó mới đến Thân vương cùng chúng ta.
Mã Khắc hiển nhiên cũng có mặt, trên mặt hiện ra vẻ kích động. Sau khi nhìn thấy chúng ta tiến đến, hắn sắp xếp cho mọi người xong ôm bả vai ta nói:
- Lão đại, lão đại, ngươi thật sự không chết, thật tốt quá, làm ta lo muốn chết.
Cảm tình của Mã Khắc làm cho ta phi thường cảm động. Nhưng bây giờ tâm tình của ta không thể dao động, còn có chuyện trọng yếu đang chờ ta làm.
Ta nhẹ nhàng đẩy Mã Khắc ra:
- Huynh đệ, chuyện sau hãy nói, ta trước tiên cùng Khả Trát bệ hạ bàn luận chút chuyện được không?
Mã Khắc gật đầu, con mắt đỏ hoe về chỗ của mình.
Khả Trát giống như trước kia chưa từng xảy ra chuyện gì, tự mình đứng dậy, đi tới trước mặt ta, vỗ bả vai ta nói:
- Trường Cung gặp lại ngươi thật sự là tốt quá. Trong khoảng thời gian này có khỏe không?
Ta thản nhiên nói:
- Nhờ hồng phúc của ngài, còn chưa chết được.
Ta trong lòng ớn lạnh, con người Khả Trát này dám làm những điều chưa ái dám làm, người này thật là đáng sợ.
- Nghe nói, ngươi bây giờ đã là sứ giả của Thần, cái này thật là phước khí của Ngả Hạ chúng ta. Mọi chuyện trước kia đều là hiểu lầm, ta cũng đã thu hồi mệnh lệnh lúc đầu, ngươi vẫn như cũ là người dân của Ngả Hạ vương quốc chúng ta.
Hắn là dùng mũ con dân để áp bức ta.
- Cảm ơn ngài, không biết lần này ngài đích thân tới tuyền tuyến là vì cái gì?
Khả Trát mỉm cười nói:
- Đương nhiên là cùng các ngươi nói chuyện. Đã có sứ giả của Thần xuất hiện, ta còn có ý định gì nữa. Hòa đàm đối với song phương mà nói đều là rất có lợi. Không biết lúc nào ta có thể gặp mặt thống suất Ma Tộc, thương lượng cụ thể chi tiết hòa đàm.
Mộc Tử đứng dậy nói:
- Ta bây giờ có thể toàn quyền đại biểu Ma Thú liên quân cùng ngài tiến hành đàm phán. Ngài muốn yêu cầu gì có thể đề xuất.
Khả Trát nói:
- A, Mộc Tử ngươi có thể đại diện, vậy thật qua tốt. Ngươi nghĩ song phương chúng ta hợp tác như thế nào đây.
Mộc Tử nói:
- Nếu hợp tác, song phương đều hẳn là xuất ra điểm thành ý. Đầu tiên, song phương phải cắt giảm lực lượng quân đội như bây giờ xuống một nửa, và ký hiệp định ngừng chiến, trong ba năm không được khai chiến. Vì tỏ vẻ thành ý của chúng ta, chúng ta có thể không đòi các ngươi bồi thường bất cứ cái gì.
Chiến tranh lần này Ma Thú liên quân vẫn chiếm ưu thế, nếu đưa ra hòa đàm, bọn họ hoàn toàn có thể đưa ra yêu cầu bồi thường.
Khả Trát mỉm cười nói:
- Nói như vậy, các người đã nhượng bộ rất lớn rồi. Ta không có yêu cầu gì, cũng không có điều kiện, hết thảy dựa theo lời nói của ngươi mà làm. Nếu Thần sứ nói yêu tộc uy hiếp đến đại lục, vậy chúng ta hòa đàm cũng nên tiến hành một cách nhanh chóng, các ngươi nói có đúng không? Như vậy được rồi, tại Tư Đặc Luân yếu tắc cử hành trọng lễ nghi thức ngưng chiến hiệp nghị.
Biểu thái của Khả Trát thân vương làm cho đoàn người của chúng ta lặng người, sự thật ai cũng không nghĩ tới hắn đáp ứng hòa đàm một cách thống khoái như thế. Thậm chí một điểm làm khó chúng ta cũng không có. Ta còn tưởng rằng, hắn thế nào cũng muốn ta đây đích thân văn văn vẻ vẻ, ai mà nghĩ đến hắn hoàn toàn xá miễn tội trạng của ta như vậy.
Khả Trát thấy chúng ta có chút không dám tin tưởng, tiếp tục nói:
- Chẳng lẽ các vị không tín nhiệm ta sao? Ba ngày sau, nghi lễ sẽ do ta tự mình xuất tịch, hơn nữa chỉ mang theo vài tên thân vệ, này có thể sao, ta cũng phải quan tâm đến tính mạng của chính mình chứ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.