Quang Chi Tử

Chương 19: Hồi đáo học viện (Trở lại học viện)




Ba ba đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói:
- Không nên quá tự mãn, tự mãn chính là một trong những trở ngại lớn nhất trên con đường tu luyện ma pháp.
Ta lè lè lưỡi nói:
- Con biết rồi.
Mụ mụ bênh ta, nói:
- Đáng ghét, con mình vừa trở về ông lại giáo huấn nó, Trường Cung của chúng ta đích thực là mạnh mẽ mà.
Ba ba lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, nói:
- Bà cứ như vậy là làm hư nó hết.
Ta tươi cười nói:
- Sao có thể được, con là ngoan ngoãn nhất mà.
Ba ba nói:
- Nếu con không mệt, thì bây giờ chúng ta đi đến nhà thôn trưởng thôi, dù sao cũng phải đi một chút, dù sao lúc con không có ở đây, người ta cũng rất chiếu cố đến chúng ta.
Ta nói:
- Bây giờ khoan đi đã, đợi một chút, ba ba mụ mụ hai người luyện tập ma pháp thế nào rồi?
Ba ba kiêu hãnh nói:
- Đương nhiên rất tốt, mặc dù chúng ta cải biến ma pháp chuyển qua học quang hệ nhưng cũng đạt thành tích rất tốt, hiện tại ta có thể sử dụng quang hệ ma pháp trung cấp rất nhẹ nhàng, mụ mụ ngươi cũng không kém hơn ta nhiều lắm đâu, chỉ kém một chút thôi.
Mụ mụ cả giận nói:
- Ai nói ta kém hơn ông, hôm nọ là ai đánh ông chạy dài vậy hả?
Ba ba xấu hổ cười nói:
- Chẳng qua là ta nhường bà một chút thôi, bà không nhìn ra sao?
Mụ mụ lộ ra vẻ mặt khinh thường, nói:
- Trường Cung, sau này con dạy chúng ta ma pháp mới đi, chúng ta tiến bộ cũng rất nhanh a.
Ta kiểm tra qua ma pháp lực của ba ba mụ mụ một chút, cau mày nói:
- Bởi vì trước kia cha mẹ không phải chuyên tu quang hệ ma pháp, vậy ma pháp năng lượng cũng không thuần, muốn học quang hệ ma pháp cao cấp thực rất khó.
Ba ba mụ mụ đưa mắt buồn bã nhìn nhau một cái, ba ba nói:
- Không thể học được, cũng không miễn cưỡng.
Ta xem hai người đối với ma pháp đích thực ham muốn, dù sao, tại vương quốc này, ai không muốn chính mình sở hữu một thân ma pháp cao cường, đột nhiên linh cơ chợt động, ta vừa cười vừa nói:
- Cha mẹ hai ngươi đừng lo, con có biện pháp này.
Nói xong, từ túi không gian lấy ra vài khối ma pháp thủy tinh nguyên chất màu tím, nói:
- Cha mẹ xem, đây là cái gì.
Ba ba mụ mụ nhìn nhau kinh ngạc, đồng thời nói:
- Tử thủy tinh ( thủy tinh tím ), con làm sao có được vật trân quý thế này, hơn nữa lại còn nhiều như vậy.
Ta cười nói:
- Nhiêu đây có đáng gì, con còn có nhiều thứ hơn kìa, cái này là của bằng hữu tặng cho con, tuyệt đối rất có ích, con để lại cho hai người, sau này minh tư, tương tác ma pháp lực qua Tử Thủy Tinh, nó chẳng những tinh thuần hóa ma pháp lực mà còn có thể gia tăng tốc độ ngưng tụ ma pháp lực của hai người.
Mụ mụ cầm lấy một khối Tử Thủy Tinh lớn nhất lên, nói:
- Thật là đẹp quá, ta rất thích thứ này a.
Ba ba nói:
- Không được, tất cả phải chia đều mỗi người một nửa chứ …
Hai người bởi vì phân chia không đều cùng đứng lên tranh chấp, cuối cùng ta đành làm hòa giải, chia làm hai phần đều nhau cho hai người, mới giải quyết tranh chấp của bọn họ được.
Ta nói:
- Được rồi, hai vị lãnh đạo, chúng ta đi thôi, không phải đến thăm viếng thôn trưởng một chút hay sao?
Trên đường đi tới nhà thôn trưởng, ba ba đột nhiên nói với ta:
- Trương Cung, ta quên chưa nói với con, Áo Đức với Lạc Vũ đã kết hôn rồi.
Ta kinh ngạc nói:
- Vậy à? Bọn họ nhanh thật a, cũng không mời con đến dự hôn lễ nữa, cái tên tiểu tử này.
Tới nhà trưởng thôn, Áo Đức cùng Lạc Vũ đã ra cửa chào đón ta, ta tiện tay đấm y một quyền, nói:
- Hay quá a, tên tiểu tử nhà ngươi lấy vợ cũng không chờ ta trở về nữa.
Áo Đức ôm chỗ bị đánh, giả làm vẻ mặt đau đớn nói:
- Ai da, ma pháp sư đánh người.
Ta cười nói:
- Ngươi không phải là ma pháp sư hay sao?
Lạc Vũ cười nói:
- Được rồi, vào nhà đi thôi.
Nửa năm không gặp, Lạc Vũ càng thêm duyên dáng xinh đẹp, ta cười nói:
- Đệ muội à, chúc mừng nhé, sau này nhất định phải quản giáo tên tiểu tử Áo Đức này thật nghiêm đấy.
Lạc Vũ nói:
- Cái đó đương nhiên, hắn nếu dám lăng nhăng, muội sẽ cắt tai ngay.
Áo Đức tỏ vẻ sợ sệt khúm núm, xem ra bọn họ đang rất hạnh phúc, thật là làm ta hâm mộ a.
Biết ta không muốn, trong nhà chỉ có gia đình truởng thôn, cũng không mời thôn dân đến. Trưởng thôn nói:
- Nhiều người đến sợ làm phiền ngươi, ta cũng không mời ai hết cả, nhanh nào, Trường Cung, ngồi xuống đi. Các món ăn đều rất ngon đấy.
Mọi người đều ăn uống vô cùng vui vẻ, chúc mừng Áo Đức kết hôn cùng Lạc Vũ, ta cũng tặng cho hai người họ một khối Tử Thủy Tinh làm quà cưới. Thôn trưởng càng cảm kích, đối đãi với nhà ta càng thêm ân cần.
Ngày hôm sau, ta phụ đạo ba mụ học tập quang hệ ma pháp, giúp hai người bọn họ khu trừ tạp chất trong ma pháp lực, để bọn họ học tập ma pháp mau tiến bộ.
Cuộc sống trôi qua rất nhanh, ngày nhập học đã cận kề, một tháng ở tại quê nhà, ta được mọi người cung phụng đủ thứ của ngon vật lạ, sau một tháng đó, ta phát hiện mình béo ra không ít.
- Ba ba, ngày mai con phải lên đường rồi.
- Con trai à, học tập vẫn là quan trọng nhất, mặc dù bây giờ con đã có chút thành tích nhưng con vẫn phải nỗ lực hơn nữa a.
Ta gật đầu nói:
- Cha mẹ yên tâm đi, con nhất định cố gắng mà.
Mụ mụ cười nói:
- Lần sau trở lại nhất định mang vợ con về cho ta xem nhé.
Ta đỏ mặt lên, nói:
- Con sẽ tận lực cố gắng, nếu con có thể đưa nàng về đây cùng con, nàng đích thực là con dâu của cha mẹ đó.
Mụ mụ nói:
- Vậy con nhất định phải nỗ lực a, chúng ta giờ mong có cháu rồi đó.
Ngày hôm sau, ta dùng truyền tống ma pháp trận về tới học viện, ta không nhận ra lần này về nhà trải qua một quãng thời gian thật dài.
Ta quyết định trước tiên đi thăm Địch sư phụ.
Đi tới Hoàng gia trung cấp ma pháp học viện, Địch sư phụ, đang ở trong sân chăm sóc cây kiểng, ta hô:
- Địch sư phụ, con trở về rồi.
ĐỊch sư phụ vươn vai đứng thẳng dậy nói:
- Trường Cung, ngươi về rồi à, thế nào, đã đưa Tiểu Kim về nhà chưa?
Ta nói:
- Chuyến đi này có thể xem là thuận lợi, chẳng những đưa được Tiểu Kim về nhà, lại còn kết tình giao hảo với Long tộc, bọn họ đáp ứng sẽ đứng về phía chúng ta lúc quyết chiến với Yêu Vương. Con còn thấy được rất rất nhiều chủng loại rồng, thật sự là mở rộng tầm mắt.
Địch sư phụ nói:
- Mau mau kể ta nghe.
Ta đem chuyện đi đến Long cốc kể lại một lượt cho sư phụ nghe, cũng đem ma pháp trượng Tô Khắc Lạp Để ra cho ông nhìn.
Địch sư phụ than thở:
- Trường Cung, kinh nghiệm từng trải của ngươi thật sự rất phong phú a, nếu ta trẻ lại 50 tuổi, nhất định phải cùng với ngươi tham gia phiêu lưu.
Ta ôm lấy tay Địch sư phụ, nói:
- Con là do sư phụ bồi dưỡng mà nên người, không có sư phụ, làm sao có được con ngày hôm nay.
Địch sư phụ cảm thấy hài lòng, tay vuốt chòm râu dài khẽ cười , nụ cười xuất phát từ nội tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.