Quang Chi Tử

Chương 1: Về tới Tư Đặc Luân Yếu tắc




Trong khi mọi người đang cố hết sức hỗ trợ Khách Luân Đa, hắn vừa khống chế thân hình của mình, đồng thời không ngừng phóng xuất hắc ám bình chướng (sương mù hắc ám). Cũng là hắc ám bình chướng nhưng do Mộc Tử phóng ra lại rất dễ chịu, nàng một tay ôm eo ta, tay kia không ngừng phát ra hắc ám ma lực.
Bay qua đầu phi lâm liên quân, thấy phía dưới liên quân dày đặc, tâm trạng của mọi người đều trở nên khẩn trương. Một khi bị phát hiện, chắc chắn sẽ vây công ngay. Tốc độ của chúng ta rất nhanh, trong chớp mắt đã qua nửa đường. Đúng lúc đó thì Khách Luân Đa hô nhỏ:
- Không ổn, bị phát hiện rồi, mọi người chú ý phía dưới.
Quả nhiên, một vài quả ma pháp màu đen nương theo cung tiễn bay lên, cung đó quả thực rất mạnh mới có thể bắn tới độ cao này.
Ta tức thời ứng biến nói:
- Ma pháp sư của đối phương hẳn là không có năng lực khống chế ma pháp ở khoảng cách như thế, mọi người cẩn thận một chút, tận lực né tránh, không nên liều mạng, đánh bừa
Liều mạng, đánh bừa chỉ làm giảm tốc độ của chúng ta, bay thật nhanh qua bên kia mới là biện pháp tốt nhất.
Ma thú liên quân đã giao thủ với ba nước loài người tại tiền phương. Tiếng hét hò thật lớn khiến cho mặc dù chúng ta đang ở rất cao cũng có thể nghe thấy rất rõ ràng.
Ma thú liên quân lúc này không ngờ đã sử dụng gần một nửa lực lượng để tấn công thành Tư Đặc Luân, còn nhân loại của ba nước dựa vào thiên nhiên hiểm trở, không ngừng sử dụng đại khẩu kính ma tinh pháo và các loại ma pháp để đánh trả. Ma pháp pháo đạn đẹp mắt không ngừng từ trên thành cao bắn đi. Mỗi một đạo tinh quang hoa mỹ đều cướp đi tính mạng của một đám ma thú liên quân.
Chiến tranh thật sự là tàn khốc a, không phải ngươi giết ta thì chính ta sẽ giết ngươi. Mỗi khi đại ma pháp bắn xuống ma thú liên quân, ta đều có thể cảm giác được Mộc Tử đang run rẩy trong ngực ta. Chứng kiến tình cảnh như vậy, ta âm thầm thề rằng, bất luận như thế nào, nhất định lần này phải đẩy nhanh quá trình đàm phán.
Thanh âm lo lắng của Chiến Hổ truyền đến:
- Mọi người cẩn thận, địch nhân công kích quá dày đặc, thật sự không ổn, hãy trực tiếp dùng đấu khí để hộ thể ngay.
Ta trong lòng rùng mình, thu hồi tâm sự, ngưng thần nhìn lại. Quả nhiên đúng như lời Chiến Hổ, từng mảng lớn hắc ám ma pháp không ngừng vọt tới, mặc dù cường độ cũng không quá lớn, nhưng số lượng quả thật phi thường kinh người, cơ hồ bao phủ cả phạm vi một dặm vuông.
Mộc Tử trong lòng ta kinh hô:
- Bất hảo, đây là hắc ám ma pháp quân đoàn của Ma tộc chúng ta bắt đầu công kích đó.
Ta hừ lạnh một tiếng, quát:
- Mọi người lại gần ta, tiến hành đấu khí phòng ngự phía dưới.
Ta hiểu rất rõ đạo lý hợp tắc lực cường, phân tắc lực nhược (tập trung thì mạnh, chia lẻ thì yếu). Mười mấy người cùng tập trung một chỗ, phòng ngự lực nhất thời tăng cường rất lớn, hơn nữa khoảng cách tới mặt đất quả thật rất xa cho nên nhất thời chúng ta vẫn kiên trì trụ được.
Bất quá, tốc độ bay cũng chậm lại rất nhiều. Ma tộc hắc ám ma pháp quân đoàn phía dưới theo phương hướng phi hành của chúng ta, không ngừng phát ra công kích.
Đối mặt với nguy cơ, ngược lại ta càng tĩnh tâm hơn. Khoảng cách tới thành Tư Đặc Luân đã không còn xa, ta hô:
- Mọi người chuẩn bị, toàn tốc lực bay tới
Nói xong, ta nhìn thoáng qua Mộc Tử trong lòng mình, nghĩ thầm rằng, có Mộc Tử ở đây, ta dám chắc không thể công kích Ma tộc ở phía dưới được mà chỉ có thể phòng ngự thôi. Nghĩ tới đây, ta chỉ chừa lại một chút đấu khí để bảo trì việc phi hành, dùng năng lượng thánh kiếm và bộ phận còn lại của đấu khí hoàn toàn chuyển hóa thành ma pháp lực, một đạo quang lăng thuẫn cự đại xuất hiện dưới thân mọi người. Từ phía dưới nhìn lên, chúng ta tựa như mặt trời trong đêm tối.
Mặc dù phòng ngự của quang lăng thuẫn không phải là rất mạnh nhưng quang lăng thuẫn đã được cải tiến do ta phát ra lại hoàn toàn có thể đối phó với ma pháp đạn ở đây. Từng mảnh từng mảnh hắc sắc ma pháp đạn bị bắn ngược trở về. Ta khẽ nói với Mộc Tử:
- Hẳn là sẽ không làm tổn thương bọn họ, chỉ có thể gây cho hắc ám ma pháp sư đoàn của nàng chút ít phiền toái mà thôi.
Mộc Tử không nói gì thêm, chỉ ôm lưng ta thật chặt.
Tại quang lăng thuẫn yểm hộ, mặc dù chúng ta là mục tiêu rõ ràng , nhưng ma thú liên quân phía dưới cũng nhất thời không làm gì được.
Khi mọi người đều tưởng rằng được an toàn, đột nhiên, ta cảm thấy một cỗ năng lượng cường đại từ phía dưới vọt tới. Đây không phải thứ quang lăng thuẫn có khả năng đối phó. Ta vội vàng huy động Tô Khắc Lạp Để trượng phóng ra mấy đạo quang trảm xuống phía dưới. Địch nhân không ngờ mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng. Chỉ vài cái liều mạng đánh bừa đã khiến ta toàn thân khí huyết rực lên. Ta biến sắc nói:
- Ma tộc các ngươi còn có ma pháp sư lợi hại như thế. Chúng ta phải dừng lại một chút.
Mặc dù thực lực đối phương cũng không có mạnh hơn ta, nhưng chúng ta ở trên không trung, không có chỗ nghỉ ngơi, không ngừng dùng đấu khí phi hành đã tiêu hao chúng ta rất lớn. Nếu đối phương lại dùng ma pháp cường đại như thế ngăn chặn chúng ta, có thể tới được Tư Đặc Luân hay không, quả thật cũng không có nắm chắc.
Đúng lúc đó thì, cửa đông thành Tư Đặc Luân ở phía bên phải đột nhiên mở ra. Một đội kỵ binh mấy ngàn người đánh giết để đi ra. Khi ta còn đang kỳ quái tại sao nhân loại lại phái kỵ binh nghênh chiến như thế thì Chiến Hổ kinh hô
- Là địa long kỵ sĩ đoàn của Nhị ca.
Quả nhiên như thế, mặc dù nhân số lao ra không nhiều lắm nhưng thanh thế như cuồng phong thổi lá bay, căn bản không gặp cản trở nào, thuận lợi đánh tới ma thú liên quân ở dưới thành, mở ra được một cửa khẩu.
Phải chống đỡ ma pháp mạnh mẽ phía dưới phóng lên, trong lòng ta cũng có chút nóng ruột, liền nói với mọi người
- Các ngươi đi trước, về hướng địa long kỵ sĩ đoàn phía bên phải cửa thành, nơi này có ta chống đỡ.
Vừa nói, ta vừa dùng Tô Khắc Lạp Để trượng xuất ra một ma pháp lục mang tinh (ngôi sao 6 cánh) trên không trung, phóng xuống phía dưới, uy lực mạnh mẽ hơn cả bát cấp ma pháp, mặc dù còn kém so với uy lực của cấm chú nhưng cũng không thua mấy. Đòn công kích này cơ hồ đã sử dụng gần sáu mươi phần trăm ma lực của ta. Lục mang tinh phát ra, ta liền nói với Mộc Tử
- Mau dùng phong hệ ma pháp đuổi kịp mọi người.
Bởi vì ta đã tiêu hao rất nhiều ma pháp lực nên bắt buộc phải nhờ tới sức của Mộc Tử.
Theo lời ngâm xướng của Mộc Tử, phong nguyên tố chung quanh nhanh chóng ngưng kết, khí lưu không ngừng thôi động lao về phía chúng ta. Nhóm của Chiến Hổ đại ca phía trước đã tới được đông môn thành Tư Đặc Luân.
Lục mang tinh ma pháp do ta phát ra nhanh chóng kịch liệt va chạm với hắc ám ma pháp phía dưới bắn lên. Nhất thời, ta và Mộc Tử đều bị chấn động mãnh liệt, lực phản chấn cự đại khiến ta khí huyết sôi trào, thân thể cũng đồng thời bị kiềm hãm. Mộc Tử ôm chặt lấy ta, ngâm xướng:
- Phong nguyên tố vĩ đại, ta thỉnh cầu ngài hóa thành thực thể xé rách hết thảy gió lốc.
Một long quyển phong nhỏ (lốc xoáy) ngưng tụ phía sau chúng ta, nhờ phản lực của nó, ta và Mộc Tử nhất thời như lưu linh xông thẳng ra.
Có Mộc Tử toàn lực trợ giúp, ta thở vội một hơi, huy động Tô Khắc Lạp Để trượng triệt tiêu toàn bộ hắc ám ma pháp đạn phía sau. Sau bao nhiêu gian khổ, chúng ta rốt cục cũng tới được đông môn thành Tư Đặc Luân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.