Quang Âm Chi Ngoại

Chương 89: Đuổi Cùng Giết Tận 1





- Tiểu tử không biết trời cao đất rộng!
Doanh chủ toàn thân mặc trường bào màu vàng, sắc mặt cực kỳ khó coi, gã vô luận như thế nào cũng không dự liệu được, nhân thủ của mình vậy mà không cách nào bắt lại được tên tiểu hài tử trước mắt này.
Nhất là gã vừa nãy còn khoe khoang khoác lác, nói trong một nén nhang liền có thể giải quyết, bây giờ đúng là đã đến một nén nhang, nhưng thứ được giải quyết lại là thị vệ của mình.
- Một đám phế vật!
Hàn mang trong mắt doanh chủ lóe lên, một bước vượt qua khỏi cánh cửa, đột nhiên đi nhanh về phía Hứa Thanh.
Theo gã đi về phía trước, linh năng chấn động ngoài thân thể của gã cũng ầm ầm mãnh liệt, trên thân còn có khí huyết kinh người tán phát ra, thân hình ở dưới áo bào cũng phình lên, khiến cho thân ảnh của gã thoạt nhìn như một ngọn núi.
Thậm chí còn có ánh sáng màu vàng mơ hồ từ thân thể của gã khuếch tán ra.
Doanh chủ, cũng là luyện thể! Nhưng hiển nhiên công pháp tu luyện, không phải là loại cấp thấp như Hải Sơn Quyết, mà là tuyệt học đến từ Kim Cương tông, Kim Cương Pháp.
Giờ phút này được gã toàn diện vận hành, khí thế bộc phát, bước chân cũng lập tức nhanh hơn, hóa thành một đạo tàn ảnh, lao thẳng đến Hứa Thanh.
Tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã đến trước mặt Hứa Thanh, một quyền trực tiếp vung tới, một quyền này vung ra, kim quang trên toàn thân gã lóe sáng chói mắt, tràn đầy uy áp.
Hứa Thanh quét mắt nhìn lão giả mặc cẩm bảo đang đứng bên trong cánh cửa xem nơi đây thế nào, cùng Lôi đội trong tay lão, cố nén sự lo lắng, ánh mắt hơi nheo lại.

Hắn biết rõ, một khi mình chiếm cứ ưu thế, như vậy đối phương vô cùng có khả năng sẽ lấy Lôi đội ra để áp chế.
Loại sự tình này, là cái mà Hứa Thanh không muốn thấy nhất, mà biện pháp phòng ngừa một màn này xuất hiện, chính là phải xuất kỳ bất ý! Phải đột nhiên đến đối phương cũng không phản ứng kịp.
Vì vậy Hứa Thanh nheo mắt lại, đồng dạng tung một quyền, trực tiếp va chạm cùng doanh chủ.
Oanh một tiếng nổ mạnh vang lên, thân thể Hứa Thanh đạp đạp rút lui 7-8 bước, nhưng cũng không phải là hoàn toàn thẳng tắp, mà di động vài bước qua bên cạnh.
Giờ phút này ánh mặt trời đang ở phía sau hắn, cái bóng chiếu ra trên mặt đất cũng lay động theo chuyển động của hắn.
Mà doanh chủ va chạm cùng Hứa Thanh, cảm nhận được sức mạnh đến từ Hứa Thanh, giờ phút này cũng chấn động toàn thân, đồng dạng lui ra phía sau.
Nhưng lúc ngẩng đầu trong mắt của gã lại lộ ra khinh miệt, thân thể nhoáng một cái, lần nữa phóng tới Hứa Thanh, vận chuyển toàn diện tu vi trong cơ thể, tạo thành một tiếng nổ vang.
Tuy gã nói khinh thường, ánh mắt hiện ra vẻ khinh miệt, nhưng lúc xuất lực!  
Lại toàn lực ứng phó.
Hiển nhiên biểu lộ ra bên ngoài đều là gã cố ý bị làm ra, dẫu sao có thể trở thành doanh chủ, khiến cho một đám thập hoang giả sợ hãi, tuy là đệ tử tông môn, nhưng cũng tuyệt đối không thể coi thường.
- Kim Cương Nhất Pháp!
Doanh chủ gầm nhẹ, trong lúc nói thân thể rõ ràng lại bành trướng thêm một chút, sức mạnh cùng tốc độ tăng vọt, trong chớp mắt tới gần Hứa Thanh sau đó hung hăng đập một cái.
Hứa Thanh cúi đầu, sử dụng hai mắt doanh chủ nhìn không thấy kia, hai tay giơ lên đón đỡ, trong tiếng nổ vang lần nữa lui ra phía sau, bước chân di động cùng cái bóng lay động càng thêm cường liệt.
Chỉ là, không có ai phát hiện.
- Kim Cương Nhị Pháp!
Mắt thấy Hứa Thanh rõ ràng có thể thừa nhận hai kích ngưng khí tầng tám đỉnh phong của mình, khiến cho sát cơ trong mắt của doanh chủ càng trở nên đậm hơn.
Toàn thân vậy mà lần nữa bành trướng, lại là một quyền vung về phía Hứa Thanh.
Một quyền này, kim quang bắn ra càng mạnh hơn, nhưng trong nháy mắt quyền này hạ xuống, Hứa Thanh chợt ngẩng đầu.

Sát cơ trong mắt hắn vào thời khắc này bỗng nhiên bộc phát mãnh liệt, hắn nhiều lần di chuyển vị trí, rốt cuộc khiến cho cái bóng của mình đã chiếu thẳng đến chỗ lão giả mặc cẩm bào ở chỗ cánh cửa.
Vả lại hắn mượn nhờ di chuyển, che giấu đi sự vặn vẹo của cái bóng khi hắn điều khiển nó.
Mà cũng bởi vì góc độ của mặt trời, tại thời khắc này, đã kéo cái bóng của hắn trở nên dài vô cùng, đến thẳng phía trước không xa chỗ lão giả cẩm bào.
Theo Hứa Thanh ngẩng đầu, theo sát ý toàn thân hắn bộc phát, hắn bỏ qua nắm đấm đến từ doanh chủ, thân thể chợt nhảy lên.
Mà theo hắn lập tức tăng độ cao lên, cái bóng kia cũng chợt vượt qua khoảng cách còn thiếu với lão già.
Trong cái bóng vặn vẹo cực đột ngột thò ra một đoạn, trực tiếp phủ trùm lên cổ tay phải đang túm Lôi đội của lão giả mặc cẩm bào! Trên người Lôi đội, cái bóng của Hứa Thanh không rơi xuống chút nào! Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu mà hắn phải điều chỉnh bước chân vừa nãy.
Trong thời gian ngắn, Hứa Thanh gầm nhẹ một tiếng trong miệng, cái bóng quỷ dị bỗng nhiên bộc phát lực lượng.
Lão giả cẩm bảo trong nháy mắt liền biến sắc, đau nhức kịch liệt cùng với dị chất bộc phát, khiến cho tay phải của lão trực tiếp liền hóa thành màu xanh đen.
Biến hóa bất thình lình, khiến cho lão hoảng sợ, theo bản năng buông lỏng ra bàn tay đang cầm lấy thân thể Lôi đội.
Mà ngay khi lão buông tay, toàn thân Hứa Thanh lập tức nổ vang, liều mạng nhận lấy một quyền của doanh chủ, trong lúc phun máu tươi ra toàn diện bộc phát tốc độ của mình.
Cả người hắn lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh trực tiếp tan biến ngay tại chỗ, phóng tới chỗ của lão giả mặc cẩm bào.
Bên cạnh còn có que sắt cùng dao găm, hóa thành hai đạo hàn mang như tia chớp, gào thét tới gần lão giả mặc cẩm bào, khiến cho lão giả tay phải bị dị hoá phải lui ra phía sau tránh đi.
Mà ngay khi lão tránh đi, Hứa Thanh đồng thời đã nhảy vào trong, trực tiếp bắt lấy Lôi đội.

Sau đó dùng sức quăng ra phía bên ngoài, thân ảnh Thập Tự cùng Loan Nha từ trong đám người nhanh chóng nhảy lên, một hơi tiếp được, cấp tốc rút lui.
Tất cả mọi thứ, đều phát sinh với tốc độ ánh sáng, vô cùng nhanh!
- Cái bóng của ngươi!
Sắc mặt lão giả biến hóa, mạnh mẽ mà nhìn về phía Hứa Thanh, hết thảy biến hóa quá đột ngột, quá ngoài ý muốn, lão căn bản là không kịp phản ứng.
Doanh chủ đứng ở ngoài cửa, ánh mắt giờ phút này cũng co rút lại, cách làm này của Hứa Thanh thật sự làm cho gã cũng chấn động.
Hứa Thanh lau đi máu tươi bên khóe miệng, âm lãnh nhìn qua hai người, dưới ánh trời chiều, thân ảnh của hắn như liệp ưng, trầm thấp mở miệng.
- Hiện tại, tới phiên ta.
Hắn vừa nói ra, thân thể phịch một tiếng lao thẳng đến lão giả mặc cẩm bào, so với việc đánh nhau cùng người luyện thể, Hứa Thanh cảm thấy mình trước tiên nên giết người tu pháp.
Hắn vừa lao ra, trong nháy mắt liền tới gần.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.