Quang Âm Chi Ngoại

Chương 340: Người Hộ Đạo Của Hứa Thanh 1





Hứa Thanh nhận ra tên tu sĩ Hải Thi Tộc vừa rơi xuống này, tên này chính là người bị Phong chủ ngọn núi thứ nhất một kiếm quét mất nửa cái thân hình, lúc ấy đối phương đã bị thương nặng.
Hiển nhiên trong trận giao chiến lại bị trọng thương, cho nên đã bị người khác gi3t chết rồi rơi xuống dưới này.
Mặc dù thoạt nhìn kẻ này chưa hẳn là tử vong thật sự, nhưng có thể tưởng tượng ra đối phương cho dù không chết, cũng nhất định đã bị trọng thương cực nặng.
Giờ phút này Hứa Thanh nhìn chằm chằm mặt biển mà đối phương vừa rơi xuống, bên trong ánh mắt lấp lóe tia sáng giống như đội trưởng lúc nhìn thấy máu thịt của Câu Anh, mà tên thanh niên ngọn núi thứ nhất ở bên ngoài thuyền cũng nhìn sang tương tự, trong thần sắc cũng có một tia do dự.
Hứa Thanh trầm ngâm mấy hơi thở, trong thần sắc lộ ra sự quyết đoán, Xà Cảnh Long biển cấm ở dưới Pháp Thuyền chợt nhoáng một cái, dưới sự điều khiển của Hứa Thanh, lao thẳng đến dưới đáy biển, rất nhanh liền thấy được tên tu sĩ Hải Thi Tộc đang chìm xuống.
Bộ dạng tên này cực kỳ thê thảm, nửa người dưới và đầu đều đã không còn, chỉ còn lại đúng nửa người trên, từ bên trong tràn ra rất nhiều máu đen dung nhập với nước biển, đồng thời lồ ng ngực của kẻ này cũng không còn nhúc nhích, thoạt nhìn có vẻ không còn khí tức của sự sống.
Vì vậy trong nháy mắt tiếp theo, Xà Cảnh Long biển cấm chợt lao ra, trực tiếp cắn một cái về phía đối phương, nhưng vào lúc này, một nửa thân thể của tu sĩ Hải Thi Tộc này bỗng nhiên khẽ động, tay phải giơ lên trực tiếp nhấn một cái vào Xà Cảnh Long vừa tới gần.
Vừa nhấn một cái, thân thể của Xà Cảnh Long liền vang lên tiếng nổ rồi trực tiếp tan vỡ, duy chỉ có khỏa đan của Thiết Giáp Ngư trong cơ thể là vẫn còn, nó đang nhanh chóng cuốn ngược lại, đồng thời cũng nhanh chóng huyễn hóa ra một con Xà Cảnh Long mới.

Cùng lúc đó thi thể tên tu sĩ Hải Thi Tộc kia hình như cũng đã mất đi dư lực, tay phải rủ xuống bên người, khí tức tràn ra trên người càng thêm suy yếu, thậm chí bởi vì màn vừa ra tay vừa rồi mà từng đạo vết thương trên thân thể của gã càng nứt ra thêm nữa.
Nhìn thấy một màn này thì Hứa Thanh nheo mắt lại, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, đáy biển lập tức lại một lần nữa hình thành ra một con Xà Cảnh Long mới, sau đó lại tiếp tục tới gần, hung hăng há miệng đớp tới, lần này mặc dù vẫn bị một nửa thi thể này động thủ khiến cho tan vỡ, nhưng nó cũng đã cắn đứt được một ngón tay của đối phương.
Nhưng Hứa Thanh vẫn không đích thân đi qua, hắn vẫn làm như trước, lại hình thành một con Xà Cảnh Long mới và điều khiển nó tấn công, mặt khác hắn cũng không ẩn giấu chấn động của mình, vì vậy thanh niên ngọn núi thứ nhất ở bên cạnh rõ ràng cũng có phát hiện. 
Vốn dĩ thanh niên ngọn núi thứ nhất này vẫn còn có điều do dự, nhưng sau khi thấy một màn như vậy, ánh mắt của gã lập tức sáng lên rồi lướt qua Hứa Thanh, lại nhìn dưới biển một chút, ánh mắt chớp động, đồng thời Hứa Thanh đã điều khiển Xà Cảnh Long ra tay lần nữa.
Một tiếng nổ vang lên, lần này một cánh tay của thi thể Hải Thi Tộc này đã tan vỡ, cái giá phải trả là Xà Cảnh Long lại lần nữa bị chia năm xẻ bảy, mắt thấy một màn này, thân thể Hứa Thanh chợt đứng lên chuẩn bị lao ra.
Mà thanh niên ngọn núi thứ nhất bên cạnh liền cười ha ha, vượt lên trước Hứa Thanh mà nhảy vào dưới biển, lao thẳng đến một nửa thi thể Hải Thi Tộc kia.
Trong Pháp Thuyền trên mặt biển, bước chân Hứa Thanh cũng không ngừng lại, tương tự nhảy vào trong biển, nhìn như đang dùng tốc độ cao nhất, nhưng thực ra lại có chỗ giữ lại, hắn lạnh lùng nhìn qua bóng lưng của thanh niên ngọn núi thứ nhất phía trước.
Hứa Thanh không có ý định đi trước, dù hắn đã dùng Xà Cảnh Long thăm dò nhiều lần, nhưng hắn vẫn cẩn thận như trước, hắn cảm thấy cái loại tu sĩ có cùng cấp bậc với trưởng lão thế này, coi như đã rơi vào tình cảnh vô cùng nguy kịch, sợ là vẫn còn thủ đoạn khác để bảo vệ tính mạng hoặc kéo dài hơi tàn.

Đối phương lại còn là Hải Thi Tộc quỷ dị, Hứa Thanh cũng đã từng thấy qua năng lực khôi phục kinh người của tộc này.
Cho nên nếu như có người có thể đi trước kiểm tra, dĩ nhiên là tốt nhất.
Về phần tên thiên kiêu của ngọn núi thứ nhất này có thể bị lộng chết hay không.
.
.
Hứa Thanh cảm thấy sẽ không.
Rõ ràng trên người đối phương còn có phương pháp bảo mệnh, mà nếu như thật sự chết rồi, Hứa Thanh cảm thấy mình có thể dùng cái bóng che đậy để tránh thoát được, mặc dù không hoàn toàn nắm chắc nhưng nếu thật sự đến bước đó, hắn cũng chỉ có thể liều mạng nếm thử một chút, nghĩ tới đây, Hứa Thanh vẫn bảo trì phạm vi nhất định cùng đối phương ở dưới biển.
Mắt thấy cách tên tu sĩ Hải Thi Tộc càng lúc càng gần, lúc này tên thiên kiêu ngọn núi thứ nhất bỗng nhiên dùng hai tay bấm niệm pháp quyết, từng thanh đại kiếm lập tức hình thành, lao thẳng đến thi thể Hải Thi Tộc phía dưới.
Gã cũng không ngốc, mặc dù vừa rồi gã vượt lên trước, Hứa Thanh cũng nhanh chóng đuổi theo, nhưng gã vẫn cảm thấy trong này có gian trá, chỉ là phần thưởng có sự hấp dẫn quá lớn, cho nên gã cũng không muốn bỏ qua, cho nên khi vừa tới gần gã liền chuẩn bị ra tay thăm dò.
Theo gã bấm niệm pháp quyết, hơn mười thanh đại kiếm lập tức phá vỡ nước dưới biển mà phóng tới cỗ thi thể, sau khi tới gần lập tức định chém qua, nhưng vào ngay lúc này, ngực thi thể tu sĩ Hải Thi Tộc bỗng nhiên vỡ ra, bên trong tràn ra một đoàn máu màu đen, trực tiếp hóa thành một đạo quỷ ảnh dữ tợn, gào thét từng tiếng về phía thanh niên ngọn núi thứ nhất.
Một tiếng gào thét này lập tức dấy lên lực lượng cuồng bạo vô cùng, khiến cho hơn 10 thanh đại kiếm lập tức tan vỡ thành từng khúc, đồng thời thất khiếu của thanh niên ngọn núi thứ nhất cũng từ từ tràn ra máu tươi, khối ngọc bội được gã cẩn thận cầm trong tay từ sớm liền vỡ vụn, hình thành một lớp phòng hộ đối kháng sóng âm, thân thể cấp tốc rút lui.
Trong thần sắc của gã mang theo một tia hoảng sợ, nhanh chóng tránh đi cơn trùng kích, đồng thời Hứa Thanh ở phía sau gã cũng lập tức lướt nhanh qua, lao thẳng đến thi thể tu sĩ Hải Thi Tộc với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt liền tới gần.
Trên ngực thi thể tu sĩ Hải Thi Tộc lần nữa hiện ra quỷ ảnh, lại lần nữa gào thét.
Trong ánh mắt Hứa Thanh chợt lóe lên một tia hàn mang, cây dù màu đen được che lấp trong cơ thể hơi tản ra từng chút ánh sáng đón đầu đi tới, âm thanh rầu rĩ truyền ra ở dưới biển.
Toàn thân Hứa Thanh chấn động mãnh liệt, máu tươi tràn ra, đồng thời dao găm do hắc hỏa biến thành trên tay phải cũng bị hắn hung hăng vung ra, đâm vào trên thân quỷ ảnh này.

Một tiếng oanh vang lên, quỷ ảnh lay động và hỏa diễm màu đen tràn ngập toàn thân nó, đồng thời cái quỷ ảnh thứ hai cũng thình lình chui ra từ trong ngực thi thể tu sĩ này, cũng lần nữa gầm nhẹ.
Thân thể Hứa Thanh chấn động mãnh liệt, bị bức lui xa vài chục trượng, mà tu sĩ Hải Thi Tộc kia cũng thừa cơ hội này tăng tốc độ chìm xuống… muốn chạy trốn.
Trong ánh mắt Hứa Thanh chợt lóe lên một tia hàn mang, trải qua chút tiếp xúc vừa rồi, hắn cảm nhận được thân trên đối phương còn có một tia tàn hồn, đạo tàn hồn này có sự hấp dẫn cực lớn với hắn, đồng thời hắn cũng mơ hồ thấy trên người đối phương còn có một túi trữ vật.
Cơ hội như thế này, Hứa Thanh không có ý định buông tha.
Dẫu sao cơ hội để có thể gặp được loại tồn tại cấp bậc trưởng lão gần như sắp tử vong như bây lúc này là cực kỳ ít thấy, coi như là có, cũng nhất định có rất nhiều người tranh đoạt.
Hứa Thanh quyết đoán trong lòng, hắn nhìn nửa thi thể tên tu sĩ Hải Thi Tộc này đang nhanh chóng chìm vào đáy biển, thân thể của hắn bỗng nhoáng một cái, lập tức phóng theo.
Xà Cảnh Long cũng nhanh chóng bơi đến bao phủ lấy hắn, khiến cho tốc độ của Hứa Thanh nhanh hơn, trong thời khắc này Pháp Thuyền cũng đồng thời lặn xuống, bên trên nó lóng lánh kim quang, bắt đầu chuẩn bị bắn ra một kích Thần Tính..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.