Quang Âm Chi Ngoại

Chương 102: Nhân Và Quả 2





Trong đêm tối, các tiếng gào thét liên tiếp vang lên, vang vọng khắp tòa thành trì hẻo lánh, tiếng nhấm nuốt, tiếng khóc, tiếng cười lạnh tràn ngập bốn phía.
Dưới ánh trăng, những bức tường đổ ở khắp nơi tựa như đã trở thành yêu quái, khiến cho bên trong thành trì có một cảm giác càng ngày càng quỷ dị.
Hứa Thanh chạy nhanh trong đó, dù hắn đã sớm quen thuộc tiếng gào thét cùng đám quỷ dị nơi đây, nhưng sắc mặt vẫn trắng bệch, hắn có một cảm giống như bị vô số ánh mắt mang theo ác ý nhìn vào mình, mà những ánh mắt này hóa thành băng hàn, hình như đang xâm nhập thân thể của hắn.
Cho đến khi toàn thân hắn càng ngày càng lạnh như băng, Hứa Thanh đi ngang qua chỗ hắn thường ngày săn bắn kền kền ngày xưa, vừa đưa mắt nhìn qua, đôi mắt của hắn trong nháy mắt co rụt lại... 
Cách đó không xa, bên cạnh cái xe ngựa lâm vào vũng nước bùn, lúc đầu vốn hẳn là có một con thú bông màu đỏ bị treo ở trên càng xe, vậy mà giờ phút này đã bị thay đổi vị trí, không phải được treo lên nữa, mà bị đặt ở trên xe ngựa, đưa lưng về phía Hứa Thanh, không nhìn thấy chính diện của nó.
Da đầu Hứa Thanh xiết chặt, chạy nhanh khỏi nơi đây.
Không bao lâu, lão tổ Kim Cương tông truy kích đến đây, lão dùng ánh mắt cảnh giác đảo qua bốn phía, lúc thấy được xe ngựa, lão cũng nhìn thấy con rối màu đỏ ngồi trên xe ngựa chính diện nhìn về phía mình.
Mắt con rối này như được khảm nạm, hiện ra lờ mờ, toàn thân có máu tương màu đỏ quỷ dị, đang âm u nhìn lão tổ Kim Cương tông.

Con ngươi của lão tổ Kim Cương tông hơi co rút lại, đáy lòng sợ hãi, bước chân lập tức chậm lại, cẩn thận từng bước một, chậm rãi rời khỏi phiến khu vực này, sau đó mới nhẹ nhàng thở ra, lần nữa tăng tốc.
Nhưng chưa từng truy kích tới gần, lão đã ý thức được thiếu niên trước mắt này tà môn, đồng thời biết được đối phương có thủ đoạn để cho dị chất lập tức trở nên nồng đậm, cho nên lão cũng không có ý định tới gần quá mức mới ra tay, mà chuẩn bị dựa vào tu vi nhìn chằm chằm vào đối phương, đợi đến lúc trời sáng, sẽ ra tay đánh chết.
Tuy rằng bản thân là tu sĩ Trúc Cơ, cẩn thận như vậy để đối phó một tên Ngưng Khí, việc này có chút tổn hại thể diện của Trúc Cơ, nhưng lão tổ Kim Cương tông trong hoàn cảnh này, vẫn cảm thấy quyết định như vậy là ổn thỏa nhất.
Cho nên lão trì hoãn tốc độ, không nhanh không chậm nối gót đi theo Hứa Thanh.
Hứa Thanh chạy phía trước cũng đã nhận ra điểm này, hắn nguyên bản cũng đã tưởng tượng ra thủ đoạn phản kích, cũng đã hoàn thành giai đoạn chuẩn bị trước cái bóng của mình, hắc đan cũng được cầm ở trong tay, đúng là đang đợi đối phương tới gần.
Hắn có nắm chắc, sau khi đối phương thừa nhận những thủ đoạn này của mình, dù không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng chắc chắn sẽ chật vật, thời gian ngắn không cách nào thoát thân, mà mình mặc dù cũng sẽ bị đối phương đánh cho bị thương nặng, nhưng sau khi trọng thương bỏ chạy, sẽ càng chân thật hơn, khiến cho lão không dễ dàng hoài nghi, thuận tiện dụ dỗ lão vào bước tiếp theo trong kế hoạch của mình.
Nhưng lão tổ Kim Cương tông này rõ ràng là Trúc Cơ, vậy mà vẫn còn cẩn thận như thế, khiến cho Hứa Thanh càng thêm cảnh giác.
Đối phương mặc dù không tới gần, nhưng Hứa Thanh cảm thấy kế hoạch dụ địch của mình vẫn phải tiến hành, vì vậy tăng thêm tốc độ, lao thẳng đến phía phủ thành chủ.
Càng ngày càng gần.
Vị trí phủ thành chủ nằm ở khu vực trung tâm của tòa thành này, dị chất nơi đây so với chỗ khác càng nồng đậm hơn một chút, nhưng số lượng dị thú lại chẳng biết tại sao, càng ngày càng ít.
Loại biến hóa này, để cho sắc mặt của lão tổ Kim Cương tông đang truy kích đằng sau hơi đổi, nguy cơ trong lòng vào thời khắc này càng trở lên mãnh liệt, Lão ngẩng đầu liếc mắt nhìn bóng lưng Hứa Thanh phía trước, vừa nhìn về kiến trúc sụp xuống một bên, bước chân đột nhiên đình trệ.
Lão không tiếp tục đuổi theo nữa, mà bắt đầu lui về phía sau.
Một màn này, để cho Hứa Thanh không chuẩn bị kịp, giờ phút này hắn chỉ còn cách phủ thành chủ có 100 trượng nữa, mà lão tổ Kim Cương tông truy kích sau lưng lại lui lại.
- Hiện tại lui, vẫn có chút muộn!
Hứa Thanh hung hăng nghiến răng, tay phải đột nhiên vung lên, lập tức rất nhiều hắc đan tản ra bốn phía.
Lần này, vì đạt thành mục đích, Hứa Thanh trực tiếp lấy một nửa hắc đan còn thừa của mình ném ra ngoài, hắc đan vừa hạ xuống bốn phía, đồng loạt nổ tung.
Trong chốc lát, nơi đây tựa như hóa thành một cái vòng xoáy thật lớn, khiến cho dị chất từ bốn phía mãnh liệt bay đến, ảnh hưởng tới cả hư không, bóp méo bốn phía, khiến cho phạm vi của tầm mắt cũng biến thành mơ hồ.
Trình độ nồng đậm của dị chất càng đạt đến mức kinh người.
Một màn này, để cho lão tổ Kim Cương tông đang lui ra phía sau biến sắc, nhưng cũng có thêm một chút khó hiểu, bởi vì thân thể Hứa Thanh, cũng rơi vào trong khu vực dị chất nồng đậm kia.
Dựa theo như vậy, không nói vấn đề dị hóa, chỉ cần là dị thú cùng thứ quỷ dị bị dị chất thu hút tới, cũng đủ để cho Hứa Thanh đang ở đó chết không có chỗ chôn rồi, cái này không khác gì là tự sát.
Ngay khi lão tổ Kim Cương tông cảm thấy khó hiểu, trăm trượng bên trong phủ thành chủ lập tức chấn động mãnh liệt, từng tiếng gào thét kinh thiên động địa truyền khắp bỗng nhiên truyền ra khắp bốn phương.
Đại địa rung chuyển, mặt trăng máu trên trời trở lên mơ hồ.
Sắc mặt của lão tổ Kim Cương tông biến hóa, cảm giác nguy cơ sinh tử lập tức trở lên mãnh liệt, con ngươi của lão co rút lại, thân thể cấp tốc lui về phía sau, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía trước, từng đạo thân ảnh từ một kiến trúc chỗ giống như trong phủ thành chủ bay ra! Mỗi một cái thân ảnh kia đều gầy còm vô cùng, nhưng mọc ra hai cánh hỏa diễm màu đen, tựa như người dơi, dị chất trên toàn thân nồng đậm kinh người, những nơi đi qua, hư không cũng tựa hồ trở lên vặn vẹo.
Một màn này, vốn đã đủ khiến cho lão tổ Kim Cương tông kinh hãi, mà còn một việc càng làm cho sắc mặt lão trở nên trắng bệch, hít vào một hơi, là theo tiếng nổ vang này, phủ thành chủ ầm ầm sụp xuống.
Lộ ra một cái động thật lớn trên mặt đất.
Một cái thân ảnh khô héo cao chừng 100 trượng, gào thét chấn động cả phía chân trời, đang từ trong động leo ra! Từ xa nhìn lại, thân ảnh này dài nhỏ, tựa như một gốc cây khô, lộ ra toàn bộ là 100 trượng, nhưng giờ phút này rõ ràng nó còn chưa có hoàn toàn leo ra, tựa hồ bộ dáng hiện tại mới chỉ là nửa người trên của nó thôi.
Vì vậy nó vung vẩy cánh tay, hai tay mười ngón ngay lập tức lan tràn ra rất nhiều nhánh mây hư thối, bắn về bốn phía, đâm xuống mặt đất.
Mấy cái xa nhất, thậm chí đâm vào phía trước lão tổ Kim Cương tông.
Giống như dùng cái này là điểm chống đỡ, để cái thân ảnh giống như cây khô kia có thể tăng tốc leo ra..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.