Quan Sách

Chương 257: Tu Mai phát hỏa!




Trong việc thành lập Hợp tác xã, Hợp tác xã nông nghiệp trà Huyện Tu Mai, Hợp tác xã nông nghiệp gieo trồng nho, Hợp tác xã du lịch sinh thái nông nghiệp, tổ chức Đại hội thành lập ở khách sạn thành phố Lệ Thủy, lãnh đạo liên quan của Huyện Tu Mai cùng với giới lãnh đạo đối ngoại liên quan đến du lịch nông nghiệp tỉnh thành tổ chức Hội nghị tin tức, công bố ba loại hình Hợp tác xã có ảnh hưởng sâu xa đối với kinh tế Huyện Tu Mai.
Cái gọi là hình thức Hợp tác xã, kỳ thật là sau khi đền bù lại khoán sản phẩm đến hộ gia đình, nông hộ chỉ chuyên gia công, không tạo thành hiệu quả quy mô, khả năng đề kháng với nguy hiểm thấp, liên lạc đối ngoại kém cùng với các chỗ thiếu hụt, mà sinh ra một loại hình thức hợp tác mới!
Lấy Hợp tác xã trà làm ví dụ, tất cả các nông hộ tham dự Hợp tác xã, thống nhất nghe theo sự sắp xếp của Hợp tác xã dựa theo yêu cầu vun bón trông nom và hái, Hợp tác xã phụ trách kinh doanh đối ngoại, gia công chuyên sâu, cùng với việc tiếp cận để xin khoản tiền vốn cùng với các đơn vị khác, tồn tại với tư cách một loại pháp nhân đặc thù.
Hình thức Hợp tác xã như vậy, có lợi cho việc nâng cao sức cạnh tranh sản phẩm, có lợi cho việc kích thích tính tích cực của dân chúng, có lợi cho việc cải tiến sản xuất và toàn bộ sản nghiệp tạo thành hiệu quả quy mô. Trước mắt Huyện Tu Mai đã và đang triển khai rộng khắp trong phạm vi toàn bộ Huyện hình thức Hợp tác xã sản xuất nông nghiệp.
Nông nghiệp sản xuất quy mô hóa, chuyên môn hóa và đặc sắc hóa, tập trung cao độ vào ba điểm này, đây là suy nghĩ mới của phát triển nông nghiệp Tu Mai. Là một Huyện truyền thống nông nghiệp lớn, sản xuất nông nghiệp Tu Mai, sẽ nhanh chóng nghênh đón một thời kỳ hoàn toàn mới.
Lúc này đây, Mã Bộ Bình tạo ra cải cách lớn cho Tu Mai, không chỉ nhận được sự ủng hộ của Thành phố, mà hình thức Hợp tác xã lần này của Tu Mai, Sở Nông nghiệp Tỉnh cũng thu hút làm thành tựu điển hình. Sở Nông nghiệp Tỉnh vì ủng hộ Tu Mai cải cách, đã chi vốn ngân sách cho chuyên mục cải cách hơn ba mươi triệu Nhân dân tệ.
Mặt khác, Thị chính Thành ủy vì ủng hộ Tu Mai cải cách, đã ủng hộ hơn ba mươi triệu Nhân dân tệ, bản thân Huyện Tu Mai chuẩn bị chi thêm hơn mấy chục triệu Nhân dân tệ tiền vốn, tổng cộng phụ cấp đầu tư vốn cho cải cách gần trăm triệu Nhân dân tệ. Huyện Tu Mai cũng trở thành Huyện nông nghiệp trợ cấp lớn duy nhất trong toàn tỉnh, hình thức sản xuất nông nghiệp Tu Mai, cũng bởi vậy mà trở thành nơi làm thí điểm của toàn tỉnh.
Trần Kinh đi cùng Ngũ Đại Minh thị sát Huyện Tu Mai hai ngày, cùng đi với Ngũ Đại Minh gồm có lãnh đạo Ủy ban Kế hoạch và Phát triển Thành phố, lãnh đạo Phòng Tài chính, trường Đảng, người chịu trách nhiệm xử lý văn phòng Thành ủy. Ngũ Đại Minh yêu cầu rõ ràng, sau khi khảo sát chấm dứt, Thành ủy phải tổ chức một tổ công tác lý luận chuyên môn, còn phải thật sự tập hợp tổng kết ưu thế của hình thức Hợp tác xã nông nghiệp Huyện Tu Mai, thành lập tư liệu lý luận về phương hướng cải cách nông nghiệp.
Những tư liệu lý luận đó, một phần thuộc về truyền thông, một phần yêu cầu trở thành bảo tồn tài liệu lý luận trọng yếu của cải cách, còn có một phần đưa cho Phòng Nghiên cứu Chính sách Tỉnh ủy, làm tư liệu sống và cơ sở lý luận cung cấp cho Chính sách và Nghiên cứu lý luận của Tỉnh ủy.
Ngoại trừ yêu cầu này ra, Ban Tuyên giáo Thành ủy phải gia tăng mức độ tuyên truyền của Hợp tác xã chuyên ngành nông nghiệp và Đặc khu nông nghiệp, phải tạo thành ảnh hưởng rộng khắp trong xã hội, phải lấy tìm hiểu Tu Mai làm cơ sở, bức ra xung quanh Huyện thị, tranh thủ trong vòng hai đến ba năm, triển khai cải cách nông nghiệp trong phạm vi toàn bộ Thành phố, do đó đem toàn bộ sản nghiệp nông nghiệp làm lớn làm mạnh.
Có sự cổ vũ và thị sát của Ngũ Đại Minh, điều này đối với bộ máy Tu Mai thật sự là sự ủng hộ to lớn, mà trong phạm vi toàn bộ Thành phố, luôn bần cùng lạc hậu này, một Huyện Tu Mai bình thường, giờ nhảy lên trở thành một Huyện ngôi sao. Thị trấn xung quanh đều phái tổ khảo sát vào Tu Mai để khảo sát học tập, thậm chí các thị trấn anh em xung quanh thị trấn, cũng phái tổ học tập vào Tu Mai học tập!
Trần Kinh có thể cảm nhận được sự hưng phấn của Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh đến chủ trương chính trị Đức Cao, đầu tiên chính là muốn làm tốt sản nghiệp nông nghiệp, dốc sức nắm vững Đặc khu nông nghiệp.
Thành phố Đức Cao không phải là một thành phố công nghiệp, mà là một thành phố lớn về truyền thống nông nghiệp, bởi vì khu vực Đức Cao có nhiều sông, đất đai phì nhiêu, mặt khác, tưới tiêu tiện lợi, cho nên, Đức Cao phát triển sản nghiệp nông nghiệp là cực kỳ có lợi. Cho tới nay, Đức Cao đều có Sở Giang danh xưng là kho lúa.
Cho nên, nông nghiệp là nền tảng của Đức Cao, điểm này không thể nghi ngờ.
Mã Bộ Bình nhanh chóng lĩnh hội được ý đồ của Ngũ Đại Minh, lúc này thời gian y đảm nhiệm không bao lâu, có thể chỉnh đốn Tu Mai thành một mặt trận khí thế như vậy, có thể làm tốt đoàn kết bộ máy, mọi người cùng nhau tìm hiểu đường hướng của Hợp tác xã chuyên ngành nông nghiệp và Đặc khu nông nghiệp, đây là rất rất giỏi.
Vừa đúng lúc Ngũ Đại Minh cần một mô hình kiểu mẫu nhất, Mã Bộ Bình đã làm tốt hết thảy các công tác!
Mà quyết đoán và sách lược của Ngũ Đại Minh cũng cực kỳ rõ ràng, trước mắt vài khu huyện Đức Cao, y trước hết đem Đức Cao làm kiểu mẫu, hơn nữa còn có sự ủng hộ mạnh mẽ của Thành ủy!
Ở mức độ nào đó, cũng để cho những người ở Huyện khác thấy rõ, những người theo sát bước chân của Ngũ Đại Minh, sẽ nhận được nhiều sự ủng hộ! Điều này đối với việc Ngũ Đại Minh nắm trong tay Đức Cao, phân tách lôi kéo lực lượng các phái, là có ảnh hưởng tích cực.

Thành ủy, Trần Kinh cắm đầu đánh văn kiện, bàn làm việc bị người khác đập nhẹ.
Hắn ngẩng đầu lên, lập tức đứng lên, nói:
- Phó Chủ tịch thành phố Lưu!
Phó Chủ tịch Thường trực Thành phố Lưu Minh Minh cười tủm tỉm nhìn Trần Kinh, y chậc chậc cảm thán nói:
- Tài tử Sở Giang, quả nhiên danh bất hư truyền. Sáng nay tôi tới văn phòng xem báo giấy, liền nhìn tới bút danh của bài báo trên tạp chí Bình Minh Tam Sở, mạch suy nghĩ mới về hợp tác nông thôn, Đặc khu nông nghiệp làm tiên phong, bài báo viết rất tốt!
- Nhất là bản lĩnh lý luận vững chắc, đem Hợp tác xã nông thôn, Đặc khu nông nghiệp làm sáng tỏ một cách đơn giản, mọi người vừa thấy là có thể biết được chỗ tốt của hợp tác nông nghiệp và Đặc khu nông nghiệp.
- Mà bài báo này có thể dễ dàng làm cho người khác chú ý được vị trí của tạp chí nổi tiếng của Tỉnh, có thể khẳng định, toàn bộ Tỉnh đều có thể thấy được bài báo này, thậm chí vài Tỉnh của Trung Nguyên cũng có thể nhìn thấy. Điều này đối với việc tuyên truyền của Đức Cao chúng ta là tương đương với có ý nghĩa tích cực!
Đối mặt với sự khích lệ đến bất ngờ của Lưu Minh Minh, Trần Kinh vẫn khiêm tốn, sau khi bài báo này viết ra, nhiều vị lãnh đạo chỉnh sửa qua, nên không thể xem như bài văn của cá nhân hắn được.
Trần Kinh nói lời này là thực tâm, hắn viết bài báo vốn chính là do Ngũ Đại Minh sắp đặt nhiệm vụ. Sau khi bài văn viết ra, Ngũ Đại Minh đã tự mình chỉnh sửa, cuối cùng sửa bản thảo xong đăng lên với danh nghĩa Trần Kinh!
Ngũ Đại Minh để đăng lên lấy danh nghĩa cá nhân, kỳ thật là đề cao tính chân thực của bài báo. Hiện tại chiến tích công trình làm được quá lợi hại, cảm nhận trong dân chúng, báo chí và truyền thông đưa tin mười cái thì chín cái không có thực, bọn họ vốn sẽ không rất tín nhiệm. Nếu bài báo có chứa ý ca ngợi rõ ràng này được đăng lên với danh nghĩa đơn vị nào đó, thì ở phương diện tín nhiệm nhất định là phải giảm xuống.
Tạp chí Bình Minh Tam Sơ không phải là báo chí thông thường, dạng báo chí tại đây, lý luận bài báo đăng tải phải có chiều sâu như thế nào, trong lòng Trần Kinh rất không yên.
Nhất là bài báo vốn là ở trang thứ ba, sau lại Hồ Duyệt rất nể tình, trực tiếp đem bài báo đặt ở vị trí đầu đề của trang thứ hai, vị trí này đang đặt trong vị trí Hoàng Kim của lý luận văn chương. Điều này cũng nhằm gia tăng thêm lực ảnh hưởng của văn chương.
- Chủ tịch Thành phố Lưu, ngài chờ một chút, tôi xem tình huống!
Trần Kinh hướng vào phòng làm việc bĩu môi nói.
Chu Thanh vừa mới vào văn phòng Ngũ Đại Minh không lâu, Lưu Minh Minh đến đây cũng không thể để cho y đứng ngẩn ra mặc kệ được, nhưng người ta là Ủy viên Thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch Thường trực Thành phố, một ngày cũng là người của trăm công ngàn việc, làm sao có bao nhiêu thời gian rảnh rỗi để chờ đợi?
Đáng lẽ, đối với việc Lưu Minh Minh đến đây, ông ta đúng là có thể cứ chạy thẳng tới phòng làm việc của Ngũ Đại Minh.
Trần Kinh làm sao dám ngăn cản ông ta chứ?
Nhưng tình huống của Lưu Minh Minh không giống, từ trước đến nay ông ta cùng Ngũ Đại Minh duy trì quan hệ rất mờ ám. Theo đó, ông ta hẳn là phải ủng hộ Ngũ Đại Minh, nhưng hết lần này đến lần khác không phải như vậy, trong đó rất nhiều vấn đề, lập trường của Lưu Minh Minh làm cho người ta rất khó đoán được!
Mà Ngũ Đại Minh đối phó với thủ đoạn của Lưu Minh Minh cũng cực kỳ cao siêu. Lưu Minh Minh làm Phó Chủ tịch Thường trực Thành phố, phân công công tác quản lý tài chính.
Ngũ Đại Minh làm bí thư Thành ủy, ở phương diện tiêu tiền, ông ta liên tiếp tỏ thái độ! Bí thư Thành ủy tỏ thái độ, người ở dưới tự nhiên muốn chạy đến đòi tiền, đến lúc này, lập tức bịa ra là công tác tài chính Thành phố rất khó khăn.
Lưu Minh Minh cực kỳ vô lại, ông ta không thể không báo cáo công tác hằng tháng với Ngũ Đại Minh, nhất là công tác báo cáo tài chính, ít nhất muốn cho trong lòng Ngũ Đại Minh biết rõ, phía Thành phố rốt cuộc chỉ có thể phân bố được bấy nhiêu tiền.
Lưu Minh Minh có báo cáo, về mặt thái độ chính là tiến bộ, Ngũ Đại Minh đối với loại tiến bộ này là thích quan sát, đồng thời cũng có tán thưởng!
Cấp dưới Lưu Minh Minh vẫn không có nói cấc nhắc lên một Phó Chủ tịch Huyện, Ngũ Đại Minh gọi điện thoại đến Ban Tổ chức cán bộ, yêu cầu Ban Tổ chức cán bộ sắp xếp đem người này điều chỉnh làm Thường ủy Huyện, điều này đối với Lưu Minh Minh, y cực kỳ cảm kích.
Ngũ Đại Minh đã có thủ đoạn trước như vậy, Trần Kinh ở phía sau tự nhiên phải phối hợp tốt, không thể rụt rè!
Ngay tại lúc Trần Kinh muốn đẩy cửa văn phòng Ngũ Đại Minh, cửa phòng làm việc mở ra, Chu Thanh xuất hiện ở cửa. Trần Kinh vội nghiêng người nói:
- Trưởng ban thư ký!
Chu Thanh thản nhiên cười cười, y liếc mắt một cái thấy Lưu Minh Minh, quay qua Trần Kinh gật đầu nói:
- Phó Chủ tịch Thành phố Lưu, thật có lỗi! Vừa rồi có chút việc cùng bí thư thảo luận tán gẫu, trì hoãn thời gian quý giá của ngài!
Lưu Minh Minh xua tay nói:
- Trì hoãn thời gian của tôi tính là gì, trì hoãn thời gian của bí thư mới không được! Bí thư mới thật sự là người trăm công ngàn việc!
Chu Thanh cười ha hả, không nói, mà lại quay đầu về phía Trần Kinh:
- Trần, bí thư vừa rồi khen với tôi! Có thể trợ giúp, ông ấy vốn tưởng rằng chuyện của Lâm Giang các sẽ rất khó giải quyết, nhưng mà, việc này ông ấy sẽ sai đi điều tra tình huống, tình huống đã được báo cáo rõ ràng với ông ấy rất nhanh!
- Nội dung báo cáo không chỉ đúng lúc hơn nữa còn chính xác, ôi, ôi, thật đúng là thâm tàng bất lộ, sớm biết như thế, tôi sẽ không dùng tâm đoán mò, làm hại tôi tìm hết các quan hệ!
Trần Kinh sững sờ không phát ra lời nào, liền thoáng cái chuyển hồng.
Công việc thực chất của Trần Kinh, là Ngũ Đại Minh giữ kín cho, về phần khác như điều tra các loại chuyện tình huống của Lâm Giang các này, đó đều là công việc cần phải làm của Trưởng ban thư ký. Hiện tại Trần Kinh chẳng khác gì lấy chuyện của Chu Thanh làm, trong lòng Chu Thanh có thể không có vướng mắc sao?
Lời nói của Chu Thanh thật sự chân thành, nhưng Trần Kinh nghe vào tai, lại là cực kỳ kinh hãi, hắn không rõ, vì sao Ngũ Đại Minh lại nhằm những thứ này về phía Chu Thanh, không phải gây ra mâu thuẫn sao?
Lưu Minh Minh một bên nghe được đối thoại của Chu Thanh và Trần Kinh, mặt lộ ra tươi cười, nói:
- Tiểu Trần không tồi, nếu quả thực có năng lực như thế, tôi xem thư ký cũng làm không được bao lâu! Sớm hay muộn cũng phải đi xuống, độc chiếm một phương, đó mới thật sự là niềm tự hào của Đức Cao chúng ta!
Lưu Minh Minh cười ha hả, đi qua đẩy cửa chính của văn phòng của Ngũ Đại Minh ra, chậm rãi thong thả bước đi, Trần Kinh nhẹ nhàng đi qua theo lối cửa để sẵn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.