Quan Sách

Chương 243: Tẩy rửa




Chuyện dân chúng Lâm Hà tụ tập gây rối nguy hiểm rốt cục giải trừ, từ thành phố cho đến huyện, đến xã, thị trấn, thôn tổ, các cấp cán bộ cao độ coi trọng! Công an cảnh sát, bộ đội có vũ trang, quân đội địa phương đóng quân cực lực phối hợp, sau khi chuyện Lâm Hà bùng nổ bốn ngày, hoàn toàn bình ổn xuống. Ở trong xung đột cảnh sát và quần chúng tử vong, đều được chuyên môn trợ cấp và trấn an, chính phủ hứa hẹn, công trình đập chứa nước Lâm Hà phải từ đầu tới đuôi tiến hành điều tra rõ, phải cố gắng lớn nhất để bảo đảm khu vực hạ sông Lễ an toàn.
Cùng lúc đó, Thành ủy cho Phòng Đốc tra và Ủy ban kỷ luật thành phố liên hợp thành tổ điều tra đến Lâm Hà, bắt đầu điều tra trách nhiệm tương quan ở Lâm Hà.
Thành ủy có động tác, khiến chính đàn Lâm Hà vốn cũng rất mẫn cảm trở nên càng thêm mẫn cảm yếu ớt, rất nhanh, ở bên trong chính đàn Lâm Hà, còn có người hướng lên tỉnh tố giác vấn đề Lâm Hà tham ô tài chính chuyên dụng cho dự án thuỷ lợi, còn có người hướng tỉnh tố cáo vấn đề phổ biến tồn tại nghiêm trọng trong chính đàn Lâm Hà, vấn đề mua quan bán quan càng cấm càng nhiều, tài liệu tố cáo tỉ mỉ xác thực, chứng cớ rõ ràng, từ thôn tổ đến xã, thị trấn rất nhiều cán bộ đều là trường hợp tiêu tiền mua quan liệt kê ra nhiều đến mấy chục người, nhìn thấy mà ghê người!
Trong tài liệu tố cáo thậm chí còn lộ ra, ở Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy Lâm Hà, đối với các cấp cán bộ có yết giá rõ ràng, chức vị đứng đầu, còn dùng phương thức đấu giá, giá cả bao nhiêu mọi người đều biết!
Tỉnh ủy thu được người Lâm Hà khắp nơi tố cáo, rất khiếp sợ, cũng rất coi trọng, phòng Đốc tra Tỉnh ủy lại điều động Tổ điều tra đến Lâm Hà, nhất thời chính đàn Lâm Hà thần hồn nát thần tính, rất khẩn trương!
Hai đơn vị cấp Tỉnh và Thành phố đều có Tổ điều tra đến Lâm Hà, rất nhanh, tổ điều tra đã có tin tức!
Phòng Đốc tra Tỉnh ủy đều tra ra Ủy ban nhân dân huyện Lâm Hà từ năm trước, tổng cộng tham ô lượng tài chính do sở Thủy lợi Tỉnh cấp chuyên dùng cho thủy lợi gần hai chục triệu. Mà trong đó rất nhiều tiền là để giải quyết vấn đề đập chứa nước Lâm Hà.
Tổ điều tra cho rằng, đập lớn Lâm Hà bị nổ, vấn đề chất lượng công trình Lâm Hà hoàn toàn bại lộ, cái đó cùng với công tác của Ủy ban nhân dân huyện Lâm Hà, tham ô tài chính, xử lý vấn đề công trình không kiên quyết là có quan hệ chặt chẽ. Phó bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện Lâm Hà Hứa Đại Quân, phải chịu trách nhiệm chủ yếu.
Còn có, tổ điều tra Tỉnh ủy còn điều tra ra Chủ tịch huyện Hứa Đại Quân ở trước nhiệm kỳ mới, ở đảm nhiệm Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Lâm Hà, trong lúc đó, nhiều cán bộ Lâm Hà được đề bạt rất dị thường. Tổ điều tra nhiều mặt khảo sát lấy chứng cứ, cuối cùng đối với Huyện ủy và Ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy Lâm Hà tồn tại vấn đề vi phạm quy định đề bạt cán bộ bước đầu xác minh!
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện Lâm Hà nhiệm kỳ trước Hồng Nhâm Bác hướng tổ điều tra tố cáo, cung khai Lâm Hà trong việc đề bạt cán bộ sai nguyên tắc, rối kỉ cương, vi phạm quy định, trái pháp luật...
Tổ điều tra Tỉnh ủy báo cáo tình hình lên Tỉnh ủy, rất nhanh, Tỉnh ủy liền quyết nghị phải nghiêm túc hoàn toàn xử lý vấn đề Lâm Hà. Phó bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện Lâm Hà Hứa Đại Quân bị miễn chức, ủy viên thường vụ, Phó bí thư huyện Lâm Hà Hồng Nhâm Bác bị miễn chức, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Lâm Hà Chu Tiến Nhiên bị miễn chức!
Ngay ngày cán bộ quan trọng tại chính đàn Lâm Hà gặp chuyện không may, Bí thư Thành ủy thành phố Đức Cao Ngũ Đại Minh tiếp kiến phòng viên, phát biểu phải kiên định chấp hành nghị quyết của Trung ương về liêm kiết, yêu cầu đội ngũ cán bộ có khả năng, đối với cán bộ lãnh đạo thiếu năng lực, ngồi không ăn bám, không có trách nhiệm, không có trí tiến tới, không chỉ phải tăng cường giáo dục dẫn đường, còn dám bỏ cán bộ cũ thay cán bộ mới, có gan đề bạt và sàng lọc dưới sự giám sát của quần chúng!
Vấn đề Lâm Hà vì sao xảy ra? Nguyên nhân căn bản là đội ngũ cán bộ công tác không tốt, đồng thời, cũng có quan hệ với việc Bí thư Huyện ủy huyện Lâm Hà Mâu Cường mới lên đảm nhiệm, không quen tình hình, chưa kịp triển khai công tác.
Ngũ Đại Minh nhắc tới, đối với vấn đề bộ máy Lâm Hà tồn tại vấn đề, phải nghiêm túc xử lý. Nhưng đồng thời, đối với tương lai Lâm Hà phải kiên định tin tưởng, bộ máy Lâm Hà phải đoàn kết, phải dưới sự dẫn dắt của đồng chí Mâu Cường làm việc!
...
Liên tiếp, Trần Kinh nghe được tin tức Lâm Hà liên tục không ngớt.
Mà truyền thông và dân chúng, lập trường và khuynh hướng bọn họ đang chuyển biến yên lặng một chút, Ngũ Đại Minh áp dụng quyết đoán sách lược đã cho thấy hiệu quả!
Xử lý ba lãnh đạo chủ chốt của huyện, Chủ tịch huyện, Phó bí thư, Bí thư Đảng ủy Công an ba người bị miễn chức, đối với chính đàn Lâm Hà mà nói, coi như một lần hoàn toàn tẩy rửa. Mà lần tẩy rửa này qua đi, có thể khẳng định, Ngũ Đại Minh có lợi lớn!
Một chuyện đột ngột, một khảo nghiệm lớn như vậy, Ngũ Đại Minh thoải mái hóa giải, có thể thu được lợi, trong đó thể hiện, trí tuệ uyên thâm trong chính trị của Ngũ Đại Minh.
Đầu tiên là Ngũ Đại Minh dám dùng người, dám dùng Chu Thanh, Chu Thanh nóng lòng thể hiện, xuất thế võ cả người, lợi dụng mạng lưới quan hệ nhiều năm của y khi làm Trưởng ban thư ký Thành ủy, đưa chuyện Lâm Hà này đi theo hướng có lợi cho Ngũ Đại Minh!
Ngay ngày tuyên bố ba lãnh đạo bị miễn chức, Chu Thanh và Trần Kinh nói chuyện :
- Đối với đồng chí Hồng Nhâm Bác, chúng ta muốn bồi thường, có người nói biết sai chịu sửa, thì còn tốt hơn, đồng chí Hồng Nhâm Bác là người như vậy!
Trần Kinh lúc đó không nói gì.
Nhưng hắn hiểu rõ, chính đàn Lâm Hà có thể tẩy rửa lớn như vậy, chuyện đó cùng Hồng Nhâm Bác được ăn cả ngã về không là có quan hệ!
Người tố cao chuyện Lâm Hà tham ô tài chính, tố cáo chuyện Lâm Hà mua quan bán chức chính là Hồng Nhâm Bác, Hồng Nhâm Bác tự thú, thông qua chủ động công đạo vấn đề làm cứng rắn, mạnh mẽ cất lên tấm màn che chính đàn Lâm Hà, y liều mạng như vậy, không phải vì Chu Thanh quấy phá thì vì cái gì?
Chu Thanh mượn Trần Kinh nói cho Hồng Nhâm Bác một sự thật, là tổ điều tra Thành ủy tiến đến Lâm Hà cũng hướng tới y. Đây là một số người ở Lâm Hà phải chỉnh Hồng Nhâm Bác, phá Hồng Nhâm Bác!
Hồng Nhâm Bác đã biết việc này, y có thể không sợ hãi sao?
Ở đường cùng, nhìn không thấy hy vọng, Hồng Nhâm Bác không liều mạng còn có thể làm gì bây giờ? Y đấu người chết ta sồng, chủ động một chút trong vấn đề công đạo.
Trần Kinh có đôi khi ngẫm lại, cảm thấy mình đảm nhiệm nhân vật giúp đỡ Chu Thanh, tuy rằng vấn đề Lâm Hà khá nhiều, xử lý vài người là đúng tội, nhưng Chu Thanh thực hiện có mùi vị thủ đoạn quá đậm, không đủ quang minh chính đại!
Trần Kinh có đôi khi nghĩ, sau lưng Chu Thanh là Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh nếu phải làm chuyện này, khẳng định cũng làm được, nhưng chính y không làm, để Chu Thanh đi làm. Khả năng này chính là đặc điểm Ngũ Đại Minh dùng người, người chính người tà đều sử dụng, dùng sở trường của người, dùng ngay trên đường thẳng!
- Tiểu Trần!
Trần Kinh đột nhiên ngẩng đầu, Chu Thanh trên tay cầm một nhật trình biểu cười tủm tỉm đứng trước mặt mình.

Hắn vội đứng dậy, nói:
- Trưởng ban thư ký, tôi đang chuẩn bị qua, ngài lại tự mình đưa tới, thật xấu hổ!
Vẻ mặt Chu Thanh mỉm cười, nói:
- Được rồi, cậu chuyên tâm công tác! Cậu hiện tại là bảo vật, cậu ngày hôm qua viết dự thảo phát biểu trên hội nghị công tác nông nghiệp, đó là khá phù hợp thực tế, trình độ lý luận lại cao, tôi xem qua bản thảo kia, không chờ cậu đồng ý, tôi liền gọi mọi người đến phòng Thư ký đọc!
- Thế nào gọi là bản thảo có chất lượng cao nhất, Thành ủy chúng ta về sau phải có cái tiêu chuẩn, trước kia chúng ta đều có thói quen lấy cây bút của Phòng Nghiên cứu Chính sách làm tiêu chuẩn, chung quy tính sách vở quá đậm, không có chút không khí! Bản thảo của cậu có thể làm tiêu chuẩn, về sau vấn đề này, muốn cậu tới phòng Thư ký cùng mọi người giao lưu, chỉ dẫn bọn họ nhiều hơn!
Trần Kinh cười cười, nói:
- Lời này của Trưởng ban thư ký không nên! Bí thư Ngũ là từ phòng Nghiên cứu Chính sách đi ra!
Chu Thanh liên tục xua tay, nói:
- Không đề cập tới bí thư, không đề cập tới bí thư! Bí thư chúng ta đều không so được, ông ấy chân chính là đại trí giả ngu, đại gia chân trính. Chúng ta là người bình thường, không thể so cùng hoàng thượng, làm sao có thể so sánh?
Y ngừng một lát, nói:
- Được rồi, tiểu Trần, việc này cứ như vậy! Về sau ở Thành ủy, cậu phải phụ trách chuyện này, cậu phải gánh vác trọng trách!
Trần Kinh cười cười không nói, hắn hiểu rõ, mình nói nữa thành làm kiêu! Trưởng ban thư ký để mắt hắn, đó là vinh dự, sao có thể già mồm cãi láo?
Trần Kinh vừa tới, ngoài việc đảm nhiệm thư ký bí thư, còn kiêm Phó chủ nhiệm văn phòng, Trưởng phòng Tổng hợp. Dưới tay lãnh đạo trực tiếp cũng có năm sáu người, những người này đều phục vụ cho bí thư.
Tất cả Thành ủy, ngoại trừ lãnh đạo, còn lại là Trưởng ban thư ký thống soái, Trần Kinh cũng là cấp dưới của Chu Thanh.
Chu Thanh đề xuất Trần Kinh thêm trọng trách, có thể lý giải vì y coi trọng Trần Kinh, cũng có thể lý giải vì y nhắc nhở Trần Kinh, quan hệ giữa hai người!
Trần Kinh phải dưới y lãnh đạo triển khai công tác, điểm này rất trọng yếu, như vậy Chu Thanh có thể bảo đảm nắm trong tay quyền lực lớn nhất đối với Thành ủy.
- Bí thư có bên trong không?
Chu Thanh hướng cửa phòng Ngũ Đại Minh hỏi.
Trần Kinh gật đầu, nói:
- Có, vừa mới đến thôi, lúc này hẳn đang xem văn kiện!
Chu Thanh gật gật đầu, nói:
- Vậy đi, cậu làm việc đi!
Y chậm rãi hướng cửa thong thả bước đi, vừa lúc tới cửa, y quay lại, nhìn Trần Kinh nói:
- Đúng rồi, tiểu Trần! Ngày hôm qua tôi cùng bí thư Ngũ bàn chuyện, về vấn đề điều chỉnh bộ máy huyện. Trong đó đề cập đến người tên Triệu Nhất Bình, là Phó bí thư Lễ Hà! Lúc đó bí thư Ngũ nói, cậu là cán bộ từ Lễ Hà đến, hẳn là biết hắn, bảo tôi hỏi ý kiến cậu!
Trần Kinh sửng sốt, thốt lên nói:
- Trưởng ban thư ký, tôi làm sao hiểu được! Lại nói, Phó bí thư Triệu là lãnh đạo của tôi, tôi sao dám tùy tiện bình luận lãnh đạo?
Chu Thanh cười ha hả, nói:
- Cậu nha! Tôi biết cậu sẽ nói như vậy, cậu đối với Triệu Nhất Bình không có đánh giá gì, đây là thái độ của cậu?
Trần Kinh lắc đầu nói:
- Trưởng ban thư ký, ngài không cần chụp mũ tôi, Phó bí thư Triệu tôi không dám đánh giá, thân từng là cấp dưới của hắn, đánh giá cấp trên, có chút bất hợp lý? Nhưng có một điều, Phó bí thư Triệu là người tốt! Điểm này tôi có thể hướng tổ chức chủ động báo cáo!
- Được rồi, được rồi! Cậu nha! Thật sự rất cẩn thận!
Chu Thanh nói:
- Cậu không nói, tôi cũng không có cách! Chỉ có thể báo cáo cụ thể cho bí thư! Bí thư hỏi lại cậu vấn đề này, tôi cũng mặc kệ!
Trần Kinh im lặng không biết nói gì, Chu Thanh hướng hắn xua tay nói:
- Cậu đang vội! Tôi không làm khó cậu nữa!
Chu Thanh thong thả bước đi, Trần Kinh mơ hồ có thể cảm nhận được bước chân nhẹ nhàng của đối phương.
Bộ máy huyện là đề tài nói chuyện mẫn cảm, Ngũ Đại Minh rốt cuộc chuyển chú ý đến vở kịch hát này rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.