Quan Sách

Chương 228: Chấn động!




Say rượu tỉnh lại, đầu Trần Kinh đau đớn, hắn nhìn nhìn đồng hồ treo tường, cừ thật, đã là 10 giờ sáng!
Hắn đứng dậy rửa mặt, sau đó trở lại phòng mở TV, chuẩn bị mở chương trình văn học.
TV hắn vừa mới khởi động, đột nhiên nghe được tin tức của đài truyền hình tỉnh:
- Sau đây là tin tức Tỉnh ủy bổ nhiệm nhân sự! Tỉnh ủy quyết định, bổ nhiệm nguyên Chủ nhiệm phòng Nghiên cứu chính sách đồng chí Ngũ Đại Minh đảm nhiệm ủy viên thành ủy thành phố Đức Cao, ủy viên thường vụ, bí thư...
Trần kinh sửng sốt, nhẹ buông tay, di động “Ba” một tiếng rơi trên mặt đất, hắn vội vàng từ mặt đất nhặt lên, bất chấp kiểm tra di động có hỏng hay không, tìm điều khiển từ xa TV mở chương trình của đài truyền hình thành phố Đức Cao.
Đài truyền hình thành phố đang đưa tin tân Bí thư Thành ủy Ngũ Đại Minh nhậm chức, bí thư Ngũ ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cùng Phó trưởng ban cùng đi đến Đức Cao, Chủ tịch thành phố Thanh Phi Hoa, Phó bí thư Thành ủy Phương Khắc đứng đầu toàn thể ủy viên thường vụ Thành ủy Đức Cao nghênh đón.

Lập tức, cán bộ dự đại hội phòng họp lớn Thành ủy, trong cuộc họp Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cùng Phó trưởng ban tuyên bố Tỉnh ủy bổ nhiệm đồng chí Ngũ Đại Minh đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Đức Cao, tân Bí thư Thành ủy Ngũ Đại Minh phát biểu...
Trần Kinh nghe tin tức này, khó có thể tin dụi mắt.
Hắn đêm qua còn cùng Ngũ Đại Minh hai người nâng chén đối ẩm, hai người vui vẻ nói chuyện phiếm, không gì trói buộc, rất khoái hoạt, hôm nay như thế nào Ngũ Đại Minh liền thành Bí thư Thành ủy thành phố Đức Cao, hơn nữa đi nhậm chức?
Thay đổi này rất đột ngột, ngoài Trần Kinh dự kiến, thế cho nên hắn có chút hoài nghi chính mình ngày hôm qua có phải thật sự cùng Ngũ Đại Minh uống rượu!
- Tít, tít, tít!
Di động vang lên.
Hắn tiếp điện thoại, đối phương giọng rất sắc sảo:
- Ai nha nha! Trần Kinh a, hiện tại rất giỏi ! Ngũ chủ nhiệm không ngờ chạy đến Đức Cao các cậu đảm nhiệm bí thư đi! Xem ra ông em cậu gặp may mắn cũng không xa, theo tôi được biết, chủ nhiệm Ngũ khá coi trọng cậu!
Hồ Duyệt ở đầu kia điện thoại mặt mày hớn hở, Trần Kinh nói:
- Biên tập Hồ, tôi nói với anh, tôi đối với việc này so với anh còn giật mình. Tôi nói anh không tin, tôi tối hôm qua còn và chủ nhiệm Ngũ cùng nhau uống rượu, lúc ấy hai chúng tôi, tôi còn không biết hôm nay còn có thay đổi đột ngột như vậy!
- Đây là thay đổi tất nhiên thôi! Ngũ chủ nhiệm phong cách là như vậy, cũng không theo bình thường làm việc! Cậu cần phải đuổi kịp tiết tấu ông ấy!
Hồ Duyệt nói:
- Được rồi, được rồi! Dù sao cậu lần sau đến tỉnh thành phải mời khách, cậu nhận thức lão Ngũ cũng do tôi bắc cầu! Cậu cần phải nhớ rõ tri ân báo đáp nha!
Hồ Duyệt tính cách tài tử, tự nhiên tùy ý, gọi điện thoại hưng trí cao, treo điện thoại hưng trí cũng mau. Cùng Trần Kinh hàn huyên vài câu, y liền ngắt điện thoại!
Kết thúc cùng Hồ Duyệt trò chuyện, di động “Tít, tít” lại vang lên.
Lúc này là Biện Triệu Nan Lễ Hà gọi điện tới, y nói:
- Trần Kinh, chúc mừng chúc mừng, vừa mới nhận được thông báo, tổ chức đã chuyển công tác của cậu tới thành phố! Ngũ bí thư nhậm chức chuyện thứ nhất chính là khâm điểm cậu làm thư ký của ông ấy, vinh quang này...
Y giống như không có tổ chức tốt ngôn ngữ, dừng một chút, nói tiếp:
- Sở Giang tài tử quả nhiên danh bất hư truyền, lại nói tiếp cũng là tài hoa cậu bày khắp nơi, hy vọng cậu đến Thành ủy không ngừng cố gắng, cũng là quang vinh của Lễ Hà chúng ta!
Trần Kinh vội vàng khiêm tốn, nói chính mình cũng cảm thấy không ngờ, mặt khác, hắn cũng không biết, cũng chưa nhận được bất luận tin tức gì nói hắn phải điều động.
Biện Triệu Nam nói vô cùng chắc chắc, y và Hồ Duyệt rõ ràng không giống nhau, Hồ Duyệt gào to, Biện Triệu Nam còn lại từ tốn nói chuyện. Đối với Trần Kinh ân cần thăm hỏi, có thể nói là rất cẩn thận!
Điện thoại nói khá lâu, thật vất vả chấm dứt cuộc nói chuyện với Biện Triệu Nam, điện thoại vừa mới ngừng, điện thoại lại có tin nhắn.
Phó chủ tịch huyện Lễ Hà Vương Hàm Dương điện báo, Phó phòng thường trực Phòng Công an thành phố Hồ Lệ điện báo, Trưởng ban Tuyên giáo Lễ Hà Phương Tú Nga điện báo...
Suốt hơn một giờ, Trần Kinh không có biện pháp ngắt điện thoại. Mọi người gọi điện thoại, chuyện đều là chúc mừng hắn vào Thành ủy, Trần Kinh cũng không biết rằng, làm sao tin tức này có nhiều người biết như vậy, chính hắn vẫn chưa biết!
Điện thoại dùng đến nóng lên, nhưng có một số cuộc điện thoại căn bản không có cách nào khác chối từ, tựa như Mã Bộ Bình gọi điện thoại. Điện thoại chuyển được, Mã Bộ Bình nói:
- Đều nói trăm không một dùng là thư sinh, lời này không đúng! Cậu và bí thư Ngũ là bạn vong niên, đây đều là nhân văn mà giao hữu.
- Bí thư Ngũ bắt bẻ thư ký là có tiếng , năm đó lúc ở Hành Châu, nghe nói thay đổi mười mấy thư ký đều không có vừa ý. Ông ấy có thể khâm điểm cậu, đây là đối với năng lực cậu khẳng định!
Trần Kinh nói:
- Mã huyện, về điểm này tôi là mèo ba chân ngài cũng biết đến, không có bao nhiêu trình độ! Ngũ bí thư mới là chân chính là một cây bút chắc chắn!
- Tốt lắm! Không cần nói nữa nhiều lời khách sáo như vậy! Lại nói tiếp, về sau cậu tính là lãnh đạo chúng ta, tôi hôm nay gọi điện thoại cho cậu, cũng là đại biểu bộ máy Tu Mai hướng cậu chúc mừng, cũng hy vọng cậu có thể ủng hộ công tác của chúng tôi!
Mã Bộ Bình nói, y nói như vậy, tương đương là gián tiếp nói cho Trần Kinh, y đã đi nhậm chức!
Huyện Tu Mai so với huyện Lễ Hà diện tích nhỏ hơn rất nhiều, nhưng Tu Mai gần thành phố hơn, kinh tế sinh động hơn. Nhất là đại diện tích Tu Mai đều là bình nguyên, nông nghiệp hiện đại hoá, công nghiệp hiện đại hoá đều có điều kiện, nói không sai, Mã Bộ Bình đến Tu Mai là rất có triển vọng.
Có lẽ từ lúc Trần Kinh vào Thành ủy, quan hệ giữa hắn và Mã Bộ Bình liền lặng yên biến hóa.
Nếu Trần Kinh đảm nhiệm thư ký của bí thư Ngũ, thì phải là thư ký thứ nhất Thành ủy, rất nhiều tin tức mới nhất của Thành ủy, cùng với lãnh đạo có lối suy nghĩ động thái, Trần Kinh là người phải nói trước. Thư ký trọng yếu cũng hoàn toàn là ở điều này.
Mặt khác, đối với Mã Bộ Bình mà nói, y trước khi Ngũ Đại Minh đến nhận chức đã xác định làm Bí thư huyện ủy, biết quan hệ giữa hắn và Ngũ Đại Minh chắc chắn, điểm này cũng là càng mấu chốt.
Quan hệ cao thấp của nhân vật số một không nắm chắc, thường thường sẽ ảnh hưởng đến ổn định bộ máy, điều này không phải việc nhỏ.
Hiển nhiên, đối với Mã Bộ Bình mà nói, y cần Trần Kinh trợ giúp và quay vần, chuyển biến của nhân vật này rất nhanh, nhưng Trần Kinh thì còn có vẻ có chút không thích ứng. Ở trong lòng hắn, hắn đối với Mã Bộ Bình vĩnh viễn đều là rất tôn trọng , hắn cũng không có khả năng ở trước mặt Mã Bộ Bình tỏ ra cao cao tại thượng!
Cùng Mã Bộ Bình tán gẫu lâu nhất, lúc ngắt điện thoại, pin di động đã gần hết sạch!
Nhưng không đợi Trần Kinh nạp, điện thoại lại reo lên, Trần Kinh vừa nhìn, là số ở Thành phố, hắn do dự một lát liền tiếp nghe, nói:
- Xin chào, tôi là Trần Kinh, ai vậy?
- Trần Kinh ông em a! Cậu rất bận rộn, điện thoại cậu tôi gọi từ 12 giờ, đến hiện tại rốt cục mới gọi được!
Đầu kia điện thoại, thanh âm cười ha hả:
- Tôi lão Cao, Cao Minh Trị, chuyện ngày hôm qua rất vớ vẩn, tôi đã phê bình cấp dưới...
Cao Minh Trị nói rất được, nói cho hết lời, chuyện ngày hôm qua đã bị y hóa giải, mà mục đích của y cũng nói cho Trần Kinh.
Trần Kinh điều đến đảm nhiệm thư ký Bí thư Thành ủy, đồng thời đặc biệt đề bạt làm Phó chủ nhiệm văn phòng Thành ủy kiêm nhiệm Trưởng phòng tổng hợp, đảm nhiệm thư ký đồng chí Ngũ Đại Minh, tin tức này đã trên trang web Ban tổ chức cán bộ Thành ủy công bố!
Trần Kinh hiện tại chỉ cần đến ban Tổ chức cán bộ báo danh, sau đó từ ban Tổ chức cán bộ an sắp xếp người cùng đi với Trần Kinh đến Thành ủy.
Trần Kinh nghe hiểu ý Cao Minh Trị, tự nhiên là nói rất nhiều lời khách sáo, cái gì nhất định cố gắng công tác, không phụ lòng tổ chức tín nhiệm vân vân.
Cao Minh Trị nói chuyện vẫn cười ha hả, một chút cũng không có loại nghiêm túc của lãnh đạo ban Tổ chức cán bộ, đối với Trần Kinh khách sáo, y khéo léo hóa giải, ngược lại đưa Trần Kinh tâng bốc lên tận đỉnh đầu, Trần Kinh rất là ăn không tiêu lời Cao Minh Trị.
Cuối cùng buồn cười, pin di động Trần Kinh rốt cục không thể chịu được, bãi công.
Trần Kinh đem di động đã nóng lên, hướng phía giường ném xuống, từ trên ghế đứng dậy không ngờ chân lảo đảo, hai mắt tóe ngàn sao. Cừ thật, từ 12 giờ tiếp điện thoại, không ngờ tiếp đến thể lực cạn kiệt, ăn không tiêu!
Trần Kinh chỉ cảm thấy trong đầu mình hỗn loạn, các loại nhân vật khác nhau ngay tại trong đầu giống như điện ảnh biến ảo, mỗi người một vẻ, Trần Kinh cảm thấy bản thân giống như là đang nằm mơ. Từ buổi sáng ngủ dậy đến hiện tại, đều ở trong mơ, hết thảy đều không đúng hiện thực.
Hắn nằm ở trên giường, mắt nhìn trần nhà, dùng sức hít thở, trong đầu hắn lại nghĩ tới lời nói ngày hôm qua của Ngũ Đại Minh:
- Hiện tại tốt, thế nhân đều nói Trần Kinh cậu không hiểu ân tình, không hiểu quan trường, không có quy củ! Tình cảm tốt, cậu tôi đều không có quy củ, không nói quy củ.
- Cổ Long không phải đã nói sao, vô chiêu thắng hữu chiêu, chúng ta không nói quy củ, điều này cũng là một điều kiện thú vị!
Trần Kinh nghe lời này cười ha ha, lúc ấy hắn chỉ cho là một câu nói đùa, không nghĩ tới câu nói đùa này qua đêm liền thành sự thật!
Nghĩ điểm này, trong lòng Trần Kinh cảm thấy một loại kích động và cao hứng chưa bao giờ có, có thể được thưởng thức và hiểu mình, hơn nữa người nhận thức và hiểu mình là lãnh đạo của mình, là thầy, là bạn tốt, còn có cái gì so với chuyện này hay hơn?
Nhiều ngày ở trong lòng lo lắng lúc này lập tức tan đi, tâm Trần Kinh dần dần bình tĩnh, toàn bộ trong lòng và tầm nhìn ngay tại trong nháy mắt mở ra. Hắn bỗng nhiên có một loại cảm giác, cảm thấy chính mình đảm nhiệm thư ký Ngũ Đại Minh, căn bản là không cần thời gian thích ứng, lập tức thay đổi đều không có vấn đề!
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, là khách sạn giám đốc, y nói cho Trần Kinh hai chuyện, một là bên ngoài có người thăm hỏi hắn, một chuyện khác là thời gian khách sạn dùng cơm đã tới, Trần Kinh có thể đi ăn cơm trưa.
Trần Kinh đi ra, hắn bước chân ra cửa, liếc mắt một cái liền thấy một bóng dáng quen thuộc - trưởng phòng Phòng cán bộ số 1 Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Đơn Điền Lâm.
Đơn Điền Lâm cũng luôn luôn chú ý động tĩnh bên này, Trần Kinh đi ra y cũng thấy được Trần Kinh, hai người ánh mắt đối diện, không khí ngưng đọng khoảng bốn năm giây.
Trần Kinh nhanh chóng hiểu được ý đồ Đơn Điền Lâm đến đây, hắn cũng thấy rõ là ý Cao Minh Trị bảo Đơn Điền Lâm tới. Xem ra chuyện ngày hôm qua thật sự Cao Minh Trị rất coi trọng!
Thấy rõ hết thảy, Trần Tinh tự nhiên sẽ không đem sự tình phát triển theo một hướng, hắn hướng Đơn Điền Lâm cười, đưa tay ra nói:
- Trưởng phòng Đơn, ngài đã đến lâu rồi đi? Trực tiếp gõ cửa không được sao? Tôi vừa rồi tiếp điện thoại, cũng không có chú ý tới động tĩnh bên ngoài...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.