Quan Sách

Chương 209: Vô độc bất trượng phu




- Bí thư, tôi sai rồi!
Lúc Hoàng Tiểu hoa nói ra những lời này, trên lưng mồ hôi đã ướt sũng áo.
Trong đầu y lại trống rỗng, không có bất kỳ ý niệm nào, cái gọi là mất hết can đảm, đại khái chính là tình huống này.
Thư Trị Quốc nói chuyện, Hoàng Tiểu Hoa bị bóc trần sạch sẽ, lúc này Hoàng Tiểu Hoa mới rõ ràng, chính mình ở trước Thư Trị Quốc căn bản không có bí mật đáng nói, chính mình những gì đã làm, hết thảy đều được Thư Trị Quốc chú ý.
Hoàng Tiểu Hoa khi nào thì cùng Trần Kinh có tiếp xúc, khi nào thì đi Ủy ban Kỷ luật phản ánh tình huống, vấn đề công đạo, cùng Trần Kinh nói chuyện gì, đi Ủy ban Kỷ luật nói chuyện gì, Thư Trị Quốc đều rành mạch, rõ như lòng bàn tay.
Hoàng tiểu hoa cảm thấy mình trước mặt Thư Trị Quốc, liền biến thành người trong suốt, không có bất luận bí mật gì đáng nói.
Gần như vô dụng trước Thư Trị Quốc, tâm trạng Hoàng Tiểu Hoa trong khoảnh khắc liền sụp đổ, trực tiếp cúi đầu nhận sai, bó tay chịu trói!
Thư Trị Quốc cười tủm tỉm nhìn y, bộ dáng rất bình thản, tựa như sự tình gì đều không có vấn đề gì. Thư Trị Quốc càng bình tĩnh, trong lòng Hoàng Tiểu Hoa lại càng bất an, y cung kính đứng, tội liên đới không còn dũng khí.
- Được rồi, ngồi đi, ngồi đi!
Thư Trị Quốc hướng Hoàng Tiểu Hoa khoát tay.
- Tôi không có ý trách cứ! Hướng Ủy ban Kỷ luật công đạo vấn đề, đây là việc nên thế thôi! Có cái gì sai lầm? Gần đây Ủy ban Kỷ luật bí thư Minh Hoa không phải đang điều tra sao, tôi ủng hộ bí thư Minh Hoa, hy vọng hắn có thể điều tra được càng sâu càng tốt, tốt nhất có thể điều tra ra vấn đề Lễ Hà chúng ta, như vậy, tôi sẽ không cần vì kiến thiết đội ngũ cán bộ Lễ Hà, tốn nhiều tâm tư như vậy!
Thư Trị Quốc thản nhiên nói.
Hoàng Tiểu Hoa ngậm miệng không nói, trong lòng giật mình, y rất khó tin lời này từ trong miệng Thư Trị Quốc nói ra, Thư Trị Quốc nói ra có ý gì?
Tâm tư y bỗng nhiên linh hoạt, Hoàng Tiểu Hoa từ trong lời Thư Trị Quốc, nhạy bén nhận ra chỗ của mình.
Hiện tại đối với Thư Trị Quốc, họa phúc lớn nhất là gì?
Đáp án không thể nghi ngờ là Trần Kinh! Một ngày không hạ bệ được Trần Kinh, bộ mặt và uy tín của Thư Trị Quốc sẽ bị uy hiếp, y ở Lễ Hà không thể đẩy mạnh công tác.
Nhưng Trần Kinh dễ chơi như vậy sao? Trần Kinh thông minh tuyệt đỉnh, đem mâu thuẫn công khai để tất cả mọi người đều thấy rất rõ ràng. Thư Trị Quốc căn bản là không có biện pháp ngầm động thủ, mà từ bên ngoài động thủ, Trần Kinh lại ngồi rất vững, Phòng kinh tế thương mại cũng chặt chẽ bị hắn nắm trong tay.
So sanh hình tượng một chút, Trần Kinh hiện tại giống như một con nhím, bốn phương tám hướng đều võ trang, làm Thư Trị Quốc căn bản không có biện pháp động thủ.
Hoàng Tiểu Hoa nghĩ đến đây, y lấy lại bình tĩnh.
Chỉ cần mình còn giá trị lợi dụng, Hoàng Tiểu Hoa sẽ không lo lắng Thư Trị Quốc chỉnh y, cho dù phải chỉnh y, cũng phải đợi chuyện Trần Kinh giải quyết xong!
Nghĩ đến điều này, Hoàng Tiểu Hoa nói:
- Bí thư, ngài nói chuyện làm tôi rất hổ thẹn! Trần Kinh bắt nạt tôi quá đáng, tôi cũng bất đắc dĩ bị hắn lừa nên hành động hồ đồ! Tôi làm ủy viên thường vụ Huyện ủy, nếu gặp vấn đề, hắn là nên tìm ngài mới đúng!
Thái độ Hoàng Tiểu Hoa chân thành, lời nói kính cẩn, khá tốt.
Y ngừng một lát, nói:
- Bí thư, còn có, gần đây công tác Huyện ủy gặp một số khó khăn, tôi cũng biết, nhất là vấn đề Trần Kinh, rất ảnh hưởng, thật sự khó giải quyết!
Thư Trị Quốc nhẹ nhàng cười cười, từ trên bàn bưng lên cà phê cẩn thận uống một ngụm, nói:
- Có khó khăn công tác cũng phải làm, không thể bởi vì có khó khăn chúng ta liền lùi bước, điểm này tôi phải đặc biệt nhấn mạnh!
Hoàng Tiểu Hoa ra đi, làm Thư Trị Quốc mất khá nhiều công phu, đặc điểm Hoàng Tiểu Hoa chính làm am hiểu âm mưu quỷ kế, am hiểu ứng phó cục diện trước mắt.
Lúc này, Thư Trị Quốc hoàn toàn tín nhiệm Hoàng Tiểu Hoa.
Hai người phối hợp đã nhiều năm như vậy, tuy rằng gần đây quan hệ hai người xuất hiện rạn nứt, nhưng hiện tại, Thư Trị Quốc tạm thời tin Hoàng Tiểu Hoa, hai người lại phối hợp.
Thư Trị Quốc vỗ vỗ sô pha nói:
- Hoa, lập tức là nhiệm kỳ mới ! Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mấy tháng sau, tôi sẽ về thành phố ! Vào lúc này, chúng ta gặp khó khăn như vậy, thật sự là không như tôi mong muốn!
- Nói thật, đối với bộ máy Lễ Hà hiện tại, tôi có hơi thất vọng.
- Chủ tịch huyện Lỗ Quyền là người thành phố tôi đưa tới, tôi thấy vi phạm nguyên tắc tổ chức, chủ tịch huyện Lỗ chậm chạp không tiến vào đúng trạng thái...
Thư Trị Quốc lắc đầu thở dài, thất vọng bộc lộ trong lời nói, mắt y nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Hoa:
- Hoa, ở trước mắt trong bộ máy Lễ Hà, xem như bị mai một nhân tài. Đối với vấn đề sử dụng, ở thành phố có tổng hợp suy tính , Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Nhị Khoa Hoàn gọi điện thoại cho tôi.
- Tôi đối với thành tích đạt được vẫn khẳng định, tôi đánh giá, nhiệm kỳ mới lần này, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tổ chức sẽ thêm trọng trách, cần phải xốc lại tinh thần!
Hoàng Tiểu Hoa đứng thẳng lưng, nói:
- Bí thư, tất cả đều là ngài nói hộ tôi, thay tôi làm chủ, tôi làm sao có chủ kiến gì?
Thư Trị Quốc cười ha ha, y và Hoảng Tiểu Hoa nhìn nhau, Hoàng Tiểu Hoa cũng mỉm cười.
Một lúc lâu sau, Hoàng Tiểu Hoa thu lại vẻ tươi cười, tiến đến bên cạnh Thư Trị Quốc nói:
- Chuyện Trần Kinh thật sự khó giải quyết, nhưng cũng không phải không có cách!
Hoàng Tiểu Hoa trừng mắt, nói:
- Thật ra, nguyên nhân chuyện này, là Trần Kinh túm tóc Phòng Công an, thế nào cũng phải củng cố chiến tuyến công an, kỳ thật tiếp tục, đều do Lý Sinh Đạo, bình thường có thói quen đứng thứ nhất thiên hạ, không chấp nhận được ý kiến bất đồng.
- Nếu như, lúc Trần Kinh nói ra vấn đề của Từ Lượng, Lý Sinh Đạo có thể chủ động một chút, sao lại có cục diện hôm nay?
Thư Trị Quốc cau mày, dựa vào tay vịn, lúc lâu sau, y đứng dậy, nói:
- Ý tứ phải...
Hoàng Tiểu Hoa ha hả cười, nói:
- Muốn tháo chuông cần phải tìm người buộc chuông, chuyện này chúng ta phải từ hệ thống công an bắt tay vào làm. Bên trong Phòng Công an tồn tại vấn đề cũng không lạ khi bị Trần Kinh tóm gáy, thật sự là rất nghiêm trọng ! Lý Sinh Đạo cũng không bị kiềm chế, cũng làm được nhiều chuyện người khác không làm được.
- Đối với tình hình này, Huyện ủy có thể suy xét thuận theo ý, chỉnh hệ thống công an.
- Cái gì?
Thanh âm Thư Trị Quốc đột nhiên cất cao, mắt nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Hoa, vẻ mặt khó có thể tin!
Vẻ mặt Hoàng Tiểu Hoa bình tĩnh, nói:
- Trần Kinh không phải luôn quảng cáo rùm beng hắn là đúng sao? Liệu có phải mình hắn đúng? Còn Huyện ủy chúng ta bất chính?
- Đây rõ ràng là Logic hoang đường thôi! Chúng ta quyết định giải quyết vấn đề chính trị pháp luật hệ thống công an, sau đó quay lại truy cứu Trần Kinh quấy nhiễu công tác bình thường Huyện ủy. Đối với vấn đề hệ thống công an, là vấn đề rút dây động rừng.
- Trần kinh chỉ là lỗ mãng khinh suất, một chút cũng không biết ở huyện đã ở lâu dài bố cục, bí thư ngài nhìn xa trông rộng, liên tiếp có cơ hội hoàn toàn giải quyết vấn đề hệ thống công an, chính là bởi vì khinh suất Trần Kinh, mới kéo dài tới hiện tại chưa giải quyết.
- Trần Kinh không hiểu nỗi khổ của Huyện ủy, luôn cùng Huyện ủy chống đối, biểu hiện ra ngoài tố chất rất không thành thục, hoàn toàn có thể mượn cơ hội này an bài hắn đi ra ngoài học tập, hoặc là điều chỉnh công tác cương vị của hắn, thậm chí trực tiếp mượn cớ hạ bệ hắn, một lần nữa đi tìm vị trí đúng của mình, đây đều là có thể thôi!
Hoàng Tiểu Hoa vừa thông suốt thao thao bất tuyệt, y càng hưng trí càng cao, mà còn Thư Trị Quốc nghe được trợn mắt há hốc mồm.
Phóng nhãn Lễ Hà, nếu là quỷ, đích thật là không có người có thể so sánh với Hoàng Tiểu Hoa.
Hoàng Tiểu Hoa nghĩ ra sách lược này đối phó Trần Kinh, kể cả Thư Trị Quốc bình thường làm việc ác nghiệt vô tình, cũng thật sự là không nghĩ tới điểm này.
Không cần Lý Sinh Đạo, hạ bệ Trần Kinh.
Lý Sinh Đạo này vài năm tham ô nhận hối lộ, căn cứ chính xác rất nhiều, hạ bệ Lý Sinh Đạo, sau đó hoàn toàn tẩy trừ chiến tuyến chính trị pháp luật công an, đồng thời bí thư Huyện ủy xác lập quyền uy.
Lại coi đây là cơ hội, đả kích Trần Kinh muốn làm chủ nghĩa anh hùng cá nhân kia.
Đến lúc này, Trần Kinh ở Thái Thủy cùng Từ Lượng xung đột, cùng với Trần Kinh sau lại này nhằm vào chiến tuyến công an lên tiếng, lập tức có thể biểu hiện ra hắn không chín chắn, và hắn trẻ tuổi.
Trần Kinh không phải vẫn chỉ trích Thư Trị Quốc và Lý Sinh Đạo là rắn chuột một ổ sao? Thư Trị Quốc hiện tại ra tay hạ bệ Lý Sinh Đạo, nắm quyền chứng minh thực tế, Thư Trị Quốc vẫn tận sức giải quyết vấn đề hệ thống công an Lễ Hà.
Mà sở dĩ Thư Trị Quốc y chậm chạp không nhúc nhích, chỉ có điều thời cơ phải không chín muồi mà thôi.
Thư Trị Quốc nhìn xa trông rộng, thiếu chút nữa đã bị Trần Kinh lỗ mãng và liều lĩnh biến thành thất bại trong gang tấc, dùng phương pháp này, tuyệt đối Lễ Hà cao thấp có thể tin phục.
Như thế này, Thư Trị Quốc muốn hạ bệ Trần Kinh, không phải đứng ở điểm cao đạo đức sao?
Ý niệm trong đầu nháy mắt làm Thư Trị Quốc nghĩ lại nói:
- Lão Hoàng, ... Quả thực là làm bừa bãi, Lý Sinh Đạo đến tột cùng làm sao phải đắc tội ? Không thể không hạ bệ hắn sao?
Vẻ mặt Hoàng Tiểu Hoa cầu xin nói:
- Trời đất chứng giám, tôi và trưởng phong Lý cho tới bây giờ đều quen thuốc, ngài chẳng lẽ không biết sao?
- Bí thư, tôi có đề nghị này, tuyệt đối là vì ngài suy nghĩ ! Bí thư ngài nghĩ, người bên cạnh ngài không biết giữ mình trong sạch, nơi chốn lưu lại vấn đề và nhược điểm, người như vậy làm sao có thể trọng dụng, trọng dụng người như vậy, về sau sẽ để cho ngài chính là phiền toái!
Hoàng Tiểu Hoa nói.
Thư Trị Quốc đồng tử co lại, lời của Hoàng Tiểu Hoa đánh vào y, Lý Sinh Đạo đích thật là không bị kiềm chế, vài năm nay ở Phòng Công an danh tiếng rất kém cỏi. Thư Trị Quốc đối với y là dạy mãi không sửa, có đôi khi, Thư Trị Quốc thậm chí không kìm nổi phải đập bàn chửi bới!
- Có lẽ thực nên kiên quyết cắt đứt!
Thư Trị Quốc thì thào nói, đả thương địch thủ tám trăm, tự tổn hại mình một nghìn, cái giá phải trả hơi đắt.
Trong đầu y bỗng nhiên nghĩ đến Trần Kinh, nghĩ đến Trần Kinh kia một bộ bướng bỉnh không chịu thuần phục, vĩnh viễn bộ dáng không cúi đầu, trong lòng Thư Trị Quốc cảm thấy tôn nghiêm của mình đã bị khiêu chiến, quyền uy của y đã bị khiêu chiến, trong lòng y cảm xúc liền trở nên táo bạo khác thường.
- Vô độc bất trượng phu, lượng phi quân tử!
Thư trị quốc trên mặt nổi một tầng sương lạnh, tay dần dần nắm chặt, thành một quả quyền!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.