Quân Phu Khó Chiều

Chương 17: Ngày Đầu Chung Sống






Lý Thừa Phong sau bữa cơm trở về nhà thì đi thẳng về phòng làm việc ở tầng 1 của mình.
Tiện tay rót cho mình cốc nước, uống một ngụm rồi ngồi vào bàn mở hộp đọc tài liệu...
Gần một tiếng đồng hồ sau, khi đã phê duyệt xong hầu hết các văn bảng chứng từ anh cảm thấy có chút khát, muốn uống chút rượu, thế là đứng lên mở cửa phòng xuống phòng ăn.
Rót một ly rượu nhỏ, anh chưa vội uống mà cầm trên tay xoay tròn,khẽ nhếch môi cười đẹp đẽ.
Cả nhà hôm nay quan sát cô gái nhỏ của anh, anh cũng thế, tò mò không biết cô phản ứng thế nào...anh biết một Trình Gia Lâm trầm lặng, chính chắn trong công việc, lém lỉnh làm trò với Lâm Đình, cứng rắn mạnh mẽ trách nhiệm...!nhưng hôm nay có thể thấy được vẻ lúng túng, cười lấy lòng của cô, anh cảm thấy...ừm thú vị,tâm trạng của anh hôm nay không tệ, xem ra cuộc sống với cô gái nhỏ sẽ không quá nhạt nhẽo.
Nghĩ vậy vậy nhấp một ngụm rượu nhâm nhi nhìn về phía ánh đèn tầng trên tự hỏi : “ giờ cô đang làm gì nhỉ”.
Không giống như Lý Thừa Phong đang miên man nhâm nhi ly rượu, Trình Gia Lâm đang nghiêm túc tra các bài tập trên mạng sau đó khởi động và tập qua một lượt từng bài tập từ cơ bản đến chuyên sâu.
Phòng tập 40m2 được xây dựng thoạt mát và đầy đủ các thiết bị xà đơn,máy chạy bộ, tạ, mộc nhân...nhưng đối với bộ môn của cô thì vẫn hạn chế rất nhiều ,may mắn cô tìm được một bộ vòng xà tay còn mới tinh chưa được bóc tem trên kệ , thiết nghĩ chắc là anh chưa có thời gian để tập nên những trang thiết bị mua về vẫn còn nằm một góc trong phòng tập, nghĩ vậy cô liền bỏ chút thời gian kiểm tra trên các kệ đồ, lắp đặt thêm các khu vực tập luyện mới...Loay hoanh hơn 30 phút cô đã dựng được một khu vực xà với tầm thích hợp, độ chế cố định chặt chẽ một chút để tạo thành chiếc xà kép, bộ vòng xà tay cũng được cô treo lên các móc cố định trên trần..
mặc dù không có đệm dầy để hỗ trợ ở điểm rơi nhưng cô đủ tự tin để hạn chế rủi ro cho mình, với lại sàn nhà có một lớp thảm miễn cưỡng đạt yêu cầu đi.
Đây là một môn về thành tích và rất dễ gặp các chấn thương nên cô không hề nóng vội, đều bổ sung từng bước cơ bản, cảm thấy đã nắm chắc về kỹ thuật cũng như thể lực cô mới bắt đầu đi vào các nội dung nâng cao.
Nhìn lại căn phòng tập vừa được lắp đặt thêm dụng cụ và sắp xếp lại chút định, quệt mồ hôi, cảm thấy có chút thành tựu...hy vọng không vì cái này mà lại bị anh làm khó dễ a.
Liếc nhìn đồng hồ trên tay, đã 9 giờ tối.
Trình Gia Lâm tạm dừng việc tập luyện hạ thấp tầng xuất hoạt động đưa cơ thể về trạng thái cân bằng…Uống ngụm nước trong bình, nhanh chóng dọn dẹp một chút phòng tập rồi trở về phòng tắm rửa.
Sau khi tắm xong, như một thói quen đã tôi luyện bao nhieu năm, cô giặc giũ sạch bộ đồ hôm nay vừa mặc rồi đem sang khu vực sân phơi đối diện phòng.
Lúc Lý Thừa Phong vừa bước lên tầng thì nhìn thấy cảnh này.
Anh khẽ nhíu mày rồi hừ lạnh bước về phòng.
Nghe thấy tiếng bước chân, cô ngoái đầu lại nhìn thì bắt gặp cái hừ lạnh này.

Cô nhún vai bất đắc dĩ, cô chả làm gì anh mà, tỏ ra hung dữ làm gì cơ chứ, rồi tiếp tục công việc.
Xong việc trở về phòng, cô đóng cửa, tắt đèn nằm ngả lưng nằm trên giường, haizzz có lẽ vận động hơi quá rồi nên giờ nhất thời chưa ngủ được.
Thao thức trên giường khiến cô hồi tưởng lại hành trình của cả ngày hôm nay, nhớ đến lúc trong bữa cơm...bác Lý cô đã gặp qua rất nhiều lần, duy chỉ có bác gái- mẹ chồng tương lai là gặp lần đầu tiên, bà có vẻ không thích cô cho lắm, còn có Lý Phỉ Phỉ- chị gái của anh cô cũng chỉ nghe Bác Lý kể chứ chưa được gặp, không biết có giống tính cách gà mái mẹ của Lâm Đình không nhỉ.
Vừa nghĩ đến Lâm Đình cô lại thấy có chút cô đơn, thường ngày bận tối mắt tối mũi nên không có thời gian nghĩ vẫn vơ, giờ thì rỗi rãi làm cô nhớ tới những khoảnh khắc còn ở trong quân...miên man trên giường một lúc cũng khiến cô dễ dàng đi vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Trái ngược với Trình Gia Phong thì đã miên man đi vào giấc ngủ, Lý Thừa Phong vẫn trằn trọc không yên trên giường.
Dứt khoát đứng dậy mở cửa lên sân thượng hóng gió.
Lúc đi ngang qua phòng ngủ nhỏ bên cạnh, không biết vô tình hay hữu ý mà nhìn cánh cửa đang đóng chặt kia...bực bội, “ mới có mấy giờ mà đã đóng cửa tắt đèn như thế chứ, sớm vậy mà ngủ được sao” nghĩ vậy trong đầu nên bước chân cũng mạnh hơn...
Bước lên phòng mở ánh đèn nhỏ ở cầu thang rồi tiến ra ngồi trên chiếc ghế bành to đặt cạnh hồ bơi ngắm cảnh đêm.

Phải nói không đùa ,Tân Thần Gia Lạc dù là ban ngày hay ban đêm đều rất chi là phong cảnh,nghe đâu nơi này từng là biệt phủ của vị quan viên thời xưa được mở rộng và cải tạo lại, rất đáng với cái giá và cái tên của nó.
Lơ đễnh nhìn lướt qua phòng tập, khoe môi anh bất giác nhấc lên một đường cong...Không tồi, “ em thật chả khách sáo chút nào, bắt đầu để lại dấu ấn xung quanh tôi rồi” thế mới đúng là Trình Gia Lâm chứ, anh chưa hề thấy cô khi nhận nhiệm vụ mà bó tay bó chân với bất kỳ điều gì cả...haha em đã cho tôi cơ hội thì tôi không ngại nhắc nhở em gia quy đâu.
Càng nghĩ tâm trạng Lý Thừa Phong càng hưng phần, bất chợt anh khựng người cúi đầu nhìn xuống thầm hô “ chết tiệt” rồi nhanh chóng trở về phòng.
Vừa bước về phòng ngay lập tức cởi sạch quần áo, bước nhanh vào phòng tắm đằm mình trước dòng nước lạnh ngắt...vừa tắm vừa thầm nghĩ: “ Thối lắm Lý Thừa Phong mày thật dư thừa năng lượng đến mức chỉ nghĩ tới cô ta thôi mà đã không nhịn được”.
Vừa nghĩ đến cô anh lại không kiềm được hình ảnh cô gái tua nhanh lướt qua trong đầu, hạ thân không kiểm nổi lại ngóc đầu lên...
Trong phòng tắm vang lên tiếng gầm gừ ẩn hiện dưới làn nước chảy.Mặc khác ở một căn phòng bên cạnh, nhân vật đầu sỏ khẽ trở mình trên giường,ngủ ngon lành không hay biết gì.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.