Quan Môn

Chương 174: Xe Hummer còn chưa đưa ra thị trường




- Có thể không cần tham gia huấn luyện quân sự được không? Cảm giác giống như trò chơi của trẻ con vậy…

- Không tốt đâu, dù sao đã đến trường học, không thể làm đặc thù hóa…

- Thế nhưng mà xác thực rất con nít nha…

- Tuổi của cô vốn đâu có lớn, ngây thơ một chút lại có quan hệ gì…

Diệp Khai cùng Lê Ngũ vừa đi vừa thảo luận sự tình có tham gia kỳ huấn luyện quân sự năm nhất đại học hay không.

Kỳ thật loại chuyện nhỏ nhặt này chỉ cần chào hỏi một tiếng là được rồi, không có uổng phí chút công sức nào.

Nhưng Diệp Khai thật muốn trêu chọc Lê Ngũ một chút, vì vậy cố ý lôi kéo nàng.

Trong nội tâm Lê Ngũ có chút buồn bực, theo nàng cảm thấy việc huấn luyện quân sự bên trong trường đại học chẳng khác gì trò chơi biểu diễn của trẻ con, phải biết rằng trước kia nàng nhận huấn luyện đó là tiêu chuẩn thực chiến, đều dùng súng đạn thật, sở dĩ nàng được xem trọng trong Bộ tình báo cũng không chỉ đơn giản nàng là đời sau của liệt sĩ, càng bởi vì biểu hiện của nàng trong mọi phương diện đều rất xuất sắc, cho nên Lê thúc mới đặc biệt xem trọng nàng.

Đương nhiên, Lê thúc càng thêm xem trọng Diệp Khai nên mới để Lê Ngũ đi theo bên người hắn làm cận vệ.

Nghĩ tới việc mình phải cùng một nhóm thiếu niên luyện tập đứng nghiêm, Lê Ngũ đã cảm thấy vô cùng xấu hổ.

- Nhắc tới việc huấn luyện quân sự trong đại học, đã được bắt đầu từ năm nào vậy?

Diệp Khai bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề này, không khỏi có chút vò đầu.

- Tôi cũng không được rõ lắm…

Lê Ngũ ngẫm nghĩ lại nói ra.

Kỳ thật trước kia cũng có một bộ phận trường cao đẳng bắt tay vào thí điểm việc huấn luyện quân sự, chỉ là sau đó có đồng chí lãnh đạo trong trung ương đã nhấn mạnh tân sinh trường cao đẳng sau này phải tập trung tiến hành huấn luyện quân sự, phải trải qua một thời gian sinh hoạt huấn luyện quân sự nghiêm khắc. Bởi vì như thế nên toàn bộ trường cao đẳng trong phạm vi cả nước đều tham gia hành động.

Còn có một cách nói khác, chính là có một năm các sinh viên đại học biến thành giai cấp tư sản tự do hóa vô cùng gay gắt, ăn uống chơi gái đánh bạc, sinh hoạt sa đọa, cực độ thối nát, cho nên trung ương lãnh đạo xuất phát từ mục đích bảo vệ học sinh, lại để cho bọn họ phải luyện tập quân sự, làm cho họ mệt mỏi tới mức không còn chút khí lực "ò e í e" gì gì đó.

Diệp Khai cảm thấy cách nói này tuy thật vô nghĩa, nhưng không phải là không có lý, đôi khi phương châm chính sách quan trọng của quốc gia kỳ thật đều được thay đổi từ một câu nói của lãnh đạo.

Nghĩ tới chuyện này, Diệp Khai nhìn Lê Ngũ nói:

- Được, để tôi gọi điện cho họ yêu cầu trường học hủy việc này, chúng ta không cần tham gia huấn luyện quân sự nữa.

- Tốt!

Lê Ngũ nghe xong, lập tức vui mừng.

Theo nàng nhìn qua, chuyện tham gia huấn luyện quân sự vốn không cần thiết, nếu nói đơn thuần về tố chất trong phương diện này, ai có thể so qua được nàng? Chớ nói là những gì nàng biết được còn nhiều hơn những giáo quan huấn luyện rất nhiều.

- Nhưng cô cũng đừng mong được nhàn rỗi, gần đây chuyện cần làm có rất nhiều.

Diệp Khai lại nói thêm một câu.

- Nha…

Lê Ngũ nghe xong lại không có phản ứng gì quá lớn.

Việc Diệp Khai cần làm thật rất nhiều, không tham gia huấn luyện quân sự trong trường học cũng có chỗ tốt, có thể lấy ra được một tháng thời gian đem những sự tình bên thành phố Minh Châu xử lý một chút.

Về phần chương trình học sau đợt huấn luyện quân sự, việc này càng đơn giản nhiều hơn, chính mình có đi học hay không cũng không sao cả, dù sao cuối cùng đều có thể thuận lợi thông qua cuộc thi.

- Để mua một chiếc xe cho cô lái, cô thích kiểu dáng gì vậy?

Diệp Khai hỏi thăm.

- Hummer được không?

Lê Ngũ hoàn toàn không chút khách khí, trực tiếp đưa ra đề nghị.

- Ha ha…

Diệp Khai lập tức cười to:

- Cô thật là dám nhắc tới, nhưng hiện tại Hummer còn là xe quân dụng, đoán chừng đem chạy vào trường học sẽ dọa ngốc thật nhiều người, tôi nghĩ thôi đi.

- Ai nói Hummer chỉ có xe quân dụng đây, năm nay bọn họ đã cho ra loại Hummer dân dụng rồi, đoán chừng hiện tại đã có mẫu xe…

Lê Ngũ tựa hồ tương đối quen thuộc với tình huống này, trực tiếp phản bác lời nói của Diệp Khai.

- A? Hummer đã bắt đầu tiến quân vào xe dân dụng rồi sao? Vậy hẳn là xe việt dã Hummer đi!

Diệp Khai nghe được trong lòng cũng có chút động tâm.

Về tình huống xe Hummer, Diệp Khai cũng hiểu biết được một chút, công ty sản xuất xe Hummer thời gian trước đã làm việc cho Mỹ, trước kia bọn họ chỉ sản xuất xe quân dụng, thẳng tới chiến tranh vùng Vịnh biểu hiện của Hummer trên chiến trường khá đoạt mắt, đưa tới lực chú ý khắp nơi, cho nên công ty mới có ý nghĩ tiến vào xe dân dụng việt dã, chỉ là không biết hiện tại đã ra thành phẩm hay chưa, dù sao hắn cũng không hiểu quá rõ tình huống chuyện này.

- Tôi thấy ở bên trong báo cáo, xác thực là loại xe việt dã không tệ đâu.

Lê Ngũ thấy Diệp Khai không phản đối, liền cọ xát Diệp Khai nghĩ biện pháp mua một chiếc mang về.

- Chuyện này cũng không phải là không có biện pháp…

Diệp Khai sờ sờ cằm, nghĩ thầm nên thông qua con đường nào để đi theo người Mỹ đánh giao tế, như vậy có thể phù hợp hơn một ít đúng không?

Lực lượng của Diệp gia nhất định là không tiện vận dụng, nếu không rất dễ dàng phát sinh ra vấn đề, như vậy hắn có thể vận dụng chỉ có sức mạnh bên Xô Viết, nói thí dụ như tướng quân Annuo của KGB cùng thiếu tá Victor Bout bên Kiev.

Hai người kia tuy chưa hẳn được tính là tồn tại đỉnh cấp cao nhất, thế nhưng bọn họ làm việc thật linh hoạt, thế lực của tướng quân Annuo rất lớn, nhất là lực lượng che giấu càng lớn, mà thiếu tá Victor Bout đã ở các vương quốc Ả Rập thành lập mạng lưới quan hệ của mình, hai người cùng phối hợp đủ hoàn thành rất nhiều thao tác không thích hợp lộ ra ánh sáng.

Vì vậy Diệp Khai liền nói tình huống này với Trương Tam cùng Lý Tứ, để cho bọn họ hỏi thăm thiếu tá Victor Bout xem hắn có thể thông qua quan hệ, mua được vài chiếc Hummer việt dã về sử dụng.

- Vấn đề này không lớn, gần đây Victor Bout có quan hệ nóng cháy với nhóm vương thất của các vương quốc Ả Rập, thông qua bọn họ có thể liên hệ với công ty AMG, hiện tại công ty AMG đang có mục đích chào hàng Hummer dân dụng với bên Ả Rập, sớm mua vài chiếc đoán chừng là không có vấn đề gì lớn.

Trương Tam biết rõ tình huống bên kia liền nói với Diệp Khai.

- Nhưng nhị thiếu gia, loại xe này rất phí nhiên liệu, hơn nữa nhìn qua thật cứng ngắc, vì sao cậu không mua xe thể thao mà chạy đi, nhìn vào cũng thấy rất phong cách đúng không?

- Chạy xe thể thao hoài cũng ngán, đổi khẩu vị một chút thôi, hơn nữa hệ số an toàn của Hummer thật cao nha.

Diệp Khai hồi đáp.

Hệ số an toàn của Hummer cao là điều khẳng định, xe việt dã có thể chịu được khảo nghiệm trên chiến trường, chất lượng còn có thể kém hay sao? Về phần nói cái gì mà phí nhiên liệu, Diệp nhị thiếu còn quan tâm chuyện đó? Hơn nữa hiện tại Diệp gia đang muốn nhúng tay vào dầu mỏ trên biển rồi, hao chút thì sợ gì đây?

Hơn một giờ sau, Diệp Khai cùng Lê Ngũ giải quyết xong việc trường học, Trương Tam liền gọi điện thoại tới.

- Nhị thiếu gia, việc đã xong rồi.

Trương Tam nói trong điện thoại:

- Vừa lúc AMG đang chở hai mươi mẫu xe tới Saudi, nhưng người bên Saudi hình như cảm thấy không quá hứng thú, thiếu tá Victor Bout dùng phi cơ chở kiếm lan vừa đến, hôm nay bắt đầu vận chuyển, cam đoan ngày kia cậu có thể tự lái Hummer!

- Không tệ, làm tốt lắm!

Diệp Khai nghe xong cũng thật cao hứng.

Lê Ngũ đang vảnh tai nghe Diệp Khai gọi điện thoại, thấy Diệp Khai cười nói với nàng:

- Đã nghe được rồi chứ, khoảng chừng ngày kia là cô có thể lái xe Hummer mới tinh được rồi!

- Nhị thiếu gia thật sự là lợi hại! Ô tô vận chuyển bằng đường hàng không tới, phải tốn bao nhiêu tiền một chiếc?

Lê Ngũ thè lưỡi, nàng cũng không nghĩ tới Diệp nhị thiếu vừa nhận lời thì làm việc lưu loát như vậy, chính mình chỉ nói ra một câu, bên nước Mỹ còn chưa đưa xe ra thị trường, mình đã có thể được dùng tới trước, thật sự là có chút khó thể tin.

- Giá tiền thì khó mà nói, đoán chừng chỉ tính ở phí chuyên chở cùng nhân công mà thôi.

Diệp Khai đối với việc này cũng không có khái niệm gì, chỉ cảm thấy làm cuộc sinh ý này rất đáng.

Hai mươi chiếc Hummer, bản thân Diệp Khai tự lưu lại cho mình vài chiếc, bên công ty lưu vài chiếc, một hai chiếc khác đại khái có thể đem tặng lấy lòng, đám bạn thân cũng tặng vài chiếc, Diệp đại thiếu bên thành phố Dương Châu cũng phải đưa qua vài chiếc xem như tăng tiến cảm tình giữa anh em trong nhà, dù sao đại bộ phận nam nhân đối với loại xe việc dã mạnh mẽ này đều vô cùng có hứng thú. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Mấu chốt nhất là muốn đợi loại xe này được đưa ra thị trường phải chờ thêm một hai năm sau, mà muốn trèo vào thị trường quốc nội chỉ sợ phải thêm nhiều năm thời gian nữa, lái một chiếc xe mà người ta muốn mua cũng không mua được, đi ra ngoài đường vô cùng bắt mắt rồi, đây cũng là biểu tượng thân phận nha.

Bất quá nguyên nhân chủ yếu Diệp Khai muốn lưu lại loại xe này là bởi vì xe đủ rắn chắc, chống đạn, lần sau gặp phải tình hình gì nguy hiểm ít nhất có thể cung cấp đủ phòng hộ an toàn cho chính mình, không đến mức bị người tấn công liền bị đánh bại, loại xe bình thường thật sự là không cung cấp cho hắn được bao nhiêu cảm giác an toàn.

Mỗi lần nghĩ tới chuyện mình bị tập kích trên đường, Diệp Khai đã cảm thấy bị ám ảnh tâm lý.

- Nếu như có thể lái được chiếc xe như vậy, thật sự là quá hạnh phúc rồi.

Dáng vẻ Lê Ngũ như vô cùng hạnh phúc sung sướng.

- Một năm tiền lương của cô cũng không đủ mua một chiếc xe đó đâu.

Diệp Khai chợt nhắc nhở nàng.

- Nhị thiếu gia đừng nên nhỏ mọn như vậy đi…

Đại khái tâm tình của Lê Ngũ thật khoan khoái dễ chịu, lại lôi kéo cánh tay Diệp Khai, ôn nhu nũng nịu nói:

- Người ta khổ cực như vậy cùng cậu lên đại học, coi như là cho người ta phúc lợi đi, có được hay không vậy…

- Được, được…

Diệp Khai cười nói:

- Cầu xin cô đừng có ỏn ẻn nữa đi, thật sự có chút không thích ứng…

Đã quen nhìn thấy dáng vẻ hiên ngang oai hùng của Lê Ngũ, đột nhiện bị nàng dán lên cánh tay lắc tới lắc lui, Diệp Khai xác thực rất khó thích ứng, nhưng điều này cũng làm cho hắn nhận thấy được một mặt nhi nữ của Lê Ngũ, thoạt nhìn bất luận xuất thân thế nào, chỉ cần đụng phải người làm cho các nàng động tâm hoặc là sự tình nào đó, các cô thiếu nữ sẽ luôn lộ ra một mặt vô cùng rung động lòng người.

- Đằng trước hình như xảy ra chuyện…

Lê Ngũ đột nhiên nói ra.

Diệp Khai ngẩng đầu nhìn tới đối diện, chỉ thấy xe của đài truyền hình đang đỗ tại nơi đó, còn có một nhóm người vây quanh, tựa hồ đang tranh chấp, lờ mờ còn có thể chứng kiến có bóng dáng Minh Hân bên trong.

Đây là gặp phải phiền toái gì sao? Diệp Khai suy nghĩ, nói với Lê Ngũ:

- Đi qua nhìn xem xảy ra chuyện gì vậy.

- Anh không phải không có bao nhiêu hảo cảm đối với nàng hay sao?

Lê Ngũ hỏi.

- Tóm lại đều là người quen, nhìn xem tình huống rồi hãy nói.

Diệp Khai hồi đáp:

- Trong sân trường đại học mà cãi nhau như vậy, nhất định là không bình thường, có lẽ là có chuyện!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.