Quan Lộ Thương Đồ

Chương 47: Vậy mà lại thành công




Trương Khác cười, đẩy cửa phòng, đại biểu của Thịnh Hâm ngồi quay lưng về phía y, mái tóc dài vắt sang một bên vai, lộ ra chiếc cổ trắng, vóc dáng thanh mảnh, mặc váy bó, sơ mi xám, trông rất khỏe khoắn năng động. Trương Khác còn nhớ cô ta tên Diệp Tiểu Đồng.
Diệp Tiểu Đồng không ý thức được Trương Khác đi vào, vẫn nói với Hứa Tư:
- Các vị không phải là đại lý của Ericsson tại Hải Châu, ai cấp quyền cho các vị đăng quảng cáo như thế?
Trương Khác nhìn thấy trên bàn làm việc có chồng báo đặt bên phải cô ta, trên cùng là Nhật báo Hải Châu.
- Đăng quảng cáo cần cấp quyền sao?
Trương Khác gõ cửa.
Hứa Tư ngẩng đầu lên, nở nụ cười mê người, hiển nhiên Hứa Tư bị cô gái này quấy nhiễu khá lâu, đã mệt rồi.
Diệp Tiểu Đồng cảnh giác quay đầu lại, cô ta tuổi chừng 22, 23 dung mạo tươi trẻ, ngạc nhiên hỏi:
- Cậu ta là ai?
- Tôi là người gọi điện thoại cho cô trao đổi việc lập đại lý.
- Trương Khác à?
Diệp Tiểu Đồng nghi hoặc nhìn y, trong ấn tượng của cô trước đó, từ lời nói, giọng điệu, kiến thức phải thuộc về nam nhân tương đối xuất sắc, tuổi trên 30, làm sao thực tế lại trẻ thế này.
Trương Khác đi tới, cầm lấy tờ Nhật báo Hải Châu:
- Tôi là Trương Khác, Khác trong giữ gìn bổn phận …
Y bắt đầu với kiểu giới thiệu quên thuộc, ngữ điệu như cái kiểu điệp viên 007 hay đưa tay ra nói: « Bond, James Bond » vậy:
- Tôi cùng Hứa Tư phụ trách công việc bên này. Tôi muốn hỏi tiểu thư Diệp một câu: Cần phải cấp quyền cho đăng quảng cáo thế này sao? Về pháp luật không hề có quy định này, chỉ công ty Motorola có quyền kiện chúng tôi phỉ báng họ, vì nói điện thoại của họ sắp bị đào thải.
-... Ai nhìn quảng cáo cũng sẽ hiểu lầm các vị là đại lý của Ericsson, thực tế không phải.
Diệp Tiểu Đồng chần chừ rồi nói:
- Chuyện này tình tiết giống như điều gì đó TV thường cho đăng..
- Lừa đảo phải không?
Trương Khác cười lớn, trải báo lên bàn:
- Thông tấn tín hiệu analog kỹ thuật lạc hậu, mức độ tiêu chuẩn hóa thấp, đã định sẵn sẽ bị kỹ thuật thông tấn số tiên tiến thay thế. Chúng tôi vững tin vào điều này, đó là tin tức chủ yếu quảng cáo biểu đạt. Hơn nữa chúng tôi cho rằng Ericsson có khả năng vượt qua Motorola, đó cũng là tin tức quảng cáo muốn biểu đạt, đơn giản là tuyên truyền cho kỹ thuật thông tấn số thôi, nói là quảng cáo công ích cũng được.
Vượt qua Motorola? Diệp Tiểu Đồng bị ngữ khí tự tin của Trương Khác làm giật mình, dù là trong nội bộ Cty Thịnh Hâm cũng không cho rằng Ericsson có thể vượt qua được Motorola, phải biết thời đó Motorola chiếm trên 90% thị trường quốc nội.
Chuyện tương lai không thể giải thích được, Trương Khác nói thế cũng không phải để dọa Diệp Tiểu Đồng, quan trọng ở chỗ phải thuyết phục được cô ta văn phòng có năng lực làm đại lý cho Ericsson.
- Mục đích cho đăng hợp tác không phải là để lừa gạt, mà là tìm người hợp tác. Như trước đó tôi đã nói, đây chỉ là một văn phòng của Cty Hải Dụ, tài chính vận dụng có hạn, không thể đạt được lượng tiền đặt hàng mà công ty quý vị yêu cầu, nhưng chúng tôi không muốn bỏ qua cơ hội này nên mới tìm thêm người hợp tác...
Trương Khác chỉ đám đông đứng ở đại sảnh:
- Tiểu thư Diệp nhìn thấy không? Đó đều là những doanh nhân ý thức được cơ hội làm ăn do thông tấn kỹ thuật số mang lại, nhưng họ không có thực lực độc lập lấy được quyền đại lý của Ericsson, hoặc là cảm thấy tiến vào thị trưởng mới nguy hiểm quá lớn. Mục đích của chúng tôi là tập trung họ lại cùng hợp tác, như thế vừa có thể cung cấp lượng tiền đặt hàng lớn, lại hình thành được mạng lưới tiêu thụ...
Sau này Diệp Tiểu Đồng nhớ lại tình hình lúc đó, nói:
- Khi ấy tôi không ngờ Trương Khác chỉ là thằng chíp hôi mới vào cao trung, nghe những lời hùng hồn y, liền bị lừa gạt...
Tất nhiên làm đại lý cần thực lực tài chính nhất định, cũng cần con đường tiêu thụ nhất định để khống chế đầu cuối của thị trường, nhưng tố chất quan trọng nhất vẫn là năng lực mở rộng thị trường.
Chỉ riêng hiệu quả quảng cáo thu được đã khiến Diệp Tiệp Đồng phải nhìn năng lực lập kế hoạch của Trương Khác bằng con mắt khác, nếu cô thực sự hoài nghi Cty Hải Dụ lừa gạt thật thì làm sao bước vào văn phòng này, chẳng qua chỉ là nắn gân nhau thôi.
Thời gian buổi chiều Diệp Tiểu Đồng đều tiêu hao ở văn phòng, xem Trương Khác cầm đầu đám Tương Vi làm sao lợi dụng ba tấc lưỡi để miêu tả tiền đồ thông tấn kỹ thuật số cho thương nhân tới tìm, cổ động bọn họ cung cấp tài chính, do Cty Hải Dụ ra mặt nhận lấy quyền đại lý Ericsson.
Chỉ nửa ngày người có ý hướng hợp tác với văn phòng đã hứa khoản tài chính lên tới 60 vạn, còn rất nhiều người do dự, không phải họ hoài nghi tiền đồ di động số, mà nghi ngờ phương thức hợp tác văn phòng đề ra.
Hệ thống đại lý thành lập từ trên xuống dưới, Cty Hải Dụ làm nược lại, chưa có quyền đại lý đã tiền hành khai phá đầu cuối thị trường trước.
Chính Hứa Tư cũng phải há hốc mồm trước thành tích này, cô hoàn toàn không dự liệu được hiệu quả quảng cáo sẽ thành như thế.
Trước khi tham dự tiệc tối do văn phòng đặc biệt chuẩn bị, Diệp Tiểu Đồng báo cáo cho cấp trên những điều thấy được sau khi tới Hải Châu, kể cả chủ đề người dân thảo luận nhiệt liệt về di động số.
Năng lực giải quyết vấn đề, năng lực lập kế hoạch thị trường mà văn phòng Hải Châu thể hiện là thứ mà đại lý trong nước hiện nay đang thiếu, Diệp Tiểu Đồng tỏ rõ thái độ của cô qua điện thoại, cô tin tưởng văn phòng Hải Châu sẽ là đối tác tốt, đúng lúc anh họ của cô, Diệp Kiến Bân chủ tịch tập đoàn Thịnh Hâm cũng có mặt ở đó.
Làm Diệp Kiến Bân hứng thú nhất là lòng tin mạnh mẽ của Trương Khác với kỹ thuật thông tấn số, đầu năm chính hắn khảo sát thị trường thông tấn, nhận định thông tấn số sẽ mau chóng thay thế thông tấn analog truyền thống, mới thuyết phục được thành viên gia tộc, gần như làm một chuyến được ăn cả ngã về không giành lấy quyền tổng đại lý của Ericsson ở địa khu Hoa Đông.
Nghe thấy em họ kể chuyện ở Hải Châu, Diệp Kiến Bân cảm giác như gặp được tri kỷ, tức thì quyết định đưa công ty Hải Dụ vào hàng ngũ đại lý đặc biệt.
Thành đại lý đặc biệt, tức là bỏ qua khâu đại lý cấp tỉnh, lợi nhuận phân chia giữa tổng đại lý và đại lý đặc biệt sẽ hơn rất nhiều.
Diệp Kiến Bân sở dĩ đưa ra quyết định này là vì đại lý cấp tỉnh ở Đông Hải mở rộng thị trường quá chậm, làm hắn rất bất mãn.
Trương Khác lúc đầu gặp Diệp Tiểu Đồng, cảm thấy cô ta là nhân vật rất lợi hại, nhưng trước bữa tiệc, Diệp Tiểu Đồng nói ra quyết định của Diệp Kiến Bân, y lại thấy cô là một cô gái hết sức đáng yêu.
Diệp Tiểu Đồng còn không quên thêm vào một câu:
- Các vị là nơi đầu tiên vừa gặp mặt đã được quyết định thành đối tác thương nghiệp, chúng tôi thậm chí chấp nhận nới lỏng điều kiện hạn chế tài chính, sáng mai chúng ta sẽ bắt đầu đàm phán phương án hợp tác chi tiết, tôi không thể ở lại Hải Châu quá lâu...
Hứa Tư cảm giác thật khó tin, Tạ Vãn Tình giao văn phòng cho cô và Trương Khác còn chưa được nửa tháng đã có được thành quả này. Trước đó cô còn lo chuyện tiền lương nhân viên cùng chi phí điện nước tháng này.
Chỉ cần lấy được quyền đại lý của Ericsson tại Hải Châu, ý hướng hợp tác hôm nay đạt thành sẽ mau chóng được thực hiện, mấy chục vạn sẽ thông qua bọn họ chảy về công ty Thịnh Hâm, qua tay một cái là kiếm được mấy vạn.
Quan trọng là có thể hình thành tác dụng kiểu mẫu, làm những người thấy được tiền đồ của di động số, nhưng nghi ngờ phương thức hợp tác với Cty Hải Dụ, cũng sẽ dẹp bỏ nghi ngờ.
Đám Tương Vi, Dương Vân cũng ngây ra, lúc này bọn họ mới biết đây là lần đầu tiên văn phòng chính thức tiếp xúc với Cty Thịnh Hâm.
Bọn họ chỉ còn biết đưa mặt nhìn nhau, khi nhìn Trương Khác, hoàn toàn không nghi ngờ gì tuổi tác của y nữa. Loại tố chất tâm lý dám lừa cả nhân viên trong nội bộ, đúng là người thường không có.
Tương Vi 22 tuổi vào cơ quan công tác, 8 năm qua chẳng có gì để tự hào lắm, nhưng tự tin vào con mắt của mình, nhìn khuôn mặt rất trẻ của Trương Khác, thầm nghĩ:" Nếu sớm biết văn phòng còn chưa tiếp xúc với Cty Thịnh Hâm, rất nhiều công tác trước đó chắc mọi người nghi ngờ không dám làm."
Từ lúc tham gia phỏng vấn đề giờ chưa được một tuần, hơn nửa trong một tuần này Trương Khác xuất hiện không nhiều, nhưng Tương Vi không thể không thừa nhận, y là người rất có sức cảm nhiễm lẫn sức ảnh hưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.