Quan Lộ Thương Đồ

Chương 261: Bình minh cùng mỹ nhân




Toàn bộ khu biệt thự Tiểu Cẩm Hồ vẫn chìm trong yên tĩnh, ánh sáng xuyên qua khẽ lá vẫn còn mờ mờ, không khí ban mai hết sức rõ rệt, không thẹn là khu nhà ở tốt nhất Hải Châu.
Trương Khác lái xe vào biệt thự, biệt thự không rộng lắm dùng hai giúp việc một đầu bếp là đủ, đình viện cần cắt tỉa dọn dẹp sẽ thuê nhân công tạm thời.
Tiếng nhạc du dương từ tầng trên truyền xuống, Trương Khác không ngờ các cô gái dậy sớm như thế, đưa bữa sáng cho giúp việc, y lên tầng hai, trong phòng khách không có người, tiếng nhạc truyền ra từ phòng thể dục, đẩy cửa ra, thấy Tạ Vãn Tình đi chân đất, một chân dẫm trên thảm, một chân giơ cao, hai tay ôm lấy bắp đùi, mái tóc vấn tự nhiên trên đầu, một phần do vận động xõa xuống che đi gò má nhu mỹ.
Cô mặc bộ đồ thể thao lụa màu trắng, do cơ thể duỗi căng, y phục ở nơi như ngực, đùi ôm sát lấy cơ thể, mặc dù không nhìn xuyên qua được, nhưng đường cong nơi đó lộ ra một cách hoàn mỹ, đặc biệt chốn giữa hai chân còn thấp thoáng lộ ra khe mờ mờ, cô không mặc áo lót, một bên ngực nhìn rõ đường vòng cung tròn trịa vô cùng căng chặt, núm vú nho nhỏ gồ lên, làm ánh mắt Trương Khác không sao rời đi được.
Trương Khác nghĩ mình đứng tư thế này tới mười giây cũng đủ khốn đốn, dựa vào cửa tính giờ cho Tạ Vãn Tình, thuận tiện tham lam ngắm cơ thể thành thục tuyệt đẹp của Tạ Vãn Tình.
Thấy Tạ Vãn Tình xoay người lại làm tư thế khác, Trương Khác khẽ ho một tiếng:
- Làm một mỹ nữ quả nhiên không đơn giản, chị đứng ở tư thế đó lâu như vậy không mệt à?
- Em tới sớm vậy?
Tạ Vãn Tình buông hai tay ôm đùi ra, cầm lấy khăm lông lau mồ hôi:
- Già rồi nên mới phải giữ gìn hình thể, chứ như Tiểu Thanh, chỉ cần ăn no ngủ kỹ là đủ...
Nghĩ vừa rồi Trương Khác đứng đó một lúc, nhất định nhìn cơ thể mình, tim khẽ rung lên, vận động làm da cô phơn phớt hồng, mềm mại như thiếu nữ, nhưng thiếu nữ nào có được cơ thể đầy đặn mượt mà như thế?
- Chị Vãn Tình già ư? Vậy thì em mù mắt rồi.
Trương Khác cười:
- Đường Thanh dậy chưa chị?
- Nó ngủ lỳ trên giường không chịu dậy.
Tạ Vãn Tình nhoẻn miệng cười:
- Vậy em đi gọi cô ấy.
Trương Khác đi vào phòng ngủ.
Chỉ Đồng đã quen ngủ một mình, Đường Thanh ở lại, liền ngủ cùng Tạ Vãn Tình, cô nàng lúc này vẫn nằm trong chăn, mái tóc dài rối bời che đi khuôn mặt, Trương Khác gọi khẽ:
- Thanh Thanh, Thanh Thanh..
Đường Thanh vẫn nằm im không nhúc nhích, nhịp thở rất khẽ, Trương Khác ngồi xuống bên giường thấy Đường Thanh mắt nhắm chặt nhưng lông mi hơi rung rung, Trương Khác mừng thầm, tín hiệu rõ ràng như thế y còn không hiểu họa chăng có là thằng ngốc.
Trương Khác đưa tay vào trong chăn, cách lớp áo ngủ lụa sờ lên bầu vú hình nón thiếu nữ, bầu vú chưa qua nam nhân xoa bóp, chưa đủ to căng, nhưng cực kỳ non mềm.
Đường Thanh vẫn cố nhịn nhắm mắt, mím chặt miệng kìm chế khoái cảm mới lạ, bầu ngực theo nhịp thở dập dờn lên xuống càng ngày càng có nhị điệu gấp gáp hơn, Trương Khác chịu hết nổi gạt phăng cái chăn vướng víu, tay khẽ vân vê hai nụ hoa nhô lên thì Đường Thanh cuộn người lại, tránh bàn tay ma quỷ của Trương Khác, mắng:
- Đồ xấu xa sờ trộm con gái.
- Dậy đi thôi đại tiểu thư, không muộn học rồi.
Trương Khác nhe rằng cười đáp lại, nói:
Đường Thanh quay đầu thấy cửa phòng khép hờ, ngây thơ nũng nịu nói:
- Bế mình dậy.
Hai tay vươn ra ôm lấy cổ Trương Khác, để y kéo ra khỏi cái chăn ấm áp. Cơ thể thiếu nữ đang phát triển, Đương Thanh đương nhiên không mặc gì thêm trong áo ngủ, áo ngủ của Tạ Vãn Tình với cô nàng mà nói là hơi rộng, Trương Khác nhìn qua cổ áo thấy đôi ngọc nhũ trắng như tuyết vươn cao, cặp đùi ngọc cực kỳ hấp dẫn lộ ra dưới mép váy, ánh mắt của Trương Khác đóng đinh vào đó mất mấy giây
Trương Khác đỡ lấy hai bên nách cô, đỡ Đường Thanh đứng trên thảm, một người con gái xinh đẹp mỹ miều phơi bày ngay trước mắt như vậy, sao y có thể chỉ hài lòng với việc nhìn không ăn, ghé mặt tới muốn hôn, Đường Thanh cười khúc khích tránh đi:
- Còn chưa đánh răng.
Đường Thanh ăn mặc như thế, Trương Khác nỡ lòng nào mà không khinh bạc? Chưa đánh răng à? Liền ôm mặt cô nàng hôn cuồng nhiệt, đưa lưỡi vào đánh răng giúp, Đường Thanh mới đầu còn vùng vẫy, dần dần động tình, đưa chiếc lưỡi thơm ra cho để cho Trương Khác thưởng thức.
Trương Khác miệng say sưa mút lấy mật ngọt, tay không chịu ngoan ngoãn thò xuống dưới váy, xoa bờ bờ mông săn chắc rồi bóp mạnh, Đường Thanh nhắm mắt lại, cánh mũi khẽ phập phồng, tay Trương Khác vừa chạm tới mép quần lót định luồn vào, Đường Thanh đưa tay giữ chặt lại, Trương Khác đổi hướng tấn công lướt theo tấm thân láng mịn vượt lên trên, Đường Thanh liền buông tay ra.
Trương Khác đắc ý, cô nàng cuối cùng cũng mở cửa nửa thân trên ình khai phá rồi.
Đường Thanh để cho Trương Khác mặc sức xoa nắn bầu ngực xinh xắn của cô, dưới sự vân vê của y, nụ hoa nhỏ tấy lên, Đường Thanh thở hổn hển, người run lên từng chập, một cảm giác trước nay chưa từng đó lan tỏa khắp người Đường Thanh, vừa khiến nàng hoang mang, lại vừa đem đến khoái cảm khó diễn tả, đồng thời người mất hết sức lực, ngả vào lòng Trương Khác, lo lắng hỏi:
- Liệu có nhỏ quá không?
- Hả?
Trương Khác không hiểu sao Đường Thanh lại có lo lắng này, mặc dù chưa được nhìn trực quan, nhưng y tin cảm giác ở tay mình cực kỳ chuẩn xác, bầu vú của Đường Thanh hình nón đứng thẳng, phía gốc mặc dù chưa no đủ, nhưng thiếu nữ phát triển bình thường cơ bản đều như thế, so với bầu ngực tròn căng của phụ nữ trường thành có chỗ kinh động tâm phách riêng:
- Phải xem so với ai chứ, mình thấy rất được, rất hài lòng.
- Của chị Vãn Tình rất to.
Đường Thanh dùng ngữ điều khoa trương nói, lại thấy nói chuyện riêng tư của người khác sau lưng là không tốt, thẹn thùng hỏi:
- Thường xuyên sờ liệu có to lên chút nào không?
Ngọc nhũ của Tạ Vãn Tình thì Trương Khác chỉ liếc nhìn thoáng qua, chưa kịp thưởng thức kỹ càng, nhưng cơ hội được nhìn Tạ Vãn Tình mặc y phục bó sát người khá nhiều, có thể tưởng tượng ra được quy mô của nó, nuốt nước bọt nói như thật:
- Đương nhiên rồi, xoa bóp sẽ xúc tiến tuần hoàn máu, làm nó dễ trở nên đầy đặn, khi rảnh rỗi, bạn có thể tự xoa..
- Mình chẳng thèm làm cái loại chuyện đó...
Đường Thanh cảm thấy má nóng như phát sốt.
- Hả, vậy là mình được lợi rồi sao?
Trương Khác nhìn Đường Thanh gò má đỏ như máu, cười tít mắt, không nhịn được hỏi:
- Đêm qua nói chuyện gì với chị Vãn Tình thế?
Trương Khác không tưởng tượng ra nữ nhân ở cạnh nhau sẽ nói tới chủ đề gì, khả năng cũng giốn chủ đề giữa nam nhân với nhau. Chỉ là lo lắng của Đường Thanh thực quá có lợi ình rồi.
- Không nói...
Đường Thanh giãy khỏi bàn tay xấu xa của Trương Khác:
- Mình phải thay y phục, bạn mau ra ngoài.
Nói rồi đẩy Trương Khác ra khỏi phòng.
Có một số chuyện, đáng lẽ phải do mẹ truyền cho con, chỉ là người trong nước ở phương diện này thực quá mức ngại ngùng, khiến có nhiều cô gái tới khi tốt nghiệp cao trung còn cho rằng mình sinh ra từ nách thật.
Tạ Vãn Tình tối qua nhìn thấy cảnh kia ở bãi đỗ xe nhà hàng Tây Thành, còn tưởng rằng Trương Khác và Đường Thanh đã phát triển tới mức nguy ngập rồi, chỉ sợ hai đứa nhóc làm ra chuyện khiến người lớn không kịp trở tay, cho nên ban đêm đem một số thường thức về tình dục nói cho Đường Thanh, đâu ngờ Đường Thanh còn mới mở cửa iệng và tay Trương Khác, lòng cứ lấy làm lạ sao Trương Khác có thể kiềm chế được.
Trương Khác bị Đường Thanh đuổi ra khỏi phòng, đúng lúc Tạ Vãn Tình từ phòng tập ra, đang lau mồ hôi sau cổ, tay giơ lên cao, làm bầu ngực vươn lên ngạo nghễ, trên đĩnh hai hạt trân châu còn nhô lên như khoe khoang, nhớ tới lời Đường Thanh nói, Trương Khác không kìm được chiếu ánh mắt vào đó.
Tạ Vãn Tình đỏ mặt, vội rụt tay lại, lấy khăn che trước ngực, lườm Trương Khác một cái, đẩy cửa vào phòng.
+++
Mấy chương cuối hôm nay đủ nóng chưa
Mai tiếp nhớ!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.