Quan Lộ Thương Đồ

Chương 210: Ý nguyện của Thịnh Hâm




Cố Kiến Bình tức điên, chửi mắng Đường Học Khiêm vô lương tâm, không hiểu vất vả mang nặng đẻ đau của phụ nữ, cho nên mới tàn nhẫn để con gái ra ngoài làm việc, nhưng mắng chồng cũng vô ích, lại không thể kéo con gái vào xe nghỉ ngơi, đành cùng Lương Cách Trân tháp tùng bên cạnh con gái cưng.
Rốt cuộc Đường Thanh chưa sao, nhưng Cố Kiến Bình sống an nhàn quen, lại có tuổi không chịu nổi, tim đập mạnh mắt hoa, có dấu hiệu trúng nắng.
Đường Thanh hết cách, đành cùng mẹ và Lương Cách Trân lên văn phòng của Diệp Kiến Bân nghỉ ngơi.
Tới ba giờ chiều, gần một nghìn thứ đồ điện gia dụng giảm giá đặc biệt siêu thị chuẩn bị trước bị tranh cướp mua sạch, lượng người dần dần giảm xuống, nhưng vẫn vượt quá lưu lượng thiết kế cho siêu thị, ước tính lượng tiêu thụ hôm nay đột phá ngưỡng 700 vạn.
Diệp Kiến Bân không ngờ một siêu thị chưa tới 200 mét vuông có thể vượt qua ngưỡng tiêu thụ 500 vạn, không kìm nổi niềm vui thành công trong lòng, nhưng hàng hóa bọn họ chuẩn bị hơn tháng qua đã bị bán sạch, làm bọn họ trở tay không kịp, vội vàng gọi điện nhà sản xuất đặt hàng.
Liên tục ba ngày khai trương, tổng doanh thu trên 1700 vạn, mà tiền thân của siêu thị Thịnh Hâm là công ty Giao Gia cả năm mới có doanh thu chưa tới 1000 vạn.
Mô hình mới luôn sáng tạo kỳ tích làm người ta bất ngờ, nhưng với sự vất vả chuẩn bị của Thịnh Hâm, thành công này chẳng phải là đột nhiên.
Tất nhiên là người chỉ đạo nhà họ Diệp đi lên con đường chuyển hình này, Trương Khác được nhà họ Diệp hết sức cảm kích.
Cho dù tập đoàn Chính Thái có phát sinh xung đột với Trương Khác và lúc này, Diệp Kiên Bân cũng sẽ đại biểu cho Thịnh Hâm, đại biểu nhà họ Diệp, không hề do dự đứng về phía Trương Khác.
Còn về phần thỉnh cầu trước đó của Trương Khác, Diệp Kiến Bân càng tận tâm, tối ngày 21 tổ chức tiệc đáp tạ, trừ Chu Phú Minh, Đường Học Khiêm ra Diệp Kiến Bân còn đích thân mời Vạn Dũng, ở trước mặt các lãnh đạo thành phố Hải Châu, không hề che giấu hùng tâm của hắn:
- Sự thành công của siêu thị mang ý nghĩa tiếp theo Thịnh Hâm sẽ càng tiến bước mạnh mẽ hơn nữa...
Hắn thân thiết nắm tay Vạn Dũng, chỉ siêu thị than phiền về thiếu sót của nó:
- Không gian quá hẹp, hàng hóa nhiều, mấy cửa hàng bách hóa của Hải Châu có diện tích 2000 - 3000 mét vuông, là siêu thị chuyên kinh doanh đồ điện, nếu không có diện tích 8000 mét vuông, không thể thể hiện được ưu thế tập trung tài nguyên. Siêu thị lại cách khu thương mại Tiền Môn khá xa, dựa vào mỗi quảng cáo, tiếp thị khó duy trì được...
- Muốn kiếm được chỗ ở Tiền Môn không dễ đâu, mô hình này của Thịnh Hâm đại khái đại khái rất coi trọng giá thuê mặt bằng, nếu cố chen vào Tiền Môn, chỉ lợi bất cập hại.
Đường Học Khiêm cười nói:
- Giám đốc Diệp tối nay bám lấy thổ địa của Hải Châu, phải chẳng chú ý tới Sa Điền rồi.
Diệp Kiến Bân cười ha hả:
- Thương nghiệp địa ốc mặc dù làm người ta động lòng, nhưng lượng tài chính lắng đọng quá lớn, chu kỳ hồi vốn dài, không thích hợp với chiến lược tài chính cơ động của Thịnh Hâm.
Siêu thị điện khí Thịnh Hâm trong thời gian ngắn bùng lên sánh sáng rực cỡ, trong ba ngày đạt doanh thu 1700 vạn làm tất cả bách hóa tổng hợp ghen tỵ căm hận.
Bọn họ do trói cuộc hệ thống tiêu thụ truyền thống sơ cứng, nếu giảm giá như Thịnh Hâm thì không còn chút lợi nhuận nào nữa.
Nhưng bọn họ muốn phá vỡ tuyền thống thì phải trải qua cơn đau dài, hiện chỉ có thể dựa vào địa vị truyền thống lâu năm và quy mô lớn để kháng cự lại Thịnh Hâm, Thịnh Hâm muốn có địa vị thương nghiệp lớn hơn nữa ở Hải Châu không thể thiếu một đại siêu thị.
Vạn Dũng dĩ nhiên nhìn thấu điểm này:
- Tôi thấy Cty Thịnh Hâm đang muốn tìm một người hợp tác ở Hải Châu.
Diệp Kiến Bân sốt sắng hỏi:
- Hải Châu có ai cung cấp được chỗ thích hợp cho Thịnh Hâm sao?
Đường Học Khiêm cười, tin rằng ý nguyện của Thịnh Hâm sẽ mau chóng truyền tới tai Triệu Cẩm Vinh, khóe mắt liếc nhìn Chu Phú Minh đứng ở đằng xa, nghĩ: Ông thấy bên cạnh Vạn Dũng náo nhiệt như thế, trong lòng có thấy chút lạc lõng nào không?"
Bất kể nói thế nào, Chu Phú Minh mới là người có quyền quyết định lớn nhất ở Hải Châu, nhưng lúc này Vạn Dũng bao phủ quá nhiều hào quang, Cẩm Hồ cũng lộ ý tứ muốn tiến vào ngành địa ốc, Thiệu Chí Cương hoạt động rất tích cực, Hoành Viên lại càng trực tiếp lập hạng mục nhà định cư cho hộ giải tỏa ở Sa Điền, những quyết sách này đáng lẽ đều do Chu Phú Minh vỗ bàn định đoạt, nhưng giờ ngay cả nhà họ Diệp cũng đi lấy lòng Vạn Dũng, làm trong lòng ông ta dâng lên cảm giác khó tả.
Từ sau khi quyết định ly gián quan hệ giữa Vạn Dũng và Chu Phú Minh, thái độ của Đường Học Khiêm với Vạn Dũng có chuyển biến vi diệu, trước tiên thay đổi thái độ tiêu cực không nghe không hỏi tới chuyện của Vạn Dũng trước kia, nay tích cực phê duyệt hạng mục do Vạn Dũng trình lên, khiến nhiều hạng mục không cần đưa lên thường ủy thảo luận, biến tướng cấp cho Vạn Dũng nhiều quyền quyết sách hơn nữa.
Tương ứng với nó là gây cho Chu Phú Minh ý nghĩ Vạn Dùng càng ngày càng không coi trọng mình.
Quan hệ giữa Vạn Dũng và Đường Học Khiêm biến chuyển, như cái tăm vướng ngang cổ học, làm Chu Phú Minh cực kỳ khó chịu.
Chu Phú Minh năm nay đã 56, làm hết khóa này nếu không được ủng hộ mạnh mẽ của tỉnh sẽ phải lui về tuyến hai. Cho dù không có nhân tố Từ Học Bình, ông ta cũng chẳng muốn xung đột với Đường Học Khiêm mới 44, dù ông ta có làm thêm được một khóa nữa, áp chế Đường Học Khiêm 9 năm, thì 9 năm sau Đường Học Khiêm mới 53, chính độ tuổi sung mãn nhất của chính trị gia, ông ta phải suy tính để sau này còn nhìn mặt nhau.
Tiền đồ chính trị của mình càng đi càng hẹp, mà con đường của Đường Học Khiêm càng ngày càng sáng sủa, hiện giờ lại còn thân thiết với nhà họ Diệp và Vạn Dũng, làm Chu Phú Minh nghĩ tới một khả năng đáng sợ.
Quan hệ hình thành từ lợi ích rất dễ vì lợi ích mà đứt gãy, tiền đồ của Đường Học Khiêm tươi sáng như thế, dù Vạn Dũng có ý đổi phe cánh, cũng chẳng có gì là lạ.
Nhìn Diệp Kiến Bân, Đường Học Khiêm, Vạn Dũng đứng trò chuyện sôi nổi, Chu Phú Minh càng lúc càng thấy chua chát. Thêm vào Diệp Kiến Bân cố y lạnh nhạt, làm sắc mặt Chu Phu Minh luôn âm trầm.
Ở loại trường hợp này, chỉ cần Diệp Kiến Bân không hưng phấn quấn lấy, Trương Khác sẽ không bị người khác chú ý, y lặng lẽ quan sát mỗi một chi tiết bữa tiệc.
Thịnh Hâm lần này mới rất nhiều người có vai vế trong hai giới chính thương, chính là muốn cho kẻ nào đó một ấn tượng sai lầm: Thịnh Hâm muốn có hành động lớn kế tiếp ở Hải Châu, nên mới kết giao với danh nhân Hải Châu.
Siêu thị điện khí thành công đương nhiên sẽ thúc đẩy Thịnh Hâm có hành động lớn tiếp theo, nhưng bước tiến của Thịnh Hâm còn lớn hơn dự tưởng của người khác nhiều.
Lòng tin của Diệp Kiến Bân được cổ vũ lớn, hắn lập kế hoạch trong ba tới bốn tháng, trực tiếp mở siêu thị chính của Thịnh Hâm tại tỉnh thành, chiếm cứ ưu thế thương nghiệp trong tỉnh, sau đó mở rộng ra toàn bộ khu Hoa Đông.
Trương Khác muốn Diệp Kiếm Bân phối hợp với y đào hồ bẫy Triệu Cẩm Vinh và Vạn Dũng, tất nhiên tích cực bày mưu tính kế cho Thịnh Hâm, lúc này đây y trốn trong một góc kín đạo, nụ cười không tránh khỏi sặc mùi âm mưu.
- Trương Khác cười luôn làm cho người ta có cảm giác bất an...
Đường Thanh, Tạ Vãn Tình, Diệp Tiểu Đồng thì thầm bình luận nụ cười của Trương Khác.
Thần tượng sụp đổ làm Diệp Tiểu Đồng thất vọng một thời gian dài:
- Ừm, cái hôm ở Huệ Sơn, anh ta cũng cười y hệt, không biết lần này kẻ nào gặp họa.
Diệp Tiểu Đồng quyết định tránh Trương Khác càng xa càng tốt, song không ngờ ông anh cô lại cam tâm tình nguyện để Trương Khác lợi dụng.
Tạ Vãn Tình lại biết kế hoạch tỉ mỉ của Trương Khác, liếc nhìn hai nhóm người đằng xa, Vạn Dũng, Diệp Kiến Bân, Đường Học Khiêm chuyện trò vui vẻ, Chu Phú Minh tuy cũng được người khác vây quanh nhưng mắt âm u, thi thoảng liếc nhìn Đường Học Khiêm. Còn Trương Khác như con rắn ẩn trong bãi cỏ theo dõi sát sao cả hai con mồi, đại khái không có bức tranh sinh thái chính trị nào sinh động hơn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.