Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 405: Phong nha Âm nha





Đoan Mộc Hàn không khỏi kinh ngạc nhìn nữ tử có dung mạo tuyệt mỹ không dưới nàng đang thay đạo bào cho Nhạc Vũ, trong lúc vô tình hiện lộ ra vẻ ôn nhu khiến nàng không biết vì sao lại có chút ghen ghét.
- Vũ nhi, lai lịch nữ hài này là sao, có phải là khôi lỗi của ngươi không?
Đoan Mộc Hàn vừa hỏi vừa nhìn lại Nhạc Vũ. Sở dĩ nàng hỏi vậy cũng không phải hoàn toàn vì một chút đố kỵ mà thật sự ngạc nhiên.
Nàng biết nữ hài này tên là Chiến Tuyết, do Nhạc Vũ dẫn từ ngoài về. Sau đó được Nông Dịch Sơn và chư vị trưởng lão trong môn cho làm đệ tử ngoại môn. Nghe nói trước lúc nhập Quảng Lăng tông thì là tán tu, cũng là tu sĩ Kim Đan.
Chỉ là trong lòng Đoan Mộc Hàn biết rõ thân phận nữ hài này tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Tuy nhiên vì thực lực của đối phương quả thực bất phàm, Đoan Mộc Hàn tự hỏi cũng không chắc thắng, hơn nữa thần thái không khác thường nhân, thật sự khiến nàng khó hiểu.
Cánh tay của Chiến Tuyết có chút cứng đờ rồi lập tức lại khôi phục như thường, tiếp tục thay tấm đạo bào vừa bị rách của Nhạc Vũ. Nhạc Vũ lập tức cười nhẹ vỗ vai nàng:
- Đây là một hảo hữu của ta trước lúc bái nhập Quảng Lăng tông. Bởi vì tán tu có nhiều bất tiện nên ta cầu xin Chưởng giáo sư tổ thu nhận làm môn hạ.
Động tác của Chiến Tuyết khẽ ngưng lại một lần nữa, trong mắt thoáng hiện dị sắc. Đoan Mộc Hàn hừ nhẹ một tiếng, cái gì mà hảo hữu? Nhìn thần sắc của nữ hài này phục thị Nhạc Vũ hết sức chuyên chú, nếu thật là thân phận hảo hữu thì sao làm được như vậy? Đặc biệt là nhìn về phía Nhạc Vũ thì cũng không có thần sắc giữa bằng hữu.
Chuyện tình của Nhạc Vũ trước khi gia nhập Quảng Lăng tông đã sớm được tông môn điều tra đầy đủ. Với kinh lịch của Nhạc Vũ ở bắc mã nguyên, lấy đâu ra tư cách để kết bạn với cao nhân tán tu.
Chỉ là lúc này nàng cũng lười so đo, áp chế nỗi bực dọc nói:
- Lần này coi như ta thua, nhìn ngươi cũng quá giả vờ đi, muốn bức ra chút máu cũng rất tốn sức.
Nhạc Vũ không khỏi sờ lên mũi, xấu hổ cười cười, đang định nói mấy câu khỏa lấp thì đối phương đã ngự kiếm bay lên, thần sắc vui vẻ:
- Bất quá như vậy cũng tốt. Về sau không sợ tìm không thấy đối thủ trong tông môn. Ta coi như tìm được một bao cát tốt.
Nhạc Vũ lạnh toát, cảm thán cho vận mệnh trở thành bao cát của mình. Sớm biết như thế, còn không bằng dùng Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm cùng Tam Diệu Như Ý lôi châm đường đường phân thắng bại một phen.
Hà Phàm đang đứng quan chiến cũng cáo từ rời đi, ánh mắt lộ ra mấy phần hoảng hốt.
Hà Phàm lúc đến đã đánh giá thực lực Nhạc Vũ rất mạnh, chỉ là không thể nào nghĩ đến mức độ với năng lực của Đoan Mộc Hàn cũng không có bản sự khiến hắn bị thương. Cũng cho tới giờ khắc này mới thật sự là ý thức được thực lực của Nhạc Vũ rất có thể sớm đã tiếp cận chuẩn Nguyên An. Bên dưới Nguyên Anh, ngoại trừ Lí Vô Đạo tùy thời kết anh thì bên trong tông môn chắc không có ai là địch thủ.
Trong lòng lão lúc này cũng đủ vị chua cay. Thực lực Nhạc Vũ càng mạnh thì càng đảm bảo địa vị trong tông môn, cũng không cần lo lắng bên Tân gia. Chỉ là bản thân Hà Phàm cũng rất có hùng tâm, thấy đối phương đột phá như vậy sao không có cảm xúc?
Nhạc Vũ tất nhiên là nhìn ra Hà Phàm đang nghĩ gì, bất quá hắn cũng không quan tâm, càng không lo người này phản bội.
Mắt thấy hai người đi xa, Nhạc Vũ mới cười nhẹ dắt Chiến Tuyết sử ra Cực Quang kiếm bay về Ngọc Dung Phong.
Trong một tháng này, Nhạc Vũ vẫn một lòng chuyên tâm chỉ điểm cho Nhạc Trương thị tu hành, nhiều lắm là lật xem những đạo thư liên quan đến phù trận cấp bốn. Cũng chỉ có lúc này sau khi thành công kết đan mới có thời gian nghỉ ngơi một chút.
Bất quá trong một tháng này cũng đã là cực hạn nhẫn nhịn của hắn. Thực lực có thể đối kháng Nguyên Anh nhưng cuối cùng vẫn không thể địch lại Nguyên Anh. Việc kết đan trong Tử Vân Tiên Phủ đã đưa lực lượng thân thể của hắn lên đến gần bốn ngàn bảy trăm thạch lực, nhu cầu tiếp theo cần cấp bách tích lũy!
Phi hành đến cửa vào Luyện Khí viện thì lần này là đích thân Nghiêm Hạo ra cửa đón. Lão nhìn chằm chằm Nhạc Vũ hồi lâu, sau đó mới nghẹn ngào cười nói:
- Lúc trước khi ta thấy ngươi tìm ra Quảng Lăng tuyệt kiếm thì đã biết thành tựu ngày sau bất phàm. Bất quá chưa từng nghĩ tới mới ngắn ngủi vài năm mà ngươi đã có thành tựu như vậy. Mấy nhân vật anh kiệt đời chúng ta đều bị ngươi vượt qua. Tốc độ tu luyện của Lí Vô Đạo sư huynh đã khiến cho người ta líu lưỡi nhưng vẫn chưa thể so với ngươi.
Nhạc Vũ mỉm cười, từ trước đến giờ hắn vẫn luôn có hảo cảm với Nghiêm sư thúc, sau khi khiêm tốn vài câu thì theo đối phương vào một chỗ địa tâm phế hỏa của Ngọc Dung Phong.
Đợi đến lúc tiến vào Luyện Khí Thất thì Nghiêm Hạo vẫn không rời khỏi mà khoanh chân tĩnh tọa một góc.
Nhạc Vũ thấy thế hơi động, hỏi:
- Nghiêm sư thúc chuẩn bị xem ta luyện khí sao?
- Đúng vậy!
Thấy Nhạc Vũ có chút khó hiểu, Nghiêm Hạo ngưng trọng:
Vốn ta không nên dòm ngó bí mật của ngươi. Bất quá lần này ngươi sử dụn hai Long Nha rất quan trọng đối với tông ta. Đây là Chưởng giáo chân nhân phân phó, kính xin sư điệt thông cảm.
Nhạc Vũ nghe vậy lập tức hiểu rõ, cũng không để ý đến nữa. Hắn cũng hiểu rõ, Nghiêm Hạo lưu lại một mặt là lo lắng tài liệu, chuẩn bị theo bên cạnh chiếu khán. Một phương diện khác là để xem tiêu chuẩn luyện khí của hắn thế nào, huống chi tài liệu lần này mà hắn sử dụng cũng đáng giá để tông môn coi trọng.
Lấy hai viên Long Nha từ trong Tu Di Giới ném vào trong đỉnh, tiếp đó Nhạc Vũ lại lấy ra một cái bình sứ đổ vào một chút chất dịch màu hồng rồi mới khai thông địa hỏa bên dưới.
Long Nha vốn không phải là kim loại nhưng vỏ ngoài cực kỳ cứng rắn, bên trong không thể hòa tan, cũng chịu không được luyện hóa ở nhiệt độ cao. Bất quá thêm vào Xích Minh linh dịch mà hắn vừa sử dụng thì có thể đem Long Nha trở thành kim loại bình thường. Bất quá vật này hi hữu, Nhạc Vũ lấy được trong trân tàng của Tử Vân Tiên Phủ.
Kế tiếp Nhạc Vũ khoanh chân tĩnh tọa, bắt đầu tham ngộ chỗ tinh yếu trong kiếm pháp mà lúc vừa rồi song đấu với Đoan Mộc Hàn.
Đoan Mộc Hàn tinh thông hai hệ băng hỏa, trong đó có rất nhiều pháp môn cũng không thích hợp cho hắn, cũng chỉ để tham khảo mà thôi. Bất quá từ khi hắn học được Đại Tiên Thiên Huyền Băng Li Hỏa Chân Quyết trong Tử Vân Tiên Phủ thì tình hình lại bất đồng. Kiếm pháp phối hợp băng hỏa này chính hợp với hắn sử dụng, trong lòng càng chờ mong số phận làm bao cát cho Đoan Mộc Hàn.
Thời gian hắn nhắm mắt tham ngộ thoáng cái đã hơn một tháng. Nghiêm Hạo mấy lần lặng lẽ ly khai nhưng đều nhanh chóng trở lại. mãi chừng bốn mươi ngày sau thì Nhạc Vũ mới mở mắt nhìn vào trong đỉnh. Lúc này long cốt đã bắt đầu dung hóa, hắn khẽ lắc đầu cho thêm mấy khối kim loại đã chuẩn bị sẵn vào trong đỉnh.
Lần này chỉ qua một tháng đã dung hóa xong toàn bộ. Trông thấy cảnh này, Nhạc Vũ không khỏi động dung:
- Phế hỏa địa tâm quả thực cường hoành, những tài liệu mà mình ném vào tối thiểu cũng Tam phẩm, cao nhất còn tới nhị phẩm, vậy mà chỉ qua chưa tới mười canh giờ thì dung hóa xong! Còn có Long Nha càng bất phàm, phẩm chất vượt qua nhất phẩm, đáng tiếc là tương tác linh lực không cao. Nếu không có như thế, với thực lực của Nghiêm Hạo sư thúc cùng mấy sư tổ của Ngọc Dung Phong chắc đã có thể luyện hóa.
Đợi đến lúc cốt chất Long Nha triệt để hòa tan, Nhạc Vũ ngưng trọng lấy tay hút ra một lượng hỗn hợp đủ một thanh kiếm ra cho trôi trước ngực rồi đánh ra một ngọn hỏa diễm ở giữa ngũ sắc, hai bên một lam một trắng, bắt đầu nung đốt.
- Đây là Tam Muội Chân Hỏa! Không đúng, lại còn hai chủng hỏa khác có uy năng không kém.
Nghiêm Hạo trố mắt không tin. Những chủng thiên hỏa này đối với người tu chân chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Bản thân lão đã tìm mấy trăm năm nhưng vẫn không thể có được một chủng khiến lão thỏa mãn. Vậy mà trên người Nhạc Vũ lại có thể có cùng lúc hai loại Tiên Thiên Chi Hỏa thượng giai, đây là may mắn bậc nào?
Bất quá nếu như sử dụng đồng thời hai loại chủng hỏa này để tiến hành hồn luyện Long Nha thì e là chưa đủ, chỉ tổ lãng phí chân nguyên.
Đang lúc còn kinh dị xem Nhạc Vũ xử lý thế nào để không xảy ra xung đột thì qua một thời gian lão lại càng kinh hãi.
Tam Muội Chân Hỏa qua hai khắc vẫn không hề có dấu hiệu suy yế, thần sắcNhạc Vũ vẫn bình thản, cũng không hề phục dụng qua đan dược.
- Tiểu tử này, khí huyết nguyên lực quá mạnh! Ta nghe nói nhục thể của hắn hiện giờ đã có thể so với Nguyên Anh, còn cho rằng khoa trương. Nhưng hiện giờ xem ra vẫn đánh giá thấp. Có thể kiên trì lâu như vậy đã sớm quá cực hạn Kim Đan.
Ước chừng kiên trì một canh giờ, Nhạc Vũ mới phục dụng viên đan dược thứ nhất, sau khi vừa khôi phục thì nỗ lực lưu lại ấn ký thần hồn trong từng phân tử hỗn hợp rồi mới kéo dài nó thành hình kiếm.Nghiêm Hạo âm thầm gật đầu, theo như tài liệu luyện khí thì bản thân Long Nha rất khó khắc lên nhiều phù văn, cũng không hội tụ được linh lực.
Phương pháp của Nhạc Vũ là trộn lẫn vào trong đó một số hạt kim loại rồi từ đó bố trí một phù trận phức tạp, có thể hội tụ linh khí trên diện rộng.
Tài liệu mà Nhạc Vũ vừa sử dụng có tên là Tử Ngưng kim, thuộc tam phẩm. Nó có thuộc tính cực nhẹ, lại cực kỳ cứng cỏi, mức độ hấp thu và tồn trữ phong linh lực còn vượt qua cả một số linh kim nhị phẩm.
Nếu như lão đoán không sai thì trong thanh kiếm luyện thành từ Long Nha có một đoàn Tử Ngưng kim ngưng tụ bên trong để tồn trữ linh khí. Bình thường nó có tác dụng trữ linh, lúc chiến đấu thì có thể làm phù trận bổ sung, vừa khéo để bổ khuyết những gì chất liệu Long Nha còn thiếu.
Bất quá trong lòng của lão vẫn thầm kỳ quái. Nếu như thường nhân muốn hồn luyện pháp bảo vậy thì ít nhất cũng mất vào ngày dùng hồn lực thiêu đốt. Càng là tài liệu có phẩm chất cao thì thời gian càng lâu, thậm chí mất đến cả một hai tháng.
Thế nhưng Nhạc Vũ cho tới bây giờ lại chỉ dùng chỉ ba ngày. Phải biết rằng Long Nha là một trong những vật liệu bén nhọn nhất trên Đông Thắng đại lục, cho dù là Nhạc Vũ có hai chủng Tiên Thiên Chi Hỏa tương trợ, cũng không có khả năng hồn luyện nó nhẹ nhàng như vậy.
"Chẳng lẽ là bỏ đi rồi hả?.
Nghiêm Hạo thầm hỏi câu hỏi, bất quá cuối cùng vẫn trầm mặc đứng ngoài quan sát. Đến thời khắc này thì Nhạc Vũ xác thực không để cho phân tâm, thứ hai là một huyền binh bán hồn luyện cũng đã rất không tồi. Với tu vi vừa vào Kim Đan của Nhạc Vũ, nếu muốn hồn luyện hoàn toàn Long Nha mười lăm cấp, quả thật có chút miễn cưỡng.
Huyền binh bán hồn luyện tuy là kém những vật chính thức hồn luyện rất nhiều nhưng cũng đã mạnh hơn những pháp bảo huyền binh khác không ít. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chỉ là kế tiếp, Nghiêm Hạo lại càng ngày càng xem không hiểu. Lẽ ra sau khi ngưng kiếm thì điêu khắc phù văn nhưng Nhạc Vũ lại không làm như vậy mà tiếp tục dùng chân hỏa tôi luyện. Điều duy nhất khác trước là Tam Muội Chân Hỏa đã được tắt đi. Hơn nữa nhìn thần sắc của hắn tựa hồ là tiêu hao tâm thần pháp lực cực lớn, sắp duy trì không được.
Bất quá thời gian dần trôi qua, đến khi Nghiêm Hạo trông thấy trên chất ngọc tinh khiết của Long Nha hiện ra một tầng ngân sắc nhàn nhạt thì nhíu mày. " Lại có thể dùng phương pháp nay! Đem thuộc tính hấp linh tương đối cao của Tử Ngưng kim triệt để rót vào chất liệu Long Nha, sau đó cải biến bản chất kết cấu, đề cao năng lực thu nạp linh lực thiên địa của thanh kiếm. Trách không được hắn tiêu hao thật lớn như thế! Còn lượng Tử Ngưng kim sử dụng cũng cao hơn mình dự đoán, chỉ là nếu vậy thì chất liệu thanh kiếm này sẽ không thể kiên cố và sắc bén như Long Nha lúc trước. Đáng tiếc cuối cùng cũng chỉ được thế này thôi!"
Nghiêm Hạo thở dài, biết thế không nên cố kỵ hỏi rõ mạch suy nghĩ của Nhạc Vũ mới đúng. Hiện giờ kiếm đã thành hình, lãng phí một viên Long Nha.
Theo như suy nghĩ của lão, đặc tính quý giá nhất của Long Nha mười lăm cấp là sắc bén vô cùng. Nếu muốn luyện khí thì phải đem đặc tính này phát huy đến cực điểm mà không cần suy nghĩ biện pháp đền bù cái gì "Chưa đủ"
Trong kinh nghiệm luyện khí của lão thì những huyền binh có năng lực toàn diện thì thường cũng không đặc biệt.
"Cũng thế! Với tuổi của hắn có thể đạt tiêu chuẩn như vậy đã xem như rất tốt. Chất liệu Long Nha rất cao cấp, với luyện pháp của hắn có thể luyện thành ít nhất một huyền binh Tứ phẩm là không có vấn đề.
Khẽ lắc đầu, Nghiêm Hạo lựa chọn tiếp tục đứng ngoài quan sát. Viên Long Nha này đã kinh lịch vài vạn năm, lại bị long linh quả rút ra một phần tinh hoa nhưng vẫn trân quý vô cùng. Bất quá với địa vị trong môn của Nhạc Vũ, thêm vào thiên phú luyện khí biểu hiện trước đó thì mặc dù là lãng phí cũng không phải chuyện gì lớn.
Sau đó ước chừng một ngày, sắc mặt Nhạc Vũ đã trở nên tái nhợt, chỉ là con ngươi càng sáng chói.
"Chiến Tuyết, lại giúp ta một tay!"
Chiến Tuyết đang ngồi xếp bằng bên cạnh lập tức nghe lệnh tiến lên, triệu ra một thanh ngọc sắc huyền binh, sau đó bắt đầu toàn lực rút ra vu lực quán chú vào cơ thể Nhạc Vũ.
Nghiêm Hạo liếc mắt nhìn sang, cũng không để ý. Lão biết thanh Bạch Đế kiếm này chính là Nhạc Vũ trảm sát Quan Hồng của Ngọc Hoàng tông đoạt được. Sau khi diệt môn Ngọc Hoàng tông vào mấy tháng trước, tông môn đã đem Hiên Viên kiếm quyết bí truyền của Ngọc Hoàng tông bỏ vào Kinh Lan các, phàm là tu sĩ Kim Đan đều có thể xem.
Nghiêm Hạo đã từng hiếu kỳ nhìn qua, đối với phương pháp luyện khí sử dụng vu lực này rất chú ý, chỉ là hơi phiền toái nên dứt khoát buông bỏ.
Lão không biết vu lực mà Chiến Tuyết rót vào Nhạc Vũ cực kỳ dồi dào!
Pháp lực khí huyết khô kiệt lập tức tràn đầy. Lúc này Nhạc Vũ cũng không dám phân tâm mà tập trung tạo ra kết cấu tinh thể trong kiếm
Dùng linh kim toàn diện thấm vào trong Long Nha, phá hủy kết cấu bản thân chắc chắn sẽ tổn hại đến thuộc tính chắc chắn vốn có.
Chỉ là Nhạc Vũ có chỗ để dựa vào. Với năng lực phân tích, đạo luyện khí của hắn hoàn toàn khác với những người khác.
Một tu sĩ khác luyện khí thì chỉ có thể đại khái tiến hành thay đổi kết cấu nguyên liệu, nhưng với Nhạc Vũ thì vừa có thể tăng cường đặc điểm hấp linh cho Long Nha, đồng thời có thể kết hợp với Tử Ngưng kim tạo thành một kết cấu tinh thể còn kiên cố hơn trước.
Điều Nhạc Vũ theo đuổi lúc này là một loại vật liệu kết hợp cả đặc tính hấp linh và kiên cố.
"Thành!"
Qua một lúc lâu, rốt cuộc hắn đã hoàn thành thay đổi kết cấu tinh thể.
Vẻ ngưng trọng trên mặt Nhạc Vũ dần dãn ra, lộ vẻ vui mừng. Mặc dù vẫn chưa xác định mức độ thanh kiếm thế nào nhưng chỉ từ tính kiên cố thì có thể tự tin không kém Long Nha mười lăm cấp trước đó, còn sở hữu thêm vài thuộc tính như mềm mại và dẻo dai.
Kiềm chế hai chủng chân hỏa ở nhiệt độ ôn hòa, hắn tiếp tục điêu khắc linh phù vào hồn ngọc và linh thạch. Về phương diện này Nhạc Vũ đã quen tay, tiêu hao pháp lực rất ít, chừng năm sáu canh giờ thì hoàn thành, trong đó hắn gia cường thêm bốn tầng phong ảnh thuật cao cấp.
"Kiếm này dùng Long Nha làm tài liệu, vậy thì gọi là Phong Nha kiếm"
Sau khi khắc ba chữ Phong Nha kiếm lên thân kiếm, Nhạc Vũ lại đem Thái Huyền chân thủy trong Đan Điền tế lên để làm lạnh kiếm.
Sau khi thành kiếm, Phong Nha kiếm hiện lên một tầng ngân sắc. Bất quá khi Nhạc Vũ rót vào pháp lực thôi động linh trận bên trong thì thân kiếm lại phủ lên một tầng xanh đậm.
Nhạc Vũ vui mừng, tùy ý lấy ra một khối Tam phẩm linh kim còn sót lại rồi tiện tay dùng Phong Nha kiếm chém vào thì lập tức xẻ nó thành hai mảnh.
Trong toàn bộ quá trình, Nhạc Vũ cơ hồ cảm giác không thấy bất luận lực cản gì, phảng phất bình thường như cắt giấy.
"Sao có thể sắc bén như thế?."
Hai đồng tử của Nghiêm Hạo co rút lại, kinh ngạc nhìn Nhạc Vũ:"Vũ sư điệt, có thể đưa kiếm cho ta đánh giá?"
Nhạc Vũ hơi do dự nhưng rồi vẫn đưa thanh Phong Nha qua. Nghiêm Hạo tiếp lấy, đầu tiên dùng hồn lực thăm dò, vừa chạm vào bề mặt thì cảm giác trong kiếm có một lực lượng cường hoành ngăn trở hồn thức của lão tiến vào.
"Hồn luyện! Trong thời gian ba ngày đã hoàn thành hồn luyện?"
Trong đầu nghĩ qua như điện xẹt, Nghiêm Hạo lại càng kinh dị. Lão hiểu rõ, có lực lượng này ngăn cản thì khó mà dò xét được bên trong nên chỉ chuyên tâm khảo sát đạo pháp và chất liệu sau này của kiếm.
Trong kiếm tổng cộng có bốn phong ảnh phù cao cấp, còn thêm một linh phù tự động chữa trị tổn thương cho kiếm.
Ngay sau đó, Nghiêm Hạo cũng lấy ra một khối chất liệu linh kim nhị phẩm dùng Long Nha kiếm chém xuống thì thấy như chém vào nước, hoàn toàn không có trở ngại.
Nghiêm Hạo chết lặng, trình độ sắc bén như vậy thì dù đến cả huyền binh nhất phẩm cũng khó với tới.
"Dùng đặc tính xích linh của phong nha thạch, phù trận trong đó không kém hơn Tam phẩm huyền binh. Tuy chưa biết mức độ chắc chắn nhưng độ sắc bén chắc chắn không thua kém những siêu phẩm huyền binh trong truyền thuyết. rốt cuộc tiểu tử này làm thế nào?"
Nghiêm Hạo lạnh toát, cũng không biết định giai Phong Nha kiếm trong tay thế nào mới đúng. Dùng bình thường khái niệm mà nói, chỉ có thể coi là là Tam phẩm, nhưng nếu rơi vào tay người tinh thông thuật trú kiếm thì cơ hồ vượt qua tuyệt đại đa số nhị phẩm huyền binh. Còn sử dụng Quảng Lăng tuyệt kiếm, uy lực quả thực khó có thể tưởng tượng!
"Kiếm này mạnh không kém hơn Tử Hiên kiếm của Chưởng giáo chân nhân trước kia luyện ra! Cơ hồ có thể làm vũ khí trấn phong"
Đang lúc Nghiêm Hạo còn khiếp sợ thì Nhạc Vũ đã bắt đầu luyện tiếp thanh Long Nha kiếm thứ hai.
Thanh kiếm này hắn đổi Tử Ngưng kim thành Cửu văn huyền kim thích hợp nhất cho pháp bảo Âm hệ.
Trong lúc ngồi chờ Cửu văn huyền kim dung hóa, Nhạc Vũ không ngồi xếp bằng tĩnh tu như trước mà lấy ra một mảnh xương hình tròn khắc chế linh phù lên đó. Không bao lâu thì hắn hoàn thành rồi khởi động linh trận, mảnh xương lúc này đã thu nhỏ lại thành một chiếc nhẫn lớn.
Bỏ chiếc nhẫn vào lòng bàn tay vuốt ve một hồi, vẻ mong chờ trong mắt Nhạc Vũ càng lúc càng đậm.
Lần này hắn chuẩn bị luyện chế một thanh huyền binh Âm Nha đao, tuy nhiên nếu chỉ như thế thì chưa thể phát huy đến tận cùng Bi tuyệt thất hận thất sát Diệt Âm đao. Nhưng nếu thêm vào hầu cốt của chân long mười lăm cấp thì sẽ sinh ra biến hóa cực lớn.
Khi đó bản thân Nhạc Vũ cũng không thể dự đoán uy lực của Âm Nha đao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.