Quân Hôn Nịch Sủng

Chương 18: Bảo bảo không muốn nghe lời




Editor: Bánh Tai heo


Tư Dao đang ngủ nướng, Tào Nguyên Huy liền đem cô gọi dậy, gõ gõ cái đầu choáng váng, Tư Dao mơ mơ tỉnh tỉnh mở hòm thư, nhấp vào địa chỉ web mà Phong Thần gửi tới.


Đầu trang web bị một bức hình chiếm trọn, nhìn ra ngay là ảnh chụp trong đoàn phim quay《 Tiên Đạo 》, dưới cây hoa đào, ánh hoàng hôn ấm áp, Khinh Âm ngồi quỳ giữa những cánh hoa rơi, lật xem sách cổ, thân hình yểu điệu quốc sắc thiên hương.


Dưới khu bình luận nháo nhào các ý kiến, có người nói là ảnh ghép, có người nói là chỉnh dung, nhiều hơn thì là hỏi bức ảnh từ đoàn phim nào, bộ phim đang quay tên gì, cả những thành phần liếm màn hình cầu video.


Không bị tin tức làm cho sốt ruột, Tư Dao chống cằm nhớ tới cô gái chụp lén hôm qua, tấm ảnh này chắc là do cô ấy để lộ ra.


Tiếng Tào Nguyên Huy dưới lầu truyền đến "Tư Dao, Phong Thần nói lát nữa tới đón em."


"Được." Tư Dao đáp lời, nhanh nhẹn tắt máy tính, đứng dậy chuẩn bị thay quần áo.


Sau khi thay một bộ đồ năng động sáng sủa, chuẩn bị xong thì Phong Thần cũng tới, Tư Dao cùng Tào Nguyên Huy ngồi trên xe, bị Phong Thần đưa đến Tinh Thế.


Đi thang máy lên văn phòng, Lê Tinh đang dựa vào sô pha ăn cơm hộp, thấy Tư Dao đến liền chạy nhanh chào hỏi "Tư Dao, cô đã đến rồi."


Tư Dao chạy đến bên người Lê Tinh, đôi mắt dính ở hộp cơm đùi gà của cậu, Tào Nguyên Huy đi theo Phong Thần, mi tâm nhăn thành chữ xuyên hỏi "Vụ ảnh chụp xử lý như thế nào đây?"


"《 Tiên Đạo 》 cũng không phải bí mật quay, lộ ra một chút cũng không sao cả." Tào Nguyên Huy còn tính nói gì đó, Phong Thần đưa tay ra dấu hiệu im lặng "Vào giới giải trí rồi thì chính là nhân vật của công chúng, chuyện này sớm muộn gì cũng phải đối mặt thôi."


Tào Nguyên Huy ghét bỏ đẩy tay Phong Thần ra, Phong Thần lấy tay chùi chùi, sau đó xoay người ngồi vào bàn "Sự việc này coi như là tuyên truyền miễn phí, đối với bộ phim 《 Tiên Đạo 》 cùng Tư Dao đều có lợi không hại."


"Chủ nhật này album của Thanh Thần cũng chính thức lên kệ, hôm đó tôi sẽ lập 1 tài khoản Weibo cho Tư Dao, sau đó chia sẻ bài viết tuyên truyền cho phim 《 Tiên Đạo 》, Tư Dao liền chính thức xuất hiện trong giới giải trí rồi."


Phong Thần thuần thục lật xem tư liệu, giúp Tư Dao lên kế hoạch công tác "Muốn tích lũy nhân khí thì thứ tốt nhất vẫn là phim truyền hình, nhưng một bộ phim truyền hình tốt thì thời gian ghi hình phải mất đến một năm, trong lúc đó sẽ rất dễ bị lãng quên."


"Sau khi Tư Dao xuất đạo từ album của Thanh Thần, kết thúc việc ghi hình《 Tiên Đạo 》, anh sẽ để em tham gia Theo chân Thần tượng, đây là chương trình quay trực tiếp, thời gian quay là 2 tháng."


"Quay Theo chân Thần Tượng xong, em sẽ đẩy mạnh tham gia vào chiến trường phim truyền hình, 《 Tiên Đạo 》 cuối năm nay sẽ chiếu. Dựa theo tiến trình như vậy, việc trở thành tiểu hoa đán là không thành vấn đề, đến năm sau thì em có thể tự mình lựa chọn kịch bản."


Phong Thần chỉnh sửa lộ trình cho Tư Dao đâu vào đấy, bộ dáng túc làm Tào Nguyên Huy cảm thấy ngoài ý muốn, tên này nghiêm túc làm việc miễn cưỡng nhìn cũng thuận mắt.


"Anh sắp xếp như vậy em có ý kiến gì không?" Phong Thần dò hỏi ý kiến Tư Dao.


Tư Dao nhanh lẹ nuốt miếng thịt gà xuống, đem cơm hộp trả lại cho Lê Tinh "Không thành vấn đề."


Lê Tinh nhìn cơm hộp chỉ còn gạo trắng, bẹp miệng muốn khóc. Phong Thần đưa lộ trình cho Tào Nguyên Huy, đối với Lê Tinh đang ủy khuất làm như không thấy "Chương trình Theo chân Thần tượng Lê Tinh cũng sẽ tham gia, em cứ theo sát cậu ấy, cậu ấy sẽ chăm sóc cho em."


"Tôi sẽ bảo vệ cậu ấy." Tư Dao vỗ vào vai Lê Tinh tuyên thệ. Lê Tinh nhìn cho cùng chính là một cậu nhóc yếu đuối, nhưng đều là chiến hữu cùng trận doanh, Tư Dao đương nhiên phải giúp cậu ấy.


"Tôi không thích quay Theo chân Thần tượng tí nào." Lê Tinh lẩm bẩm oán giận.


"Phim điện ảnh của cậu ghi hình xong rồi hả?" Tư Dao nhớ tới lúc cùng quay mv, Lê Tinh có nói muốn thử quay phim điện ảnh.


"Ngâm nước nóng rồi." Lê Tinh chọt chọt tấm đệm. "Vụ Weibo đó làm tôi bị cục cảnh sát tới điều tra, tuy rằng không bị liên lụy nhưng vẫn có chút ảnh hưởng."


Tư Dao nhớ tới việc cô thanh trừ anti-fan trên mạng, đột nhiên có chút chột dạ, càng không thể hiểu được, cô là muốn giúp Lê Tinh, hơn nữa người khiến internet sập chính là cô, sao Lê Tinh lại bị gánh tội thay rồi.


"Vận của cậu hiện tại đang xui lắm đấy, bớt tuỳ hứng lại đi." Phong Thần liếc nhìn Lê Tinh quát.


Lê Tinh bụm mặt gào khan "Tôi thật không biết Hắc Thần là ai mà, tôi là bị oan a!"


"Vậy sao tên đó lại giúp cậu?"


"Ai mà biết chứ, đâu phải tôi ép buộc hắn ta." Lê Tinh ủy khuất như cô vợ nhỏ. "Chẳng lẽ tên đó là fan của tôi à?"


"Cậu suy nghĩ nhiều rồi." Tư Dao mặt khinh bỉ.


Lê Tinh cùng Phong Thần đều nhìn sang, Tư Dao run rẩy khóe miệng, mặt than nói "Có lẽ hắn thấy cậu ngốc quá, tội nghiệp cậu bị người ta ăn hiếp."


Lê Tinh gục mặt xuống sô pha "Mọi người đừng cản tôi, tôi muốn nghẹn cho chết."


Tư Dao làm như không thấy đứng lên "Trễ mất rồi, tôi còn phải đi quay phim 《 Tiên Đạo 》."


Tư Dao mang theo Tào Nguyên Huy rời đi, Phong Thần véo lỗ tai Lê Tinh răn dạy, nghe tiếng ngao ngao kêu thảm thiết, Tư Dao cảm giác thực sung sướng.


Khi Tư Dao tới trường quay, nghênh đón cô không phải sắc mặt dữ tợn của Kiều Quân, mà là một ly cà phê nóng. Tư Dao cầm cốc cà phê, ngơ ngác bị đẩy vào phòng hóa trang, không hiểu chuyện gì xảy ra a.


Tào Nguyên Huy nhíu mày nhìn Kiều Quân, chuông cảnh báo trong não réo lên dồn dập, đẩy mạnh cấp bậc cảnh giác lên. ' khi không mà tỏ ra ân cần, không phải quân gian trá thì cũng là phường trộm cắp ', tên này tuyệt đối có vấn đề.


Tư Dao ghi hình rất đơn giản, đều là mặc trang phục đẹp, xuất hiện trong hồi ức của nam chính trong 《 Tiên Đạo 》, làm thần tiên muội muội không vướng bụi trần.


Quay đến cảnh Khinh Âm hồn phi phách tán thì xảy ra vấn đề, Tư Dao biểu tình lẫn động tác đều rất tốt, cảm xúc ái mộ không muốn xa rời đều có, lại duy nhất thiếu sự đau khổ cùng không cam lòng.


Kiều Quân đau khổ vò đầu, cưỡng chế đè tâm tình xuống không quát lên. "Tư Dao, cô cần phải đau khổ, hắn là sư huynh mà cô yêu, không phải chó mèo nhặt tuỳ tiện nhặt ven đường."


Tư Dao tìm tòi trong cơ sở dữ liệu, cũng chưa tìm được dữ liệu biểu cảm mà Kiều Quân nói, Kiều Quân đem kịch bản ném cho trợ lý, xoay người rời đi "Nghỉ ngơi mười phút."


Nữ chính《 Tiên Đạo 》 bung dù đi ngang qua, khinh thường cười lạnh, ánh mắt nhìn Tư Dao mang theo khinh thường cùng ác ý.


Tào Nguyên Huy đem nước đưa cho Tư Dao, trầm giọng an ủi "Đừng hoảng hốt, chắc chắn sẽ thành công."


"Nguyên Huy, đau khổ là cảm giác gì?" Từ ' dữ liệu ' đến bên miệng bị cô nuốt xuống, Tư Dao đổi thành từ ngữ mà nhân loại có thể tiếp thu.


Tào Nguyên Huy xấu hổ đỡ trán, hắn không biết diễn xuất nên đúng là không có cách dạy cho Tư Dao. Tư Dao tiếp tục hỏi "Anh có từng đau khổ không?"


"Có." Tào Nguyên Huy nghĩ nghĩ, biểu tình hơi hơi ảm đạm "Đó là khi làm nhiệm vụ, thấy chiến hữu hy sinh."


Tư Dao nghiêm túc ngẫm lại, hoàn toàn không thể chạm được đến cảm xúc mà Tào Nguyên Huy nói. Lúc này Lâm Kỳ đi tới, do dự mà giúp Tư Dao đưa ra chủ ý "Cô có người rất quan trọng với mình không?"


Tư Dao nghĩ đến Diêm Tử Ký, không có chần chừ liền gật đầu. Lâm Kỳ nói "Giả vờ như người đó là tôi, sau đó tượng cảnh chung ta sắp sinh ly tử biệt."


Tư Dao đồng tử co thắt, nhớ tới lần đó quyết biệt ở Tinh tế, Diêm Tử Ký ôm Tư Dao, máu tươi nhiễm đỏ mắt cô. Cô trơ mắt nhìn Diêm Tử Ký thở khó nhọc, nhìn anh chậm rãi mà chết.


Ly nước trong tay bị bóp méo, cô đột nhiên toả ra cảm xúc bạo liệt làm Tào Nguyên Huy cùng Lâm Kỳ đều hoảng hồn, Tư Dao hoảng hốt nhìn nước trong tay, đáy mắt xanh sẫm lộ chút lúng túng.


Thời gian nghỉ ngơi kết thúc, lần nữa bắt đầu quay, bầu trời đêm tuyết rơi rét lạnh gió thổi như thét gào, đao kiếm sắc bén đâm thủng trái tim, Khinh Âm xoay người, máu phun hoà tan vào lớp tuyết đọng trên mặt đất.


Áo trắng như tuyết bị máu đỏ nhuộm dần, tóc đen tán loạn cùng tay áo phấp phới, nắm chặt gươm ngọc đứt gãy, cắt vào da thịt trong lòng bàn tay.


Khinh Âm nhìn người nam nhân trước mặt mình, khóe miệng mỉm cười lộ ra tình yêu say đắm, sự ôn nhu ẩn ẩn trong đó cực kỳ bi ai khiến người ta hít thở không thông. Khinh Âm khinh từ từ ngã xuống, phảng phất ngã xuống bầu trời đầy sao, đẹp đến đau lòng.


Cảm xúc của Tư Dao bùng nổ trong khoảnh khắc đó làm mọi người rùng mình, cái loại bi thống tuyệt vọng còn có không cam lòng đó làm mọi người ở trường quay lòng đau như có bàn tay bóp chặt.


Lâm Kỳ nhìn vào mắt Tư Dao, ngón tay trong tay áo đang run rẩy, giờ khắc này anh cảm giác Khinh Âm thật sự đang ở trước mặt anh, người yêu hắn cũng là người mà hắn yêu, vì cứu hắn mà chết.


"Cắt!" Âm thanh hô dừng của Kiều Quân khiến mọi người như bừng tỉnh, Kiều Quân khinh bỉ nhìn hốc mắt trợ lý đỏ bừng, anh vừa lòng cười "Rất tốt!"


Tư Dao nhanh chóng bò dậy, biểu tình của Lâm Kỳ phức tạp, anh biết cảm giác vừa rồi, anh đã bị cuốn theo kỹ thuật diễn của Tư Dao.


Tư Dao đi theo trợ lý đến phòng hóa trang, ngón tay chấm thuốc màu gấc trên quần áo đưa vào trong miệng, rất ngọt giống như nước đường trị ho Tào Nguyên Huy mua hôm trước.


"Tổ tông ơi, cái này không thể ăn đâu." Chuyên viên trang điểm lau sạch tay Tư Dao.


"Tôi đói bụng." Tư Dao vuốt bụng nhíu mày, đói bụng quá, bảo bảo không muốn nghe lời.


"Trước tháo trang sức đã, đợi lát nữa sẽ có cơm hộp." Chuyên viên trang điểm giúp Tư Dao sửa sang lại tóc. "Nghe nói hôm nay có thêm đùi gà."


Tư Dao đôi mắt ' vụt ' sáng, lập tức ngồi yên để chuyên viên trang điểm tháo trang sức. Nhìn vào kính xem trang sức được lấy xuống, Tư Dao mím mím môi, dù bất kỳ ai đi chăng nữa, nếu dám động đến lão Diêm nhà cô, cô liền đem người đó đánh chết!


Buổi ghi hình hôm nay của cô xem như là đã xong, Tư Dao không đi vội, đến nhận cơm hộp rồi ngồi xổm trong góc bắt đầu ăn cơm, gặm đùi gà đến hai má phồng phồng. Tào Nguyên Huy che mặt, mất mặt quá làm sao bây giờ?


Kiều Quân bưng cơm hộp tới gần Tư Dao, Tào Nguyên Huy nhìn thấy Kiều Quân nháy mắt liền bật chế độ cảnh giác, đôi mắt như con dao dường như lúc nào cũng có thể róc thịt Kiều Quân, sợ hắn giở trò với Tư Dao.


Kiều Quân ngồi xuống bên cạnh Tư Dao, cười đem cơm hộp đưa qua, Tư Dao thuần thục kẹp lấy miếng đùi gà, làm đến vô cùng tự nhiên, cứ như cùng Kiều Quân rất quen thuộc.


"Diễn không tồi, nhưng cần phải rèn luyện nhiều hơn nữa." Có thể nghe được Kiều Quân khích lệ, đúng là chuyện khủng bố chưa ai thấy bao giờ, nhân viên công tác đi ngang qua đều trợn tròn đôi mắt, thiếu điều quỳ lạy Kiều Quân.


"Cảm ơn."


"Thích đóng phim à?" Kiều Quân cười tủm tỉm bộ dạng như con sói đang ngoe nguẩy cái đuôi.


Tư Dao nhả xương gà, do dự gật đầu "Đóng phim, vui lắm."


"Trao đổi số di động đi." Kiều Quân hành động mau lẹ, nhanh chóng móc di động ra.


"Không được!" Tào Nguyên Huy chặn ngang chen vào giữa Kiều Quân và Tư Dao.


"Tào Nguyên Huy, tôi hiện tại là đạo diễn, cậu là trợ lý, phải nghe lời tôi mới đúng." Kiều Quân trừng mắt giận dữ nói.


Tào Nguyên Huy mặt hâmg hầm muốn đem Kiều Quân đá văng ra, Tư Dao gặm xong đùi gà lắc đầu "Muốn số điện thoại sao? Tôi không cho đâu."


Tào Nguyên Huy thực vui mừng, Kiều Quân biểu tình vặn vẹo "Tôi là đạo diễn, cô về sau ở giới giải trí hỗn tạp, tôi có thể che chở cô."


"Tôi cần anh che chở à?" Tư Dao khinh bỉ nhìn Kiều Quân. "Tôi biết đánh nhau đấy anh tin không?"


Tư Dao ăn xong cơm hộp, đứng dậy vỗ vỗ mông rồi đi. Kiều Quân cắn chiếc đũa gục mặt xuống, trợ lý khốn khổ ngồi nhặt xương gà đầy "Đạo diễn, cô ấy rốt cuộc là ai a? Sao anh cứ muốn lấy lòng cô ấy thế."


"Đó là tiểu tổ tông đấy." Kiều Quân nhìn lên bầu trời sao ưu thương cảm khái. Hắn có lấy lòng Tư Dao đâu, hắn là đang lấy lòng người đàn ông của cô a.


Tên đó chính là Diêm Vương sống, Diêm Vương nổi giận sẽ mang đến tai hoạ cho dân lành, thiệt hại không thể nào bù nổi đâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.