- Cậu bị điều đến công tác ở Ủy ban công tác Đoàn?
Chân Kính Tài hơi kinh ngạc mà đặt tờ “Nhật báo Xương Giang” trong tay xuống, ngước mắt lên nhìn hắn:
- Cậu chẳng phải đang làm ở Khu kinh tế mới đó rất thuận lợi hay sao? Sao thoáng cái lại bị điều chỉnh, có phải xảy ra vấn đề gì không?
Lục Vi Dân cũng biết chuyện này dù muốn giấu cũng không giấu được, huống chi hắn thấy đây cũng không phải là chuyện gì to tát cả, bình tĩnh gật đầu:
- Lãnh đạo chủ chốt ở huyện điều chỉnh, có lẽ lãnh đạo mới có cách nghĩ mới thôi ạ.
Chân Kính Tài cũng là người từng trải, đương nhiên cũng hiểu hàm nghĩa trong lời nói của Lục Vi Dân, hơi gật đầu:
- Vậy hiện tại cậu có ý tưởng gì?
- Cháu cũng không nghĩ nhiều về ý tưởng khác, Ủy ban công tác Đoàn tuy rằng công việc đơn giản một chút, nhưng cháu cảm thấy cũng còn có một số việc có thể làm một lần cho biết. Ở chỗ nào cũng đều là công việc, cũng chỉ là một quá trình làm quen mà thôi. Cháu tin rằng mình có thể làm được một điều gì đó ở Ủy ban công tác Đoàn này.
Trong giọng nói của Vi Dân tràn đầy sự tự tin.
Chân Tiệp mang đĩa lê đã gọt xong từ phòng bếp ra, đặt lên bàn:
- Đại Dân, ăn lê đi.
- Cảm ơn chị.
Lục Vi Dân nói một tiếng cảm ơn, cũng không khách sáo mà cầm lấy một miếng lê đưa lên miệng ăn.
Chân Ny lại không ở nhà, cô và bạn học đi chơi ở sàn nhảy Gia Lạc trên đường Kiến Quốc.
Sàn nhảy là vừa mới ra đời, lấy âm thanh lớn và nhảy nhạc disco là chủ đạo, là phòng khiêu vũ kiểu mới, rất nhanh liền giành được sự yêu thích của thanh niên các thành phố lớn vùng duyên hải. Mà Xương Châu là thành phố tỉnh lị của tỉnh Xương Giang, đương nhiên cũng không thể thiếu. Sàn nhảy Gia Lạc là sàn nhảy đúng nghĩa đầu tiên ở Xương Châu, quy mô tuy rằng không lớn, nhưng có chất lượng âm lượng tuyệt đỉnh khiến cho các dàn âm thanh khác đều phải chịu thua. Mười tệ một tấm vé vào cửa cũng không phải thứ người bình thường nào cũng có khả năng được hưởng thụ.
Sàn nhảy vừa mới khai trương chưa đến ba tháng, mỗi ngày đều chật ních, đã trở thành chong chóng đo chiều gió cho ngành giải trí Xương Châu. Nghe nói đã có hai ba ông chủ có thực lực đã bắt đầu noi theo sàn nhảy Gia Lạc chuẩn bị bỏ vốn đầu tư khổng lồ vào việc mở sàn nhảy xa hoa hơn, lớn hơn nữa.
Khi Lục Vi Dân đến Xương Châu đã gần bảy giờ tối, bởi vì muốn tạo bất ngờ cho Chân Ny, nên cũng không gọi điện báo trước cho Chân Ny, không ngờ ăn xong cơm tối đến nhà họ Chân thì Chân Ny lại đi sàn nhảy với bạn. Nhạc Thanh tham gia tập luyện văn nghệ ở Công Đoàn nhà máy, chuẩn bị cho buổi biểu diễn văn nghệ nhân ngày lễ quốc khánh mùng một tháng mười. Trong nhà chỉ còn lại có Chân Kính Tài và Chân Tiệp.
- Hiện tại công tác ở Ủy ban công tác Đoàn cũng dần dần được coi trọng, nhất là đối với việc bồi dưỡng cán bộ Đoàn cũng đã đặt ra nhiều quy cách cao hơn nhiều so với trước kia. Cấp trên rõ ràng cũng muốn bồi dưỡng nghiêm túc cán bộ Đoàn, muốn tạo cơ hội đưa cán bộ đoàn ưu tú vào cương vị quan trọng để rèn luyện. Cậu tới công tác ở Ủy ban công tác Đoàn, nói không chừng lại trong họa có phúc.
Mặc dù Chân Kính Tài có chút bất ngờ, nhưng cũng không nghĩ nhiều. Mặt khác ông ta xem ra, với năng lực của Lục Vi Dân, tiến thêm một bước thì đề bạt cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Cán bộ Đoàn vốn có một chút ưu thế, nhất là về tuổi tác. Với hắn, ưu thế lại càng rõ ràng.
- Chú Chân, cháu lại không nghĩ nhiều như vậy. Tuy nhiên Ủy ban công tác Đoàn là cơ quan không mấy lợi lộc, muốn làm ra chút thành tích thì khó khăn còn lớn hơn nữa. Nhưng thật sự làm được, thì ý nghĩa cũng lớn hơn. Cho nên cháu cũng có chút ý tưởng, tranh thủ ở bên trong Ủy ban công tác Đoàn làm chút chuyện thực tế.
Lục Vi Dân cũng không che dấu điều gì.
- Cũng đúng, rất nhiều công việc ở Ủy ban công tác Đoàn là về nghiên cứu, muốn lãnh đạo chủ chốt có ấn tượng sâu sắc thật sự phải bỏ chút công sức.
Chân Kính Tài cũng có chút tiếc nuối.
Không ngờ Lục Vi Dân vừa mới đi vào ổn định, lãnh đạo chủ chốt ở huyện lại bị tổ chức lại bộ máy. Xem ra lãnh đạo mới nhậm chức cũng không thật coi trọng Lục Vi Dân, có lẽ là liên quan đến việc nhậm chức của lãnh đạo. Quan mới bộ máy mới, tập tục xấu từ thời phong kiến này tồn tại ở mức độ rất lớn ở cơ quan chính phủ các cấp. Như vậy, phải xem Lục Vi Dân sẽ làm thế nào để thay đổi những điều này. Tuy nhiên Chân Kính Tài vẫn vô cùng tin tưởng Lục Vi Dân. Ông ta đã từng chứng kiến tài thao lược của Lục Vi Dân. Trong lòng Chân Kính Tài sớm đã nhận định Lục Vi Dân không phải thứ trong ao tù, sớm hay muộn cũng sẽ vút thẳng lên trời. Hiện tại cũng chỉ mới là ngủ đông mà thôi.
- Chú Chân, không sao. Trong lòng cháu đều hiểu mà.
Lục Vi Dân cũng biết suy nghĩ trong lòng Chân Kính Tài, thản nhiên cười nói.
- Ha ha, hiểu được là tốt. Con bé Tiểu Ny đáng chết này lại cùng các cô bạn học đi ra ngoài chơi. Hay là thế này, chúng ta đi sang nhà ông Quách, ông Quách có ấn tượng rất tốt về cậu. Vài lần trước, khi tôi nói đến cậu, ông ấy cũng hỏi cậu có muốn trở về không. Nếu muốn trở về thì tính hôm nào qua nói với ông Cô một câu, vấn đề hẳn là không lớn.
Chân Kính Tài nhìn Lục Vi Dân một cái:
- Tôi nói vậy, cậu cứ suy nghĩ xem. Quyết định chính vẫn là cậu. Cũng đừng vì Tiểu Ny ở đây mà bị vướng bận. Các cậu đều còn trẻ, sự nghiệp quan trọng hơn.
- Cũng được ạ, cháu cũng lâu rồi không gặp chú Quách.
Lục Vi Dân rất sảng khoái nhận lời. Quách Chinh vốn là người mình muốn kết giao, ấn tượng đối với mình cũng tốt. Cơ hội như vậy Lục Vi Dân đương nhiên sẽ không để lỡ.
Khi từ nhà Quách Chinh ra đã hơn mười giờ tối, Lục Vi Dân và Chân Kính Tài đều có chút cảm xúc dào dạt.
Sau hơn hai tiếng thảo luận, tâm tình ba người đều có chút biến động. Tuy rằng Lục Vi Dân càng là người ngoài cuộc, nhưng người ngoài cuộc này khi nói xen vào lại thường là vẽ rồng điểm mắt, điều này chẳng những khiến Chân Kính Tài chấn động một cách khó hiểu, cũng khiến Quách Chinh dao động.
Dù thế nào, Chân Kính Tài cũng không thể tưởng được Lục Vi Dân có thể liên hệ vận mệnh nhà máy 195 và dự án máy bay lớn liên hệ với thế cục đang lung lay của Liên Xô, mà quan điểm hắn đề xuất cũng rất có lý. Khi hắn nói đến ý nghĩa của dự án máy bay lớn, ngay cả Quách Chinh theo bản năng cũng nghiêm túc lắng nghe ý kiến của Lục Vi Dân.
Quách Chinh đã không hề che giấu ý muốn điều Lục Vi Dân quay lại nhà máy 195, thậm chí nói thẳng vấn đề này ông ấy sẽ phụ trách liên lạc với Cô Minh Lương. Quách Chinh vẫn có đủ quyền lực để điều một sinh viên vào nhà máy. Mặc dù trước đây, Cô Minh Lương có lý do này kia mà không đồng ý, thì ông ta cũng không thể không nể mặt Quách Chinh này.
Nhưng trái lại thằng nhóc Lục Vi Dân này còn giả bộ còn cần suy xét một chút, điều này làm cho Chân Kính Tài cũng có chút không vui. Cũng may Quách Chinh lại vô cùng rộng rãi, nguyên nhân có lẽ bởi vì cảm nhận, ấn tượng của ông ta đối với Lục Vi Dân thật sự rất tốt, cũng không bởi vậy mà mất hứng.
- Đại Dân, ông Quách cũng mở lời, cậu còn do dự gì? Chẳng lẽ nói quay lại nhà máy còn không bằng việc cậu ở lại huyện làm Phó chủ nhiệm Ủy ban công tác Đoàn sao?
Hai người đi trên đường qua khu sinh hoạt nhà máy, hai hàng cây Hoàng Cát xòa bóng, lối đi bộ có những bồn hoa, có chỗ còn có bãi dừng xe, cũng là chỗ ban ngày chuyên đỗ xe đạp.
Khu vực hai bên đường làm công trình xanh tương đối tốt, đường đi theo lối bàn cờ, hai bên đường khu sinh hoạt đều là cây Hoàng Cát trên hai mươi năm tuổi trở lên, lại có cây đạt tới hơn ba mươi năm, còn xanh mướt hơn so với loại ngô đồng ở các khu sinh hoạt kiểu Pháp khác.
Mùa hè, bất kể là xe hay là người khi đi lại trên đường phố này, cũng quên đi cái nóng của mùa hè, cũng thành nơi hóng gió tốt nhất cho các ông lão bà lão đã về hưu. Buổi chiều, vẫn có không ít người thích ngồi dưới bóng cây, bồn hoa tâm sự chuyện hàng ngày, đánh cờ vua, đánh bài tú-lơ-khơ. Nơi này cũng đã trở thành một điểm tụ họp của khu sinh hoạt nhà máy 195.
- Ông Quách hiện tại rất được cấp trên coi trọng. Việc thực hiện cải tạo chế độ cổ phần xí nghiệp hiện đại và tách rời công nghiệp phụ cùng với chấn hưng công nghiệp chế tạo hàng không trong nước do ông ấy đề xuất nghe nói đã gây chấn động rất lớn. Ngay cả trung tâm nghiên cứu phát triển Quốc vụ viện cũng vô cùng chú ý tới đề nghị của ông ấy. Tôi đoán nhà máy 195 chúng ta đẩy mạnh cải tạo chế độ cổ phần xí nghiệp hiện đại hẳn là việc phải làm. Mà điều này cũng sẽ song song với việc nhà nước chú ý đẩy mạnh ngành chế tạo hàng không một lần nữa, thực hiện phát triển song song, trong đó cũng ẩn chứa ý đồ phải khởi động dự án máy bay lớn.
- Ồ? Trung ương đã có ý cho dự án máy bay lớn?
Tinh thần Lục Vi Dân chợt bừng tỉnh.
Về dự án máy bay lớn này, Lục Vi Dân cũng đã cùng Quách Chinh và Chân Kính Tài nghiên cứu thảo luận nhiều lần. Hắn chú ý thấy Quách Chinh cũng thực sự hứng thú với quan điểm của mình, cho nên có ý thức nói đến một vài ý tưởng mang tính dự đoán. Tối nay, hắn cũng đem việc Liên Xô có thể giải thể khiến cho chiến lược của Mỹ với Trung Quốc bị yếu đi, thái độ đối địch kiểm soát với Trung Quốc sẽ thay đổi, khả năng làm cho kỹ thuật tiến tiến của ngành hàng không Trung Quốc thêm một bước bị phong tỏa. Đánh giá được đề xuất chỉ ra một cách xác thực cũng khiến Quách Chinh rất đồng ý.
Quách Chinh cũng cho rằng một thời gian tương đối dài sau này Trung Quốc trên diễn đàn quốc tế còn có thể tiến thêm một bước chuyển biến xấu. Mĩ sẽ đều áp dụng chiến lược căm thù và ngăn chặn đối với Trung Quốc ở các phương diện. Trong sự cạnh tranh tiềm lực ngày càng mãnh liệt, Trung Quốc sẽ bị vây hơn nữa trong hoàn cảnh xấu, mà trong sự cạnh tranh lâu dài, sản nghiệp hàng sẽ trở thành một ngành mấu chốt.
Hơn nữa xét kinh nghiệm lịch sử cùng với hiện thực khách quan, ngành công nghiệp hàng không trong nước nếu muốn dùng công nghệ được chuyển giao từ nước ngoài nhất là Âu Mĩ để nâng cao khả năng sản xuất của ngành thì tính khả thi gần như bằng không. Nếu không đẩy mạnh khởi động dự án máy bay lớn, càng về sau, ngành hàng không ở Trung Quốc trong cả lĩnh vực quân dân có ý nghĩa chiến lược này sẽ bị lạc hậu ngày càng xa. Sau này, nếu muốn một lần nữa đuổi theo không thể không phải trả cái giá nhiều hơn vài lần thậm chí mấy chục lần giá hiện giờ phải trả.
- Ông Quách cùng ông Cô và Lương Quảng Đạt lúc trước có thời gian đã đi Bắc Kinh một chuyến, lãnh đạo trên bộ cũng đặc biệt cùng ông Cô, Lương Quảng Đạt và ông Quách nói tới dự án máy bay lớn và vấn đề cải tạo xí nghiệp với hình thức đầu tư cổ phần. Ông Quách nói Trung ương đang nghiêm túc nghiên cứu tới toàn bộ lĩnh vực liên quan của dự án máy bay lớn. Đây là một hệ thống công trình tương đối lớn, không phải một xí nghiệp thậm chí mấy xí nghiệp và bộ hàng không có thể tiếp nhận được tới. Điều này cần có nhà nước nâng đỡ, cần Trung ương thống nhất đưa ra quyết sách. Nhưng xem ra Trung ương có chút ấn tượng với đề nghị của ông Quách, có một nhận thức rất cao đối với chuyện này, đang trưng cầu ý kiến và đề nghị về các phương diện. Xem ra là muốn tiến hành đánh giá một cách toàn diện về ý kiến của ông Quách cùng một vài chuyên gia học giả khác, chuẩn bị cho quyết sách tổng hợp của Trung ương. Nhưng tôi thấy Trung ương lúc này đây không giống như vài lần trước kia chỉ hời hợt trưng cầu ý kiến, mà là thực sự có chút ý phải hành động lớn. Tuy nhiên điều này có lẽ còn cần một ít thời gian…
Chân Kính Tài vừa đi vừa liếc nhìn Lục Vi Dân:
- Cho nên tôi mới hy vọng cậu nghiêm túc suy nghĩ kỹ một chút. Nếu như nói bây giờ cậu vẫn còn làm ở Khu kinh tế mới được thuận lợi, thì thôi, nhưng hiện tại cậu ở Ủy ban công tác Đoàn tuy nói là rèn luyện, nhưng tôi lại cảm thấy quay về nhà máy thì cậu sẽ có thể có được càng nhiều cơ hội hơn nữa.