Quan Đạo Vô Cương

Chương 126: Ứng cử viên





Nghe xong báo cáo của Cù Tuấn, An Đức Kiện không hài lòng lắm, nhưng anh ta cũng biết về cơ bản Cù Tuấn là theo ý đồ của mình đi tranh cử.
Trong cán bộ cấp Phó phòng cấp phòng huyện Nam Đàn, người làm kinh tế giỏi không nhiều, là huyện nông nghiệp, mảng công nghiệp đại đa số đều là cán bộ xuất thân từ xã, thị trấn, đối với mảng nông nghiệp có lẽ coi như quen thuộc, nhưng nếu bàn đến thu hút vốn đầu tư và mảng kinh tế công nghiệp, có thể đi đầu, cũng chỉ có mấy người ít ỏi.
Hoặc chỉ là lý luận suông trên giấy, thật sự phải lao vào chiến trường thực tế, nói như rồng bay, loại người như vậy cũng không ít.
Hơn nữa chính như Cù Tuấn đã giới thiệu, vị trí Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới không giống nhau, cũng cần một cán bộ kinh nghiệm làm việc phong phú có năng lực phối hợp khá cao để thúc đẩy công việc, về điểm này cũng không thể hoàn toàn lấy năng lực làm công việc kinh tế để cân nhắc.
Sau khi trao đổi hàng loạt ý kiến với Cù Tuấn, trong lòng An Đức Kiện cũng dần dần có chút mạch lạc, nhưng cũng chỉ là có chút mạch lạc đơn giản, xác định cụ thể vẫn cần thương lượng với Thẩm Tử Liệt, Tần Hải Cơ.
- Ông Cù, ông cảm thấy chuyên môn Lục Vi Dân đó thế nào?
An Đức kiện bất chợt muốn khiến cho Cù Tuấn giật mình, nhưng anh ta lập tức phản ứng lại
- Anh chàng Lục Vi Dân này khá tốt, tốt nghiệp đại học Lĩnh Nam, Đảng viên chính thức Đảng Cộng Sản Trung Quốc, ở trong trường cũng là cán bộ đoàn trường, điều khó khăn là bận rộn với công tác kinh tế, tiêu thụ trái Kiwi, chuẩn bị xây dựng khu kinh tế mới cùng với công tác thu hút vốn đầu tư, anh ta đều làm ra cống hiến khá đột phá, về năng lực không thể nghi ngờ, tuy nhiên anh ta vừa mới tham gia công việc chỉ có thời gian nửa năm, điều này không phù hợp chọn lựa phân công công tác cán bộ.

Với tư cách là Bí thư huyện ủy, An Đức Kiện đương nhiên biết nguyên tắc lựa chọn phân công cán bộ, cho nên về vấn đề này anh ta cũng xem xét qua nhiều lần, cũng cùng Thẩm Tử Liệt đã từng trao đổi ý kiến về vấn đề này.
Vốn dĩ anh ta hi vọng Cù Tuấn có thể vì anh ta chọn ra một ứng cử viên khiến anh ta khá hài lòng, nhưng Cù Tuấn đưa ra mấy ửng cử viên Phó chủ nhiệm anh ta đều không hài lòng, đổi ở xã, thị trấn khác làm Phó bí thư Phó chủ tịch xã có lẽ không có vấn đề gì, nhưng đối với việc lấy xây dựng khu kinh tế mới làm công việc trung tâm mà nói, chỉ sợ khó có thể đảm nhiệm, cho nên suy trước tính sau anh ta vẫn tán đồng quan điểm cua Thẩm Tử Liệt, có thể thử một chút, nếu là không phù hợp cũng có thể đổi bất cứ lúc nào.
- Ông Cù, có thể xuy xét thay đội một chút.
An Đức Kiện nghĩ một chút mới nói.
- Thay thế, thay thế như thế nào? Bí thư An, tôi cảm thấy điều này không thích hợp.
Cù Tuấn mặc dù có ấn tượng tốt với Lục Vi Dân, nhưng về vấn đề nguyên tắc lại càng nghiêm túc, ở anh ta xem ra bất luận năng lực của Lục Vi Dân có lớn, có tiêu chuẩn, có cao bao nhiêu, cũng chẳng qua là một sinh viên đại học vừa mới tốt nghiệp, kinh nghiệm uy tín vv… đều chưa chưa đủ nhiều, mặc dù làm nên một số thành tích, nhưng khoảng cách phải đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo, còn xa vời chưa đủ.
An Đức Kiện tất nhiên hiểu rõ cách nghĩ của cấp dưới cũ của mình
- Quan chức của Đảng Cộng Sản nâng lên dễ hạ xuống khó, không, không phải hạ xuống khó, căn bản là hạ không xuống, Lục Vi Dân tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cũng đã làm nên thành tích, thân là tổ chức bậc một hẳn là mở rộng lối suy nghĩ, không cần câu nệ hình thức, cải cách mở cửa vốn dĩ yêu cầu chúng ta học cách sáng tạo và thay thế trong công việc cụ thể.
Thấy An Đức Kiện kiên trì như thế, Cù Tuấn cũng biết tính tình của Bí thư huyện ủy này, một khi sự việc được xác định, thì sẽ không dễ thay đổi, nhưng về vấn đề này thực sự quá mức mẫn cảm, gã không thể không đề phòng đối phương.
- Bí thư An, ý anh là…
- Ông Cù, Bộ máy Ban quản lý khu kinh tế mới phải xây dựng lên, nhưng quy mô không quá lớn, cơ cấu nội thất cũng không nhiều lắm, hiện tại công việc kỳ đầu chỉ có hai việc, một là quy hoạch xây dựng, hai là thu hút vốn đầu tư, nhanh chóng đưa ra hiệu suất chứng minh với Uỷ ban nhân dân Địa khu và tỉnh, cho nên về điểm này, mọi thứ đều cần xoay xung quanh thành quả thực tế, Tử Liệt cũng đã nói chuyện với tôi về chàng thanh niên Lục Vi Dân. Những gì anh đã nói cũng có đạo lý nhất định, xem thử có phải tạm thời lấy thân phận trợ lý an bài, anh suy xét một chút, mặt khác cũng phải khiến cho bên Sở công an suy xét, việc xây dựng khu kinh tế mới là công việc quan trọng hàng đầu trong huyện năm nay, theo cách nghĩ của cá nhân tôi, xây dựng đồn công an cũng phải đuổi kịp, bảo đảm việc xây dựng khu kinh tế mới thúc tiến thuận lợi, khi cần thiết có thể suy xét đến Trưởng đồn công an khu kinh tế mới, hoặc do bộ máy thành viên đến kiêm nhiệm.
Yêu cầu của An Đức Kiện khiến cho Cù Tuấn phải suy nghĩ nhiều, sau khi trở lại văn phòng cũng còn đang cân nhắc.
Xem ra thời gian trước công việc của Lục Vi Dân thực sự khiến cho hai vị lãnh đạo chủ chốt rất hài lòng, không chỉ là mỗi Thẩm Tử Liệt.
Cù Tuấn và Tần Hải Cơ cũng đã từng trao đổi ý kiến xây dựng khu kinh tế mới vào năm trước một cách không chính thức, tuy nhiên lúc đó không xác định khu kinh tế mới sẽ được phê chuẩn hay không, cho nên không bàn kỹ, nhưng anh ta cảm thấy được Tần Hải Cơ rất có hứng thú với trang bị bộ máy khu kinh tế mới.
Lúc này hồi tưởng lại, Cù Tuấn chỉ cảm thấy Tần Hải Cơ có phải từ lâu đã xem xét phương diện này không, nếu Tần Hải Cơ cũng sớm có dự định, chỉ sợ ứng cử viên của bộ máy này còn phải có một trận tranh chấp.
- Từ Binh?
Lục Vi Dân đứng dậy có chút kinh ngạc, vừa gọi đối phương, vừa pha trà:
- Đến đây ngồi, bạn học cũ, sao hôm nay lại đến chỗ tôi?
- Hihi, sao nào, không có việc thì không thể đến chỗ anh sao?
Từ Binh nói không hề để ý. Lăn lộn ở cơ quan công an hai năm, so với phòng hành chính khác kinh nghiệm nhận thức làm việc cũng rất nhiều, đều phải tiếp xúc đủ hạng người, cũng đã luyện năng lực ứng phó và tài ăn nói của những cảnh sát, so với các cán bộ làm việc một năm ở cơ quan khác, năng lực thích ứng của những người này phải mạnh hơn rất nhiều.
Lục Vi Dân có ấn tượng không tồi với Từ Binh, ngày đó trong tranh chấp giữa Tần Lỗi và mình, Từ Binh mặc dù không hiểu rõ can thiệp vào hành vi của Tần Lỗi, nhưng vẫn giữ vững tinh thần chính nghĩa, là một cấp dưới có thể làm được điều này, Lục Vi Dân cảm thấy đã rất khó rồi, huống hồ xuất phát từ quan hệ bạn bè, Lục Vi Dân cũng rất mong muốn có quan hệ mật thiết với đối phương, nhiều bạn bè nhiều con đường, bất luận là ở thời đại nào môi trường nào câu nói này vẫn không lỗi thời.

- Haha, Từ Binh, câu này của anh là lời nói trái với lương tâm, anh ở đội cảnh sát không thể so với chỗ khác, ngày ngày đều lăn lộn với các vụ án lớn, có thể có sự nhàn hạ như vậy trong cơ quan sao?
Từ Binh cũng là đặt đồ lên bàn trà, tiện thể nhìn quanh văn phòng của Lục Vi Dân.
- Chó má, nếu mỗi ngày đều làm án lớn, phỏng chừng chiếc mũ đội trưởng, Cục trưởng công an sớm đã đội rồi, trị an xã hội hỗn loạn như vậy, thế mà Cục trưởng sớm đã xuống lớp
- Nếu không có các án lớn quan trọng, đâu có hình ảnh đội cảnh sát các anh, đội trưởng Ngưu của các anh còn có thể trở thành Cục trưởng Ngưu?
Lục Vi Dân cười hỏi lại, Từ Binh này trong lần tụ họp bạn học lần trước hắn không chú ý lắm, hóa ra tài ăn nói cũng rất lợi hại.
- Cho nên đây chính là nghịch lý, không có vụ án, đội cảnh sát thì thành đoàn thực phẩm, Cục Công an thành Cục lương thực, chỉ có không ngừng phát các án lớn quan trọng, sau đó đội cảnh sát thì xuất quân phá án kiểm hàng, mới hiện rõ sức chiến đầu và uy thế của cục Công an, chính quyền Đảng ủy mới nhìn cục Công an bằng con mắt khác, nhưng án lớn quan trọng qua nhiều, từ góc độ khác thì nói rõ là anh chưa khống chế được trị an tổng thể, nhiều vấn đề, dân cúng không có cảm giác an toàn, điều này cũng rõ ràng cục Công an anh chưa làm tốt công tác phòng bị, cũng là có chuyện để nói
Từ Binh nói văng nước bọt, nói được rõ ràng và hợp lí.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.