Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 110: Có điểm tiếc nuối




Kỳ thật lần liên hợp diễn tập này vào học kỳ trước đã bắt đầu chuẩn bị. Các học viện quân sự từ nơi đặc huấn cùng với vật tư, vũ khí, vân vân đã toàn bộ tập kết hoàn tất, hơn nữa cũng đề ra kế hoạch phi thường chi tiết.
Trình tự và hạng mục tuyển chọn nhân viên đã quyết định từ lâu, hơn nữa còn được chuẩn bị tốt trước một thời gian. Giáo phương tuyên bố tin tức sẽ tiến hành tuyển chọn sau một tháng, cuộc tuyển chọn chỉ tiến hành trong một tuần, hơn nữa rất nhanh sẽ có kết quả.
Sáng sớm hôm đó, Lưu Bình An vừa rời giường liền nhìn thấy Connor ngồi trước máy tính không ngừng lắc lắc con chuột.
“Ngươi đang làm cái gì? Tay rút gân hay là ngược đãi máy tính?”
“Đều không phải!” Connor còn đang không ngừng rung lắc ngón tay, “Ta đang đợi kết quả.”
“Kết quả gì? Ngươi bị bệnh gì?”
“Không phải mà!” o[_]o
Lưu Bình An lại gần, nhìn trên màn hình hiển thị chữ liên hợp diễn tập, biết là trang web Chính phủ riêng cho liên hợp diễn tập của các học viện quân sự quốc tế. Vô luận là Liên Minh hay Đế Quốc, hết thảy định hướng và tin tức đều sẽ công bố tại đây .
“Ta đang đợi kết quả tuyển chọn. Danh sách học viên tham gia sẽ công bố trong hôm nay.”
“Thật sự là đáng chờ mong a.”
Âm thanh nam tính trong trẻo xen vào, khiến Lưu Bình An đột nhiên tim đập gia tốc. Aslan khoanh tay tựa vào cột giường bên cạnh, một đôi con ngươi bích lục gắt gao khóa trụ thân ảnh thiếu niên.
Hắn cong khóe miệng, “Ta thực chờ mong a, Tiểu An.”
Bị hắn nói như vậy, Lưu Bình An lập tức nhớ tới lúc trước trên hành lang, bọn họ đánh cuộc. Kỳ thật lúc ấy hắn căn bản không có đáp ứng, cho dù mình không thể thông qua tuyển chọn, cùng lắm thì quỵt nợ.
Nhưng là, vì cái gì mình lại khẩn trương như vậy? Nếu người khác nói thế, hắn cũng chỉ cười trừ, nhưng Aslan cũng không phải người hay đùa. Vậy tại sao hắn lại đưa ra loại đánh cuộc này?
Trong lòng nghĩ, tầm mắt không khỏi chuyển đến môi đối phương. Đôi môi mỏng manh mang đường cong duyên dáng, khóe miệng lúc nào cũng hơi hơi nhếch lên, làm người ta có loại ảo giác rằng hắn luôn mỉm cười.
Hôn lên thì cảm giác sẽ thế nào nhỉ? Lần trước rất giật mình, căn bản không cẩn thận cảm thụ chút nào.
Ý thức được mình đang suy nghĩ cái gì, Lưu Bình An lập tức thu hồi tầm mắt, hung hăng trừng mắt nhìn Aslan. Đều do hắn nói cái loại chuyện này, làm hại mình suy nghĩ miên man.
Bị thiếu niên trừng mắt, Aslan cười đến càng thêm sáng lạn. Đột nhiên cảm giác đùa giỡn người này lại thú vị như vậy. [ Thiên Âm: Aslan, ngươi phúc hắc .]
“Danh sách có rồi!” Tiếng Connor kêu đánh gãy suy nghĩ của hai người. Nhìn Connor không ngừng kéo kéo chuột, Lưu Bình An khẩn trương hẳn lên.
Nếu có thể thông qua, có thể ăn đại tiệc cách thức tiêu chuẩn đương nhiên là tốt nhất. Thế nhưng nếu không thể thông qua, cũng bất quá là hôn Aslan một cái, dù sao mọi người đều là nam nhân, hắn cũng không thiệt.
Lúc Lưu Bình An còn tại miên man suy nghĩ, Connor đột nhiên nhảy dựng lên ôm lấy hắn.
“Tốt quá rồi! Ta thông qua.”
Nhìn gương mặt cười đến nở đầy hoa kia, Lưu Bình An cũng vui vẻ tận đáy lòng. Connor vẫn thực cố gắng, hiện tại rốt cuộc nhận được hồi báo xứng đáng.
“Đúng rồi...... Tiểu An hẳn là cũng qua đi.” Connor ngồi trở lại tiếp tục xem xét.
“Không cần xem nữa. Cả phòng chúng ta tất cả đều qua.” Eugene đẩy cửa đi vào, nhìn Aslan, “Lão đại, chúng ta đi đâu chúc mừng thì tốt đây?”
Aslan cong khóe miệng, ánh mắt bích lục thủy chung nhìn chăm chú vào Lưu Bình An. “Cuối tuần này mọi người cùng đi ăn đại tiệc cách thức tiêu chuẩn đi, ta mời khách.”
“Woaaaa!” Connor lớn tiếng hoan hô, cao hứng hoa tay múa chân.
Lưu Bình An đột nhiên cảm giác có điểm tiếc nuối, ngẩng đầu đối diện một đôi màu xanh biếc mang theo ý cười, hắn lập tức dời tầm mắt đi.
Hôn nam nhân có tốt hay hiếm lạ gì chứ?
Một tuần sau, tất cả học viên trúng tuyển thu thập hành lý, lên đường đến căn cứ tập huấn. Mọi người đều lưng đeo ba lô, ngay ngắn chỉnh tề đứng thành từng hàng dài ở quảng trường trước cổng lớn học viện.
Lần này lĩnh đội của học viện quân sự Aliya là Edward. Hắn mặc quân phục mùa hè màu xanh lá mạ, sơ mi ngắn tay bị mồ hôi thấm ướt, lộ ra dáng người rắn chắc to lớn, túi da màu đen bên hông treo một thanh kiếm laser. Hắn không đội mũ quân đội, tóc cắt ngắn đúng chuẩn, một đôi con ngươi đen thâm thúy sắc bén. Hắn khoanh tay, cong khóe miệng, như có chút đăm chiêu nhìn nhóm học viên trước mắt.
Đám học viên năm nhất nhớ tới buổi tối ngày đầu tiên khai giảng, tình cảnh khi hắn tại sân thể dục khai trừ toàn bộ người đến muộn. Đại bộ phận người đều hô ở trong lòng: Kế tiếp lại sắp thảm rồi!
Lưu Bình An cảm giác Edward tựa hồ gầy đi. Lại có điểm tiều tụy, sắc mặt cũng không tốt. Gần đây tựa hồ rất ít nhìn thấy hắn, thời điểm gặp hắn đều cùng một chỗ với Smith.
Bọn họ quả nhiên thực thân mật a. Lưu Bình An không khỏi nghĩ, có phải là buổi tối hắn rất ‘Cố gắng’, cho nên mới thành như vậy?
Nếu để Edward biết ý nghĩ của thiếu niên, xác định vững chắc sẽ tức hộc máu.
Tiếng động cơ ù ù truyền đến, hơn mười xe vận chuyển quân dụng trên bộ khổng lồ lục tục xuất hiện bên ngoài cổng lớn. Trong lúc nhóm học viên còn đang ngẩn người, Edward mệnh lệnh toàn bộ lên xe.
“Không thể nào...... Ngồi cái này sao?”
“Không phải nó dùng để vận chuyển vật tư sao?”
Mọi người nhao nhao nghị luận, nghi hoặc, bất mãn...... Trong khoảng thời gian ngắn quảng trường có vẻ có điểm huyên náo. Chỗ tập huấn mặc dù cách Aliya không xa, ước chừng khoảng hai giờ lộ trình, thế nhưng nếu ngồi loại xe vận chuyển này đi thì cũng quá rồi.
“Ai không vừa lòng, có thể không lên.” Edward vẫn duy trì khóe miệng cong lên, lại cười đến khiến người ta lạnh lẽo. “Bất quá...... Loại gia hỏa quen được nuông chiều đó không chỉ không có tư cách tham gia diễn tập lần này, càng không có tư cách ở lại trường học, có thể lập tức cút cho ta.”
Nhớ tới buổi tối ngày khai giảng đầu tiên, Edward không chút do dự khai trừ học sinh, mọi người không khỏi trong lòng run rẩy.
“Quả nhiên là huấn luyện viên Ác Ma!” Connor nhỏ giọng nói bên tai Lưu Bình An. Sau đó phát hiện Edward cười nhìn về phía bên này, Connor lập tức sợ hãi trốn sau lưng Lưu Bình An.
“Ta bị hắn trừng. Ta chết chắc rồi!”
Lưu Bình An vỗ vỗ đầu hắn, nghĩ: Edward cũng không ăn ngươi, sợ cái gì chứ?
Đám học viên một người tiếp một người lục tục nhảy lên xe vận chuyển. Trong xe không có chỗ ngồi, cả tay vịn cũng không có. Tất cả mọi người phải ngồi ở trong thùng xe. Bởi vì một chiếc xe chở rất nhiều người, cho nên phải chen lấn mà ngồi. Hơn nữa mấy ngày nay thời tiết dị thường oi bức, trong xe càng thêm nóng như trong lồng hấp.
Mục tiêu của bọn họ là bán đảo Nạp An phía tây Aliya. Ba mặt đều bị hải dương vây quanh, có rừng rậm rậm rạp, còn có đầm lầy, núi, cồn cát tạo thành địa hình phức tạp. Hơn nữa không có bóng người, thực thích hợp làm căn cứ tập huấn.
Thế nhưng sau khi hết đường cao tốc thì đường phi thường khó đi, xe vận chuyển xóc nảy không ngừng. Đối với nhóm học viên mà nói không thể nghi ngờ là một loại dày vò.
“Còn bao lâu mới đến nơi?” Kỉ Vũ nhỏ giọng hỏi Eugene.
“Nga nga, đại khái khoảng một giờ. Loại đường núi này không dễ đi, rất lòng vòng. Đúng rồi, tiểu Kỉ Vũ nhất định thực nóng vội đi.” Eugene đưa tay khoát lên vai Kỉ Vũ, “Hai tên bạn trai kia của ngươi đều sẽ đến tập huấn, thực chờ mong gặp lại bọn họ đi? Ta có thể lý giải được.”
“Không phải......” Kỉ Vũ mặt xoát một cái đỏ lên.
“Ngươi còn cùng hai gia hỏa xằng bậy kia lui tới nha?” Lưu Bình An ngồi bên cạnh hắn, trong giọng nói thực rõ ràng không thoải mái.
“Ngẫu nhiên gửi tin nhắn thôi.”
“Mỗi ngày buổi tối đều gọi điện nói chuyện phiếm, một tháng gặp mặt một lần. Kỳ nghỉ hè còn có một đêm ngủ bên ngoài nha......”
Kỉ Vũ nghe Eugene đem chuyện mình và cặp song sinh toàn bộ phun ra, ngay cả tai cũng đỏ. Cúi đầu không dám nói gì.
“Kỉ Vũ!” Lưu Bình An hai tay khoát lên vai Kỉ Vũ, “Tuyệt đối không thể làm phản nga. Ngươi là sao may mắn của chúng ta, biết chưa? Tuyệt đối không thể tùy tiện chia vận khí cho người khác.”
“Nga...... Ân......” Kỉ Vũ nghe mà không hiểu ra sao.
“Nói đến ngủ đêm bên ngoài......” Eugene tầm mắt bay đến Lưu Bình An, “Trong kỳ nghỉ hè trong chúng ta còn có một người cùng người khác bên ngoài qua đêm nha.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.