Pokemon Master

Chương 50: Con Ngựa Ô Lớn Nhất




Trên sân.
Phương Duyên và Lâm Sâm nhìn nhau.
Phương Duyên đã nhìn ra, Lâm Sâm có lẽ đã có phòng bị với lời rác rưởi của mình.
"Đáng tiếc, trận đối chiến này ta và Eevee cũng đã dự định đi con đường khác. Nếu ngươi đã ôm lòng phòng bị với lời rác rưởi, vậy chúng ta càng không nói, mà là muốn đánh nghiêm túc." Phương Duyên thầm nghĩ.
Còn là con đường gì, thì để người khác đoán đi.
Phụt phụt...
Khi trận đấu bắt đầu, Ivysaur dẫn đầu lay động nụ hoa, sau một giây, một đoàn "Hương khí ngọt ngào" (Sweet Scent) phun trào ra, bắt đầu tràn ngập khắp sân đấu.
"Hương khí ngọt ngào" tràn ngập tính mê hoặc, mà hướng chủ yếu nó phun tới cũng là chỗ Eevee đứng.
" "Hương khí ngọt ngào"!"
Lâm Sâm dẫn đầu ra mệnh lệnh, Ivysaur cũng rất nghiêm túc, nhanh chóng sử dụng chiêu "Hương khí ngọt ngào" mà mình vô cùng thuần thục này để tiến hành phong tỏa sân đấu.
Trông thấy Ivysaur thi triển "Hương khí ngọt ngào", các vị quý khách và khán giả đều phải tập trung quan sát.
Sân thi đấu đã lập tức bị che mờ...
Lần này, Eevee sẽ không cách nào nhanh chóng di chuyển trên mặt đất.
Chỉ cần không cẩn thận hít vào một chút hương khí, thì Eevee tuyệt đối sẽ bị thế công liên hoàn của Ivysaur chế trụ.
Có điều đúng vào lúc này.
Hây!
Eevee mặt không biến sắc sử dụng "Tung Cát", cát bụi đồng thời tung lên đầy trời, trực tiếp va vào hương khí, xen lẫn cùng một chỗ với "Hương khí ngọt ngào". Đòn "Tung Cát" này hoàn toàn khác so với cái Eevee thể hiện ra trước đó.
Trong mấy lần đối chiến trước, "Tung Cát" của Eevee tinh xảo mà rõ ràng, đất cát đều có thể thấy được bằng mắt thường, được dùng như một loại vũ khí để Eevee ném vào mắt địch nhân.
Nhưng mà "Tung Cát" hiện tại lại không nhìn thấy một chút dấu vết hạt cát, tựa như một loại bão cát cỡ nhỏ, khiến tầm nhìn sân đấu trở nên mơ hồ.
Một mảnh mênh mông đục ngầu, cả Ivysaur và Eevee đều mất dấu đối phương, không còn nhìn thấy đối phương trong mắt mình.
"Con Eevee này có trình độ khống chế "Tung Cát" rất cao."
Trên đài, có vị khách quý ngoài ý muốn mở miệng.
"Ừm, nó khống chế "Tung Cát" đã tương đối thành thạo, không nghĩ tới con Eevee này ngoại trừ có thiên phú phi thường ở phương diện tốc độ, thì cũng bỏ không ít công sức ở chiêu "Tung Cát" này, xem ra bọn họ cúng có luyện tập không ít."
Cát bụi đục ngầu dung nhập vào hương khí, lập tức ngăn cản hương vị của "Hương khí ngọt ngào", khiến chiêu này mất đi hiệu lực.
"Chỉ sợ bạn tuyển thủ Phương Duyên này đã sớm cân nhắc sách lược. Có điều... mặc dù cát bụi cản trở "Hương khí ngọt ngào", nhưng chính Eevee cũng mất đi cảm giác vị trí của đối phương, điều này cũng không ổn nha, ta nhớ là con Eevee này cũng không có chiêu thức tấn công từ xa nha?"
" "Roi mây" của con Ivysaur kia cũng không phải dễ né tránh như vậy đâu, tốc độ vung rất nhanh đó!"
Các vị khách quý suy đoán rất chính xác, tuy ánh mắt bị che khuất, nhưng Lâm Sâm chỉ do dự một lát, là đã hạ mệnh lệnh thích hợp nhất.
"Điều này có lợi với chúng ta, dùng "Roi mây" (Vine Whip) đảo qua đi!"
"Roi mây" tràn đầy lực đạo vung mạnh đến, cát bụi và hương khí trong sân bị cuốn lên thành từng gợn sóng, nhưng mà vẻ mặt Phương Duyên lại không chút hoang mang.
"Né đi."
Eevee bước ra một bước, thân thể hơi nghiêng, tốc độ cũng không nhanh như mấy trận trước, nhưng động tác lại tràn đầy linh tính.
Cứ như nó thấy rõ quỹ tích "Roi mây" vung tới vậy.
Một ngọn "Roi mây" quất vào vị trí Eevee vừa đứng kia, cũng liên tục xẹt qua xẹt lại, lưu lại dấu vết thật sâu trên mặt đất.
Đáng tiếc, "Roi mây" rõ ràng là đã tiếp cận rất gần, nhưng lại không thể đánh trúng Eevee.
"Một phát lên luôn, vọt tới sát đối phương." Phương Duyên nói.
Hắn đã thay đổi phong cách tác chiến trước đó, Eevee nhìn qua cũng càng thêm dũng mãnh, chỉ giây lát đã vọt tới chỗ Ivysaur.
Tốc độ di chuyển của Ivysaur không nhanh, nhưng tốc độ nó vung "Roi mây" lại rất nhanh, "Roi mây" linh hoạt tựa như hai cái tay của nó vậy, phối hợp với "Hương khí ngọt ngào" có thể chế trụ rất nhiều Pokémon di chuyển nhanh hơn nó, đây cũng là nguyên nhân bọn họ trở thành tuyển thủ hạt giống.
Lâm Sâm đã nhìn ra, tốc độ Eevee đã chậm hơn bình thường rất nhiều, còn chậm hơn cả mấy trận đối chiến trước.
Thế nhưng mà.
Eevee rõ ràng là đang chính diện chạy tới, nhưng "Roi mây" của Ivysaur vẫn mãi không thể đánh trúng đối phương.
"Eevee, "Phân thân" (Double Team)." Phương Duyên tiếp tục nói.
Nháy mắt khi đang chạy, Eevee đã hóa thành ba cái tàn ảnh, càng thêm mê hoặc phán đoán hai cái "Roi mây" của Ivysaur.
"Công kích bên phải!" Lâm Sâm lập tức phân biệt ra được thật giả trong ba con Eevee, bởi vì chỉ có con bên phải còn đang di động. Nhưng mà mục đích của Phương Duyên căn bản không phải là mê hoặc Ivysaur và Lâm Sâm, mà là thông qua "Phân thân" để khống chế vị trí của địch nhân.
Bởi vì tốc độ phản ứng của Eevee quá nhanh, nhanh đến nỗi mỗi khi "Roi mây" vung xuống, nó đã có thể chạy đến chỗ khác, lần lượt áp sát tới. Vì để có được phạm vi công kích lớn hơn và cũng là để nhắm chuẩn hơn, Ivysaur đã phải lui ra gần tới góc sân.
Lúc này, tốc độ của Eevee cũng không nhanh, nhưng lại khiến cho người ta có một loại cảm giác rất nhanh. Loại cảm giác này, người ngoài nghề nhìn sẽ thấy vô cùng kỳ quái, nhưng ở trong mắt người trong nghề, thì lại làm bọn họ giật mình không thôi.
"Tốc độ phản ứng của con Eevee này quả thật không thể tin nổi, căn bản không giống Pokémon của tân thủ."
"Đúng vậy, nó giống như là có thể dự báo công kích của đối thủ từ sớm vậy."
"Không chỉ có thế, thân thể của nó cũng có thể tiến hành phối hợp rất nhanh cùng với ý thức, điều này nói lên khả năng khống chế thân thể của nó cũng đã tương đối xuất sắc."
Một vài khách quý đã âm thầm kinh hãi, tốc độ phản ứng và tốc độ di chuyển căn bản là hai chuyện khác nhau. Pokémon chạy nhanh, chưa chắc đã có thể né nhanh, bởi vì còn cần não bộ tiến hành phản ứng, phán đoán vị trí mà địch nhân công kích.
Mà cho dù não bộ có thể kịp thời phản ứng công kích của đối thủ, nhưng lúc đó thân thể cũng chưa chắc phản ứng kịp, chênh lệch thời gian chút ít này là rất khó nắm giữ.
Biểu hiện của Eevee đã có thể nói là rất kinh người ở trong mắt người trong nghề.
Đối mặt "Roi mây" dày đặc quất tới của Ivysaur, Eevee không có công kích, mà là đang chậm rãi áp chế đối phương. Điều này khiến Lâm Sâm và Ivysaur sinh ra áp lực cực lớn trong lòng, chỉ có thể âm thầm lo lắng.
"Đối phương không phải là kẻ chỉ dựa vào rời rác rưởi để thủ thắng sao, làm sao đột nhiên mạnh như vậy." Lâm Sâm lập tức bối rối trong lòng.
Kế hoạch ban đầu cũng đã bị phá sản.
"Có gì đó sai sai."
"Cái tốc độ phản ứng này, theo lý thuyết thì không nên xuất hiện trên người Pokémon ở giai đoạn này, cho dù là xét trong hệ Siêu Linh, cũng là hiếm thấy cực kỳ."
Lục đồng học đến từ đạo quán Thiên Tâm (Gym Thiên Tâm), người có được Siêu Năng Lực, bỗng đứng dậy, nghi hoặc nhìn Eevee.
Mấy vị khách quý bên cạnh nghe vậy, cũng càng thêm chú ý tới con Eevee này.
Trước đó bọn họ đều không có phát hiện ra, tốc độ phản ứng mới là chỗ kinh khủng nhất của con Eevee này, có lẽ là do những đối thủ trước vẫn không cách nào bức Eevee thể hiện ra tốc độ phản ứng nhanh như vậy.
Hoặc có thể nói, mấy trận đối chiến trước đó, Phương Duyên căn bản không muốn để Eevee chiến thắng dựa vào tốc độ phản ứng.
Đặc tính "Dự Đoán Nguy Hiểm" cùng phương pháp huấn luyện "Đụng Cây" mang tới năng lực phản ứng và phối hợp rất mạnh, cộng thêm một thời gian tôi luyện thực chiến với số đông Raticate, dẫn đến tốc độ phản ứng mới là chỗ yêu nghiệt nhất của Eevee. Chính Phương Duyên và Eevee cũng cực kỳ rõ ràng điểm này.
...
Hiện tại không chỉ có các vị khách quý và khán giả cảm thán, mà ngay cả tuyển thủ Lâm Tĩnh ở trên khán đài, cùng với Hàn Giai bị Phương Duyên loại hôm qua, cũng đều lộ ra vẻ mặt ngơ ngẩn.
Tuyển thủ hạt giống... lại bị Phương Duyên và Eevee đè ra đánh?
Họ dùng sức dụi dụi đôi mắt, để xác nhận mình không có nhìn lầm.
"Thể lực con Eevee này cũng khá xuất sắc, vậy mà quần nhau với con Ivysaur kia lâu như vậy." Đại biểu hiệp hội Huấn Luyện Gia Ma Đô ngoài ý muốn nói.
Trong từng bước tiến công mang tính áp chế của Phương Duyên và Eevee, ưu thế do tốc độ phản ứng mang tới chiếm vị trí chủ đạo. Kế đó, chính là lực khống chế của Eevee đối với "Tung Cát", nó không ngừng thông qua cát bụi để phá giải "Hương khí ngọt ngào" và "Phấn ngủ", khiến Ivysaur và Lâm Sâm bấn loạn. Điều này dẫn đến thời gian song phương giằng co rất lâu. Nhưng mà, xem ra kẻ mệt mỏi trước, ngược lại là Ivysaur.
"Không quá một phút nữa, Lâm Sâm sẽ thua, hiện tại trên dưới toàn thân Ivysaur đều là sơ hở."
"Không nghĩ tới, chúng ta đều đoán sai hết, bạn Phương Duyên này rõ ràng còn lưu lại át chủ bài, là Huấn Luyện Gia đầu tiên loại được tuyển thủ hạt giống... Cậu ta đã có thể xem là con ngựa ô lớn nhất của giải đấu năm nay." Lục đồng học cười nói: "Thật đúng là giảo hoạt, phong cách chiến đấu hiện tại của cậu ta hoàn toàn khác trước, quả thật là như hai người vậy."
"Hi vọng Lâm Sâm không bị ám ảnh trong lòng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.