Pokemon Kaitou Izumi

Chương 485: Vai trò của người giữ ải




Kết thúc cuộc thi Pokemon Contest đối với Kaitou mà nói, đây là thời điểm để chuẩn bị đương đầu với cửa ải tiếp theo.
Cũng không biết là hai người còn lại đang tiến hành huấn luyện giống cậu giờ đang thế nào rồi.
Ngày mai sẽ là lúc bọn họ gặp mặt nếu như tất cả đều vượt qua cửa ải.
Có điều, Kaitou không dám chắc là mọi người đều sẽ thành công, độ khó của cơn ác mộng Kaitou đã tự mình nếm thử.
Gần như rơi vào bên trong một chuỗi lặp lại mơ hồ, không còn nhớ bất cứ thứ gì về cuộc sống hiện tại.
Thứ mà Kaitou phải đối mặt là hiện diện vô hình, dù cho ngươi biết được mọi thứ xung quanh không đúng, nhưng ngươi vẫn phải mặc cho dòng chảy giấc mơ trôi theo ý nó muốn.
Sáng sớm ngày hôm sau, Kaitou thức dậy, nhưng cậu không định lập tức ra khỏi phòng.
Điều đầu tiên mà Kaitou làm là…
“Zorua, ngươi thử đi tìm kiếm xung quanh thị trấn này xem, nếu đó là một bất thường mà cả ngươi cũng cảm thấy khó chịu, vậy thì chúng ta cần cẩn thận hơn!”
Nghiêm túc nói chuyện với Zorua, dù sao thì thời gian kế tiếp, buổi huấn luyện của Kaitou sẽ không thuận tiện cho Zorua đi theo.
Đã vậy thì mọi người liền tách ra, mỗi người lo một việc.
Con pokemon bé nhỏ lắc lắc cái đuôi, không nói gì, ngước đầu ra nhìn bầu trời trong chốc lát.
Sau đấy xoay người lại, gật đầu, cuối cùng biến mất khỏi căn phòng nơi Kaitou đang ở, trước khi rời khỏi Zorua truyền lại một câu
‘Nhớ bảo vệ chính mình cho tốt’
Tạm biệt đồng bọn thân cận của mình xong, Kaitou mới rời giường đi ra khỏi trung tâm pokemon, thẳng tiến tới tòa tháp không gian và thời gian.
Vì cuộc thi Pokemon Contest đã kết thúc, cho nên bầu không khí không còn sôi động như trước.
Một lần nữa bước vào trong tòa tháp, lúc này không có Draselly hay Draminue dẫn đường, có điều Kaitou đã quen thuộc đường đi bên trong, vậy nên tiến tới phòng âm nhạc không phải việc gì khó.
Ngay khi cánh cửa phòng âm nhạc xuất hiện, đập vào tầm mắt của Kaitou là một cậu thanh niên mười bảy mười tám tuổi, trên người nhiều vết thương, và biểu cảm thật sự rất uể oải.
Ban đầu không để ý, tới gần hơn một chút nữa Kaitou mới giật mình kêu
“Kento?”
Cậu thanh niên mà Kaitou nhìn thấy chính là một trong hai người còn lại trong buổi huấn luyện.
Nhìn tình trạng thê thảm của đối phương làm cho Kaitou suýt nữa không nhận ra, Kento của những ngày đầu là một người tương đối hoạt bát, khỏe mạnh, hay cười.
“Là ngươi sao? Kaitou..?” Kento cũng phát hiện ra Kaitou, có điều nhìn thấy vô cùng bình an Kaitou xong, anh thật sự rất giật mình.
Nghe theo lời kể của những người khác trong gia tộc, bất cứ ai tham gia vào một bài huấn luyện không đúng theo lịch trình, vậy thì bài huấn luyện đó sẽ khó hơn nhiều lần so với bài huấn luyện ban đầu.
Và dù phải đối mặt với những thứ đó, Kaitou vẫn hoàn toàn khỏe mạnh xuất hiện tại đây?
Kento thậm chí bắt đầu nghi ngờ có phải là Kaitou được Drasna thiên vương thả nhẹ hay không…
Vừa mới nghĩ tới điều này xong, Kento lập tức phủ nhận, bởi vì anh còn nhớ rõ tình cảnh chiến đấu của Kaitou đối với Dralaind.
Thêm cả một mặt thong dong của Kaitou lúc này, anh nhận ra Kaitou thật sự rất thần bí, khó mà nhìn thấu được đối phương.
‘Không, không đúng! Khí thế của đứa nhỏ đó giống như… trở nên mạnh hơn?’
Một đứa trẻ nhỏ hơn anh năm sáu tuổi, lại có thể làm được tới tình trạng này?
Hai người đều là người quen cho nên bắt chuyện tương đối dễ dàng, có điều cả hai đều ăn ý không nhắc về bài huấn luyện mà mình trải qua.
Đối với bọn họ, đấy là ác mộng mà cả đời bọn họ không muốn nhắc lại.
“Được rồi, vậy chúng ta vào thôi?” Kento mở lời hỏi
“Vâng” Kaitou mỉm cười gật đầu.
Hai người xem thấy thời gian đã đến, lúc này chỉ có duy nhất Kento và Kaitou ở trong tòa tháp, điều đó chứng tỏ người còn lại đã bị loại khỏi cuộc đua.
Mở cửa ra, căn phòng bên trong đã có một người đợi sẵn, ngồi ở trên khung cửa sổ thông với bên ngoài.
Draskiv vẫy tay chào hai người Kaitou
“Yo! Xin chào, đầu tiên, chúc mừng cả hai đã vượt qua thử thách lần này, Kaitou, Kento!
Chắc hẳn cả hai đều đã biết đến ta, nhưng ta sẽ lại tự giới thiệu một chút, ta là Draskiv, người giữ cửa ải thứ hai này của các ngươi
Cả Kaitou và Kento, hai đứa đều thực hiện rất tốt bài huấn luyện của mình
Có điều… như vậy chưa có nghĩa là hai đứa sẽ được tiếp tục vào cửa ải thứ ba”
Draskiv nói chuyện rất thong dong, khuôn mặt hiền lành nhưng đôi mắt tràn đầy dã khí, khóe miệng của đối phương cong lên.
Lúc này ông giống như một con mèo đang vờn hai con chuột nhỏ, vươn cánh tay ra nói
“Ta là người giữ ải của cửa thứ hai này, xem xem liệu hai đứa có thực hiện được bài huấn luyện thứ ba hay không!”
“Có vẻ hai đứa sẽ tương đối thắc mắc, vì sao qua mỗi một cửa ải lại có một người giữ cửa.. đúng chứ?”
Lời nói của Draskiv nói trúng điều mà Kento đang thắc mắc.
Bọn họ tới đây là để huấn luyện, mặc dù thi đấu với các huấn luyện gia nhiều kinh nghiệm như Dralaind hay Draskiv mà nói là một cơ hội khó có, nhưng vì sao bọn họ lại bị loại khi thua cuộc những tiền bối tài giỏi như vậy?
Vốn dĩ ban đầu bọn họ đã không có bao nhiêu cơ hội chiến thắng, trừ Kaitou là trường hợp đặc biệt ra.
Huấn luyện thôi mà, cần gì phải có người giữ cửa ải hay không cửa ải cơ chứ?
“Là sự an toàn đi?” Kaitou trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.
Kento thắc mắc quay đầu lại nhìn, còn Draskiv thì gật đầu mỉm cười nói
“Ngươi thử giải thích một chút đi, Kaitou”
“Tốt” Kaitou gật đầu, đáp “Đầu tiên là chia ra ba cửa ải, mỗi cửa ải là một đoạn thời gian dài, thời điểm này là lúc mà các thành viên tiến hành cải thiện bản thân, thông qua các khó khăn và sự nguy hiểm của cửa ai mà tôi luyện bản thân”
“Có điều, không phải mỗi cửa ải đều sẽ an toàn và được can thiệp kịp thời, cửa ải đầu tiên và cửa ải tiếp theo độ khó cách nhau rất xa”
“Như đã thấy, nếu như các thành viên tham gia huấn luyện chậm một chút, bọn họ luôn có thể đối mặt với trọng thương, thậm chí là tử vong, tan vỡ tinh thần”
“Vậy nên, người giữ ải là người đánh giá một cách trực tiếp, cụ thể xem các thành viên tham gia huấn luyện có thể sống sốt trong cửa ải tiếp theo hay không!”
Sau khi Kaitou nói xong, Kento mới bắt đầu suy nghĩ lại, cửa ải đầu tiên của bọn họ là tồn tại trong dã ngoại, thu phục pokemon, vòng này các tiền bối có thể can thiệp và xuất hiện kịp thời để cứu giúp những người thất bại.
Cửa ải thứ hai mà Kento đối mặt là một loạt tra tấn tinh thần, lần này, ngươi không thể trực tiếp từ bỏ huấn luyện, người khác cũng không biết ngươi đang trải qua tra tấn thế nào, muốn sống đều phải dựa vào tinh thần của chính mình, trừ các trường hợp bất ổn định biểu hiện quá mức mới dừng lại.
Lúc tỉnh dậy, Kento có nhìn thoáng qua người còn lại ở gần mình, khuôn mặt đối phương tái mét, tinh thần không ổn định, cơ thể hơi co giật.
Nếu người tham gia huấn luyện mà yếu ớt hơn một chút, bọn họ hoàn toàn có thể bị ép đến trở nên điên cuồng cũng là có thể.
Vậy ra… người giữ ải là những người kiểm tra và đảm bảo cho sự an toàn đối với người tham gia huấn luyện?
“Haha, nói vậy cũng đúng, nhưng mà, nói là để đảm bảo an toàn, nhưng cũng đừng quên, đây cũng là một cơ hội rất tốt để huấn luyện a”
Draskiv bật cười giải thích, nói xong ông cầm lấy một trái pokeball ra, thả người rơi khỏi tòa tháp.
Kaitou và Kento giật mình hoảng hốt nhìn thấy cảnh này, tưởng rằng Draskiv sẽ rơi xuống, sau đấy vài giây, một con Salamence bay vụt lên chở Draskiv lên không trung.
“Đi thôi, hai nhóc, đến với phần kiểm tra ở trên không nào!”
Draskiv lớn tiếng kêu, đồng thời, trong đầu của Kaitou cũng xuất hiện thông tin của nhiệm vụ thứ tư
[Nhiệm vụ liên hoàn (4) – Tốc độ phán đoán!]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.