Pokemon Kaitou Izumi

Chương 463: Cửa ải thứ hai




Đi theo Laverya rời khỏi hang động được bảo vệ bởi ảo ảnh của Jynx, vẫn là bầu trời quen thuộc đấy, vẫn là bầu không khí trong lành, tuy nhiên lại cảm giác có chút nhẹ nhàng hơn.
Các thành viên trong gia tộc Dra- không phải luôn luôn sống trong một nửa còn lại của thị trấn Alamos.
Có người có gia đình ở bên ngoài, có người dành nửa quảng đời của mình để lữ hành, đi đây đi đó, tận hưởng cảm giác tự do, rồi sau đấy trở về cội nguồn.
Nơi này không còn các pokemon quý hiếm, xung quanh là rừng cây to lớn, lẫn trốn trong bụi cỏ là mấy con Caterpie và Weedle.
Chậm rãi dạo bước trở về thị trấn Alamos, trên trời cao bay lên vài chiếc khinh khí cầu, gió thổi nhè nhẹ, không quá nắng nóng, là một ngày thật đẹp.
Kaitou và Laverya đi tới bên trong thị trấn, Laverya liền thân thiện giới thiệu xung quanh thị trấn cho Kaitou.
Dù rằng trước đó Kaitou từng tới qua, nhưng lúc đấy quá vội, cũng không kịp đi tham quan gì cả.
Bọn họ có tìm tới khu vườn của Godey, có dạo qua trung tâm pokemon, sau đấy dừng chân ở phía trước tòa tháp không gian và thời gian.
Nhìn thấy dòng người nhộn nhịp không kém gì cuộc đua khinh khí cầu, Kaitou liền nghi ngờ hỏi
“Bình thường thị trấn vẫn luôn đông đúc như vậy sao?”
Laverya thấy vậy liền cười cười lắc đầu, ban đầu ông cũng hơi ngờ ngợ, nhưng lúc đi ngang qua trung tâm pokemon ông liền biết
Có khá nhiều đứa trẻ đang luyện tập biểu diễn ở đây, bên trong tòa tháp không gian và thời gian lại có hội trường thi đấu
“Sắp tới hẳn là có một buổi Pokemon Contest, cho nên dòng người mới đông như vậy”
Ông vừa nói vừa dẫn Kaitou đi vào bên trong tòa tháp, Kaitou lần này không quá xa lạ với xung quanh, hơn nữa còn khá đông người đang tập trung tại đây.
“Pokemon Contest sao?” Kaitou tò mò nhìn về phía hội trường thi đấu.
Quả nhiên là nó có một chút khác với sân thi đấu thông dụng, khu vực bên ngoài sân thi đấu khá rộng, đủ để làm vài bục ngồi cho ban giám khảo.
Góc nhìn cũng rất tuyệt, đứng ở phía trên nhìn xuống khu vực thi đấu hẳn là có thể quan sát rõ ràng.
Sân thi đấu này có một chút giống với sân biểu diễn, nhưng lại khác biệt hoàn toàn, Kaitou đã từng xem qua nhiều video về Pokemon Contest chỗ Shiratori.
Nhưng thực sự quan sát một buổi thi đấu Pokemon Contest vẫn chưa từng, nếu như thời gian với đợt huấn luyện không xung đột, Kaitou có thể sẽ tới xem một chút.
“Có hứng thú?” Laverya cười cười nhìn Kaitou đang tập trung hỏi
“Ừm, có một chút” Kaitou không phủ nhận, gật đầu đáp.
“Có rảnh sẽ ghé qua xem, chúng ta đi tiếp thôi” Laverya không dừng lại, dẫn Kaitou rời khỏi hội trường và đi lên những tầng cao hơn.
Đi lên căn phòng nhỏ hồi trước gặp được Alice, ở đấy có một cô gái đang đứng đợi trước cửa.
Kaitou lập tức nhận ra đối phương là ai, cũng là thành viên gia tộc, là người mà Kaitou gặp khi lần đầu tiên tiến tới nơi huấn luyện đầu tiên
“Ta dẫn người tới rồi, Draminue” Laverya thoải mái cười đi lại gần, gật đầu chào Draminue.
Cô gái đấy cũng nghiêm túc chào Laverya, sau đấy đưa ánh mắt sang nhìn Kaitou.
Lúc này Kaitou ngồi xe lăn một mình, không có Lous ở đằng sau, trông cậu tương đối giống một đứa nhỏ đáng thương cần bảo vệ.
Tuy nhiên khi Kaitou ngước đầu lên, ánh mắt bình thản và lạnh nhạt của Kaitou làm cho Draminue cảm thấy dị dị.
“Xin chào” Kaitou đơn giản gật đầu, vì đã quen biết từ trước, cho nên cũng không giới thiệu gì nhiều.
Laverya sau khi đưa cậu tới đây liền rời khỏi, lúc đi ngang qua tới căn phòng âm nhạc, bọn họ không bị cản lại, nhưng những vị khách khác liền không thể tiếp tục tiến lên.
Nơi này chỉ còn Kaitou, Draminue và một căn phòng sau lưng cô.
“Để ta giải thích luật lệ ở vòng này, vì ngươi là một siêu năng lực gia, vậy nên cửa ải thứ hai có phần khác biệt, cần ngươi phải sớm hơn một chút tới thị trấn Alamos”
“Tòa tháp của không gian và thời gian không chỉ thờ phụng hai vị thần Palkia và Dialga, nơi này còn có một người bạn khác”
“Việc thử thách này cũng là một dạng kiểm tra ý chí của ngươi, nhưng ở một mức độ cao hơn, đủ để ngươi cảm thấy nguy hiểm“
“Thời gian thực hiện thử thách là chín ngày, trong vòng chín ngày, dù ngươi có vượt qua cửa ải hay không đều sẽ bị cưỡng chế kéo ra”
“Quá trình thực hiện thử thách không phép mang theo bất cứ pokemon nào, cũng không mang theo bất cứ hành lý gì”
“Mục tiêu để vượt qua cửa ải thứ hai là ‘Tỉnh táo’, hãy thật bình tĩnh để đối mặt tất cả”
“Được rồi, tiếp đấy ta sẽ không giải thích gì thêm, cánh cửa phía sau ta là phòng âm nhạc, một khi bước vào trong, cửa ải thứ hai sẽ lập tức bắt đầu”
“Phiền ngươi tháo ra toàn bộ hành lý, cùng với các pokeball trên người, nếu mang theo bất cứ pokeball nào theo sẽ bị đánh giá là thất bại”
“Kaitou Izumi, ngươi sẵn sàng để đón nhận thử thách tiếp theo chưa?”
Draminue liên tục giải thích một đoạn dài, cô có nhắc một chút về tòa tháp không gian và thời gian, về hai cái thần thú Palkia và Dialga.
Và cũng như về người bạn khác của tòa tháp này.
Sau đấy là ‘Tỉnh táo’, ‘Chín ngày’, ‘Không mang theo pokemon’, ‘Không mang theo hành lý’, đi vào trong cánh cửa là cửa ải sẽ bắt đầu.
Vẫn là một dạng kiểm tra ý chí?
“Không vấn đề gì” Kaitou gật đầu trả lời Draminue.
Sau khi cậu tiêu hóa xong tin tức mình mới nhận được, hít một hơi sâu chuẩn bị tinh thần, tập trung nhìn về phía cánh cửa trước mặt, đối với Draminue nói.
Kaitou cũng không sợ bị lừa đảo, bởi vì cậu đã nghe được thanh âm vang lên bên tai từ hệ thống
[Nhiệm vụ liên hoàn (3) Giấc mộng bóng đêm – Tồn tại trong cơn ác mộng càng lâu càng tốt]
[Nhiệm vụ phần thưởng: Kinh nghiệm huấn luyện gia…. Kinh nghiệm… Điểm tích lũy…. Vật phẩm: Bóng đêm kết tinh]
Vật phẩm – Bóng đêm kết tinh: Gia tăng thiên phú bóng đêm với pokemon hệ Dark.
[Phải chăng xác nhận nhiệm vụ?]
Draminue nghe thấy lời nói của Kaitou liền thu hồi các vật phẩm của Kaitou, sau đấy né ra một bên.
Cô không định tiến vào bên trong cùng với đối phương.
Kaitou nhẹ nhàng bước tới trước cánh cửa, trong đầu mặc niệm
“Xác nhận”
Nhiệm vụ được tiếp nhận, cửa ải thứ hai của Kaitou chuẩn bị bắt đầu, cánh tay của cậu vừa chạm lên cánh cửa.
Lập tức, ở một nơi xa xa, đang trấn thủ tại Kalos, một trong bộ ba thần thú đứng đầu địa khu liền ngẩng đầu dậy.
Ánh mắt màu xanh nhìn về nơi xa xăm, sau đấy cả người khổng lồ đập mạnh bay lên không trung.
Không cần một lời kêu gọi, vị thần thú với đôi cánh khổng lồ, thân trên hắc ám, thân dưới đỏ rực, cơ thể tản ra hắc vụ huyền bí đập cánh bay về phía không trung.
Phá không đâm thẳng với tốc độ đáng sợ…
“Kẻ nào chạm vào chủ nhân ta!!!” Yveltal đáng sợ nheo mắt hướng thẳng tới thị trấn Alamos bay tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.