Pokemon Kaitou Izumi

Chương 220: Lai lịch của Lous




Trận đấu giao hữu với Molon kết thúc bằng một đóng hoang tàn, kiểu này thì ngày hôm nay đám học sinh sẽ không thể tiếp tục đăng ký thi đấu được nữa, mà bọn chúng cũng không còn tâm trạng thi đấu.
Nhất là sau khi xem Kaitou và Molon thi đấu với nhau, trình độ như vậy mới gọi là thi đấu pokemon chứ, giống bọn họ chỉ là mèo cào chơi đùa mà thôi.
Kei và Charmander cũng lại gần đưa tới một trái Berry hồi phục thể lực cho Lous, thằng bé khuôn mặt hơi lo lắng còn Charmander lại tràn đầy sùng bái biểu tình.
“Cái gì đây?” Lous nghi hoặc nhìn Kei, sau đấy lại nhìn Kaitou, nó hiểu rằng Kei muốn tặng nó trái cây này.
Có điều bị một cái khác người quan tâm, Lous hơi chút không quen, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dù sao cũng là em trai của Kaitou, Lous vẫn là vươn tay ra nhận lấy.
Trước ánh mắt mong chờ của bọn trẻ mà cắn một miếng rồi gật đầu cảm ơn, thực chất thì một quả Berry cũng không làm vết thương của Lous đỡ hơn được gì, nhưng tấm lòng của đối phương Lous cảm nhận được.
Vươn tay tới xoa đầu Kei và Charmander, đối với hai đứa nhỏ truyền âm tới nói
“Cảm ơn”
Đột nhiên nghe được âm thanh truyền vào trong đầu, Kei ban đầu là giật mình, sau đấy hưng phấn bu lấy Lous nói chuyện.
Kaitou bị cho ra rìa trong cái chớp mắt, cậu đành phải lùi lại trước sự phấn khích quá mức của tụi nhỏ này.
Bên kia đám học sinh nếu không phải có Lessie cản lại thì bọn chúng cũng lại gần hỏi chuyện với Kaitou, đối với Lessie gật đầu cảm ơn, Kaitou tự đẩy xe lăn đi tới gần chỗ Molon và hai người Viola.
“Trận đấu rất tuyệt, Molon giáo viên” Kaitou chân thành nói
“Ngươi thật sự rất tuyệt, Kaitou, cả đồng bạn của ngươi nữa, Lous nhỉ?” Molon gật đầu trả lời, khuôn mặt ông còn chưa hết bồi hồi, nếu là người khác thì chắc cũng sẽ như vậy thôi.
Viola và Alidon chạy lại gần chúc mừng chiến thắng của Kaitou, nếu chiến thắng được Molon thì thực lực của Kaitou cũng có khả năng rất cao dành được chiến thắng đại hội liên minh thường niên.
Tuy nhiên nếu nói trăm phần trăm dành được chiến thắng thì cũng không dám chắc, bởi vì mỗi năm vẫn luôn có những cái yêu nghiệt ra đời hoặc tồn tại từ lúc trước.
Cũng giống như người mà Kaitou thua cuộc khi thi đấu tại Lễ hội chúc mừng mùa bội thu, đối với mọi người hàn huyên thêm một chút, Lous trốn ra khỏi ma chướng của Kei mà trở về bên cạnh Kaitou.
“Molon giáo viên, ta có thể nói chuyện riêng với ngươi một chút được không?” Kaitou đột nhiên nghiêm túc thay đổi đề tài.
Nghe vậy Molon có chút nghi hoặc, còn bên cạnh Viola và Alidon cũng tò mò không kém, bọn họ cũng muốn nghe Kaitou tính nói chuyện gì.
Nhưng xét thấy Kaitou không tính kể cho bọn họ nên hai người liền ý tứ né ra, dành chút không gian riêng tư cho hai người.
Molon nhìn Kaitou và Lous rồi gật đầu “Được thôi, chúng ta tới một nơi khác nói chuyện”
Ba người lập tức rời khỏi sân vận động, Kei muốn đuổi theo mà bị Alidon giữ lại, sau đấy bọn họ bắt đầu nói chuyện về Kaitou.
Trong khi đó Kaitou nhóm người tới căn phòng trước kia mà cậu từng ở, đã có một tháng thời gian ở đây, Kaitou cũng không xa lạ với khung cảnh xung quanh.
Tìm tới chỗ ngồi thoải mái, mặc dù không phải chuyện gì bí mật, nhưng Kaitou vẫn thận trọng hỏi thăm.
“Được rồi, hai ngươi có chuyện gì thắc mắc sao?” Molon nghi hoặc hỏi
“Molon giáo viên, ngươi cũng biết Lous trứng ta lấy được là ở Trainer’s School đi?” Kaitou đi thẳng vào vấn đề.
Nghe vậy Molon có hơi dừng lại, ông bắt đầu não bổ ra rất nhiều tình huống và sự nghiêm trọng của cuộc nói chuyện này.
Nhưng giống như nó chỉ đơn giản là một cuộc hỏi thăm về tình huống của Lous vậy?
“À.. ừm” Molon gật đầu trả lời, dù sao thì chính ông là người bảo hộ cho Kaitou trước hết lấy Lous trứng trở về mà.
“Ta muốn biết nhà trường lấy được quả trứng này ở đâu?” Kaitou khuôn mặt vẫn thật nghiêm túc làm Molon khó hiểu.
Ông thử nhớ về những quả trứng của nhà trường, có một nửa số chúng là được đào tạo trong trang trại, thông qua giống loài và huyết mạch mà sinh ra đời tiếp theo tốt nhất.
Còn một nửa khác là tại hoang dã thu thập, hầu như những quả trứng quý hiếm nhất đều là từ bên ngoài lấy về.
“Để ta nhớ một chút đã, giống như Lous trứng…” Molon gãi cằm suy nghĩ, sau đấy ông nhìn một bên cũng nghiêm túc chờ đợi Lous.
Nhìn bọn họ như vậy làm Molon có cảm giác bản thân gánh vác thật lớn trọng trách, cũng may là Molon trí nhớ khá tốt.
Sau đấy ông từ trong túi quần lấy ra thân phận chứng của mình, từ bên đấy mở ra hình thức máy ảnh, sau đấy đưa ra cho Kaitou và Lous xem.
Bên trong bức ảnh là những bức tượng có rất nhiều hoa văn kỳ lạ, Molon giải thích
“Đây là một di tích tại Sinnoh địa khu, tuy nhiên ta cũng không rõ nơi này là đâu, và những hoa văn bên trên có ý nghĩa là gì, nhớ không nhầm đây là theo hai thần thú Dialga và Palkia di động tạo ra một vết nứt nhỏ của thời gian không gian hỗn độn khu vực”
“Sao vậy, nghe như vậy có phải cảm thấy bức cách của Lous trứng rất cao quý không? Haha, ta đùa thôi, thật ra quả trứng này là một cái hoang dại trứng ta nhặt được ở khu rừng gần đấy mà thôi”
Nhìn khuôn mặt của Kaitou quá đỗi ông cụ non mà Molon cười cười chọc bọn nhỏ, nhưng Lous và Kaitou hoàn toàn không có bị buồn cười.
Ngược lại bọn họ càng khẳng định, nguồn gốc của Lous tuyệt đối có liên quan tới Sinnoh địa khu.
Bởi vì những hoa văn trong bức ảnh của Molon…
‘Là ngôn ngữ của quốc gia đó!’ Kaitou và Lous đã trải qua quảng thời gian sống trong thời đại cổ xưa.
Vậy nên chỉ liếc mắt một cái cả hai đã nhận ra, sau đấy Kaitou tiếp tục hỏi.
“Ngươi có biết ai chịu trách nhiệm thăm dò di tích này không?”
“Người chịu trách nhiệm? Ta nhớ không nhầm thì là Tứ thiên vương cùng Nhà vô địch của Sinnoh địa khu, Cynthia quán quân.” Molon cố gắng lục tìm ký ức mà trả lời.
Xác định được nguồn gốc nơi mà Lous ra đời, có vẻ như Celebi đã mang trứng của Lous thông qua khe hở của không thời gian đem tới chỗ của Dialga và Palkia mang tới thời đại này.
Nếu muốn một lần nữa gặp lại được Celebi, xem ra Kaitou và Lous cần phải dạo qua Sinnoh địa khu mới được.
Tuy nhiên chắc chắn không phải là bây giờ, đừng nói là Dialga và Palkia, Tứ thiên vương lẫn quán quân của địa khu Sinnoh không phải dễ gặp như vậy.
Nhất là khi tới một địa khu xa lạ, thực lực thì còn chưa đủ, nhưng ít nhất có thông tin là tốt rồi
“Cảm ơn ngươi, Molon giáo viên” Kaitou gật đầu đối với Molon cảm tạ.
Sau đấy cậu với Lous rời đi, chuẩn bị cho chuyến hành trình tới Lumiose thành phố, cùng Kei nói lời tạm biệt, thằng bé hứa sẽ tới cỗ vũ cho cậu một khi đại hội diễn ra.
Alidon cùng với mới gia nhập Viola quán chủ cũng trở về, bọn họ đang thu xếp hành lý cho ngày tiếp theo đi tới Lumiose thành phố.
Cùng một địa điểm nhưng mỗi người mang một mục đích khác nhau! Tối ngày hôm đó trông Lous có vẻ rất suy tư.
“Yên tâm đi, chúng ta sẽ trở nên mạnh hơn nữa đúng không?” Kaitou nhìn về phía bầu trời cao nói, Lous nghe vậy gật đầu cũng hướng mắt về phía mặt trăng.
Đêm tối mang lại cho bọn họ cảm giác cô độc, nhưng tinh thần lại tỉnh táo hơn bao giờ hết, Kaitou cảm nhận được có ai đó đang theo sau lưng cậu, tuy nhiên người đó không mang theo ác ý, và Kaitou cũng không thể nói ra cái bóng đó là ai, vậy nên cậu tạm thời cho qua.
Nhắm mắt lại trở về giường ngồi xuống, tiếp tục tu luyện siêu năng lực chuẩn bị cho đại hội diễn ra

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.