Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 677: Phù Nguyên vỡ nát (17)




“Ha ha ha ——” lúc này, Hoả Diễm ma thú mới vừa ý, đối với bóng của chính nó ở trên vách đá chỉnh sửa lại một lần, còn bắt chước con chuột ‘chi chi chít chít’ kêu một trận, rất là hài lòng.
Cuối cùng hắn cũng từ vách núi đi xuống, nhảy về phía rước, từ xa nhìn lại, chỉ thấy một con chuột màu đỏ.
Thiên Đại Đông Nhi nheo mắt lại, chưa từng thấy qua con ma thú nào kì quái như vậy, lại thích đem cơ thể biến thành động vật nhỏ dễ thương. {lấy đâu ra dễ thương con chuột không hề nha=,= con chuột đỏ càng không nha.}
Phải biết rằng, bất kể linh thú hay thần thú, ma thú, trong lúc hình dạng nó bình thường là mạnh nhất, thu nhỏ lại thì thực lực cũng giảm đi rất nhiều.
Nhưng dù Hoả Diễm ma thú có biến nhỏ thành hình dáng như vậy, những ấu điểu bên ngoài cũng không dám làm gì đối với nó.
Trong lòng Thiên Đại Đông Nhi đang mong cho nó mau đi, bỗng nhiên bên người một trận gió xẹt qua, không đợi nàng phản ứng lại đây, liền nhìn thấy một bóng đen nhanh như tử thần mạnh mẽ đánh về phía Hoả Diễm ma thú đã thu nhỏ kia!
Nàng lập tức ngây ngẩn cả người, đây là có chuyện gì sảy ra?
Chờ tới lúc nàng kịp phản ứng được, bên kia đã hiện lên một trận ánh sánh vàng rực, ở xung quanh Hoả Diêm ma thú trong vòng một thước, toàn bộ bị một bức tranh phù chú kì lạ vây thành một vòng tròn, nhốt nó ở trong đó!
Hoàng Bắc Nguyệt lùi lại một bước, hai tay kết ấn rất nhanh trước người, cùng lúc đó một loạt những kí hiệu kì lạ từ tay nàng xuất hiện chảy xuống, tất cả mạnh mẽ đổ vào bên trong vòng vây.
Hoả Diễm ma thú là thần thú canh giữ Tu La thành, sao có thể dễ dàng đối phó như vậy được?
Nó càng lúc càng tức giận, cơ thể thiêu đốt phình ra gấp đôi, như cây gặp gió lớn, ngọn lửa trên người cũng hừng hực, mạnh mẽ bốc cháy.
“Con người!” Hắn gầm nhẹ một tiếng, cơn tức giận như cuồng phong bão táp muốn phá huỷ tất cả.
Hoàng Bắc Nguyệt buông tay đang kết ấn, động tác so với lúc nãy còn nhanh hơn, Tuyết Ảnh chiến đao lập tức hiện ra trong tay, miệng cong thành một đường lạnh lẽo, toàn thân bị bao phủ bở một lớp khí lạnh như băng!
Chiến đao ở trong tay vung lên, liền từ trong vòng vây, thẳng tắp bổ về phía cơ thể của Hoả Diễm ma thú, một đao này giáng xuống như muốn băm con mồi thành hai đoạn!
Cơ thể của Hoả Diễm ma thú mới lớn gấp đôi, vừa nhấc đầu lên đã thấy khí thế hung ác của nàng, hắn càng tức giận, chỉ là một con người mà cũng muốn tìm hắn khiêu chiến?
Hắn một chút cũng không nghĩ sẽ nương tay, muốn đem nữ nhân không biết trời cao đất dày là gì này bằm thây vạn đoạn!
Liền mở miệng, quả thật một chút cũng không nương tay đã ngưng tụ cầu lửa!
Một quả cầu lửa này bắn ra, đừng nói là Hoàng Bắc Nguyệt, mà ngay cả vực sâu này cũng sẽ bị hắn phá huỷ toàn bộ!
Nhung mà vừa mở miệng ra, hắn mới phát hiện đến tình trạng hiện giờ, đừng nói đến cầu lửa tầng cao nhất, cơ bản năng lực và sức mạnh của hắn đều đã giảm rất nhiều!
Loài người đáng chết này! Đã sớm biết bây giờ là lúc hắn yếu nhất nên mới đánh lén!
“Con người hèn hạ.......”
Hoả Diễm ma thú vừa mới nói ra vài chữ, Tuyết Ảnh chiến đao của Hoàng Bắc Nguyệt đã ở trên cơ thể chỉ nhỏ bằng con thỏ của hắn chĩa thẳng vào!
Lưỡi đao sắc bén cùng với nguyên khí màu đen ngưng tụ trên cơ thể nàng, đối với hình dáng bình thường của Hoả Diễm ma thú chỉ như gãi ngứa.
Nhưng với tình hình bây giờ của hắn! Thì chính là một kích hung ác tàn nhẫn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.