Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 65: Âm ngươi một phát (7)




Viên đan dược này không chỉ cần rất nhiều dược liệu quý giá, hơn nữa còn phải được luyện chế tại thời điểm vật đổi sao dời, nhật nguyệt luân phiên. Đó là lúc thiên địa linh khí thịnh vượng nhất.
Có thể nói, một năm chỉ có một cơ hội để luyện chế loại đan dược này, mặc dù cũng không có gì tổn hại đối với Luyện dược sư, bất quá quá trình luyện chế quá mức rườm rà, hơn nữa tỷ lệ thành công quá nhỏ, cho nên nhiều năm như vậy cũng chỉ ngẫu nhiên có 2, 3 viên đan dược thành công mà thôi.
Thế nhưng một khi thành công, muôn vàn chỗ tốt sẽ ập đến a.
Tẩy Tủy Đan có thể để bù đắp lại thiên phú Tiên Thiên, tẩy tủy dịch kinh. Một người nguyên bản thiên phú bình thường chỉ cần phục dụng Tẩy Tủy Đan liền có khả năng đi vào hàng ngũ thiên tài.
Dùng thiên phú hiện tại của Tiêu Vận, nếu như có thể phục dụng Tẩy Tủy Đan, chỉ cần mười năm nhất định có thể tiến vào cảnh giới Cửu Tinh Triệu hoán sư.
Đến lúc đó, nàng sẽ là nữ Triệu hoán sư có thực lực Cửu Tinh duy nhất của Nam Dực quốc.
” Bất quá Vận nhi a, Tiêu Dao vương sẽ không dễ dàng giúp người khác luyện đan, cho dù Hoàng Thượng đi cầu hắn cũng chưa chắc sẽ đáp ứng.”
” Vậy, vậy làm sao bây giờ?” Tiêu Vận lập tức cuống lên.
Tuyết di nương lộ ra nụ cười gian: ” Yên tâm đi, nếu không chắc chắn, nương làm sao dám sai người đi tặng lễ cơ chứ?”
Tiêu Vận vui vẻ: ” Nương, ngươi có biện pháp sao?”
Tuyết di nương sợ nhiều người nghe được nói chuyện của bọn họ, liền đem Tiêu Vận kéo lên trên xe ngựa, hạ giọng nói.
” Trưởng công chúa khi còn tại thế, từng có ân với Tiêu Dao vương. Bởi vậy hắn đã nói qua, chỉ cần Trưởng công chúa mở miệng, dù là núi đao biển lửa hắn cũng đều nhảy xuống.”
Tiêu Vận mở to mắt: ” Nương, làm sao ngươi biết nhiều như vậy?”
Tuyết di nương âm lãnh cười: ” Hừ, lúc trước ta đi theo bên người của tiện nhân Huệ Văn kia rất nhiều năm, những chuyện ấy cũng không qua mắt ta được đâu.”
” Nhưng Trưởng công chúa bây giờ đã chết rồi a!”
” Nàng chết nhưng vẫn còn con gái nàng! Tiêu Dao vương là người trọng tình nghĩa, chỉ cần Hoàng Bắc Nguyệt mở miệng, hắn nhất định sẽ đáp ứng.”
” Lại muốn ta phải đi tìm tên phế vật kia nữa sao, chỉ cần trông thấy nàng ta liền tức điên lên! Rõ ràng là một tên rác rưởi vậy mà dám chiếm lấy thân phận dòng chính nữ, đáng hận mà!” Tiêu Vận nhớ tới Hoàng Bắc Nguyệt liền nổi giận đùng đùng.
Tuyết di nương vỗ vai nàng, an ủi: ” Vận nhi, phải biết nhẫn nhịn thì mới thành đại nghiệp được.”
Tiêu Vận hừ một tiếng.
Tuyết di nương nói: ” Đợi nương hỏi thăm hành tung của Tiêu Dao vương một chút, tìm thời gian, ngươi liền mang theo phế vật kia đi ra ngoài, gặp Tiêu Dao vương, nhất định phải lưu lại ấn tượng tốt.”
” Nương, Tiêu Dao vương có tiền có thế, lại có thân phận Luyện dược sư lừng lẫy như vậy, so với cái tên Tiết Triệt kia tốt hơn nhiều nga.” Tiêu Vận bỗng nhiên vẻ mặt ngượng ngùng nói.
Tuyết di nương nhìn nàng nháy mắt, sau đó cười cười nhéo nhéo gương mặt của nàng: ” Nương còn không biết tâm tư của ngươi sao?”
” Nương, ngươi chê cười ta!” Tiêu Vận hờn dỗi.
Tuyết di nương vui mừng sủng ái cười: ” Nương sao lại cười nhạo ngươi chứ, ngươi có tâm tư này, nương cao hứng còn không kịp nữa là. Ngươi nếu như có thể gả cho Tiêu Dao vương, nương cũng không cần nhìn vẻ mặt người Tiêu gia mà sống nữa! Ả tiện nhân kia chỉ cần bên tai phụ thân ngươi thổi gió vài câu thì hắn đã nghe theo rồi, nương quả thật đã không còn hy vọng gì với hắn nữa, chỉ còn trông cậy vào ngươi thôi a.”
” Nương, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ làm cho Tiêu Dao vương thích ta!” Tiêu Vận son sắt nói.
Có Tiêu Dao vương làm chỗ dựa, cả phụ thân đều phải nhìn sắc mặt của bọn họ mà làm việc nha!
Tuyết di nương hớn hở nói: ” Bất quá tên Tiết Triệt kia ngươi cũng khoan bỏ vội, dù sao thế lực của An quốc công phủ cũng rất lớn.”
” Nương, ta biết rồi! Bằng mị lực của nữ nhi ngươi, nhất định sẽ làm cho Tiết Triệt khăng khăng một mực, mà Tiêu Dao vương cũng không thể không cưới ta a!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.