Phượng Họa Phong Vân

Chương 213: Bọn Họ Quen Biết





Vậy điều có thể kết luận là nữ nhân kia cùng nữ nhân đả thương nàng đều có cùng mục đích đó là giết nàng.
Bọn họ là nhằm vào vị trí Nhiếp Chính Vương phi tương lai của Linh Phượng quốc mà đến hay nhằm về Phượng Kinh Hồng mà làm vậy?
Dù là vì mục đích gì, những chuyện này đều không thoát khỏi có liên quan đến Phượng Kinh Hồng.
Có thể nói, từ khi gặp nam nhân này, nàng chưa từng gặp chuyện tốt, chỉ thấy rắc rối không ngừng.
Tóm lại, nam nhân toàn những kẻ phiền phức.
"Có tin tức gì về nàng ta sao? Còn cả hắc y nữ nhân kêu Mị Yên đó nữa." Hàn Băng Vô Tình trầm tư nói.
"Tạm thời vẫn chưa điều tra được tin tức gì về bọn họ.
Nhưng dựa vào những hành vi của Phượng Kinh Hồng thì ta có một giả thiết là bọn họ có quen biết." Vân Khinh phân tích mà nói.
"Phải rồi, ta có một chuyện quên không báo cho muội biết.
Trước khi đến đây, một Điệp Giả cung cấp tin tức ma tộc nơi biên giới phía Linh Phượng quốc bỗng dưng hoạt động mạnh.

Tin tức này là từ hoàng cung Linh Phượng truyền ra." Vân Khinh nhớ lại nói.
"Chuyện này đã cho người đi nghiệm chứng xác thực thật giả.
Vân Lạc cũng cho người thông báo tin tức đến các thế lực lớn và trung bình." Vân Khinh quan sát vẻ mặt thiếu nữ nói.
"Chuyện này Vân Lạc làm rất tốt.
Tỷ cũng nên học tập một chút từ huynh ấy." Hàn Băng Vô Tình gật đầu, vô cùng tán thành cách xử lý của Vân Lạc.
Nàng đối với ma tộc vẫn luôn ôm thái độ không thích cũng không chán ghét nhưng cũng không đồng nghĩa với việc nàng buông tay để bọn họ tùy ý làm loạn.
Ma tộc xấu xí, dã man, tàn nhẫn, khát máu là những điều mà tin tức cơ bản mà nhân loại ở đây biết đến.
Nhưng đó chỉ là những đặc điểm của ma tộc cấp thấp.
Ma tộc cấp cao thì không hẳn là như vậy, bọn họ có ngoại hình tương tự nhân loại nhưng ngũ quan so với nhân loại càng xinh đẹp, càng tuấn mĩ.
Đặc trưng của bọn họ đều mang một đôi huyết đồng.

Điển hình là Hàn Băng Vô Tình đã từng cứu chữa cho một ma tộc cấp cao như vậy.
Lúc này, hẳn là hắn đã rời khỏi căn nhà của nàng rồi.
Hàn Băng Vô Tình bất tri bất giác nghĩ đến nam nhân ma tộc kia.
Không biết hắn xông được vào vài tầng trận pháp của nàng là vô tình hay cố ý nhưng đã vào được tức là có duyên, hơn nữa hắn nhìn qua cũng rất cường đại.
Con người ai cũng hướng tới cường giả cho dù là Hàn Băng Vô Tình cũng không ngoại lệ.
Nàng đối với thực lực cũng không phải quá chấp nhất nhưng cũng bắt buộc bản thân phải có đủ năng lực để làm chuyện mà mình muốn làm, cường đại đến không ai có thể khi dễ.
Nếu ở thế giới, ngươi không có hậu trường, không có bối cảnh, không có thực lực chỉ có thể bị người khác khi dễ, dẫm dưới chân không ngóc đầu được.
Ở nơi này đều dựa vào nắm đấm để nói chuyện, ai nắm đấm mạnh kẻ đó có quyền lên tiếng, cường giả vi tôn.
Nếu không muốn trở thành kẻ yếu bị dẫm đạp như sâu kiến thì chỉ có thể trở thành kẻ mạnh.
Ngồi trong đình thêm một lúc, Hàn Băng Vô Tình đứng dậy thu hồi đồ vật, nói với Vân Khinh:"Chúng ta trở về, cũng không thể để người của Phượng Kinh Hồng chờ quá lâu."
Một khắc sau, hai người mới chậm rãi về đến Nguyệt Hoa viện.
Quả nhiên đúng như lời của Hàn Băng Vô Tình nói, trước cửa đang có khoảng mười người đứng chờ.
Thấy hai nàng, một trung niên nam nhân có vẻ là người đứng đầu những kẻ này đứng ra nói chuyện..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.