Phượng Họa Phong Vân

Chương 164: Phong Ấn Thực Lực






Hai thủ vệ nhắm lại mắt không đành lòng nhìn kết cục bi thảm sắp xảy ra với thiếu nữ xinh đẹp này.
Chính là bọn họ đợi một hồi nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì mà chỉ nghe thấy giọng nói quen thuộc của vương gia bọn họ có vài phần lo lắng :"Ngươi không sao chứ."
Hai người nghe được câu này liền vội vàng mở mắt ra nhìn cảnh tượng trước mắt.
Trong đầu bọn họ đều đồng loạt xuất hiện nghi ngờ liệu có phải hay không vương gia của bọn họ đã bị người khác đánh tráo.
Vương gia của bọn họ trước giờ không gần nữ sắc vậy mà bây giờ lại ôm eo của thiếu nữ, bộ dạng vô cùng thân mật.
Chính là, thiếu nữ trong lòng vương gia không phải người mà bọn họ vừa nhìn thấy trên lưng Hắc Diễm đó sao?
Thiếu nữ ánh mắt đề phòng nhìn người tới, khóe miệng của nàng lúc này còn vương tơ máu, sắc mặt không được tốt lắm.
Nàng tránh ra khỏi vòng tay của Phượng Kinh Hồng giọng nói lạnh lùng :"Vị cô nương này, chúng ta không thù không oán hơn nữa hẳn là cũng không hề quen biết, cô tại sao muốn hạ sát thủ dồn ta vào chỗ chết."

Đôi con ngươi màu hổ phách của Hàn Băng Vô Tình nhìn thẳng vào hắc y nữ nhân bộ dạng cũng không tốt hơn bản thân là bao.
Vừa rồi, nữ nhân kia ra tay đánh trúng nàng liền bị Phượng Kinh Hồng tiện tay cho một chưởng.
Nhìn khóe môi nàng ta chảy ra huyết, một tay ôm ngực hẳn là bị thương không hề nhẹ.

Hàn Băng Vô Tình nhìn liếc qua nam nhân bên cạnh trong lòng khẳng định việc nàng bị ám sát có liên quan đến hắn ta.

Lúc này, nàng dùng coi kĩ ánh mắt nhìn hắc y nữ nhân trước mặt.
Nàng ta cũng vô cùng cẩn thận đánh giá nàng.

Nàng ta cũng có thể nói nàng là một mỹ nhân xinh đẹp với một thân hình nóng bỏng quyến rũ đặc biệt là là bộ ngực kia có thể khiến nam nhân chảy máu mũi ba thước, thèm nhỏ dãi không thôi.Từ một chưởng đánh vừa rồi vào trên người nàng của nàng ta, Hàn Băng Vô Tình đã đoán được thực lực của nàng ta không thấp so với Vân Khinh thì vẫn kém hơn một chút.
Tuy nàng vừa rồi cảm nhận được sát khí đánh về phía mình nhưng vì trước đó nàng đã tự phong ấn một nửa thực lực của mình nên không kịp tránh.
Hơn nữa, nữ nhân này còn ra tay lúc nàng sắp chạm đất khi mà nàng nhất thời sơ ý.
Mặc dù, nàng đã chú ý hơi né tránh làm nàng ta không đánh trúng chỗ yếu hại nhưng vẫn không khỏi bị một chút trọng thương.



.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.