Phương Án Nghịch Tập Nam Thần

Chương 5:




Ánh mắt âm u của người đàn ông kia bắn tới, khiến cho cô thật sự không thoải mái.
Bỏ qua Liễu Lan Nhân, Tô Vân Hải đi đến chỗ cô, trào phúng cười: "Từ Như Ý, không phải hôm qua cô mới một bộ dáng trinh tiết liệt nữ sao, sao hôm nay lại theo dõi tôi rồi?"
Từ Như Ý trợn trắng mắt,"Đúng là cuồng tự kỷ, không cứu được."
"Cô nói cái gì?"
"Buông tay!" Từ Như Ý trợn mắt, cô nói kiên quyết,"Tô thiếu gia, tôi vừa không lấy tiền của anh, cũng không cùng anh làm giao dịch. không phải tài sản của anh! Thân thể của bổn tiểu thư rất quý giá, không thể chấp nhận anh tùy ý xúc phạm được!!"
Cô nói những lời này xong, mặt Liễu Lan Nhân bên kia nhất thời đỏ như mông khỉ.
Lời này căn bản chính là đang đánh vào mặt cô ta! Cô ta không phải là mượn danh nghĩa "Hiếu" hay sao, không phải dùng thân thể làm giao dịch với Tô Vân Hải sao?
Nhìn đến bên kia Liễu Lan Nhân đang xấu hổ, Tô Vân Hải lại không liếc nhìn cô ta lấy một cái.
"Rất tốt, cô là đại tiểu thư Từ gia, nên không cần lấy tiền của tôi, không cần cùng tôi làm giao dịch? Vậy thì cứ chờ mà coi!"
Bỏ qua cô, cơn tức của Tô Vân Hải vẫn chưa biến mất. Có chút khó chịu nhìn Liễu Lan Nhân không chịu chọn quần áo, hắn nhìn chung quanh một vòng, tùy ý lấy vài món liền đi tính tiền.
"Tô thiếu gia......" Liễu Lan Nhân ở phía sau mắt hồng hồng, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được nói,"Trong hiệp nghị của chúng ta, không có việc này."
Ý của cô ta là chỉ chuyện Tô Vân Hải thay cô ta mua quần áo.
Tính tình Tô Vân Hải luôn luôn táo bạo, lúc này liền thấy không kiên nhẫn, lúc nói chuyện âm thanh cũng cao hơn mấy phần.
"Đúng là không có, nhưng cô đi cùng tôi mà ăn mặc như vậy, sẽ khiến mọi người cho là Tô Vân Hải tôi ngược đãi cô, nếu chút tiền ấy cũng luyến tiếc lấy ra. Tôi ném không nổi mặt mũi này!"
Trong lòng hắn cũng không phải nghĩ như vậy, hắn chỉ là muốn đem Liễu Lan Nhân trang điểm tốt một chút. Hắn muốn sủng cô yêu cô, thế nhưng thời điểm mỗi lần sắp sửa nói ra, Liễu Lan Nhân liền bày ra dáng vẻ hai người chỉ là quan hệ giao dịch để đả kích hắn.
Tính tình kiêu ngạo trời sinh không cho phép hắn ở chỗ này nói ra những lời tình cảm với cô gái không yêu bản thân ở trước mặt, cho nên lời nói ra liền phá lệ đả thương người.
Liễu Lan Nhân nghe được câu này tâm lạnh đi. Thì ra, hắn chỉ là cảm thấy cô ta ăn mặc xấu sẽ ném mặt mũi hắn nên mới mang cô ta tới đây mua quần áo. Cô ta còn ngây thơ cho rằng hắn có chút thích cô ta......
Hai người đều có tâm tư riêng đứng ở chỗ đó. Mãi cho đến khi nhân viên đến đưa phiếu cho hắn.
Từ Như Ý đứng ở một bên không nói gì. Bộ hai người này đang thực hiện bản ngược luyến tàn tâm sao?
Không để ý tới bọn họ, Từ Như Ý mua xong quần áo, đi đến bãi đỗ xe.
Còn chưa kịp lên xe, liền bị một lực đạo bên cạnh bắt lại, cứng rắn nhét vào một chiếc xe việt dã.
"Anh làm gì?" Từ Như Ý cả kinh. muốn mở cửa, lại phát hiện cửa bị khóa.
Ánh mắt Tô Vân Hải sáng quắc, ép hỏi nói: "Nói, cô từ nơi nào biết được lịch trình ngày hôm nay của tôi?"
Cô gái này tuyệt đối không có khả năng trùng hợp gặp gỡ bọn họ, nhất định là cô ta lại muốn giở trò để tiếp cận hắn! Tô Vân Hải lúc này nghĩ như vậy.
Kỳ lạ là, nếu đổi lại là lúc bình thường, hắn nhất định sẽ giận dữ. Nhưng lúc này nhìn thấy Từ Như Ý, hắn phảng phất nhẹ nhàng thở ra?
[ hệ thống nhắc nhở: Nam chủ hảo cảm +10, trước mắt hảo cảm của nguyên chủ là 60, hảo cảm của Liễu Lan Nhân là 70. Tiếp tục cố gắng!]
Từ Như Ý muốn cười. Cô còn phải làm nhiều việc, mới sẽ không khiến cho người đàn ông này ảo giác tự cho là bản thân cô vẫn thích hắn? Nhưng mà, cũng vì Tô Vân Hải nghĩ như vậy, nên cô mới được thêm 10 điểm hảo cảm, không phải sao.
Cô thừa nhận nhìn người đàn ông lúc này có chút khủng hoảng, nhưng cô tuyệt đối sẽ không vì hắn mà động tâm nữa phần.
Âm thanh biếng nhác của Từ Như Ý vang lên:"Mơ ~ tưởng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.