Phương Án Nghịch Tập Nam Thần

Chương 12:




Ngón tay của Tô Vân Hải nhẹ gõ mặt bàn, hắn lạnh lùng mà kiên quyết nói:"Quy tắc chính là như vậy."
Hắn vẫn như trước kia mạnh mẽ, bá đạo không ai bì nổi.
Liễu Lan Nhân yên lặng không nói.
Tô Vân Hải hướng đến cô ta,"Cô đã nghĩ rõ ràng chưa?"
"Rồi......"
"Vậy thì tốt, hiện tại tôi muốn cô hầu hạ tôi."
Thời điểm Liễu Lan Nhân nghe đến những lời này, sửng sốt vài giây. Lúc sau, ngực cô ta phập phồng không thôi, bất an khẩn trương đem ngón tay hướng đến cái cúc áo đầu tiên.
"Được...... Tôi cho anh......" lúc cô ta nói được thong thả như vậy, nước mắt liền trào ra mãnh liệt.
Nhìn da thịt tuyết trắng của cô ta từng chút một hiện ra, Tô Vân Hải một chút tâm tư cũng không có.
Không sai, tình yêu như vậy hắn cũng không muốn.
Hắn đường đường là đại thiếu gia thân mang trăm tỷ, là người tiếp quản tập đoàn Tô thị tương lai. Không biết có bao nhiêu phụ nữ xếp hàng muốn được lên giường của hắn, luôn cho rằng được hắn coi trọng quả thực đúng là vinh hạnh.
Cô gái này rõ ràng vì lợi ích của bản thân, chủ động tìm **** tới, lúc này lại giống như phải chịu vũ nhục thật lớn.
Cũng giống vậy, cô gái kia từng dám yêu dám hận, đơn thuần không có mục đích nào khác, lấy danh nghĩa yêu muốn đem thân mình cho hắn - Từ Như Ý, ngược lại đáng yêu hơn nhiều......
Khoan đã, không đúng. Hắn không phải rất chán ghét cô sao? Tại sao lại cảm thấy cô đáng yêu?
Nhất định là do cái tên gia hỏa Bạch Diệc Khả kia ảnh hưởng, là do cậu ta nói cô đáng yêu!
Tô Vân Hải đứng dậy, một tay nắm chặt bàn tay đang run run cởi nút áo của Liễu Lan Nhân.
Hắn từng bước tới gần, ánh mắt âm lãnh,"Tôi không thích miễn cưỡng phụ nữ, càng ghét phải lên giường với phụ nữ cảm thấy mình bị ép buộc. Nếu cảm thấy còn chưa chuẩn bị tốt, vậy thì về chuẩn bị một chút rồi lại đến!"
Nói xong hắn vứt bỏ tay Liễu Lan Nhân, sải bước ra cửa.
Liễu Lan Nhân ngây ngẩn cả người.
Tô Vân Hải cường thế, cô ta sợ, cô ta muốn lui lại.
Nhưng hiện tại thái độ của hắn hình như thay đổi, đối với cô ta cũng không còn nóng bỏng. Bản thân vì cái gì lại khó chịu như vậy? Cô ta rất vất vả mới hạ quyết tâm tìm hắn!
"Tô thiếu gia!" Liễu Lan Nhân đuổi theo. Cô ta cần phải cứu ba mình!
Tô Vân Hải ngừng lại, lại không có xoay người.
Hắn một tay cầm cái áo khoác vừa cởi ra khoát lên trên vai, cũng không quay đầu lại nói:"Yên tâm, tôi nhất định sẽ chuyển tiền vào tài khoản bệnh viện, đầy đủ phí chữa bệnh cho ba cô."
"A?" Liễu Lan Nhân không kịp lấy lại tinh thần, người đàn ông phía trước đã biến mất khỏi tầm nhìn.
"Tôi sẽ nghĩ biện pháp trả lại cho anh!" Cô ta la lớn một tiếng.
Nếu Tô Vân Hải không muốn thân thể của cô ta, cô ta nhất định phải nghĩ biện pháp trả lại số tiền này. Liễu Lan Nhân cũng không muốn bản thân nợ hắn quá nhiều, như vậy sẽ càng ngày càng nhờ vào hắn.
Cô ta chuẩn bị xuống thang máy, lại nhìn thấy Từ Như Ý đứng sát bên tường.
Từ Như Ý tâm tình tốt nghe âm thanh nhắc nhở, mũi chân nhàn nhã đánh nhịp.
[ hệ thống nhắc nhở: Nam chủ hảo cảm +5, trước mắt hảo cảm của nguyên chủ là 85, Liễu Lan Nhân hảo cảm 50. Làm được không sai nha!]
Liễu Lan Nhân bên này nhìn thấy cô, lập tức đề phòng,"Từ Như Ý, cô..., cô ở trong này làm cái gì?"
"Nói đùa, cô có thể tới vậy tôi không thể tới?" Từ Như Ý nhìn cô ta, thái độ thản nhiên,"Đúng rồi, cô chuẩn bị trả tiền như thế nào?"
"Tôi......" Liễu Lan Nhân căn bản không có đầu mối, nếu không thì cũng sẽ không suy nghĩ muốn dựa vào bản thị quyền quý lớn nhất Tô Vân Hải mà bán thân cho hắn.
Lúc này Từ Như Ý hỏi, cô ta thật đúng là không biết nên trả lời như thế nào.
"Để tôi giới thiệu công việc cho cô? Tiền lương cũng không thấp." Từ Như Ý suy nghĩ rồi nói.
Liễu Lan Nhân nháy mắt phẫn nộ. Như là phải chịu khuất nhục lớn, khuôn mặt phồng lên đỏ bừng,"Tôi sẽ không làm mấy cái công việc mà cô nói!"
Cà Pháo: đăng trước một chương 😘

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.