Phúc Hắc Tiểu Công Chúa Sinh Ra - Manh Thú Sôi Trào

Chương 27: Chúng Ta Không Thể Quay Lại





Sở Thanh Ly nói : "Không được, mẫu thân người tạm thời còn không thể rời đi, vạn nhất chuyện mẫu thân rời đi bị lão cha cặn bã biết!.
nga! là bị Hoàng Thượng biết, vậy phiền toái lớn rồi.
" - Mà Ly nhi thì khác, coi như là có người đi tới lãnh cung, bọn họ cũng không ai biết Ly nhi tồn tại.
"Cái này! ""Mẫu thân, ngừơi cứ yên tâm đi, có Kim Điêu làm tọa kỵ của ta, ta sẽ rất an toàn.
"" Gruu.
.
gruu " - Kim Điêu đi tới, dùng đầu thân mật cọ cọ Tiết Đan Vân , vỗ cánh như cam đoan lời nói của Thanh LyTiết Đan Vân nhẹ nhàng vuốt v3 cái đầu to của Kim Điêu.

"Điêu nhi, ta muốn ngươi cam đoan, nhất định phải đem Ly nhi còn nguyên vẹn không tổn hao gì trở về, biết không?"" Gruu! gruu! Cam đoan, Điêu nhi cam đoan đem chủ nhân còn nguyên vẹn không tổn hao gì mang về.
" - Kim Điêu vỗ cánh, vẻ mặt nghiêm túc.
"Được rồi, mẫu thân tin tưởng Ly nhi, Ly nhi ngươi nhớ kỹ trong lòng mẫu thân, không có bất kỳ người nào có thể thay thế Ly nhi, cây trâm tóc này là của hồi môn của ngoại tổ mẫu ngươi, ngươi nhìn thấy bọn họ liền đem cây trâm này cho bọn họ nhìn, bọn họ sẽ hiểu được, biết không? - Tiết Đan Vân từ trong ngực mình lấy ra một cây trâm cài giao cho Sở Thanh Ly, sau đó gắt gao ôm Sở Thanh Ly, trong lòng tất cả đều là không nỡ.
"Ly nhi biết rồi, mẫu thân cũng là tất cả của Ly nhi, mẫu thân yên tâm, Ly nhi sẽ mau chóng trở về.
Chờ Ly nhi dàn xếp xong cho ngoại tổ phụ bọn họ, Ly nhi nhất định mang theo mẫu thân cùng nhau nhìn ngoại tổ phụ bọn họ!""- Sở Thanh Ly cũng vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra, gắt gao ôm cổ Tiết Đan Vân, hung hăng hôn lên mặt Tiết Đan Vân một cái.
Tiết Đan Vân sửng sốt, lập tức nở nụ cười.
Nhìn nụ cười của Tiết Đan Vân, trong đầu Sở Thanh Ly đột nhiên toát ra một câu, không biết từ đâu nghe được 【 Tây Vực Thiên Sơn sinh diễm lệ, hạt bụi không nhiễm Tuyết Liên Hoa】"Mẫu thân, thật đẹp a!" - Sở Thanh Ly chân thành khen ngợi.

"A!" - Tiết Đan Vân sửng sốt, sắc mặt trong nháy mắt đỏ lên.
"Đứa nhỏ này, nói bậy cái gì?" - Tiết Đan Vân vẻ mặt dở khóc dở cười nhìn Sở Thanh Ly.
"Thật sự, mẫu thân, người kia thật là không có ánh mắt a! Mẫu thân, người yên tâm, chờ xong thời gian này, Ly nhi nhất định phải tìm cho mẫu thân một cái mỹ nam tử tốt nhất, thủ hộ mẫu thân cả đời.
"- Sở Thanh Ly nói xong, thừa dịp mẫu thân mình còn chưa kịp phản ứng, tay chân nhanh nhẹn trèo lên lưng Kim Điêu.
"Gruu.
.
" - Kim Điêu một tiếng trường minh, thừa dịp bóng đêm bay lên bầu trời, hướng Vạn Thọ Sơn bay đi! !.
.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.