Phúc Hắc Thần Quân Nghịch Thiên Tà Phi

Chương 7: Thi đấu




Học viện Tây Tử...
_ Các em học viên tập trung... - một giọng trung niên vang lên.
_ nhanh, nhanh lên tập trung, sắp thi đấu rồi. - một học viên nói.
_ Bạn học này có thể cho tôi biết thi đấu gì không? - cô nhìn bạn học bên cạnh nói.
_ À, bây giờ sẽ đến thời gian thi đấu để chọn ra những học viên ưu tú nhất tuyển vào nội viện. - người bạn học kia nói.
_ Vậy là phải thi đấu trên võ đài rồi, chả sao cả thực lực của mình quá đủ rồi. Nhân tiện không dùng huyền lực, để thử xem sức chiến đấu cấp bậc chiến tông của mình xem. - cô nói.
Sân đài tỉ võ...
_ Các em học viên, bây giờ chúng ta sẽ thi đấu theo cặp, bây giờ sẽ bốc thăm thi đấu. - lão giả chủ trì hội lên tiếng.
Một lúc lâu sau...
_ Số 22 và 63 lên đài. - đó là cô thi đấu với một thanh niên trạc tuổi.
_ Oa, vị bạch y công tử kia thật soái a, vị cẩm y kia hình như là đại thiếu gia nhà Hình bộ thượng thư thì phải, nghe nói là thiếu niên thiên tài a, cũng rất tuấn. - học viên bàn tán.
_ phải đó, đó là Thiên Thành công tử, nghe nói là đại huyền sư cấp 4 rồi. Không biết bạch y công tử kia là giai đoạn nào rồi. - một hvnam nói.
_ Bách Lý Tà đấu với Thiên thành. - lão giả nói.
_ Thỉnh giáo- Thiên thành nhìn cô chắp tay nói.
_ Thỉnh giáo. - cô gật đầu đáp lễ.
Thiên thành bắt đầu ngưng tụ huyền lực đánh về phía cô. Cô lắc mình tránh né sau đó dùng chủy thủ công kích. Vì là chiến tông nên cấp độ của cô rất nhanh, thiên thành chỉ là đại huyễn sư nên không theo kịp, cô nhanh chân đến sau thiên thành kề chủy thủ vào cổ hắn.
_ Ta thua. - thiên thành nói.
_ Thất lễ- cô chắp tay nói.
_ Ồ, bạch y nam tử kia là một chiến sĩ, chả trách tốc độ thực nhanh. - một học viên mở miệng.
Sau đó là hai tên kia, Độc cô dạ chỉ cần một cái đẩy tên đối thủ đã xuống đài, Nam cung thiên thì chiến đấu một chút cho có lệ rồi cũng suôn sẻ.
_ Tà, ngươi thắng rồi. - Ngân và Ngôn nói.
_ Ân- cô nói.
Hôm sau cô đã dạy từ sớm viết đơn nghỉ học và ra khỏi học viện. Thuê một phòng ở khách điếm và thay một bộ bạch y thiếu nữ. Cô lại cước bộ đến học viện.
Trên phòng hiệu trưởng...
_ Hiệu trưởng, học trò là nghĩa muội của sư huynh Bách Lý Tà, huynh ấy đã nghỉ học vì có lý do đặc biệt nên học trò dân thay huynh ấy. Học trò là Diệp Bích Ca. - Cô nói.
_ Ngươi, ngươi là cái  phế vật của Diệp phủ?  Nhưng không cần biết, đã là học viên trường ta thì không phân biệt, ngươi hảo hảo bảo vệ mình, Bách lý Tà là một thiên tài, thật tiếc a. - hiệu trưởng tiếc nuối nói.
_ Vậy ngươi vẫn ở phòng cũ của sư huynh ngươi đi. - hiệu trưởng Cổ Vân nói.
_ Ân- cô gật đầu đáp rồi đi ra ngoài.
Về đến phòng...
_ Cô nương là ai sao lại vào phòng huynh đệ ta? - Ngân và ngôn nói.
_ Là ta, Bách lý Tà, à không tên thật của ta là Diệp Bích Ca, ta là nữ nhân. - cô nói.
_ Ể, là, là nữ nhân. Chả trách, thấy huynh cứ gầy gầy. - Ngân ngạc nhiên nói.
Còn Ngôn thì vẫn ngơ ngác.
_ Vậy ta là con gái nhưng chúng ta vẫn là bằng hữu chứ? - cô hỏi.
_ Đương nhiên, muội vẫn là bằng hữu của chúng ta. - Ngôn giờ mới hoàn hồn nói.
_ Mà, Bích Ca, muội thật là đẹp a, còn hơn hẳn đệ nhất mỹ nữ thiên tài Lý Nhã Thư. - Ngân nói. " vì là người quốc gia khác nên hai người không biết Diệp Bích Ca nổi danh là phế vật"
_ Phải không? - cô cười nhạt nói.
_ Thật- ngân và ngôn nói.
_ À, trường chúng ta có cho học viên tự lập hội đấy hay chúng ta thành lập thành mội hội đi. - Ngân nói.
_ Vậy được, ba người chúng ta, tên hội sẽ là Phong Vân đi. - cô gật đầu đưa ra ý kiến.
_ Ân. - cả ngân và ngôn đều đồng ý.
Sau khi tiễn hai người kia về cô đã thay một thân bạch y nam trang đi Thanh hương lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.