Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu

Chương 32: Cứu Nguyệt Phong 1




"Đúng rồi Dạ Hiên, ta tìm ngươi là có một chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ."
Phượng Thiên Vũ nghiêm túc nói, nhớ tới đêm qua, nàng muốn thật nhanh cứu phụ thân, bằng không thì lão già Phượng Tiêu kia nếu không lợi dụng được nhất định sẽ giết chết phụ thân.
"Nha đầu, có chuyện gì?"
Đế Dạ Hiên hỏi, nhìn thần sắc của nha đầu hẳn là chuyện rất quan trọng, bằng không thì cũng sẽ không đến Thánh Điện tìm hắn rồi.
"Dạ Hiên, Phượng Tiêu không là của phụ thân của ta, cha của ta bị Phượng Tiêu nhốt trong địa lao của Phượng phủ, bị ba vị Trưởng lão canh chừng, còn có Huyền Thiết nữa, vì vậy ta muốn nhờ ngươi nghĩ xem có vũ khí nào có thể chặt đứt được nó không."
Nàng không muốn Dạ Hiên cứu phụ thân nàng, dù sao Dạ Hiên là Quốc Sư, Phượng Tiêu là Thừa Tướng, vừa rồi Dạ Hiên vì nàng phế đi linh lực Nhị hoàng tử của Nhật Viên quốc đã khiến trong lòng mọi người bất mãn.
Nàng không muốn hắn gặp thêm phiền toái!
"Nha đầu, lại nghĩ cái gì nữa rồi, chuyện của ngươi cũng là chuyện của ta, phụ thân của ngươi gặp nạn, ta làm sao có thể không giúp ngươi được."
Đế Dạ Hiên buồn cười nói, nha đầu, vẫn chưa rõ sao, hắn muốn làm chỗ dựa cho nàng, hắn muốn cùng nàng chia sẻ.
"Đúng rồi, nữ chủ nhân, chủ nhân thực lực rất mạnh, ngươi nhờ hắn giúp ngươi đi." Bị ném ra vài mét xa, Thất Dạ đã chạy tới, nhảy vào trong ngực của Phượng Thiên Vũ chậm rãi nói.
Phượng Thiên Vũ nghe vậy, suy nghĩ một chút, có được không, có một người như thế hỗ trợ, cứu phụ thân nàng sẽ dễ dàng hơn.
"Tốt lắm, Dạ Hiên, khi nào thời cơ đến ta sẽ nói cho ngươi nhé."
"Nha đầu, không bằng làm ngay lúc này đi, Phượng Tiêu cũng sẽ không nghĩ tới nhiều chuyện như vậy đâu, ngươi bị thương, ta đưa ngươi trở về, như vậy ta có thể khống chế được mấy người Phương gia, nha đầu có thể đi cứu được phụ thân rồi."
Phượng Thiên Vũ cúi đầu, trầm tư nửa ngày, rồi nói: "Như vậy cũng tốt, nhưng mà Dạ Hiên, mấy vị Trưỡng lão của Phượng gia đều là cấp thấp Linh Tông, ngươi một đánh ba, có nắm chắc hay không?"
Không phải là nàng không tin hắn, mà là một đánh ba, cái này không phải hắn bị thua thiệt hay sao.
"Dừng, cấp thấp Linh Tông, dù là một trăm người cũng không phải là đối thủ của chủ nhân, huống chi ba người."
Bò tới trong ngực Phượng Thiên Vũ, Thất Dạ thản nhiên nói, hắn nhớ kỹ chủ nhân trước kia nháy mắt đã giết chết ba cái Linh Vương kia kìa!
Phượng Thiên Vũ lại trầm mặc, một trăm, chẳng lẽ Dạ Hiên là cao cấp Linh Vương?
"Nha đầu, chúng ta đi Phượng phủ thôi."
Nói xong, Đế Dạ Hiên kéo Phượng Thiên Vũ đi ra ngoài Thánh Điện, Thất Dạ lười biếng vào trong tay áo của Đế Dạ Hiên, chủ nhân đi giúp nữ chủ nhân, không có chuyện của nó, nó vẫn nên là quay về ngủ tiếp thôi, dù sao còn có Kinh Lôi?
Hai người vừa đi vừa nói chuyện thoáng chốc ra khỏi Thánh Điện, Đế Dạ Hiên cũng không đi đường bộ tới phủ Phượng gia, mà là sử dụng linh lực mang Phượng Thiên Vũ bay đến phủ.
"Dạ Hiên, nói thực đi, ngươi là cấp bậc gì rồi?"
Không trung, Phượng Thiên Vũ nhìn bên dưới là Hoàng thành, liền hỏi, nàng thật sự rất nghi ngờ, Dạ Hiên nói năm nàng ba tuổi hắn đã gặp nàng, như vậy bây giờ hắn đã bao nhiêu tuổi rồi?
"Nha đầu, ta rất cường đại, cấp bậc sao? Ta cũng không biết."
Đế Dạ Hiên nói ra, nói thực, hắn thật sự cũng không biết, nghe các Trưởng lão Ma giới nói, hắn từ lúc sinh ra đã kế sức mạnh của hắc ám chi lực, lại là Ma tộc mang huyết thống thuần khiết nhất, vì vậy từ nhỏ đến bây giờ, hắn thật không có đi chú ý cấp bậc, nếu quả thật muốn nói về cấp bậc, hắn hẳn là Linh Huyền đi.
"Dạ Hiên, vậy phụ thân và mẫu thân của ngươi ở đâu?"
Phượng Thiên Vũ thấp giọng hỏi, có nhi tử cường đại như vậy, có lẽ cha mẹ của hắn cũng rất biến thái.
"Bọn họ bị phong ấn."
Nhắc tới bọn họ, Đế Dạ Hiên cũng không lộ ra tâm tình khác.
Ps: Thân môn, hôm nay nhà có khách, ta thành nô lệ đi làm cơm, vì vậy chương lại ngắn hơi một ít, bất quá các thân môn yên tâm, ngày mai ta nhất định sẽ thêm đầy đủ, cầu tha thứ.
"Phong ấn?"
Phượng Thiên Vũ nói nhỏ một tiếng: "Làm sao lại bị phong ấn?"
"Không biết, nha đầu, đến nơi rồi."
Nói xong, Đế Dạ Hiên mang theo Phượng Thiên Vũ đứng ở bên ngoài Phượng phủ, không phải là hắn không biết, mà là hắn không biết phải nói như thế nào với nha đầu, hắn là Vương của Ma tộc, phụ thân và mẫu thân của hắn cùng với các vị Vương của các gia tộc khác vì muốn phong ấn U Minh ảo cảnh cùng Vương ác ma vực sâu nên mới bị phong ấn tại cảnh giới Cửu Thiên, hắn đã đi vào trong đó vô số lần, bất kể như thế nào đều không thể phá giải được phong ấn, chỉ khi náo thu thập đủ Thần Ma lệnh cùng kế thừa được Thập Phương thế giới mới có thể giải trừ được phong ấn, vì nghe được ở Đông Dạ quốc có một mảnh Thần Ma Lệnh nên hắn mới xuất hiện ở đây làm Quốc Sư nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa kiếm được manh mối của Thần Ma Lệnh.
Phượng Thiên Vũ không có ở hỏi nhiều, Dạ Hiên không muốn nói, tự nhiên có nguyên nhân của hắn, nàng sẽ không ép hỏi.
Hai người đi vào Phượng phủ, đi ngang qua đình hoa lan thì gặp Phượng San San.
"Phế vật, ta tưởng ngươi đã chết rồi?"
Phượng San San châm chọc nói, nàng biết Phượng Thiên Vũ bị thương nặng trong Thánh Điện, cứ tưởng rằng Phượng Thiên Vũ bị Quốc Sư đại nhân đánh trọng thương, thế mà khi nhìn thấy Phượng Thiên Vũ không hao tổn một sợi tóc nào mà trở về, không khỏi một hồi ghen ghét, Quốc Sư đại nhân sao lại không có giết nàng.
Lúc nhìn thấy Đế Dạ Hiên, khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng đỏ lên: "Công tử, không biết công tử là ai, làm sao lại đi chung với phế vật như vậy?"
Phượng San San mở miệng là một tiếng phế vật, hai tiếng phế vật, lại chẳng để ý đến sắc mặt Đế Dạ Hiên đang trầm xuống.
Một khắc sau, Phượng San San bị một đạo Linh lực tấn công, tiếp theo, một giọng nói lãnh vô tình truyền ra: "Dám bất kính với nha đầu, bổn tọa giết ngươi."
Phượng San San không hiểu gì cả, nàng cũng không biết vì cái gì, vì cái gì mà nam tử vừa mới gặp nàng lại đả thương nàng, nàng có chỗ nào thua kém với phế vật Phượng Thiên Vũ chứ?
"Người nào dám đả thương muội muội của ta?"
Bên trên bầu trời, một giọng nữ dễ nghe truyền đến, liền kinh động đến Chủ Uyển của Phượng Tiêu, trực giác mách bảo, hắn vội vàng chạy ra.
Một đạo bóng dáng màu hồng xuất hiện trước mặt Phượng Thiên Vũ, nâng Phượng San San đứng dậy, mắt lạnh nhìn hai người trước mặt, lúc nhìn thấy Đế Dạ Hiên, liền kinh ngạc, tại sao trên đời lại có một nam nhân xinh đẹp như vậy?
"Dao tỷ tỷ." Phượng San San kêu một tiếng, thật tốt quá, Dao tỷ tỷ xuất quan, Phượng Thiên Vũ, lúc này đây ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
"San San, là ai tổn thương ngươi?" Phượng Dao lên tiếng hỏi, nàng vừa xuất quan liền trông thấy muội muội của nàng bị đánh.
"Dao tỷ tỷ, là Phượng Thiên Vũ, là nàng đả thương ta."
Phượng Thiên Vũ hai tay ôm ngực, cười lạnh nhìn Phượng San San, nữ nhân này thật mắc cười, nàng ra tay hồi nào chứ.
Phượng Dao nhíu mày nhìn về phía Phượng Thiên Vũ, kẻ ngu này dám đả thương San San: "Phế vật, tại sao ngươi lại đả thương San San?"
"Vì cái gì? Thực nực cười? Đánh là đánh đâu cần phải có lý do" Phượng Thiên Vũ cười khẩy nói, tại sao cứ thích hỏi vì cái gì nhỉ?
"Muốn chết."
Phượng Dao nói xong, liền công kích đến Phượng Thiên Vũ, nàng hiện tại đã là cấp thấp Linh Tôn, trong Phượng Phủ những người trẻ tuổi đều không phải là đối thủ của nàng.
"Dạ Hiên, giao cho ngươi đó."
Phượng Thiên Vũ lui ra phía sau một bước, Đế Dạ Hiên cười cười: "Nha đầu, yên tâm."
Phượng Dao vốn nghĩ rằng thực lực của nam tử này cũa không quá cao, ai mà nghĩ tới liền một chưởng đánh bay nàng a.
Máu tươi từ khóe miệng chảy xuống, Phượng Dao không dám tin nhìn Đế Dạ Hiên: "Ngươi. ."
Đế Dạ Hiên cũng không trả lời, tay khẽ nâng lên, Linh khí chung quanh bắt đầu khởi động.
"Quốc Sư đại nhân, xin ngài hạ thủ lưu tình."
Phượng Tiêu trông thấy vội vàng nói, Phượng Dao là cháu gái của Nhị trưởng lão, giết nàng, hắn cũng không biết phải nói thế nào với Nhị trưởng lão.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.