Phù Thiên Ký

Chương 570: Chân diện




Ở phía bên kia, Âm Cơ chứng kiến hết thảy thì chân mày nhất thời cau lại, mặt trầm đi trông thấy. Hiển nhiên nàng thừa biết chuyện gì đang xảy ra.
Âm Cơ nàng tuy là đạo tặc nhưng tuyệt chẳng phải loại người cô lậu quả văn. So với những tên đạo tặc khác thì nàng được dạy dỗ tử tế hơn nhiều đấy.
Bằng vào số kiến thức mà mình đã tiếp thu, Âm Cơ nàng dám khẳng định sự biến đổi của Diệp Lang Khải chính là Lực Biến.
Lực Biến kia, nó không phải thuật pháp gì cả. Nó là một thần thông. Thiên phú thần thông độc nhất vô nhị, được kích phát nhờ vào lực lượng huyết mạch của chủng tộc Lam U.
Âm Cơ, nàng biết tất cả. Mọi thứ đang xảy ra nàng đều tường tận. Trừ một điều...
Xưa nay, thiên phú thần thông có mạnh có yếu, điều kiện kích phát cũng là bất đồng. Đối với Lực Biến mà Diệp Lang Khải đang thi triển ra đây, nếu Âm Cơ nàng nhớ chẳng lầm thì yêu cầu tối thiểu để kích phát là tu vi phải đạt tới cấp bậc cường giả hậu kỳ, cũng tức vượt qua ngưỡng Thiên hà đệ thất trọng.
Nhưng cảnh giới hiện tại của Diệp Lang Khải, nó mới có bao nhiêu?
Bất quá Thiên hà đệ tứ trọng hậu kỳ. Ở cấp bậc này, theo lý thì hắn căn bản là không có khả năng thi triển được Lực Biến mới đúng. Đằng này...
"Xem ra nhìn người cũng không thể chỉ nhìn bề ngoài. Ta có lẽ đã quá coi thường tên dâm tiện này rồi...".
Mặc dù nghĩ vậy nhưng trong lòng Âm Cơ, nàng đối với Diệp Lang Khải vẫn chẳng có bao nhiêu nể trọng cả.
Cần gì chứ. Bấy nhiêu đấy bổn sự còn chưa đủ để uy hiếp đến Âm Cơ nàng.
Lực Biến thì lại thế nào? Dù hôm nay Diệp Lang Khải có biến thành chân nhân, tu vi có tăng lên Linh anh cảnh sơ kỳ thì Âm Cơ nàng cũng không sợ!
Trái phải cùng động, Âm Cơ dang tay ra hai bên, bắt đầu biến về chân diện.
Đi kèm với sự gia tăng khí tức vùn vụt, thân thể nàng cũng mau chóng thay đổi. Trên đầu nàng, mái tóc màu bạc đã dài thêm gấp rưỡi, tai cũng là như thế, dài và nhọn hơn. Tất nhiên, đổi thay không chỉ bấy nhiêu, ngoài tóc tai ra thì mặt nàng đã dữ tợn hơn. Vẻ yêu kiều diễm lệ khiến hàng vạn nam nhân mê đắm đã chẳng còn đâu nữa, thay vào đó, hiển hiện lúc này chỉ có răng nanh cùng sáu vệt dài đầy vảy màu đen gần như che kín.
Mặt mày đã vậy, thân thể lại càng ghê gớm hơn nữa. Từ cổ xuống chân, lông lá mỗi nơi mỗi rậm, trừ bộ ngực ra thì khắp nơi đều có lông bạc bao phủ. Dày đặc nhất hẳn phải kể đến đôi tay.
Hai cánh tay nàng, chúng đã to ra rất nhiều, tới độ thô kệch, khá là đối lập với thân thể mảnh mai, và cả chính những chiếc móng vuốt màu hồng phần thanh mảnh nhọn hoắt nơi đầu ngón tay nữa.
"Gr...".
Há miệng thở ra một tiếng quái dị, trong hình hài chân diện ma nhân "kém sắc", Âm Cơ hướng Diệp Lang Khải hiện cũng đã biến đổi xong, nói:
"Nam nhân hạ đẳng, tới đây đi!".
"A a a a...!".
Tựa như hung thú, Diệp Lang Khải ngửa cổ hét dài, vung lên bốn cánh tay to lớn của mình, một đường xông thẳng tới chỗ Âm Cơ.
Lực Biến của Lam U tộc hắn thích hợp nhất chính là cận chiến!
...
"Ầm!".
"Ầm... Ầm...".
Trong khi Diệp Lang Khải cùng Âm Cơ sống mái bên kia thì bên này, Thi Quỷ cũng đang điên cuồng xuất thủ công kích. Đối tượng chính là cỗ khôi lỗi có thực lực tương đương Thiên hà đệ ngũ trọng mà vừa nãy Diệp Lang Khải đã điều động chạy qua đây.
Còn phần Nguyên Trực - đối thủ trước đó của hắn, đối phương sớm đã trúng phải Huyết Ma Truy Hồn Chỉ, mạng hiện vong rồi.
Tu vi mới chỉ là Linh châu đệ cửu trọng, vậy mà chiến lực lại khủng bố tới tình trạng giết được cả cường giả Thiên hà đệ tứ trọng, chiến tích bậc này, thiết nghĩ nếu truyền ra khẳng định sẽ khiến cho lòng người dậy sóng. Thiên Âm đại lục, và thậm chí là toàn bộ Đà Lan Giới, tin tưởng đều sẽ phải vì chiến tích ấy mà rung động, mà khiếp sợ...
Nên nhớ năm xưa, thời điểm còn là tu sĩ Linh châu đệ cửu trọng, Nghinh Tử và Lạc Mai Tiên, hai người bọn họ mỗi người mới chỉ vượt cấp đánh bại được bốn tên cường giả Thiên hà đệ nhất trọng thì uy danh đã vang dội khắp đế đô, được ngợi ca là những bậc kỳ tài ngàn năm hiếm gặp đấy.
...
"Thế giới này đã trở nên điên loạn", "Quy luật đã bị đảo lộn", "Thời thế đã đổi thay",..., hẳn là sẽ có nhiều câu tương tự như thế được thốt ra. Dám cá là người ta sẽ liên tục cảm thán, không ngừng bàn tán về Thi Quỷ, về những chiến tích lừng lẫy huy hoàng, chấn động cổ kim của hắn.
Thử hỏi tại Đà Lan Giới này, liệu đã từng xuất hiện một nhân vật nào giống như hắn, bằng vào tu vi Linh châu đệ cửu trọng diệt sát cường giả Thiên hà đệ tứ trọng?
Nếu mà có thì hẳn cũng đã bị cát bụi thời gian chôn vùi từ lâu lắm.
Thi Quỷ, hôm nay hắn chính là một hiện tượng, việc hắn đã làm chính là kỳ tích. Và kỳ tích ấy, nó càng nổi bật hơn khi mà huyết mạch đang chảy bên trong hắn lại là sự kết hợp giữa hai chủng Nhân - Ma.
Dị Chủng xưa nay vốn vẫn luôn bị xem là thấp hèn nhất đấy.
...
Mạnh mẽ, khủng bố đến độ vượt ngoài lẽ thường, phá vỡ nhận thức khiến lòng người dậy sóng là vậy nhưng riêng bản thân, trong lòng mình, Thi Quỷ lại chẳng hề nghĩ chiến tích của mình có bao nhiêu to lớn hết.
Hắn là ai chứ?
Thức hải, đan điền của hắn, chúng vốn đã được mười vạn sinh linh bản nguyên cải tạo qua. Theo khía cạnh nào đó thì hắn đã không còn là hắn nữa.
Lẽ thường ư? Quy luật ư?
Thi Quỷ hắn sớm đã vượt qua rồi!
Diệt sát một tên cao đẳng ma tộc tu vi Thiên hà đệ tứ trọng lại có gì đáng nói?
Chưa đủ!
Hôm nay Thi Quỷ hắn còn muốn giết nhiều hơn nữa! Giết lớn hơn nữa!
Mục tiêu của hắn là Thác Ban, đối thủ chính thức của hắn là Diệp Lang Khải - một đại ác ma tu vi Thiên hà đệ tứ trọng hậu kỳ với chiến lực hiện đã đạt đến ngưỡng Thiên hà đệ thất trọng!
Nếu là bình thường, với cảnh giới hôm nay, đụng phải cường giả cấp bậc như Diệp Lang Khải, quá nửa Thi Quỷ hắn sẽ nhẫn nhịn thoái lui. Mặc dù hắn tu luyện công pháp thần nhân, chiến lực vượt xa lẽ thường rất nhiều, thế nhưng chung quy vẫn còn yếu kém, so với mức lực lượng ở ngưỡng Thiên hà đệ thất trọng thì chênh lệch quả không nhỏ, đánh xuống kết quả thế nào thật sự rất khó nói. Nhất là khi đối thủ lại là Diệp Lang Khải - một đại ác ma hàng thật giá thật.
Tránh né không nghi ngờ là lựa chọn an toàn nhất dành cho Thi Quỷ hắn. Giống như Lạc Lâm đã nói qua, hắn có thể nhờ đến sự giúp đỡ của Nghinh Tử để giết chết đám người Thác Ban, Diệp Lang Khải kia. Với quan hệ giữa đôi bên, Nghinh Tử chắc chắn sẽ gật đầu đồng ý.
Phải. Thi Quỷ, hắn nên làm như vậy, mượn lực từ Nghinh Tử. Vừa nhanh gọn lại đỡ tổn hại tinh thần, hao phí lực lượng.
Thế nhưng không. Thi Quỷ đã quyết định làm điều ngược lại. Hắn không tránh né, cũng chẳng nhờ vả đến Nghinh Tử. Diệp Lang Khải kia, Thi Quỷ hắn muốn tự tay giết chết.
Ắt hẳn nhiều người sẽ cảm thấy hắn ngu ngốc, dại dột. Nhưng mặc người nghĩ, mặc người xét đoán, Thi Quỷ hắn vẫn sẽ giữ nguyên ý định. Chí ít là cho tới khi hắn "nhận ra" mình thực sự không đủ sức để vượt qua ngưỡng Thiên hà đệ thất trọng, giết chết Diệp Lang Khải kia.
Hai năm trước, ngày ở Vân Lam đại lục, tại Trung Châu, bên trong Vạn Kiếm Môn, Thi Quỷ hắn đã hoàn toàn bất lực, chỉ có thể rơi lệ bi thương nhìn thê tử cùng nữ nhi hấp hối lìa đời.
Hôm ấy, hắn đã đau đớn xiết bao, đã căm phẫn xiết bao. Có ai hiểu được hắn muốn đem kẻ đã sát hại thê nhi băm vằm biết nhường nào...
Nhưng rồi hắn đã chẳng làm được. Tên Thánh tử Cửu Âm Giáo kia quá mạnh còn bản thân hắn thì lại quá yếu. Một tên Linh châu đệ ngũ trọng như hắn thì làm sao đấu lại được chân nhân cảnh giới thứ tám: Linh anh đệ bát trọng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.