Phong Thần Châu

Chương 967: “đúng Là Ếch Ngồi Đáy Giếng!”






Chuyện này có lẽ không phải là một tin tức tốt.
Mà bên trong ma tộc phân chia cấp bậc rõ ràng.
Cấp bậc cao nhất là Ma Đế thống lĩnh nhất mạch, dưới Ma Đế có Ma Hoàng, Ma Vương, Ma Soái, Ma Tướng.
Những ma tộc này không phải là không có trí tuệ, có thể đạt đến được cấp bậc Ma Tướng thì ít nhất cũng phải là cảnh giới Thiên Võ.
Ma Tướng của Cảnh giới Thiên Võ sẽ có thể học được tiếng người, nói được tiếng người.
Đội quân hơn một trăm người này không nói được tiếng người, rõ ràng là chưa đạt được đến cấp bậc Ma Tướng thống lĩnh Cảnh giới Thiên Võ.
Cầm kích Đại Vũ trong tay, Tần Ninh trực tiếp xông ra.

Nhìn thấy Tần Ninh đột nhiên xông đến, những chiến sĩ của ma tộc Tử Dực này tức giận bừng bừng, rống to hết tiếng rồi lao thẳng về phía của Tần Ninh.
Cảnh giới bây giờ của Tần Ninh mới chỉ là cảnh giới Địa Võ tầng thứ bảy, nhưng có kích Đại Vũ trong tay thì những kẻ dưới cảnh giới Thiên Võ có thể nói là không phải đối thủ của hắn.
Mà số lượng lại có hạn, đối với hắn mà nói rõ ràng lại càng không phải là vấn đề.
Từng chiến sĩ ma tộc Tử Dực ôm hận mà chết dưới kích Đại Vũ.
Khi Tần Ninh kề kích Đại Vũ lên vai của chiến sĩ ma tộc Tử Dực cuối cùng, ánh mắt của tên đó ngập tràn hoảng sợ, trong miệng lầm bầm nói gì đó.
“Chỉ dựa vào chút năng lực này của các ngươi mà muốn leo lên mặt đất thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
Nói, ai phái các ngươi đến đây!”, Tần Ninh nói ngôn ngữ của ma tộc, hỏi.

Chiến sĩ ma tộc này rõ ràng không ngờ được rằng sẽ gặp một thanh niên tộc người ở chỗ này, hơn nữa lại còn biết nói ngôn ngữ của ma tộc.
Ma tộc của bọn chúng phân hệ vô cùng đa dạng, ngôn ngữ nói chuyện với nhau thậm chí còn có chút kì lạ, thế nhưng Tần Ninh lại có thể nói ra ngôn ngữ chính xác của bọn chúng.
Chiến sĩ ma tộc kia khẽ nói: “Nhân loại các ngươi sắp bị diệt vong rồi, lần này ma tộc bọn ta đã chuẩn bị kỹ càng, các vị Ma Đế đích thân dẫn quân, nhất định sẽ tiêu diệt loài người các ngươi!”  
“Vậy sao?”  
Tần Ninh cười nói: “Ấn Phong Ma xem ra vẫn chưa đủ kiên cố, ta thấy chi bằng trực tiếp bịt kín lại cho xong!”  
“Hừ, ngươi là cái thá gì chứ! Cửu U Đại Đế năm đó cũng chỉ phong ấn được tạm thời mà thôi, ma tộc bọn ta biết Cửu U Đại Đế là người mạnh nhất trong thế giời loài người các ngươi”.
“Đúng là ếch ngồi đáy giếng!”  
Tần Ninh chẳng muốn giải thích gì thêm, chậm rãi nói: “Xem ra phong ấn bị hư hại cũng không nghiêm trọng lắm, bằng không thì những người đến đây sẽ không phải là đám tôm tép các ngươi”.
“Nhưng thật không may là các ngươi lại đụng phải ta!”  
Tần Ninh nói tiếp: “Ngoại trừ chỗ này ra còn chỗ nào phong ấn bị nới lỏng không?”  
“Muốn ta nói cho ngươi biết ư, nằm mơ giữa ban ngày!”  
“Vậy sao?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.