Phong Ngự

Chương 29: Trúc cơ




"Điều này thật quỷ dị!"
Một lúc lâu sau Phong Nhược mới hồi phục lại tinh thần, lúc trước ở kiếm lư bên trong tiểu cốc lão già tóc trắng nhận thấy hắn có thể dùng tâm niệm khắc trận pháp nên có ý muốn thu hắn làm ký danh đệ tử, hơn nữa còn cho hắn một chỗ tốt là được học tập Cửu Thiên Lưu Vân Tuyệt Trận. Khi đó quả thật hắn cũng có chút động tâm, nhưng thực tế đối với Cửu Thiên Lưu Vân Tuyệt Trận thì hắn cũng không mong đợi nhiều, dù sao đây cũng là bộ trận pháp do một tuyệt thế cao thủ đã Độ Kiếp phi thăng sáng chế ra. Đến như lão già kia cũng chỉ mới lĩnh ngộ được hai thành, chẳng lẽ hắn còn có thể lĩnh ngộ tốt hơn lão hay sao?
Vốn Phong Nhược chỉ có ý định sau này có thời gian rảnh rổi sẽ đến Kiếm Lư tìm hiểu qua một chút về trận pháp này, nhưng thật không ngờ trời đưa đất đẩy làm sao hắn chẳng cần bái lão già quái quỷ kia làm sư phụ mà cũng có được khẩu quyết của bộ trận pháp do Cửu Tuyệt Lão Nhân lưu lại!
"Việc này cứ tạm gác lại đã, sau hẵng tính!"
Phong Nhược lắc đầu rồi lại đem cái ngọc giản màu đen để vào túi trữ vật. Bởi vì căn cứ theo những gì đã ghi trong ngọc giản, mặc dù hiện tại hắn đã đủ tư cách để học tập Cửu Thiên Lưu Vân Tuyệt Trận rồi nhưng cũng phải thông qua chín lần khảo hạch nữa mới được. Cứ mỗi lần thông qua khảo hạch là có thể bố trí được một phần của bộ trận pháp này, nhưng với thực lực bây giờ của hắn thì đến đợt khảo hạch đầu tiên cũng chưa có sức vượt qua nổi.
Hôm nay huyễn cảnh xung quanh đã bị phá bỏ, quang cảnh nơi đây cũng đã khôi phục lại như bình thường. Sau khi kiểm tra Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp xung quanh trang viện một lần nữa, Phong Nhược mới mở phong ấn cho dơi quỷ cấp năm cùng Ngân Giáp Thiên Thù. Bởi vì đây là giai đoạn quan trọng trong việc đánh sâu vào bình cảnh Trúc Cơ kỳ, ít nhất cũng phải mất hơn một năm thời gian mới có thể hoàn thành nên mặc dù đã có Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp nhưng cũng nên chuẩn bị thêm vài hậu chước cho an toàn.
Xử lý xong mọi việc hắn liền đi vào bên trong cái lầu nhỏ hoang tàn, sau khi đóng kín tất cả các sửa sổ lại lúc này mới tùy tiện tìm một chổ khoanh chân ngồi xuống!
"Hi vọng lần này có thể trùng kích thành công nếu không sợ rằng chẳng còn cơ hội nào tốt hơn để tiến cấp lên Trúc Cơ kỳ nữa!"
Phong Nhược cười cười, kỳ thật đối với lần trùng kích lên Trúc Cơ kỳ này của chính mình hắn có mười phần tự tin.Trải qua bao nhiêu năm tháng nhờ có Mộc Linh Tinh bồi dưỡng nên pháp lực của hắn dồi dào cơ hồ gấp hai ba lần tu sỹ cùng giai khác, đồng thời hắn củng không cần lo lắng việc sẽ thiếu linh khí trong quá trình đột phá bình cảnh, nhờ có Mộc Linh Tinh nên hắn muốn hấp thu bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu!
Một điểm nữa khiến Phong Nhược có chỗ hơn người là hắn có thể đồng thời tu luyện hai loại công pháp, ngày đêm thay phiên nhau liên tục. Vốn trước kia khi tu luyện đồng thời Thanh Mộc Linh Quyết cùng Hắc Thủy Linh Quyết thì sẽ phát sinh xung đột, nhưng nhờ có Tiên Thiên Mộc Sát mà có thể giảm bớt sự xung khắc này đến mức nhỏ nhất!
Đơn giản có thể hiểu Phong Nhược tu luyện Thanh Mộc Linh Quyết dựa vào linh khí của Mộc Linh Tinh phát ra, cũng nhờ đó mà hắn có thể hấp thu được Tiên Thiên Mộc Sát, nhưng nếu như số lượng Tiên Thiên Mộc Sát được hấp thu quá nhiều thì hắn lại phải dựa vào Hắc Thủy Linh Quyết đến tiến hành dung hợp Tiên Thiên Mộc Sát vào pháp lực, mà sau khi dung hợp với pháp lực thì hắn lại dùng Thanh Mộc Linh Quyết để thi triển ra Mộc Sát Kiếm Khí.
Cứ như vậy sau mỗi vòng luân chuyển chẳng những giải quyết được sự xung đột của hai loại công pháp mà còn khiến pháp lực trong cơ thể hắn tăng lên gấp bội, có thể nói hiện tại về số lượng và mức độ tinh thuần của pháp lực thì không có bất kỳ tu sỹ có tu vi Luyện Khí hậu kỳ nào có thể so sánh được với hắn!
Mà đây củng là nguyên nhân chính khiến Phong Nhược có thể ngắn ngủi trong vài năm liền có thể đạt đủ pháp lực tiến hành trùng kích bình cảnh Trúc Cơ kỳ. Phải biết rằng tu sỹ bình thường muốn có được pháp lực tinh thuần đủ để trùng kích bình cảnh Trúc Cơ thì cũng phải cần hơn mười lăm năm may chăng mới có thể đạt được, kể cả những kẻ tự coi mình là người có tư chất thông minh được xưng là thiên tài tu luyện trong một thế hệ cũng phải cần thời gian bảy tám năm tận lực tu luyện!
Đương nhiên, có một điểm cần phải nhắc đến chính là sự kiên trì chịu đựng gian khổ đến mức biến thái đã mang đến cho hắn không ít tác dụng. Nói ví dụ như việc sử dụng Đại Bồi Nguyên Đan, nếu đổi lại là những đứa trẻ mới mười mấy tuổi đầu thì làm sao có thể chống cự được sự đau đớn thống khổ khó có thể tưởng tượng khi uống vào đan được này cơ chứ? Hơn nữa khi tuổi còn quá nhỏ, phần lớn đều ham chơi nên dành rất ít thời gian để rèn luyện, điều này khiến cho tốc độ tu luyện tiến triển rất chậm chạp, như hai tên Đường Thanh cùng Bành Việt kia lúc còn ở Thanh Vân Tông thì thời gian chăm chú tu luyện hàng năm của bọn hắn cũng sẽ không vượt quá nổi một quý, sau khi chuyển tới Trấn Thiên Tông mới ý thức được tầm quan trọng của việc toàn tâm khổ tu!
Trong mấy ngày liên tiếp Phong Nhược đều không tu luyện, chỉ cẩn thận ngẫm lại những kinh nghiệm mà hắn đã trải qua trong hơn ba mươi năm vừa qua, sau đó tâm trí hắn dần dần tiến vào một trạng thái tĩnh lặng chìm vào trong ký ức, làm như thế để tránh trường hợp xấu nhất có thể đến với hắn khi bị tâm ma quấy nhiễu. Bởi vì muốn trùng kích Trúc Cơ thì cần đem pháp lực trong cơ thể tăng lên tới một mức nhất định, mà phải tăng dần lên trong một thời gian khá dài, vì thế trong quá trình đó nếu không cẩn thận xảy ra sơ suất sẽ như kiếm củi ba năm thiêu một giờ, thậm chí sẽ khiến hắn tẩu hỏa nhập ma!
Những việc cần chú ý này đều được ghi rõ ràng trên lệnh bài thân phận của hắn, trong đó thậm chí còn miêu tả kỹ càng từng chi tiết của quá trình tiến lên Trúc Cơ kỳ, ở thời điểm nào xuất hiện tình trạng gì cũng được viết ra rất rõ ràng.
Đây cũng là chỗ tốt khi ở trong một đại phái Tu tiên, không kể là đệ tử nội môn hay là đệ tử ngoại môn khi được môn phái phát cho lệnh bài thân phận thì ở bên trong đó cũng đã được ghi vào những việc mà Luyện Khí sơ kỳ đến Trúc Cơ hậu kỳ cần thiết chú ý, tất cả cũng để tránh cho việc môn nhân đệ tử lúc tu luyện vô ý mà mắc phải sai lầm lớn. Dù sao thì ở các đại phái Tu Tiên có hàng vạn người có tu vi ở mức này nên không phải ai cũng có điều kiện được bái sư, có người chỉ bảo trong quá trình tu luyện.
Đây là các ưu ái dành cho những người có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ trở xuống, nếu như có đệ tử chuẩn bị tiến giai Kết Đan kỳ thì chỉ cần đem việc này thông báo lên trên sẽ được môn phái cấp cho nhiều tiện nghi không thể kể hết, thậm chí tại thời điểm mấu chốt của việc tiến cấp còn phái ra một ít cao thủ đến bảo vệ.
Sau khi xem xét kỹ càng những điều cần chú ý được ghi trên lệnh bài thân phận thì Phong Nhược cũng tự tin thêm được phần nào. Đến lúc cảm thấy tâm tình của mình đã hoàn toàn thoải mái hắn mới bắt đầu vận chuyển pháp lực, dùng đan điền cùng các tâm mạch trong cơ thể làm trung tâm, hắn tạo nên một vòng xoáy pháp lực tự động xoay tròn.
Đây được gọi là quá trình tinh luyện pháp lực, bước này cũng không cần bất cứ pháp quyết gì, cũng không cần quá nhiều kỹ xảo mà chỉ cần có đầy đủ pháp lực cũng như ý niệm mạnh mẽ là được!
Nếu như giai đoạn trước chuẩn bị pháp lực chưa đủ thì căn bản sẽ không có cách nào hình thành vòng xoáy pháp lực này được, hoặc coi như là hình thành được vòng xoáy pháp lực thì cũng không cầm cự được bao lâu rồi cuối cùng sẽ khiến quá trình Trúc Cơ thất bại. Đương nhiên nếu thất bại cũng không bị thương tổn nặng, cùng lắm là bị chút nội thương mà thôi.
Nhưng là nếu có thể thông qua bước quan trọng này thì nhờ vòng xoáy pháp lực xoay tròn mà có thể tăng tiến độ tinh thuần của pháp lực trước đó, bởi vì khi pháp lực tạo thành vòng xoáy nó sẽ hấp thu thiên địa nguyên khí ở bên ngoài rồi tập trung tại đan điền đem pháp lực áp súc đến một mức độ tinh thuần nhất định. Cứ như thế đến lúc nào pháp lực tinh thuần gấp ba lần bình thường thì mới được coi là thành công, nếu không làm được thì không thể tiến hành bước tiếp theo.
Chính ở thời điểm mấu chốt này có thể đánh giá được tiềm lực phát triển của tu sỹ, nếu như sau khi tinh luyện mà pháp lực còn có rất nhiều thì không thể nghi ngờ đây là kẻ có tiềm năng rất lớn về sau, nếu như chỉ còn lại chút ít pháp lực thì người này cho dù có Trúc Cơ thành công nhưng tương lai cũng chưa chắc có thể phát triển xa hơn được nữa!
Sau khi tất cả pháp lực đều tinh luyện thành công thì bước tiếp theo phải dùng pháp lực đó mạnh mẽ cải thiện tất cả kinh mạch bên trong cơ thể, sau khi cải thiện hoàn toàn thì mới xem như chính thức bước lên cảnh giới Trúc Cơ kỳ!
Trong quá trình cải tạo kinh mạch bên trong cơ thể, tu sỹ đồng thời củng tổn hao hơn một canh giờ dùng pháp lực để chỉnh lại mặt mũi cùng dáng người của mình. Ví dụ như nam tử có thể làm cho bản thân mình càng thêm ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, nữ tử thì có thể biến hóa trở nên sắc nước hương trời, khuynh quốc khuynh thành, thân hình yểu điệu!
Đương nhiên loại cải biến này cũng chỉ là bên ngoài, chỉ là một thủ đoạn nho nhỏ mà thôi chứ không thể cải biến được khí chất sẵn có của bản thân mình được.
Ngoại trừ việc có thể thay đổi hình thức bên ngoài thì bên trong thân thể của tu sỹ cũng được tẩy tủy dịch kinh thay đổi triệt để, chẳng những sẽ khiến thân thể trở nên hoàn mỹ hơn mà còn được tăng thêm ba bốn trăm năm thọ nguyên nữa.
Mà đây cũng điều tốt nhất khi tiến vào cảnh giới Trúc Cơ kỳ, dù sao cũng không có người nào muốn mình chết sớm!
Sau khi tu sỹ rèn luyện thành công toàn bộ thân thề thì coi như cơ bản hoàn thành xong quá trình trùng kích lên Trúc Cơ kỳ. Nhưng không mất thêm nửa năm hoặc một năm nữa thì đừng mong hoàn thành quá trình này, trong thời gian đó đủ loại cảm xúc từ thống khổ sợ hãi đến sung sướng vui mừng cứ nối tiếp nhau kéo đến, nếu tu sỹ không giữ vững tâm trí thì sẽ bị thất bại giữa chừng, đây cũng là nguyên nhân chính khiến bao người khác không thể Trúc Cơ thành công!
Dù sao Tu Tiên vốn là con đường trái đạo trời đất nên đương nhiên phải chịu trả những cái giá không nhỏ!
Thời gian qua nhanh thấm thoắt đã hơn một năm, trang viện nhỏ nơi Phong Nhược ở vẫn nằm im lìm yên tĩnh. Trong một góc trang viện Ngân Giáp Thiên Thù đang nhàm chán mà đùa nghịch một cái xương của con linh thú cấp ba, trải qua một năm đây là món đồ chơi thứ một trăm ba mươi mốt của nó rồi, cũng chẳng trách được, một năm luẩn quẩn như thế này thật là tẻ nhạt.
Ngày đó trước khi Phong Nhược bế quan chỉ cho con dơi cấp năm quyền lợi tự do ra vào trận pháp, bởi vì dù sao nó cũng phải đi chăm sóc đám thủ hạ của nó nữa, thế nên Ngân Giáp Thiên Thù cũng chỉ có thể thành thành thật thật mà ở tại bên trong sân nhỏ của trang viện mà thôi. Củng may dơi quỷ cấp năm mỗi ngày đều mang đến cho nó một ít linh thú cấp thấp đã ngắc ngoải, điều này củng an ủi nó một phần nào.
Tại phía bên kia của cái sân nhỏ, bám cheo leo bên bờ vực là năm con dơi cấp bốn, trên cổ của bọn nó đã bắt đầu mọc ra một ít lông tơ màu trắng, hình như có dấu hiệu sắp tiến cấp rồi.
Mà ở tầng thứ hai của lầu nhỏ con dơi quỷ cấp năm đang chợp mắt, mọi việc xung quanh đều bình thường.
Bất chợt lúc này con dơi quỷ cấp năm mở đôi mắt màu lam nhìn thẳng ra bên ngoài trang viện, xuyên thấu qua tầng hào quang bàng bạc của trận pháp, bởi vì phía xa xa có ba bóng người đang ngự kiếm lao rất nhanh về phía này, chẳng mấy chốc đã đến gần trang viện.
"Ồ? Tiểu tử này lại có thể sống bình yên ở chỗ này sao? Lại còn bố trí được Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp nữa chứ!"
Trong ba người kia cầm đầu là một tu sỹ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, chính là tên quản sự Kiếm Tâm Viện một năm về trước đã phân cho Phong Nhược chỗ trang viện số mười chín này.
"Hứa sư đệ, kỳ thật chỗ này căn bản không được coi là nơi tốt lành cho việc tu luyện, các đệ tử của Kiếm Tâm Viện từ trước tới nay đều không nguyện ý đến đây. Nghe nói tại đây chẳng những có nhiều chuyện ma quái mà hơn nữa nếu bố trí ở đây một trận pháp thì ba ngày sau lập tức bị phá hỏng hoàn toàn. Mặc dù ta đã được phân phó nhưng nhất định có thể cho hai người các ngươi chọn một trang viện khác tốt hơn nhiều, các ngươi thấy thế nào?"
Tên quản sự Kiếm Tâm Viện cười ha hả rồi quay sang nói với một tên tu sỹ Trúc Cơ kỳ bên cạnh, đó là một nam tử có tướng mạo anh tuấn, bất quá đôi ánh mắt hắn lại vô cùng lạnh lùng.
"Không cần, chỗ này cũng tốt rồi, hơn nữa đây là gia sư tự mình phân phó, quản sự sư huynh chẳng lẽ còn có ý kiến khác sao?"
Tên Hứa sư đệ lại căn bản không để cho tên quản sự của Kiếm Tâm Viện một chút mặt mũi nào mà lạnh lùng nói.
"Ai! Cũng đúng, Hứa sư đệ nói thật đúng!" Vừa nghe xong mấy câu này tên quản sự Kiếm Tâm Viện vội vàng trả lời, trong lòng hắn sợ hãi nhưng đồng thời lại có chút oán giận cùng ghen ghét. Cái tên Hứa Minh này chỉ là một tên mới được phân chức Hỏa Công Ngự Thủ mà thôi, chỉ là đệ tử dự bị của Kiếm Tâm Viên nhưng chẳng biết số mệnh hắn may mắn cỡ nào mà mới ở trong Kiếm Lư một tháng đã được vị Đại Trưởng Lão kỳ quái nhất của tông môn kia thu nhận làm đệ tử ký danh!
Nghe nói chuyện này thậm chí kinh động đến cao tầng của Kiếm Tâm Viện, sau đó rất nhanh tên Hứa Minh này đã trở thành đệ tử chính thức Kiếm Tâm Viện. Hơn nữa hàng năm còn không phải tham gia khảo hạch của Kiếm Tâm Viện, chỉ trong thời gian ngắn địa vị của hắn đã được nâng cao không tưởng, trở thành nhân vật mà đệ tử Thượng Tam Viện không dám dây vào!
Vốn với địa vị lớn như vậy, chuyện hắn được phân một cái trang viện thuộc hàng chữ Thiên là điều đương nhiên, nhưng điều khiến cho người ta khó hiểu là tên Hứa Minh này chọn cái trang viện cũ nát nhất mà mọi người tránh xa là trang viện số mười chín này!
Chẳng lẽ hắn ăn no rỗi việc không có chuyện gì làm hay sao? Trên đoạn đường đi hắn đã khuyên nhủ hai ba lần, nhưng không nghĩ rằng tên Hứa Minh này lại cứ nhất quyết đòi ở trang viện thứ mười chín.
Cho nên lúc này quản sự Kiếm Tâm Viện chỉ có một ý nghĩ duy nhất là thằng này cũng thích tự làm khổ mình, giống như sư phụ của hắn, một ngày mà không tự hành hạ bản thân là không chịu được!
"Hứa sư đệ, hai người các ngươi chờ một chút, để ta sắp xếp chuyện này đã!" Tên quản sự Kiếm Tâm Viện cười nịnh nọt một cái rồi nói. Sau đó hắn mới tiến tới trước vài bước, sắc mặt nghiêm nghị hô lớn:"Phong Nhược! Thời gian một năm đã hết, dựa theo quy củ của bổn viện ngươi đã bị hủy bỏ tư cách đệ tử dự bị của Kiếm Tâm Viện! Hiện tại ta hạn cho ngươi trong thời gian một nén nhang phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!"
"Hà!" Hắn vừa mới dứt lời thì bên trong trang viện có sáu bóng đen lao ra, hung dữ đánh về phía hắn! Mấy bóng đen kia có tốc độ cực nhanh vượt ra ngoài sức tưởng tượng của hắn!
"Quản sự sư huynh mau lùi ra phía sau!" Đang lúc tên quản sự của Kiếm Tâm Viện chuẩn bị thi triển ngự kiếm thuật công kích thì Hứa Minh vốn đang ở sau hắn đột nhiên xông lên phía trước, tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết trong thời gian thật ngắn phóng xuất ra pháp thuật Thuẫn Tường! Mà pháp thuật Thuẫn Tường của hắn nếu so với Phong Nhược thì mạnh mẽ hơn nhiều, vốn hắn có tu vi Trúc Cơ kỳ nên lực phòng ngự của Tam Diện Thuẫn Bài quả thật rất kinh người!
"Rầm rầm rầm!" Những tiếng va chạm liên tiếp vang lên, con dơi quỷ cấp năm cùng năm con dơi cấp bốn lập tức bị chấn ngược ra sau!
"Kết trận! Ngự kiếm thuật!"
Lúc này tên Hứa Minh hét lớn một tiếng tiến lên trước một bước ngăn cản ở phía trước. Đến lúc này tên quản sự của Kiếm Tâm Viện cùng người còn lại mới giật mình tỉnh táo lại lập tức đứng ngay phía sau lưng của Hứa Minh, trong khoảng thời gian ngắn ba đạo kiếm quang được xuất ra bắn nhanh về phía dơi quảy cấp năm và đám thủ hạ!
"Chít…chít!"
Dơi quỷ cấp năm hiểu rõ kiếm trận này vô cùng lợi hại, lập tức lệnh cho năm thủ hạ lui ra phía sau, mà chính nó thì há miệng thật to phóng ra một ngọn phong nhận trực tiếp đem một đạo kiếm quang đánh tan, nhưng hai đạo còn lại thừa cơ chém chết hai con dơi cấp bốn lảng vảng bên cạnh.
Vẫn chưa dừng lại ở đó, hai đạo kiếm quang tiếp tục thừa thế đuổi theo chém giết những con dơi cấp bốn khác. Nhưng ngay đúng lúc này bỗng nhiên từ trong sân có một đạo kiếm quang bắn ra đánh văng hai đạo kiếm quang này!
"Phong Nhược! Ngươi điên rồi, lại dám công kích đệ tử trong môn phái, chẳng lẽ ngươi còn muốn bị lưu đày hay sao?" Vừa thấy đạo kiếm quang đột ngột xuất hiện, tên quản sự của Kiếm Tâm Viện lập tức nổi giận nói.
"Chính do các ngươi dám mò tới đây quấy rồi ta tu luyện mới đúng? Ta điều khiển linh thú công kích đám phá hoại các ngươi thì có gì sai? Dựa theo quy củ của bổn tông, người sai là các ngươi mới đúng!"
Một giọng nói vang lên đáp trả, một bóng người từ trong trang viện đi ra. Không ai khác chính là Phong Nhược!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.