Phong Lưu Thánh Vương

Chương 84: "Chiến đấu" kịch liệt!




Lý Hàn vô cùng tức giận, muốn băm vằm tên Cao Nha Nội kia ra làm trăm mảnh. Nhưng tên thiếu niên này cứ cản hắn lại làm cho cơn tức giận trong lòng hắn cứ tích tụ lại và khi đến đỉnh điểm, nó bùng phát. Hắn nhảy lên chém xuống chiêu kiếm, chiêu kiếm này thế đi vô cùng mạnh mẽ. Chiêu kiếm kia quá mạnh, tên đó nhanh chóng đưa côn lên cản nếu không hắn chết chắc.
Phốc!
Chiêu kiếm đụng phải cây côn liền phá nát cây côn, chém đứt đôi tên thiếu niên từ trên xuống dưới. Lúc này, tên Cao Nha Nội nghe tiếng mới quay lại thì nhìn thấy một màn người bị chẻ đôi kia, liền nôn ra. Nhưng hắn ráng nén lại, quay đầu bỏ chạy. Vì hắn biết Lý Hàn sẽ không tha cho hắn nhưng Lý Hàn làm cho gã chạy thoát được. Hắn đạp Thất Tinh Bộ, nhanh chóng tiếp cận Cao Nha Nội. Một ánh kiếm lóe lên, hai chân của gã đã bị Lý Hàn chặt đứt. Mất chân thì gã nhanh chóng té xuống đất, Lý Hàn buông kiếm ra, nắm chặt hai tay đã nổi đầy gân xanh của mình liên tục đấm xuống người gã.
Hắn vừa đấm vừa rống lên giống như là dã thú phát cuồng:
- Ai cho ngươi động vào các nàng... Ai cho ngươi động vào các nàng...
Lúc đầu Cao Nha Nội còn kêu lên nhưng qua một lúc thì im bặt, những nấm đấm được bao bọc linh lực liên tục rơi trên người gã. Ánh mắt của Lý Hàn lúc này đỏ bừng, hắn không biết mình đã đấm bao nhiêu quyền rồi nhưng hắn vẫn chưa có ý định dừng lại mà cứ tiếp tục đấm. Bỗng dưng một cỗ thân thể lửa nóng từ phía sau áp đến, ôm chặt hắn nói:
- Lý Hàn, dừng lại đi. Hắn chết rồi!
Thanh âm đó khiến Lý Hàn dừng động tác điên cuồng lại, thần trí của hắn cũng ở trong nhánh mắt lãnh tĩnh lại. Hắn nhìn xuống thì thấy tên Cao Nha Nội lúc này đã bị hắn đấm thành một đống bùn nhão rồi. Hắn quay qua nhìn thì thấy Lý Văn Đồng lúc này mặt mày đỏ ửng, hắn lo lắng nói:
- Văn Đồng, nàng sao rồi?
- Chúng thiếp đều bị dính dâm hương, nếu không giao hợp sẽ bạo thể mà chết.
Lý Văn Đồng ráng sức nói.
- Đáng chết!
Hắn nhanh chóng chạy đến chỗ các nàng, đánh ngất các nàng. Sau đó hắn kẹp ba người còn Lý Văn Đồng thì kẹp một người nhanh chóng rời đi, vì pháo hiệu lúc nãy chắc chắn sẽ thu hút người khác. Qủa nhiên như Lý Hàn nói, sáu người vừa rời đi một lúc thì chỗ đó đã xuất hiện mười người. Thấy trên các thi thể còn túi trữ vật, bọn hắn lao vào cướp đoạt, lại một trận chiến nữa phát sinh.
Tìm được hang động, hai người nhanh chóng chạy vào. Để bốn người nằm dưới đất, Lý Hàn nghĩ tiếp theo phải làm thế nào. Rất nhanh các nàng sẽ tỉnh lại mà hắn lại không có đan dược giải cái này, không lẽ là nhân lúc người nguy cấp hay sao? Hắn không thích chiếm đoạt các nàng lúc không có ý thức, hắn thích loại vị đạo nước chảy thành sông kia. Trong lúc hắn đang nghĩ thì một cơ thể lửa nóng áp lên người, thở dốc nói:
- Không sao đâu, khi các nàng tỉnh lại sẽ không trách chàng đâu. Lý Hàn....yêu thiếp đi.
Nói rồi nàng thở một hơi vào lỗ tai Lý Hàn. Lời nói của Lý Văn Đồng đánh thức Lý Hàn, dù gì hắn cũng có ý định biến các nàng thành người của hắn, chỉ là sớm hơn mà thôi. Hắn quay người ôm lấy Lý Văn Đồng vào lòng, lúc này nàng đã không một mảnh che thân.
Khí tức thổ tức như lan kia xộc vào trong mũi, làn da bóng loáng nõ nà kia, thánh nữ phong đứng thẳng no đủ kia, thắt lưng thon như xà kia, kiều đồn nhô cao kia...
Không một cái nào mà không phô bày ra hấp dẫn nguyên thủy nhất của nữ nhân khiến hỏa diễm nơi mắt hắn bùng cháy lên. Hắn miễn cưỡng ổn định, lấy gần hết quần áo của mình ra trải xuống nền rồi dùng linh lực xé tan quần áo trên người, đè Lý Văn Đồng xuống.
- Tiểu đệ... Lý Hàn... Hàn, nam nhân của ta... Mau yêu ta!
Lý Văn Đồng nỉ non. Lời nói của nàng như thôi tình độc dược, làm hỏa diễm trong lòng hắn cháy đến cực điểm. Hắn cầm lấy long thương ma sát nơi tiểu huyệt đã ướt đẫm của nàng làm cho nàng liên tục phát ra những tiếng rên ah...ah...ah....đầy kiều mị, đến khi long thương đã dính đầy d*m thủy của nàng thì hắn động eo một cái, bắt đầu xâm nhập. Đang bị dục hỏa dày vò khắp người lại được Lý Hàn đâm vào khiến toàn thân nàng cảm thấy thoải mái, phát ra tiếng rên đầy thư thái. Hắn nắm lấy eo nàng, bắt đầu mãnh liệt đâm vào rút ra khiến nàng chỉ biết cương người đón nhận những sảng khoái do Lý Hàn mang lại, lúc hai người làm thì tứ ngữ cũng tỉnh dậy. Không biết có phải các nàng còn ý thức hay là vì lý do gì đó mà khi các nàng tỉnh lại thì không lao vào giành giật với Lý Văn Đồng mà chỉ ngồi nhìn hai người giao hoan với nhau vừa tự vuốt ve thân thể mình.
Do có bị tình dược nên nàng vô cùng mẫn cảm, chưa tới năm phút thì đã hét chói tai mà tiết thân. Ôm nàng vuốt ve một hồi rồi hắn rút tiểu Lý Hàn ra đi đến trước mặt Lý Vân Ngọc. Hắn ôm lấy nàng ngã xuống đất, hai tay bắt đầu vuốt ve lưng nàng. Không ngừng hôn nhẹ lên vành tai và mặt nàng, sau đó ngậm lấy miệng nhỏ của nàng. Do bị tình dược không chế cộng thêm đây là lần đầu của nàng nên mặc hắn bài bố, hôn hít. Hôn đến khi nàng sắp thở không nổi mới buông ra. nhìn cái miệng nhỏ nhắn của nàng khẽ nhếch thở phì phò, nhìn đôi mắt mê ly của nàng, hắn lại cúi xuông hôn lên đôi môi đỏ mỏng của nàng. Hắn vừa hôn vừa dùng tay cách áo vuốt ve ngực của nàng, ngực nàng có vẻ không to bằng Lý Văn Đồng.
Lý Hàn vuốt ve một hồi rồi giải khai cái yếm của nàng, hắn tách môi nàng ra nhìn xuống. Chỉ thấy ngực nàng như một đôi bánh bao vừa được lấy ra từ lò hấp, nó tỏa ra hơi nóng hầm hập, trên đỉnh đầu là hai núm vú màu hồng phấn vì hứng tình mà sung huyết đứng thẳng như hai hạt ngô. Lý Hàn cúi đầu liếm, bú, mút ngực nàng làm nàng vô cùng sướng khoái, theo bản năng, nàng ưỡn ngực dùng hai tay đè đầu Lý Hàn xuống, hy vọng có thêm nhiều khoái cảm. Liếm một hồi thì hắn dùng tay lột quần lót sớm đã ướt đẫm của nàng xuống, rồi hắn cúi đầu chôn giữa hai chân nàng. Đầu tiên hắn dùng liềm tiểu đậu của nàng vài cái rồi há to mồm ngậm tiểu huyệt xử nữ màu hồng phấn của nàng, rồi dùng sức mút lấy.
Mút một hồi thì cầm lấy cuồng long bắt đầu đâm vào, vì hắn biết nàng là xử nữ nên đi vào vô cùng nhẹ nhàng. Nhưng dù sao nàng cũng là xử nữ, bị một vật to lớn như vậy đâm vào khiến sắc mặt nàng dần trở nên trắng bệch. Hắn thấy vậy nhưng vẫn tiếp tục đâm vào vì hắn biết " Đau dài không bằng đau ngắn ", khi đụng phải màn trinh của nàng thì hắn cúi đầu hôn lên môi nàng một cái rồi dùng lực một cái, đâm xuyên màn trinh nàng tới tận tử cung. Bị phá trinh, sắc mặt của nàng trắng bệch thể hiện nàng vô cùng đau đớn. Lý Hàn không động mà cúi đầu hôn nàng, vừa dùng tay vuốt ve ngực nàng, vừa kích thích hạt đậu nhỏ của nàng để nàng bớt đau.
Do tình dược và được Lý Hàn kích thích nên nàng nhanh chóng hết đau. Thấy nàng hết đau thì hắn bắt đầu động, nãy giờ bị Lý Hàn khiêu khích nên nàng đã tới biên giới cao triều, nay bị Lý Hàn đâm vào nên nàng rốt cuộc không chịu được. Đâm được hai mươi cái thì nàng hét một tiếng, hai chân kẹp chặt eo Lý Hàn. Toàn thân nàng run lên, sau đó lượng lớn d*m thủy từ trong hoa tâm phun ra. Lý Hàn bị phun vô cùng thoái mái nhưng nhiêu đó vẫn chưa khiến hắn muốn bắn. Hắn vuốt ve thân thể nàng một lát rồi rút ra, bị mất vật chặn, d*m thủy cộng máu trinh liền chảy ra, rồi xuôi theo mông nàng rơi trên áo hắn.
Lý Hàn đi qua Lý Đại Nhi, hắn nhanh chóng lột sạch quần áo còn sót lại của nàng rồi bắt đầu kích thích nàng, hắn cúi đầu hôn nàng, dùng lưỡi mình trêu đùa lưỡi nàng. Vừa hôn thì vừa dùng tay vuốt ve núm vú màu hồng phấn đang sung huyết của nàng, còn tay kia thì hắn trượt xuống vuốt ve tiểu cô nương của nàng để nàng tiết nước. Thấy đã đủ, hắn tách hai chân nàng ra rồi cầm đầu khấc ma sát lấy tiểu huyệt nàng vài cái rồi nhẹ nhàng đi vào, khi đụng đến màn trinh liền đâm tận căn. Không biết nàng có thấy đau không nhưng sắc mặt nàng vẫn hồng hào nhưng hắn vẫn không chủ quan, hắn dừng lại để tiểu huyệt nàng quen với cuồng long của hắn đã. Đợi vài phút, hắn để hai chân nàng lên vai rồi mãnh liệt đút vào, làm Lý Đại Nhi không ngừng lớn tiếng rên rỉ.
Vừa chơi nàng hắn vừa cúi đầu mút vú nàng, vừa dùng tay gảy gảy tiểu đậu của nàng. Cả ba điểm nhạy cảm bị kích thích, Lý Đại Nhi sướng đến mất cảm giác. Sau một tiếng rên rỉ mãnh liệt, eo nàng dung sức cong lên, một cỗ trong suốt dịch nhờn từ trong nàng bắn ra dính đầy bụng Lý Hàn. Cao triều qua đi, Lý Đại Nhi co quắp ngã xuống đất, trên mặt hiện lên vẻ vui sướng.
Làm xong Lý Đại Nhi thì hắn chuyển qua Lý Vân Diệp, thấy phía dưới nàng sớm đã lầy lội, xem ra không cần kích thích nàng nữa. Hắn tách hai chân nàng ra thật to, hắn cúi đầu hôn môi nàng, vừa dùng tay vuốt ve vú nàng vừa cầm lấy kim thương của mình ma sát lấy, làm cho d*m thủy của nàng chảy ra càng nhiều, làm cho khe suối nàng tách ra một khe hở liền đem dương v*t cắm vào. Đút vào rút ra, mỗi lần đụng phải màn trinh thì hắn rút ra ngoài. Lý Vân Diệp cảm thấy hạ thân mình càng lúc càng ngứa, rốt cuộc không chịu được. Nàng dùng hai bắp chân móc lấy bờ mông Lý Hàn, dùng sức đè xuống. Lý Hàn không ngờ nàng lại làm như vậy nên không phòng bị, dương v*t nhanh chóng đâm vào nửa căn. Lý Vân Diệp thì chịu khổ rồi, đau tới mức khuôn mặt nàng trắng bệch, khóc ròng lên.
Lý Hàn vội vàng ôm lấy nàng, hôn lên nước mắt của nàng, đồng thời kích thích các nơi nhạy cảm trên người nàng để nàng bớt đau. Qua một hồi thì nàng hết khóc, lông mày nhíu lại vì đau của nàng cũng giãn ra. Lý Hàn thấy vậy thì thở ra một hơi, bắt đầu đút vào rút ra. Theo từng cái đút vào, Lý Vân Diệp sướng tới mức muốn bay lên. Lý Vân Diệp không có tí kinh nghiệm gì cộng thêm lại vừa phá trinh nên mẫn cảm cực kỳ, chỉ trong chốc lát đã đạt đến cao triều.
Đợi khi nàng hết cao triều thì hắn mới rút ra, chuyển qua mục tiêu cuối cùng chính là Lý Ngọc Nhi. Hắn giải khải quần áo còn sót lại của nàng, theo áo yếm được lấy ra, bộ ngực cỡ B của nàng theo đó cũng nhảy ra, trên đỉnh tuyết trắng hai núm vú nhỏ màu hồng phần theo nhịp thở của nàng mà lay động lên xuống. Nhìn vậy làm hơi thở của hắn càng thêm dồn dập, hắn cúi đầu vân vê, bú mút vú nàng động thời để cự long đang căng cứng của mình lên u cốc của nàng.
Bị Lý Hàn kích thích như vậy làm nàng nhẹ nhàng uốn éo eo mình, cái này vừa động, làm cho tiểu huyệt của nàng nhẹ nhàng ma sát với dương v*t Lý Hàn. Một loại khoái cảm mãnh liệt xông lên đầu, loại khoái cảm này vô cung lạ lẫm làm cho nàng muốn ngừng mà không được, nhịn không được giãy dụa mông tròn càng nhanh, để cho hai người ma xát càng thêm kịch liệt. Lý Hàn thấy nàng như vậy liền rời đầu khỏi vú nàng, tách hai chân ra thật to rồi dùng một ngòn tay điểm nhẹ dâm huyệt đã ướt át của nàng, ngón tay lập tức dính đầy d*m thủy. Lý Hàn mỉm cười, cúi đầu xuống, thè lưỡi liếm âm hạch đang sung huyết của nàng.
Thân thể Lý Ngọc Nhi chấn động mạnh, trong miệng nàng phát ra một tiếng rên yêu kiều. Lý Hàn thấy vậy càng thêm chuyên tâm nhấp nháp tiểu huyệt trước mặt mình. L-n của Lý Ngọc Nhi thì tương đối nhỏ, có vẻ tinh xảo, long thì không nhiều lắm, chỉ mọc lưa thưa trên mu l-n còn xung quanh thì không có một gốc. Hai mép lớn thì trắng như tuyết, hai mép nhỏ thì có một màu hồng phấn tựa như thủy tinh điêu khắc có hai màu trắng hồng vậy, vô cùng đáng yêu. Bị Lý Hàn liếm mút, d*m thủy không ngừng chảy ra, tất cả đều được Lý Hàn nuốt vào miệng. Lý Ngọc Nhi thì sướng vô cùng, toàn thân nàng run rẩy, hai bắp đùi nàng kẹp chặt đầu Lý Hàn, hai tay nàng thì đặt trên gáy hắn dùng sức đè xuống giống như muốn đem đầu Lý Hàn nhét vào tiểu huyệt của mình vậy.
Lý Hàn càng ra sức liếm láp, cuối cùng làm nàng đạt đến cao trào. Toàn thân nàng run rẩy kịch liệt, tiểu huyệt liên tục kép mở, phun ra dâm dịch. Tất cả đều bắn lên mặt Lý Hàn, một số bắn vào miệng hắn, Lý Hàn liền nuốt d*m thủy trong miệng mình xuống. Thấy nàng đình chỉ phun ra, hắn liền cầm lấy cuồng long của mình đâm vào l-n nàng. dương v*t một đường thẳng tiến, đội lên hoa tâm mới dừng lại. Vì đang trong cao trào nên khi bị Lý Hàn phá trinh, nàng không cảm thấy đau quá mà chỉ giống như bị côn trúng cắn vậy. Lý Hàn cúi đầu nhìn chỗ hai người kết hợp thì thấy mình còn thứa một phần tư ở bên ngoài, xem ra l-n nàng nhỏ thật không thể chứa hết dương v*t của hắn được.
Đợi một lát thì hắn mới động. Hắn đưa tay nắm lấy vú nàng, phần eo thì phát lực bắt đầu động tác, đâm vào rút ra từ chậm đến nhanh. Rất nhanh Lý Ngọc Nhi bị Lý Hàn phải lớn tiếng kêu lên, phát ra những âm thanh rên rỉ mê người. Do đang cao trào nên tiểu huyệt của nàng vô cùng mẫn cảm, lại bị Lý Hàn làm như vậy bảo sao nàng chịu nổi nên chỉ đâm được vài chục nhát thì nàng lại run rẩy tiết thân.
Dược lực của Cao Nha Nội quá kinh khủng, lúc đầu là hắn làm các nàng nhưng chưa được bao lâu thì các nàng đã đè Lý Hàn xuống mà làm hắn mặc dù các nàng vừa mới phá thân, các nàng luân phiên lên trận, thắt lưng kia vặn vẹo điên cuồng, từng âm thanh như âm phù truyền khắp trong động phủ.
Chiến đấu kia vô cùng kịch liệt!
Lý Hàn giống như là một con thuyền lá bị cuồng phong bạo vũ kia nhấn chìm rồi, loại tư vị khoái lạc kia để cho hắn không ngừng ham muốn! Để cho hắn nếm được cảm giác sảng khoái bị ngược đãi!
Nhưng cho dù các nàng có bị trúng dâm dược nhưng cuối cùng vẫn không phải đối thủ của Lý Hàn. Khi Lý Văn Đồng, chiến sĩ cuối cùng anh dũng hi sinh thì Lý Hàn vẫn còn tinh lực tràn trề nhưng khi nhìn qua các nàng đều không còn sức để thỏa mãn hắn nữa thì hắn cũng ráng nhịn lại, hắn lấy khăn đã nhúng nước lau sạch những vết bẩn dính trên người các nàng rồi lấy thuốc xoa nhẹ tiểu huyệt xưng đỏ của các nàng, làm xong thì hắn lấy số áo còn sót lại đắp lên từng người rồi hắn ôm lấy Lý Văn Đồng chìm vào mộng đẹp. Cuộc chiến đấu này kéo dài hai ngày hai đêm mới kết thúc, may mà khi vào động thì Lý Hàn đã dựng lên kết giới cách âm nên mới không thu hút những tham chiến khác.
Sáng ngày thứ hai tám, Lý Hàn thực dậy vì hắn nghe được tiếng khóc. Hắn ngồi dậy thì thấy ngũ nữ đã tỉnh lại và ngoài trừ Lý Văn Đồng thì những người còn lại đều đang " hoa lê tái vũ ". Lý Hàn nhìn vậy thì cảm thấy đau lòng, muốn mở miệng an ủi các nàng nhưng hắn không biết phải mở miệng như thế nào, các nàng thấy hắn đã tỉnh dậy lại còn khóc dữ hơn nữa. Lý Văn Đồng thấy vậy liền nói với Lý Hàn:
- Chàng ra ngoài trước đi, để thiếp khuyên các muội ấy.
Lý Hàn nghe vậy liền biết chuyện này phải trông chờ vào Lý Văn Đồng rồi, hắn gật đầu, mặc quần áo vào rồi đi ra ngoài. Ở ngoài hơn một canh giờ những bên trong vẩn chưa có phản ứng gì làm hắn vô cùng khẩn trương, không biết Lý Văn Đồng có khuyên được các nàng không? Một khắc qua, Lý Văn Đồng ra ngoài với Lý Hàn:
- Chàng vào trong đi.
Lý Hàn thấp thỏm đi theo Lý Văn Đồng vào trong, lúc này hắn giống như tội phạm đang đi đến chỗ thẩm phán lắng nghe phán quyết cuộc đời mình. Lúc đi vào thì hắn thấy tứ nữ mặc dù không còn khóc nhưng sắc mặt các nàng cũng không quá tốt, cái này làm cho tâm lý Lý Hàn lại khẩn trương hơn, không lẽ Đồng nhi thuyết phục thất bại, các nàng không muốn làm nữ nhân của ta?
Lúc này Lý Đại Nhi mở miệng nói chuyện:
- Lý Hàn, đệ muốn giải quyết chuyện này thế nào?
Nghe vậy thì Lý Hàn hít sau một hơi nói:
- Mặc dù ta nói vậy có hơi đê tiện nhưng ta muốn các nàng làm nữ nhân của ta, ta không muốn rời xa các nàng.
- Vậy ngươi muốn người đời nói chúng ta là một lũ vô sỉ, ngay cả ruột thịt cũng có thể ngủ với nhau sao?
Lý Ngọc Nhi mặt lạnh hỏi. Lý Hàn nghe vậy nghiêm mặt hào hùng nói:
- Các nàng yên tâm, nếu kẻ nào dám nói xấu các nàng một câu thì ta sẽ giết kẻ đó, nói xấu mười câu thì ta sẽ diệt cả nhà hắn. Ta nhất định sẽ làm cho cả thế gian này biết được rằng nữ nhân của Lý Hàn ta không cần nghe người khác phán xử cho dù đó có là thiên địa đi chăng nữa.
Hắn vừa dứt lời thì ngoài trời nổi lên tiếng sấm như muốn trừng phạt Lý Hàn vì dám nói lời như vậy. Mặc dù là một lời đại nghịch bất đạo như thế nhưng lại khiến ngũ nữ mê muội trước sự cuồng vọng, kiêu ngạo của người con trai trước mặt. Các nàng đều tin Lý Hàn sẽ làm được.
- Vậy các nàng làm nữ nhân của ta được không? Vì các nàng mà ngay cả trời ta cũng dám đối mặt rồi.
Lý Hàn giả bộ tội nghiệp nói. Nhìn dáng vẻ tội nghiệp của Lý Hàn, các nàng đều bật cười. Lý Đại Nhi cười nói:
- Đùa chàng thôi, chúng thiếp đương nhiên sẽ trở thành nữ nhân của chàng vì dù sao trinh tiết của tụi thiếp đã bị chàng lấy đi rồi.
- Vậy lúc này Ngọc Nhi....
Lý Hàn kích động hỏi.
- Là thử chàng thôi, xem chàng có đáng để chúng thiếp nương tự hay không?
Lý Ngọc Nhi giải thích. Lý Hàn nghe vậy liền vui sướng nói:
- Vậy các nàng đều đồng ý trở thành nữ nhân của ta.
Chúng nữ đều gật đầu. Thấy các nàng đã xác nhận, Lý Hàn cười to. Thấy Lý Hàn vui mừng như vậy, các nàng cũng vui lây. Cười xong thì hắn hôn lên má từng người một cái, đến lượt Lý Văn Đồng thì hôn nàng một nụ hôn thật sâu. Tách ra, hắn chân thành nói:
- Đồng nhi, cảm ơn nàng.
Hắn biết các nàng có thể nhanh như vậy tiếp nhận hắn, tất cả đều là công lao của Lý Văn Đồng. Lý Văn Đồng cũng mỉm cười nói:
- Cảm ơn gì, chàng là lão công của thiếp, thiếp không giúp chàng thì giúp ai.
Đột nhiên nhị tỷ Lý Vân Diệp lên tiếp:
- Hàn đệ, chàng nhiều nữ nhân như vậy không biết đủ sức để thỏa mãn chúng thiếp không?
Lý Hàn quay qua thì ánh mắt các đều chứa đầy lửa nóng. Các nàng lần đầu nếm cảm giác khi giao hoan nên ăn mãi không biết chán, mặc dù vừa phá thân nhưng sau khi nghỉ ngơi một đêm đã hồi phục đầy đủ nne6 muốn nếm lại cảm giác sung sướng đó. Lý Hàn thấy vậy thì cười nói:
- Đủ sức hay không thì các nàng thử mới biết.
Nói rồi hắn nhào qua chúng nữ. Một trận chiến kịch liệt nữa lại bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.