Phong Lưu Thánh Vương

Chương 295: Thu Phục Tử Giao Long Khâu!




Sau khi vào trong, Lý Hàn liền truyền âm cho tiểu Bạch đang nằm trên vai kêu Tử Giao Long Khâu ra. Tiểu Bạch nghe xong thì gật đầu, liền từ trên vai Lý Hàn phóng xuống rồi nó phát ra những tiếng kêu.
Oanh long!
Ngay khi tiểu Bạch vừa kêu xong, mặt đất truyền ra thanh âm chấn động. Tử Giao Long Khâu lập tức xuất hiện trước mặt tiểu Bạch, lần này thân thể to lớn của Tử Giao Long Khâu rút ra khỏi mặt đất hoàn toàn, ước chừng dài hơn hai mươi thước, thân rắn màu tím đen, thoạt nhìn thập phần cường tráng rắn chắc.
Hống!
Ngay khi vừa xuất hiện Tử Giao Long Khâu liền phát ra tiếng kêu to lớn muốn chấn điếc cả lỗ tai người, tiểu Bạch cũng không vừa, cũng lập tức phát ra những tiếng kêu gào.
Hai linh thú liên tiếp phát ra những tiếng rít gào với nhau, thỉnh thoảng Lý Hàn còn cảm nhận được rằng đôi lúc Tử Giao Long Khâu mang theo vẻ địch ý nhìn về phía hắn. Hắn biết tiểu Bạch đang nói chuyện với Tử Giao Long Khâu, đáng tiếc là hắn không biết tiếng linh thú nên hắn không biết cuộc thương thảo đã diễn ra đến đâu, bây giờ hắn chỉ hi vọng tiểu Bạch thành công khiến Tử Giao Long Khâu thần phục với hắn.
Một lát sau, tiểu Bạch đi tới trước mặt Lý Hàn rồi truyền âm cho hắn, nói:
- Xin lỗi Hàn Hàn, tiểu Bạch đã có hết sức rồi nhưng tỷ ấy vẫn không đồng ý trở thành linh thú của Hàn Hàn vì tỷ ấy bị bắt đi khi còn nhỏ nên tỷ ấy rất không thích con người.
Nghe tiểu Bạch nói vậy thì Lý Hàn thoáng thất vọng nhưng tinh thần lần nữa phấn chấn lại, hắn sẽ thử thuyết phục Tử Giao Long Khâu thêm lần nửa, nếu nó không đồng ý thì hắn sẽ không cưỡng cầu.
Hắn lấy ra Dưỡng Nhan Thảo rồi đi tới trước mặt Tử Giao Long Khâu, Tử Giao Long Khâu lập tức tràn đầy vẻ địch ý nhìn lấy Lý Hàn nhưng khi nhìn thấy Dương Nhan Thảo trên tay Lý Hàn thì đôi mắt to như chuông đồng của nó nổi lên vẻ tham lam, thật giống như sắc lang nhìn thấy mỹ nữ đang khỏa thân vậy.
Lý Hàn luôn quan sát Tử Giao Long Khâu nên ánh mắt của nó thay đổi sau khi nhìn thấy Dưỡng Nhan Thảo cũng được Lý Hàn chú ý, điều này làm hắn mừng rỡ vô cùng, hắn lắc lắc linh thảo trong tay, nói:
- Đại trùng tử, bên này còn có ăn ngon, chỉ cần ngươi nguyện ý đi theo ta, mỗi ngày đều cho ngươi ăn.
Nói rồi hắn ném Dưỡng Nhan Thảo về phía Tử Giao Long Khâu, Tử Giao Long Khâu không chút do dự, lập tức mở to miệng máu đớp lấy Dương Nhan Thảo rồi nuốt xuống bụng.
Sau khi Tử Giao Long Khâu nuốt xong gốc Dưỡng Nhan Thảo kia, thân mình nó liền xuất hiện vài tia biến hóa khác thường, làn da toàn thân tựa hồ càng thêm bóng loáng, sau đuôi không ngừng phát ra từng đợt thanh âm bành bạch không thôi.
Một trận mùi hôi xông tận trời khiến Lý Hàn muốn nôn mửa.
- Ta kháo, con trùng này lại có thể đại tiện trước mặt người khác, còn có đạo đức công cộng hay không đây.
Lý Hàn bịt mũi mắng một câu nhưng vì muốn thu phục Tử Giao Long Khâu nên hắn đành nhẫn nại đứng lại, dùng linh lực để bịt mũi để khỏi ngửi thấy mùi hôi từ Tử Giao Long Khâu.
Sau khi đi đại tiện xong thì nó lập tức đi tới trước mặt Lý Hàn, dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm hắn.
Lý Hàn thấy vậy liền lấy ra thêm một gốc Dưỡng Nhan Thảo rồi nhìn Tử Giao Long Khâu trước mặt nói:
- Ngươi muốn ăn linh thảo này phải không?
Tử Giao Long Khâu không chút che giấu vẻ khát vọng, hưng phấn gật gật đầu.
- Tốt lắm, chỉ cần ngươi đi theo ta, sau này mỗi ngày cho ngươi ăn ngon.
Lý Hàn lộ nụ cười giảo hoạt nói.
Nghe Lý Hàn nói vậy thì đôi mắt của Tử Giao Long Khâu xoay chuyển vài vòng rồi vô cùng nhân tính hóa gật đầu.
Lý Hàn thấy Tử Giao Long Khâu dễ dàng chấp nhận như vậy thì thầm kinh bỉ trong lòng:
- Kháo, lúc này còn bảo ghét nhân loại, bây giờ lại vì thức ăn mà đồng ý làm linh thú của ta, Tử Giao Long Khâu, tiết tháo của ngươi ở đâu rồi?
Trong lòng kinh bỉ là vậy nhưng ngoài miệng hắn vẫn nói:
- Được, tiếp tục thưởng ngươi một gốc linh thảo, sau này ngươi đi theo ta, mỗi ngày đều cho ngươi ăn.
Nói rồi hắnlập tức đem Dưỡng Nhan thảo trong tay đưa cho nó.
Tử Giao Long Khâu hưng phấn há miệng cắn nuốt.
Vừa nuốt xuống, Tử Giao Long Khâu tựa hồ còn chưa thấy đủ, lại mở to miệng, miệng chảy đầy nước dãi tựa hồ chờ đợi Lý Hàn tiếp tục ban cho. Lý Hàn thấy vậy thì lấy tất cả Dưỡng Nhan Thảo có trong người đưa cho Tử Giao Long Khâu, nói:
- Đây là tất cả Dưỡng Nhan Thảo ta có, nếu ngươi thật muốn ăn thì ngoan ngoãn nghe lời của ta, sau này sẽ không thiếu của ngươi.
Tử Giao Long Khâu gật gật đầu rồi bắt đầu đánh chén Dưỡng Nhan Thảo, sau khi ăn xong tất cả linh thảo này thì thân hình khổng lồ Tử Giao Long Khâu liền từ từ thu nhỏ lại.
Thân hình dài hơn hai mươi thước rất nhanh chỉ còn lại không tới một thước.
Vừa nhìn kỹ, đặc thù của chủng tộc Khâu( giun đất) không còn thấy rõ ràng, ngược lại càng giống một con rắn thu nhỏ, bộ dáng có vẻ thập phần linh động.
Tử Giao Long Khâu nhẹ nhàng chớp động, tốc độ nhanh tới mức Lý Hàn không kịp phản ứng.
Ngay một khắc bị Tử Giao Long Khâu bò lên, Lý Hàn sợ tới mức trái tim muốn nhảy ra ngoài.
Nếu hiện tại đầu linh thú kia công kích hắn, hắn thật sự lập tức mất mạng.
Ngay sau đó hắn phát hiện nó đã cuộn mình nằm trên vai trái của mình, cái đầu lớn như đầu bút liên tục cọ sát má hắn, giống như đang lấy lòng hắn vậy.
Điều này khiến Lý Hàn vô cùng vui mừng, hắn thật không nghĩ tới dễ dàng thu phục được Tử Giao Long Khâu, trong lòng không khỏi than thở sợ hãi:
- Nhân phẩm của bổn thiếu gia thật không sai chút nào!
Thu phục được Tử Giao Long Khâu, tâm tình Lý Hàn vô cùng sảng khoái.
Lý Hàn sờ sờ đầu của nó cười nói:
- Sau này gọi ngươi là tiểu Long, hi vọng ngươi đi theo ta có thể có một ngày hóa khâu thành long, trở thành thần thú chân chính.
Tử Giao Long Khâu nghe xong lời nói của Lý Hàn, mở đôi mắt linh động, vui sướng gật gật đầu, tựa hồ thật hài lòng với cái tên Lý Hàn đặt cho nó.
Đạt tới Giao Long Khâu màu tím thì có nghỉa là nó có độ dày huyết mạch Long tộc cực cao, chỉ cần ngày sau có cơ duyên cắn nuốt Long tộc hoặc huyết mạch chi nhánh gần gũi, muốn hóa thành long hẳn không phải là việc gì khó.
Tiếp theo hắn liền thu hồi Kim Sắc Lang Vương, Kim Linh Ưng và tiểu Bạch vào trong Âm Dương tháp, sau đó hắn liền cùng Tử Giao Long Khâu quay lại tìm hai nàng.
Hai nàng đưa mắt nhìn đầu linh thú như khâu như rắn đang nằm yên trên vai trái của hắn, trong mắt hai nàng hiện lên đều khó hiểu.
Lý Hồng Vân tò mò đi tới, chỉ chỉ Tử Giao Long Khâu hỏi:
- Lý Hàn, chàng thu phục con rắn nhỏ này làm gì?
Lý Hàn đưa tay vuốt vuốt đầu Tử Giao Long Khâu rồi nói thân phận của Tử Giao Long Khâu với hai nàng.
Hai nàng nghe Lý Hàn nói xong thì trên mặt lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc, Lý Hồng Vân tò mò hỏi:
- Lý Hàn, chàng...chàng nói là nhờ vào mấy gốc Dưỡng Nhan Thảo kia nên chàng mới thu phục đầu Tử Giao Long Khâu này sao?
Lăng Tiếu cười khẽ gật đầu nói:
- Đúng vậy, tiểu nha đầu này tham ăn muốn chết, chờ khi ra bí cảnh ta phải nhanh chóng thu thập Dưỡng Nhan thảo mới được.
Lý Hồng Vân cùng Lãnh Băng Băng nghe Lý Hàn khẳng định liền mở to miệng, bộ dạng khó thể tin.
Trước đó các nàng chưa từng nghĩ tới Lý Hàn có thể dựa vào vài gốc Dưỡng Nhan thảo là có thể thu phục được Tử Giao Long Khâu ngũ giai, nhưng sự thật rành rành trước mắt, hai nàng có thể không tin sao?
Kỳ thật đừng nói là hai nàng, cho dù chính Lý Hàn cũng không tin có thể dễ dàng thu phục được đầu linh thú kia, hiện tại hắn còn cảm thấy mình vẫn nằm mơ.
Nếu đã thu phục xong Tử Giao Long Khâu, Lý Hàn dẫn hai nàng quay về dược viên mà nó bảo hộ.
Dược viên của Tử Giao Long Khâu vì có cấm chế bảo vệ nên có rất nhiều linh thảo phát triển tươi tốt, nhìn sơ qua thì chỗ này ít nhất có đến gần trăm gốc linh thảo tứ giai.
Ba người không khỏi tưởng tượng, nếu Thanh Thiên Tông không bị diệt, như vậy linh thảo trong dược viên hẳn nhiều hơn gấp mấy chục lần!
Hai nàng nhìn đám linh thảo đang đung đưa trong gió trước mặt mà không gần nuốt nước bọt, nơi này có đủ ngũ hành linh thảo, đối với hai nàng mà nói thì những linh thảo này có vô số tác dụng.
Hai nàng muốn tiến lên hái xuống, nhưng nhìn thấy Tử Giao Long Khâu nằm trên vai Tử Giao Long Khâu trên vai Lý Hàn, hai nàng không ai dám tùy tiện xằng bậy.
- Tiểu Long, ngươi đã đi theo ta, sau này cũng sẽ không đến nữa, linh thảo lưu lại chỉ là lãng phí, chi bằng cho ta hái chúng mang đi đi?
Lý Hàn vuốt ve Tử Giao Long Khâu hỏi.
Tuy nói Tử Giao Long Khâu nguyện ý đi theo hắn, nhưng tính tình linh thú vẫn luôn ngỗ ngược khó thuần, hắn cùng nó lại không ký kết khế ước, ai biết nó có làm phản hay không.
Cho nên hiện tại hắn không thể không cẩn thận hơn một ít, kỳ thật cũng do hắn lo lắng quá nhiều mà thôi.
Bất kỳ linh thú nào một khi lựa chọn tình nguyện theo tùy tùng, bình thường sẽ không thay đổi tâm ý.
Tử Giao Long Khâu mở mắt, xoay chuyển vài vòng, thuận theo gật gật đầu.
Lý Hàn nhìn hai nàng gật đầu ý bảo có thể ngắt được linh thảo.
Sau khi ba người hái xong tất cả linh thảo, Lý Hàn đưa ra ý kiến rời khỏi nơi này sang nơi khác tìm kiếm cơ duyên.
Hai nàng đường nhiên không có vấn đề gì nên nghe theo Lý Hàn.
Nhưng ngay lúc ba người định rời khỏi, Tử Giao Long Khâu hóa thành nguyên hình dùng đuôi cuốn chặt chân Lý Hàn không cho hắn rời đi.
Lý Hàn khó hiểu hỏi:
- Tiểu Long, ngươi không muốn rời khỏi nơi này?
Tử Giao Long Khâu còn chưa đạt tới lục giai, không thể nói tiếng người, chỉ có thể quấn quýt chân Lý Hàn lại không ngừng di chuyển về một phương hướng, tựa hồ đang muốn biểu đạt điều gì.
Lý Hàn biết nó khẳng định muốn nói gì với mình, vì vậy dặn hai nàng nghỉ ngơi trước, hắn muốn cùng Tử Giao Long Khâu đi xem thử, đó là thứ gì kiến nó lưu luyến đến như vậy.
Tử Giao Long Khâu nhìn thấy Lý Hàn đáp ứng, không chút do dự dùng đuôi quấn chặt eo Lý Hàn trực tiếp đem hắn kéo vào trong lòng đất.
Lý Hàn hoảng sợ còn chưa kịp kêu to, ánh mắt đã biến thành một mảnh tối đen.
Hai nàng thấy vậy liền kinh hãi, bọn họ đều nghĩ Lý Hàn đã gặp bất trắc.
Lãnh Băng Băng vẫn bình tĩnh hơn, nói:
- Chúng ta không cần phải lo lắng như vậy, nếu Lý Hàn đã thu phục Tử Giao Long Khâu thì nó sẽ không hại hắn, chúng ta ở chỗ này chờ đi.
Lý Hồng Vân biết hiện tại lo lắng cũng không hữu dụng, chỉ có thể nghe theo lời của Lãnh Băng Băng ở nguyên tại chỗ chờ Lý Hàn trở về.
Lý Hàn nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy thân hình của mình không ngừng di chuyển về phía trước, bên tai truyền đến từng trận thanh âm sàn sạt.
Hắn biết Tử Giao Long Khâu cũng không có ý định sát hại hắn, vì vậy lớn mật mở mắt nhìn xem rốt cục nó muốn dẫn hắn đi nơi nào.
Khi Lý Hàn mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt một mảnh tối đen, mà mình đang được một đoàn thổ hoàng sắc quang mang bao quanh, không hề bị chút thương tổn.
- Nguyên lai đang ở dưới lòng đất.
Lý Hàn giật mình.
Nhưng hắn vẫn không biết Tử Giao Long Khâu muốn dẫn hắn đi đâu.
Chuyện gì đến thì sẽ đến.
Lý Hàn điều chỉnh tâm tình, tùy ý cho Tử Giao Long Khâu đi hắn đi về phía trước.
Một lát sau, Lý Hàn được Tử Giao Long Khâu đem vào trong lòng một ngọn núi.
Lúc này, Lý Hàn đã hoàn toàn bị lòng núi này dọa cho sợ chết khiếp.
Không nghĩ tới trong lòng ngọn núi này lại có một nơi Quỷ Phủ Thần Công như thế.
Trong động vốn nên đen kịt dị thường, nhưng phía trên lại có một nơi rõ ràng có ánh mặt trời tụ tập, linh khí dũng mãnh tiến vào, khiến quang cảnh bên trong động có thể nhìn thấy rõ ràng.
Chỉ thấy trong lòng núi là một sơn động, cửa động tựa hồ như tự nhiên mà thành, Chung Thạch đặc biệt quái dị, lại có thạch phù lớn nhỏ, tản ra từng đợt ẩm ướt mát lạnh khiến người không hiểu cảm thấy hàn ý nhập thể.
Dù Lý Hàn đã là Linh Thiên Cảnh viên mãn nhưng vẫn cảm thấy lương hàn nhập thể, khiến cho hắn cảm thấy có chút khó chịu.
Lý Hàn tranh thủ thời gian vận khí kình chống cự cổ hàn ý không hiểu này.
- Đồ chơi này sao lại lạnh như vậy!
Lý Hàn nói thầm một câu.
Thân thể của hắn không nói thủy hỏa bất xâm, nhưng cũng dị thường cường hãn, cho dù là cường giả Địa giai cũng không có thể phách như hắn, nhưng trong động phủ này lại khiến hắn có một loại hàn ý nói không nên lời.
Lý Hàn ngưng mắt xem xét, há miệng giương thật to, con mắt càng trở nên vô cùng sáng chói.
Ở phía trước hắn có một ít phiến thổ nhưỡng, trên thổ nhưỡng gieo trồng mấy chục gốc linh thảo, mà ở bên cạnh thổ nhưỡng thì có một Dao Trì băng hàn.
Phía trên Dao Trì hiện ra khí vụ mịt mờ, thoạt nhìn thập phần phiêu miểu tự nhiên, từng đợt hàn ý chính là từ chỗ đó phát ra.
Lý Hàn dụi dụi con mắt, bước từng bước tiến lên phía trước.
Mà Tử Giao Long Khâu ở cạnh hắn thì ngẩng lên cái đầu cao ngạo, lập tức chui vào trong đầm, ở trong đó vui sướng du đãng lấy.
Lý Hàn không rảnh đi để ý tới Tử Giao Long Khâu, bởi vì hắn đã hoàn toàn bị mấy chục gốc linh thảo kia hấp dẫn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.