Phong Lưu Thánh Vương

Chương 29: Nữ nhân thứ hai của Lý Hàn




Khi ba người đem Lý Hàn đang bất tỉnh và cả người đầy máu về đến biệt viện của Tần Liên thì Tần Liên nhanh chóng có mặt. Nàng kêu ba người đem hắn về phòng và kêu họ đặt Lý Hàn ngồi xuống giường còn nàng cũng ngồi xuống mặt đối mặt với Lý Hàn. Nàng giơ tay lấy ra một viên thuốc từ trong nhẫn trữ vật của mình cho Lý Hàn uống rồi nàng giơ tay đặt lên ngực hắn, nàng bắt đầu sử dụng linh lực của bản thân để chữa trị cho Lý Hàn còn ba người thì đứng ở ngoài canh không cho người khác đến quấy rầy để làm ảnh hưởng đến quá trình trị thương.
Còn Lý Hàn thì hắn lại đang ở trong một không gian toàn màu trắng xoá. Hắn biết đây là không gian của ngọc ấn Thiên Long nên hắn kêu to:
- Ngọc Nhi, muội nghe ta nói không?
- Muội đến đây, Hàn ca ca.
Hắn vừa dứt lời thì Ngọc Linh Nhi đã xuất hiện trước mặt hắn, nàng không khoả thân giống như lần đầu gặp nhau giữa hai người mà nàng lúc này đang mặc một bộ váy màu xanh dưới làm cho toàn thân nàng tản ra khí tức an bình làm người khác khi nhìn thấy nàng cảm thấy thoải mái. Thấy nàng xuất hiện thì Lý Hàn nhanh chóng hỏi những thứ thắc mắc từ trước đến giờ:
- Ngọc Nhi, tại sao khi bình thường thì ta không thể vào đây được và tại sao khi ta gọi muội thì muội lại không trả lời.
- Hàn ca ca, do muội đang bị thương nặng nên khi huynh gọi muội thì sẽ không trả lời được còn về tại sao huynh lại không thể tiến vào đây được thì muội lại không biết.
- Muội không biết làm sao để ta tiến vào đây ư? Vậy làm sao có thể tiến vào được?
Trong lúc Lý Hàn đang rối óc thì hắn lại nghe thấy một âm thanh:
- Nếu như ngươi muốn tiến vào đây thì ngươi cần có thực lực Tụ Linh Cảnh thì mới tiến vào được.
Âm thanh này xuất hiện làm cho Lý Hàn và cả Ngọc Linh Nhi bị doạ giật cả mình. Hai người nhìn quanh nhìn quất nhưng họ chẳng thấy ai cả. Bỗng nhiên Lý Hàn nghĩ đến cái gì đó mà ngẩng đầu nói to:
- Âm Dương Tháp? Có phải là âm dương tháp không.
Nhưng chẳng có gì hồi đáp lại Lý Hàn nhưng hắn dám chắc là âm thanh vừa rồi là của Âm Dương tháp. Hắn la hét thêm một lát nhưng cũng chảng ai hồi đáp lại hắn khiến hắn cảm thấy nản nên thôi. Hắn quay qua nói với Ngọc Linh Nhi:
- Ngọc Nhi, có cách nào để chữa trị cho muội và ngọc ấn hay không?
- Có, muốn chữa trị cho ngọc ấn thì cần đến ngọc thạch còn nếu muốn chữa trị cho muội thì cần đến Dưỡng hồn quả.
- Vậy ngọc thạch là gì?
Lý Hàn thắc mắc về vụ ngọc thạch còn Dưỡng hồn quả thì theo Lý Hàn biết thì đó là linh quả thất giai, vô cùng hiếm gặp.
- Ngọc thạch về cơ bản thì nó giống như linh thạch vậy, chỉ khác là muốn dưỡng ra một viên ngọc thạch thì cần thời gian rất lâu, mất khoảng từ vài triệu đến chục triệu năm mới dưỡng sinh ra một viên ngọc thạch nên ngọc thạch là một thứ hiếm có và vô cùng hiếm gặp.
Nghe Ngọc Linh Nhi giải thích thì hắn đã hiểu rồi. Xem ra muốn chữa trị hoàn toàn cho ngọc ấn là cần phải mất khoảng thời gian dài mới làm được nhưng hắn nhất định sẽ làm được. Sau đó hắn quay qua nói chuyện với Ngọc Linh Nhi thêm một lát nữa rồi hắn tạm biệt nàng để về giới thực. Khi Lý Hàn mở mắt ra thì hắn phát hiện mình đang nằm trên giường, bỗng nhiên cửa phòng mở ra và hắn thấy người vào là Tô Ánh Lan, Tô Ánh Lan thấy Lý Hàn đã tỉnh lại làm vô cùng kích động và vui mừng. Nàng nhanh chóng chạy đến kế bên Lý Hàn và hỏi thăm này nọ. Còn Lý Hàn cũng kiên nhẫn trả lời hết các câu hỏi của nàng, hắn đợi đến khi nàng không có gì để hỏi nữa thì hắn mới hỏi nàng tình cảnh của hắn. Nàng nhanh chóng nói rõ thắc mắc của Lý Hàn, theo như lời Tô Ánh Lan nói thì Lý Hàn sau khi giết được Lam Quang Sinh thì hắn cũng bất tỉnh, nàng đã cùng hai tỷ tỷ của hắn đã đem hắn về cho Tần Liên chữa trị. Sau khi Tần Liên chữa thương xong cho Lý Hàn thì nàng đã cho hắn nằm đó để nghỉ ngơi và kêu Tô Ánh Lan đến trông coi hắn. Nghe Tô Ánh Lan nói thì hắn cũng heiu63 hết rồi hắn hỏi nàng:
- Vậy mẹ của ta đâu?
- Tần Liên tỷ tỷ đang đi xử lý việc của Lam gia rồi. Nhưng tỷ tỷ cũng nói là thiếu gia không cần phải lo chuyện này mà cần phải lo sức khỏe của chính bản thân mình trước đi.
Hỏi thăm thêm một lát thì Tô Ánh Lan đi chuẩn bị cơm cho Lý Hàn. Sau khi dùng cơm xong, lập tức có hai gã người hầu đem một thùng nước nóng tới, bên trong đã sớm ngâm các loại dược liệu trân quý.
- Thiếu gia, nên tắm rửa rồi, Tần Liên tỷ tỷ nói ngươi cần tắm bằng dược thủy này để thương tích ngầm trong cơ thể mau lành.
Tô Ánh Lan nhớ đến phân phó của Tần Liên, hiện tại chuyển cáo cho Lý Hàn nói.
Lý Hàn gật đầu, đứng lên, đáng tiếc hai chân mềm nhũn, cả người thiếu chút nữa muốn ngã xuống rồi, may Tô Ánh Lan ở một bên kịp thời đỡ lấy. Ngửi thấy mùi thơm trên người của Tô Ánh Lan, Lý Hàn đều có điểm tâm hươu ý vượn rồi. Tô Ánh Lan đỡ Lý Hàn đến bên cạnh thùng gỗ, chỉ thấy nước ở bên trong cư nhiên còn có bong bóng, nhiệt khí bốc hơi.
- Thiếu gia, ta… Ta tắm rửa thay quần áo cho ngươi.
Tô Ánh Lan hơi có chút khẩn trương nói. Dĩ vãng đều là Lý Hàn tự mình tắm rửa, mà hôm nay tứ chi Lý Hàn bất tiện, nàng đã làm tốt toàn bộ hành trình chuẩn bị phục thị thiếu gia rồi.
- Cái này, vẫn là ta tự mình làm đi.
Lý Hàn vẫn là không có thói quen bị nhìn hết sạch, có chút không có ý tứ nói.
- Vâng ạ
Tô Ánh Lan nghe lời nhưng có thể nghe trong giọng nói của nàng có chút mất mác, nàng thối lui quần áo chỉ chừa lại cái quần lót cho Lý Hàn rồi nàng nhanh chóng ra ngoài và kép cửa lại. Lý Hàn thấy nàng đã ra ngoài thì hắn nhanh chóng lột sạch chiếc quần lót còn lại rồi bước vào thùng gỗ to. Vào trong thùng gỗ thì Lý Hàn thu liễm tâm thần, bắt đầu vận dụng Âm Dương Hỗn Độn quyết để hấp thu dược tích trong thùng gỗ. Vừa bắt đầu, tốc độ hấp thu không phải là rất nhanh, nhưng mà Lý Hàn vẫn có thể rõ ràng cảm giác những vết thương kia lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được đang khép lại, các tế bào cũng trở nên nhúc nhích hẳn lên, cướp lấy hấp thu dược tính. Dần dần, Lý Hàn tiến vào trạng thái vật ngã lưỡng vong, tốc độ hấp thu từ từ biến nhanh, dược thủy trong thùng gỗ biến thành hình dạng vòng xoáy, lấy Lý Hàn làm trung tâm chậm rãi xoay tròn, trạng thái này thoạt nhìn hết sức thần kỳ. Tốc độ hấp thu càng lúc càng nhanh, Âm Dương Hỗn Độn quyết cư nhiên tự động vận chuyển lên, lục phủ ngũ tạng cũng hấp thu một phần dược lực, tăng cường thần thể cơ năng của hắn. Nếu lúc này có một linh giả nào trong phòng Lý Hàn thì sẽ bị cảnh tượng này dọa sợ, tốc độ hấp thụ dược tính của Lý Hàn lúc này chẳng khác gì tốc độ hấp thụ của cường giả Tụ Linh Cảnh cả.
Một lúc lâu sau, một ít dược thủy đen tuyền lại trở nên trong suốt, rất nhiển nhiên dược tính trong nước đều bị Lý Hàn hấp thu sạch sẽ rồi.
Nếu như Tần Liên ở nơi này mà nói, nhất định sẽ bị chấn kinh, nàng ban đầu tính rằng Lý Hàn muốn hấp thụ hết chỗ dược tính này cần ít nhất cũng phải là ba canh giờ mà bây giờ Lý Hàn lại chỉ dùng một canh giờ, tốc độ hấp thu này quá kinh khủng rồi!
- Thoải mái!
Lý Hàn giương đôi mắt, hai đạo nhãn thần sắc bén bạo xạ mà ra, không khỏi thở nhẹ một chút, từ trong thùng gỗ bắn ra ngoài, cả người ở giữa không trung xoay một vòng mới rơi xuống mặt đất.
- Thiếu gia, ngươi đã tốt rồi?
Tô Ánh Lan từ bên ngoài đi vào thấy Lý Hàn như vậy thì cao hứng nhẹ giọng nói.
Lý Hàn nhìn Tô Ánh Lan, mới vừa muốn nói chuyện, sắc mặt trong nháy mắt "Xoát" một cái hồng lên, giống như một cái đại khuê nữ, mắc cỡ chết người. Hắn hiện tại mới nhớ toàn thân chính mình còn chưa mặc gì a.
Tô Ánh Lan dù sao cũng là thiếu phụ nên không đỏ mặt giống như lần đầu thấy thấn thể của Lý Hàn. Nàng tiện tay đóng cửa lại rồi tiến về Lý Hàn, trên đường đi thì nàng vừa đi vừa thoát y. Khi đến bên Lý Hàn thì nàng đã trần như con nhộng, nàng giơ hai tay ôm lấy eo hổ của Lý Hàn. Lý Hàn sững sỡ tính mở miệng nói chuyện thì nàng đã nói trước:
- Thiếu gia, ngươi muốn ta đi!
- Oanh!
Nhất thời, tiểu Lý Hàn nhanh chóng dựng lên như một cột chống trời còn đầu óc của hắn trong lúc này bất chợt trống rỗng.
Mặc dù hắn từng không ngừng ảo tưởng đem Tô Ánh Lan áp dưới thân, nhưng thật đến lúc thời điểm phát sinh hắn giống như một tên tuyệt thế cao thủ biến thành một người bình thường tay trói gà không chặt, không biết nên làm thế nào mới tốt nữa.
Tô Ánh Lan đem gương mặt tinh xảo dán sát vào lồng ngực của Lý Hàn, nộn thủ ôm chặt lấy eo hổ của hắn, nàng mặc dù là thiếu phụ nhưng nàng không biết cách làm nam nhân vui mừng.
Lý Hàn hồi phục lại một tia thanh minh, sâu kín hỏi:
- Ánh Lan, ngươi thật không hối hận sao?
Lý Hàn hô hấp trở nên dồn dập, hai mắt dần dần hiện lên vẻ tham lam chiếm hữu.
- Thiếu gia, kể từ một khắc kia khi ngươi chắn trước mặt ta để đỡ đòn thay ta, Ánh Lan liền quyết định cả đời này chỉ làm nữ nhân của ngươi rồi, thiếu gia, ngươi muốn ta đi, Ánh Lan tuyệt không hối hận.
Trong ngữ khí mềm mại kia của Tô Ánh Lan có một cỗ giọng điệu vô cùng kiên định.
- Tốt, bổn thiếu gia thành toàn ngươi, từ nay về sau, ngươi chính là nữ nhân của Lý Hàn ta!
Mỹ nhân trong ngực, khuôn mặt như hoa, da thịt uyển chuyển như ngọc, thổ tức như lan, hấp dẫn động lòng người chí cực.
Ngày tốt cảnh đẹp như thế, kiều hoa như thế mặc cho người ngắt lấy, nếu không làm ra đáp lại xứng đáng, khẳng định bị thiên khiển.
Lý Hàn không muốn bị thiên khiển, hắn rốt cục làm một cái "hành vi man rợ" mà bất kỳ một nam nhân nào đều biết làm. Hắn bồng nàng lên theo thế " bế công chúa" tiến về chiếc giường của mình. Hắn nhẹ nhàng đặt nàng xuống rồi ngắm nhìn toàn thân của nàng. Khuôn mặt xinh đẹp do động tình mà ửng đỏ làm nàng càng thêm xinh đẹp, làn da của nàng trong suốt bóng lóng, không một chút tì vết. Bộ ngực cỡ D căng tròn, không có một tia rủ xuống, núm vú nhỏ màu hồng phấn được khảm trên nền ngực màu trắng làm cho bộ ngực càng trở nên hoàn mỹ, vòng eo thì nhỏ nhắn mềm mại, cặp mông thì vừa lớn vừa tròn vừa vểnh lên cao, cặp chân đẹp thì thon dài mềm mại. Còn ở khu vực tam giác thì nàng có rất ít lông l-n, còn âm đ*o nàng tuy rằng đã từng sinh con nhưng vẫn là một màu hồng phấn đẹp đẽ và lúc này từ trong âm đ*o đang chảy ra những giọt dâm thuỷ trắng nõn.
Lý Hàn nhìn một lát rồi cuối xuống hôn lên cặp môi đỏ ửng của nàng nhưng không biết có phải là đây là lần đầu nàng hôn môi hay không mà vô cùng trúc trắc nên hắn phải hướng dẫn nàng từng bước. Dưới sự chỉ dẫn của Lý Hàn thì nàng nhanh chóng đã nắm được bí quyết hôn. Hai người hôn nhau kịch liệt, hai chiếc lưỡi của họ như hai con giao long cuốn lấy lẫn nhau và trao cho nhau những mật dịch tình cảm. Vừa hôn nhau thì tay hắn cũng mò lên cặp song phong của Tô Ánh Lan, một tay thì nhào nặn còn tay kia thì vân vê núm vú nhỏ nhắn của nàng. Dưới bàn tay ma thuật của Lý Hàn thì hai núm vú của nàng nhanh chóng cứng lên còn nàng thì cảm thấy vô cùng sảng khoái khi được Lý Hàn nhào nắn bộ ngực của mình, nàng mở miệng rên rỉ nhưng do bị chiếc miệng của hắn bịt lại nên khi những tiếng rên rĩ của nàng ra khỏi miệng lại trở thành những tiếng ưm....ưm....vô nghĩa. Hai người hôn nhau đến khi sắp hết hơi mới nhau tách ra rồi Lý Hàn hôn xuống, hôn đến đâu thì hắn để lại một dấu hôn trông vô cùng bắt mắt. Khi xuống đến bầu ngực đang phập phồng lên xuống của nàng, Lý Hàn nhanh chóng há to miệng ngậm lấy một núm vú còn tay kia khi thì vân vê, khi thì nhéo nhẹ làm cho cả người Tô Ánh Lan vô cùng sảng khoái, mở miệng rên rỉ:
- Um....um.....Sướng....sướng quá.....Lão công....thiếp....thiếp....sướng quá........
Hôn chán chê bên này thì hắn lại đổi bên, hắn hôn cho đến khi cả hai núm vú của nàng do hứng tình đã chuyển sang màu đỏ và phía trên đều dính đây nước miếng của hắn thì hắn mới đi xuống tiếp. Hắn hôn vòng eo thon thả của nàng rồi đi xuống khu tam giác thần thánh của nàng. Hắn tách hai chân của nàng ra rồi dùng một tay nhẹ nhàng tách hai mép l-n đỏ ửng ra rồi dùng tay kia tại mép l-n nhỏ cùng tiểu đậu đậu mà vuốt ve, hắn thỉnh thoảng còn bất chợt kẹp lấy tiểu đậu đậu đang sung huyết của nàng nhéo nhẹ hai cái, cái này làm cho Tô Ánh Lan sướng hỏng rồi, răng trên cắn lấy môi dưới, cố nén phát ra tiếng rên rỉ, thân thể yêu kiều nhẹ nhàng run rẩy.
Vuốt ve một hồi thì Lý Hàn đem đầu vùi xuống giữa hai chân của nàng. Tô Ánh Lan thấy vậy la lớn:
- Đừng, chỗ đó...... dơ.....Ah.....ah....
Lý Hàn giữa hai chân của nàng lè lưỡi, tại tiểu đậu đậu của nàng liếm nhẹ một cái, làm cho Tô Ánh Lan một hồi run rẩy. Rồi Lý Hàn đem cả mồm đều dán vào, đem toàn bộ l-n mềm đều ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi tại miệng l-n cùng tiểu đậu đậu trên không ngừng được liếm láp, còn bất chợt nhẹ hút hai cái, lam cho Tô Ánh Lan không chịu được mà mở miệng rên rỉ:
- Ah.....ah...ahh........sướng....quá........sướng........lão công...........chàng.....làm.........thiếp........thiếp........sướng.....quá......ah........ah.......thiếp....thiếp.......muốn.....tiết....tiết........ah.......ah.......
Dưới chiếc ma quái của Lý Hàn lam nàng không chịu nổi mà tiết thân, cặp đùi trắng nõn kẹp chặt lấy đầu Lý Hàn, lượng lớn dâm thuỷ từ trong âm đ*o của nàng phun ra, tất cả đều bắn thẳng vào trong miệng của Lý Hàn. Đợi khi nàng cao trào qua đi thì Lý Hàn mới ngẩng đầu lên mà nuốt lấy dâm thuỷ của nàng, hắn cố tình phát ra những tiếng " Ực Ực" vô cùng lớn cho nàng nghe thấy rồi hắn giơ bàn tay dính đầy dâm thuỷ cho nàng xem làm nàng vô cùng mắc cỡ. Rồi hắn đam bàn tay dính đầy dâm thuỷ của nàng liếm sạch sẽ, nhìn thấy động tác này của hắn làm nàng vô cùng xấu hổ phải nghiêng đầu qua một bên không dám nhìn hắn. Hắn từ phía sau ôm lấy nàng rồi hắn dùng một tay nâng một đùi thon đẹp của nàng lên rồi, để lộ ra âm đao màu hồng phấn của nàng. Rồi hắn để tiểu Lý Hàn ma sát lấy tiểu dâm huyệt, làm cho nàng càng chảy ra nhiều dâm thuỷ còn tay kia thì hắn xoa bóp cặp vú lớn của nàng. Hắn ngậm lấy vành tai như thuỷ tinh của nàng mà hỏi:
- Lão bà, ngươi có sảng khoái không?
- Sảng khoái!
Tô Ánh Lan trả lời lí nhí, Lý Hàn thấy vậy thì hỏi thêm.
- Vậy thì ngươi muốn cái gì? Ngươi phải nói thì ta mới biết được.
- Ta muốn...muốn....
Lý Hàn thấy nàng vẫn còn ngượng ngùng liền kề sát tai nàng nói:
- Tốt lão bà, cùng lão công làm thì ngươi có gì phải ngại. Xem tiểu dâm huyệt của ngươi nè, chảy ra thật nhiều dâm thuỷ a. Ngươi có muốn không, mau cho lão công biết?
Tô Ánh Lan thấy Lý Hàn nói cũng đúng, bản thân đã xem hắn là lão công rồi thì có gì phải ngại. Vì vậy nàng nhẹ nhàng quay mặt nhìn xuống nói con cự long của Lý Hàn đang ma sát giữa hai chân mình, khi nhìn thấy làm cho nàng vô cùng kinh ngạc về độ to lớn của con cự long này nhưng nàng càng nhìn thì càng thêm yêu thích. Lý Hàn thấy nàng như vậy thì càng thêm khiêu kích nàng:
- Tốt lão bà, ngươi xem lão công dương v*t có phải rất lớn không? Ngươi có muốn nó không?
- Muốn!
Tô Ánh Lan rốt cục cũng lên tiếng.
- Muốn cái gì?
- Muốn lão công con trym lớn đ-t người ta dâm huyệt!
Lý Hàn mỉm cười nhìn Tô Ánh Lan rồi làm theo lời của nàng. Hắn để nàng nằm ngửa ra rồi để tiểu Lý Hàn ma sat cô bé của nàng, bị Lý Hàn ma sát như vậy làm nàng khó nhịn phải kêu lên:
- Lão công, nhanh, dùng sức đem con c-c lớn của ngươi đâm tiến đến, hung hăng đ-t Lan nhi a.
Lý Hàn nói với nàng:
- Lan nhi tốt lão bà, từ từ sẽ đến, lão công dương v*t quá lớn, vào nhanh là ngươi sẽ bị đau đấy
- Ân
Tô Ánh Lan nghe thấy giọng điệu quan tâm của Lý Hàn làm nàng vô cùng ấm áp. Lý Hàn một bên vuốt ve vú nàng một bên thì đâm dương v*t xuống từ từ, cứ như vậy được hai phút mới đâm hết dương v*t của Lý Hàn. L-n Tô Ánh Lan cùng Lâm Nhược Thuỷ không cùng một dạng, l-n của Lâm Nhược Thuỷ dị thường chặt khít, còn có một cỗ hấp lực bên trong, mà l-n Tô Ánh Lan mặc dù không chặt giống như Lâm Nhược Thuỷ nhưng nàng lại nhiều hơn rất nhiều vòng tròn da thịt mềm mại, một vòng một vòng làm cho dương v*t mỗi khi đâm vào đều dị thường thư thích, hai nữ đều có âm đ*o thuộc về hàng cực phẩm. May cho hai nàng là Lý Hàn có công pháp song tu nên mới có thể chịu được, chứ đổi thành nam nhân khác thì sau hai ba lượt sẽ phun pháo đầu hàng ngay.
Tô Ánh Lan thấy hắn đã vào hết liền lên tiếng phóng đãng:
- Lão công, nhanh đ-t ta a. Trong l-n rất ngứa.
Lý Hàn thấy vậy bắt đầu ra vào nhanh chóng. Hắn vừa đam vừa nói:
- Ngươi cái này đại dâm huyệt, thật sự là quá tao rồi, xem lão công không đ-t chết ngươi!
Tô Ánh Lan bị đ-t làm cho cả người sảng khoái, nàng mở miệng phát ra âm thanh rên rỉ:
- Tốt... Lão công.....ah....ah....người ta......... Ah.......... Người ta chính là...... Của ngươi....... Đại dâm huyệt......Lão bà, con trym lớn.......Lão công.........Ngươi quá... Ah...... Đ-t được......Người ta đấy........Đại dâm huyệt......Tốt.....Ah......Ah......Sảng khoái......Lão công........Đ-t chết......Đ-t chết lớn....... Dâm huyệt a........Người ta muốn........ngươi đ-t... Đại dâm huyệt... Cả đời....ah......ah.......
- Dâm huyệt....Lan nhi. Ngươi thật....tao.
Lý Hàn một bên đ-t nàng, một bên mở miệng trêu chọc nàng. Tô Ánh Lan đang sắp cao trào nên không phản bác lấy Hàn mà chỉ mở miệng rên rỉ:
- Con trym lớn......lão công.....Lan nhi.....Lan nhi muốn.......Chết rồi.......Dùng sức đ-t.......Đ-t chết lớn... Đại dâm huyệt Lan nhi ahh.........
Lý Hàn thấy nàng sắp cao trào liền dùng tay bắt vú của nàng rồi mở miệng cắn nhẹ lên núm vú sưng huyết của nàng, Tô Ánh Lan sắp đạt tới cao trào liền bị chiêu này của Lý Hàn kích tình. Nàng hét lớn một tiếng rồi phun ra một lượng dâm thuỷ. Lý Hàn ôm lấy vuốt ve cơ thể đang cao trào của nàng, khi cao trào qua đi thì Tô Ánh Lan thở từng ngụm từng ngụm. Đợi khi thấy nàng đã nghỉ ngơi đủ thì hắn bắt nàng quay người lại và chổng mông lên, nàng theo lời tình lang mà làm theo. Do tư thể chổng mông nên cắp mông to lớn của nàng càng thêm hùng vĩ, Lý Hàn lấy tay xoa bóp rồi bắt đầu đâm vào. Do có nàng tiết thân từ trước nên lần đi vào này khá là dễ dàng, hắn bịn lấy tay eo của nàng rồi bắt đầu đâm thọt, hắn dùng chín cạn một sâu rồi thỉnh thoảng đâm lút cán làm cho Tô Ánh Lan cả người vô cùng thoải mái, thoải mái đến mức khiến nàng mở miệng dâm khiếu:
- Sướng...... Sảng khoái.......Lão công đấy........dương v*t....... thật tốt.........Đ-t Lan Nhi.........Sướng chết rồi.........Tiểu Lan đấy........ah....Ah........Tiểu Lan l-n.........Lại để cho lão công đấy......Lớn.......dương v*t......Đ-t được... Thật thoải mái........Cùng lão công.......đ-t l-n........Thật tốt........Tốt lão công........Tiểu Lan muốn.........Mỗi ngày cùng ngươi.........Đ-t........Đ-t l-n......Tốt lão công........Đáp ứng người ta.......Mỗi ngày đều........Đ-t người ta... Được không.....ah...ah......
Lý Hàn nghe vậy liên càng làm càng xung sức, mỗi lân đâm vào đều đâm lút cán. Cứ đâm như thế được thêm một trăm cái nữa thì Tô Ánh Lan hét lớn, cả người run rẩy mà tiết thân. Hai người nghỉ ngơi một lát rồi lại làm tiếp, một đêm trôi qua, cả hai người quấn lấy nhau không rời. Hai người một mực làm nhau, làm cho đến khi Tô Ánh Lan tiết thân không còn chút sức lực nào thì hai người mới không làm nữa mà ôm nhau đi ngủ. Nhưng có một người lại không ngủ được, người đó chính là Tần Liên. Vì nàng là cường giả Tụ Linh Cảnh nên ngũ giác của nàng hơn xa người thường nên chuyện hai người Lý Hàn và Tô Ánh Lan làm với nhau đã bị nàng nghe thấy. Lúc đầu nàng tính không để ý nhưng tiếng rên rỉ của Tô Ánh Lan cứ kích thích nàng, làm cho hoả dục trong lòng nàng sau mười năm lại được thắp lên. Đến cuối cùng thì nàng dùng thần thức của mình để nhìn trộm mọi việc xảy ra trong phòng Lý Hàn và tự sử dụng ngón tay của mình để tự giải quyết, điều đáng nói là trong lần tiết thân cưới cùng thì nàng lại ảo tưởng ra Lý Hàn đem theo đại gia hoả thô to của mình đến đ-t nàng. Khi cao trào qua đi thì nàng cảm thấy xấu hổ nhưng bên trong nàng lại cảm thấy có chút mong đợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.