Phong Lưu Thánh Vương

Chương 208: Khảo thí thuộc tính (1)




- Tốt rồi, vòng tranh cử lần này đã xong, tất cả mọi người quay về tông môn đi, chờ đợt khảo thí thứ hai đi.
Vệ Toàn Hà tuyên bố một tiếng, liền dẫn lấy một đám chấp sự bay trở về tông môn.
Tất cả người tuổi trẻ lại chạy vội về phía Thập Linh Tông.
Chỉ có điều, hơn một trăm người đã mất đi hào hứng, bởi vì bọn hắn đã mất đi cơ hội tham dự đợt tranh cử thứ hai.
Tầm hai tiếng sau, mọi người lần nữa quay về tới Thập Linh Tông.
Giờ phút này chỉ còn lại 150 người chờ đợt tranh cử thứ hai bắt đầu.
Trước khi đợt thứ hai bắt đầu thì tất cả mọi người đều có một canh giờ để nghỉ ngơi.
..........
Trước một biệt viên xinh đẹp tĩnh mịch trong Thập Linh Tông, một thiếu nữ mặc tơ lụa mỏng, cầm trong tay một thanh nhuyễn kiếm màu xanh da trời đang không ngừng vung vẩy lấy.
Nàng giống như một tinh linh nhẹ nhàng nhảy múa, lộ ra cực kỳ linh động duy mỹ, bóng kiếm nhộn nhạo ra từng vòng gợn như sóng nước, gợn sóng kia như thực chất, phát ra từng tiếng "XIU.... XIU... trong không khí phảng phất như bị cắt ra từng đạo khe hở giao nhau vậy.
Một kiếm mua quan, nàng u nhã điểm lấy chân ngọc trơn bóng đáp vào trên bạch nga thạch, một tay vuốt thân kiếm, trong mắt tràn đầy nhu tình tưởng niệm lẩm bẩm nói:
- Chàng nhất định có thể thông qua khảo nghiệm đúng không?
Lúc này, một hồi tiếng bước chân nhẹ nhàng từ ngoài viện vang lên.
- Tiểu thư, Mạc Khắc trở về rồi.
Mạc Khắc ở bên ngoài biệt viện một gối quỳ xuống hướng phía nội viện nói.
- Ân, Mạc Khắc, mau nói chuyện chính sự đi.
- Vâng, Lý Hàn dành được đoạt được hơn 8000 điểm, đủ điều kiện để trở thanh đệ tử nội môn của tông ta.
Mạc Khắc ở bên ngoài biệt viện cung kính nói.
- Ân, ta đã biết, ngươi đi xuống trước đi.
Thiếu nữ khẽ lên tiếng, tiếp theo lại nhớ ra gì đó nói:
- Ngươi chờ đến ngày làm chấp sự nội môn đi.
- Tạ tiểu thư!
Mạc Khắc đại hỉ, lúc này lần nữa quỳ nói cám ơn, sau đó mới quay người rời đi.
Thiếu nữ trong biệt viện cười yếu ớt lẩm bẩm nói:
- Chàng quả nhiên không khiến ta thất vọng. Rất nhanh, chúng ta sẽ gặp nhau.
Nụ cười này quả thật xinh đẹp không gì sánh được, cho dù hoa tươi nở rộ ở một bên cũng phải thất sắc.
..........
Một canh giờ nhanh chóng qua đi, đợt tranh cử thứ hai cũng bắt đầu.
Tham gia vòng này chính là 150 người đã đạt yêu cầu trở thành đệ tử ngoại môn Thập Linh Tông và các quán quân ở các thành.
Đợt tranh cử thứ hai vô cùng đơn giản, chỉ là khảo thí thuộc tính cùng với độ tinh khiết của mỗi người thôi.
Bất luận thuộc tính của linh giả cao thấp thế nào đều đại biểu cho con đường tương lai của bọn hắn có thể đi được bao xa.
Trừ mười người đạt được điểm tích lũy cao nhất có thể trở thành nội môn đệ tử ra, trong đợt tranh cử thứ hai, nếu có người độ tinh khiết thuộc tính đặc biệt cao cũng sẽ đạt được một vài trưởng lão ưu ái, từ đó trở thành nội môn đệ tử.
160 tên đệ tử tân tấn toàn bộ tập trung trên luyện võ trường của Thập Linh Tông.
Đây là luyện võ trường lớn nhất Thập Linh Tông, cơ hồ chiếm cứ cả nửa ngọn núi, trên sân bãi do đại lý nham thạch được cắt cực kỳ vuông vức trải thành, bốn phía còn đặt mấy giá vũ khí, bên cạnh còn có mấy cái trống trận, lộ ra cực kỳ trang nghiêm khắc nghiệt.
Giờ phút này, ở trên đài cao ngồi những người cầm quyền cao nhất của Cửu Phong, mỗi người thần sắc nghiêm nghị, ở bên cạnh bọn hắn còn có vài tên trưởng lão cũng tham dự lần quan lễ này.
Ở phía trên, hấp dẫn người khác nhất không phải là tông chủ Thập Linh Tông, cũng không phải Phong chủ các phong khác, mà một đạo thân ảnh yểu điệu mặc sa y màu trắng đang đứng một mình tại luyện võ đường.
Chân dài, eo nhỏ, ngực lớn, mông tròn, trong bốn chỉ tiêu này, nữ nhân chỉ cần có một cái cũng đã có thể hấp dẫn vô số ánh mắt, mà nữ nhân trước mắt này, cứ nhìn đôi chân đẹp thon dài kia, chiếc eo nhỏ uyển chuyển, song phong cao vút như muốn giãy thoát ra khỏi quần áo, còn có kia một cặp mông tròn trịa vểnh cao, không chỉ là chiếm hoàn toàn cả bốn chỉ tiêu, mà lại mỗi chỉ tiêu trong đó mỗi một cái đều vô cùng hoàn mỹ!
Càng muốn mạng chính là, nữ nhân này không chỉ có một vóc người nóng bỏng, mà khuôn mặt cũng là vô cùng xinh đẹp nhưng trên mặt nàng tràn đầy sương giá, quanh thân hiện lên hàn khí nhàn nhạt, khiến cho những người muốn tiến tới làm quen đều phải trùng bước.
Lý Hàn cũng nhìn thấy nữ nhân này, nếu xét về độ băng giá thì Hàn Vũ Liên so với nàng chẳng khắc nào tiểu phu gặp đại phu nhưng hắn không nhìn nhiều mà chuyển ánh mắt nhìn lên thiếu nữ che mặt, mặc sa y màu lam nhạt đang ngồi bên cạnh tông chủ.
Lý Hàn nhìn đạo thân ảnh kia, thân thể nhẹ nhàng run rẩy một cái, trong mắt toát ra vẻ ôn nhu vô hạn.
Lý Hồng Vân ngồi trên kia tựa hồ cảm ứng được ánh mắt nóng rực của Lý Hàn, không khỏi nhìn sáng hướng hắn, khóe miệng trong khăn che mặt có chút cong lên, nội tâm nhộn nhạo tư vị điềm mật, ngọt ngào.
Trên quan đài, Vệ Toàn Hà long hình hổ bộ mạnh mẽ uy vũ đi ra, cất cao giọng nói với mọi người:
- Phía dưới tiến hành đợt tranh cử thứ hai, đợi lát nữa từng người đi lên khảo thí độ tinh khiết linh căn, mặc kệ thành tích điểm tích lũy ở Tử Phong Cốc như thế nào, chỉ cần các ngươi ai có độ tinh khiết thuộc tính ngoài 70% thì đều có thể trở thành nội môn đệ tử.
Lời này của Vệ Toàn Hà vừa ra, các đệ tử bên dưới đều xôn xao, bọn hắn phảng phất như lại thấy được hi vọng
- Tốt rồi, đều yên lặng cho ta, tiếp theo sẽ do tông chủ phát biểu.
Vệ Toàn Hà nói một tiếng, sau khi thi lễ một cái với quan đài mới lui ra.
Tông chủ Thập Linh Tông - Lê Thái Bảo, lớn lên cực kỳ nho nhã tuấn lãng, hắn phụ đặt hai tay sau lưng bước ra, một cổ khí thế vô hình bao phủ về phía các đệ tử.
Tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, không người nào dám lớn tiếng ồn ào một câu, chỉ thấy cổ họng mình như bị thứ gì đó chế trụ vậy, không dám thở gấp lấy một tiếng.
- Các ngươi đều là tinh anh đến thành trì của mình, các ngươi đều có kiêu ngạo và tự hào thuộc về mình, nhưng hôm nay các ngươi đã trở thành một thành viên của Thập Linh Tông chúng ta, sau làm một chuyện gì cũng đều đại biểu cho vinh dự và hình tượng Thập Linh Tông chúng ta, cho nên các ngươi ngày sau nhất định phải cẩn trọng, thận trọng, ngàn vạn không thể làm ra bất luận chuyện gì khiến tông môn hổ thẹn, nếu không...
Lê Thái Bảo nói qua một ít đại nghĩa tông môn.
- Các ngươi có thể trở thành một thành viên tông môn, đó là vinh hạnh của các ngươi, cũng là vinh hạnh của tông môn, hi vọng các ngươi có thể vứt bỏ tất cả tạp niệm, chuyên tâm tu luyện sớm ngày trở thành trụ cột tông ta, làm ra công hiến càng lớn hơn nữa cho tông ta, tiếp theo khảo thí bắt đầu.
Lê Thái Bảo cũng không nói nhiều lắm, nhưng mỗi một câu đều khắc thật sâu vào trong đầu mọi người.
Không phải vì hắn nói đến rung động nhân tâmcỡ nào, mà là lời hắn phảng phất như trực tiếp khắc vào lòng bọn hắn vậy, khiến bọn hắn không thể không nhớ kĩ trong đầu.
Có thể thấy được, thực lực tông chủ Thập Linh Tông quả thật thâm bất khả trắc.
- Thật đáng sợ, so với Tiêu Hùng không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.
Lý Hàn nhìn qua Lê Thái Bảo, trong lòng âm thầm so sánh.
Lê Thái Bảo lui về trên chỗ ngồi, liền có chấp sự xách một khối đài vuông lớn đi tới.
Đài vuông này rộng chừng hơn một mét, trơn bóng lóng lánh, quanh thân óng ánh vòng quanh các vầng sáng nhạt đủ mọi màu sắc, lộ ra cực kỳ thần kỳ đẹp mắt, ở trên phương đại, có chín đạo đường vân huyền ảo, tựa hồ mỗi một đường vân đều đại biểu ý nghĩa nào đó vậy.
Vệ Toàn Hà đi ra nói:
- Tiếp theo người được đọc tên đi lên khảo thí, chỉ cần đặt tay ấn lên khảo thí đài là được.
- Thì ra đơn giản như vậy, tốt, thật tốt quá, rất tương tự với khảo thí thạch trong tộc.
- Cũng đúng, dùng thiên phú của ta muốn đạt tới 70% hẳn không phải vấn đề gì.
- Nếu như dễ dàng đạt tới 70% như vậy, vậy thì nội môn đệ tử đã kín hết chỗ rồi.
- Đừng đả kích lòng tin của ta được không, chờ ta trở thành nội môn đệ tử ta sẽ bảo kê ngươi.
- Ngươi bảo kê ta, không bằng ta bảo kê ngươi.
...
Đám thiếu niên dưới đài châu đầu ghé tai thấp giọng tại nghị luận, sắc mặt đều trở nên hớn hở, tựa hồ như thấy mình đã vượt qua khảo thí rồi vậy.
Kỳ thật, bọn hắn cũng không biết, bất luận kẻ nào sinh ra thuộc tính đều hỗn tạp cả, chỉ là có một loại thuộc tính sẽ tương đối nổi bật, đợi khi đột phá đến Linh Hải Cảnh, có thể phân biệt rõ thuộc tính bản thân, mà chỉ có võ giả độ tinh khiết thuộc tính tương đối cao thì ở trên con đường tu luyện mới có thể tiến giai nhanh hơn, đi được xa hơn.
Bất luận kẻ nào nào có độ tinh khiết thuộc tính càng cao, như vậy đại biểu cho hắn tu luyện thuộc tính này sẽ tương đối có ưu thế, chỉ cần ngộ tính không quá kém cỏi thì sẽ mạnh hơn người thường nhiều lắm.
Đây cũng chính là chỉ thiên phú bản thân.
- Đàm Đại Hổ đi lên!
Vệ Toàn Hà bắt đầu điểm người rồi.
Một gã thiếu niên cường tráng bộ pháp vững vàng đi tới.
- Đặt tay vào chỗ này.
Vệ Toàn Hà chỉ vào vị trí trung tâm trên phương đài nói.
Đàm Đại Hổ hít sâu một hơi, bàn tay lớn đè xuống.
XÍU... UU!!
Đường vân trên phương đài bắt đầu sản sanh biến hóa, chỉ thấy đường vân hỏa hồng sắc trong đó một mực tăng vọt lên trên, sau khi đạt đến giai đoạn nhất định mới ngừng lại.
- Hỏa thuộc tính, độ tinh khiết thuộc tính 52%, cũng được rồi, ngươi đi xuống đi.
Vệ Toàn Hà liếc qua trên phương đài tuyên đọc nói.
Đàm Đại Hổ nghe xong tuyên đọc, thần sắc trở nên ngưng trọng thêm vài phần, đi trở về.
- Đồng Húc Hoa đi lên.
- Mộc thuộc tính thể chất, độ tinh khiết thuộc tính 48%.
- Dư Manh Manh.
...
Theo Vệ Toàn Hà điểm tên nguyên một đám người, rất nhanh liền biết được ba bốn mươi người, độ tinh khiết thuộc tính căn bản chừng 40% đến 60%, đạt tới 70% vẫn chưa xuất hiện một ai cả.
- Kế tiếp, Ninh Thiên Vũ đi lên.
Người trẻ tuổi này đúng là người cùng một đội với Lý Hàn từ Thiên Long Thành đến đây, người này cũng nằm trong top 10 đạt được điểm tích lũy cao nhất, Linh Hải Cảnh cửu trọng thiên khi hai mươi tám tuổi, thiên phú có lẽ không thấp.
Quả nhiên, hắn vừa đặt tay lên bệ đá thì độ tinh khiết Thủy thuộc tính liền tăng vọt lên.
- Thủy thuộc tính, độ tinh khiết thuộc tính 75%
Vệ Toàn Hà nhìn đường vân trên phương đài tuyên đọc nói.
Các chủ Thủy Lưu Các Trầm Tâm Kỳ trên quan đài thản nhiên nói:
- Đứa nhỏ này thuộc về Thủy Lưu Các ta.
Phong chủ Linh Thổ Phong Vân Hùng ở bên cười nói:
- Ha ha, đứa nhỏ này có thủy thuộc tính, tự nhiên là môn hạ đệ tử của sư muội ngươi rồi, chỉ là không biết có đệ tử thổ thuộc tính tốt không nữa? Mỗi một lần môn hạ đệ tử của ta luôn là ít nhất, aizz.
- Sư huynh không nên cảm thán, đệ tử thổ thuộc tính các ngươi cũng không ít, nhất là đứa bé Thiên Hậu kia, tin tưởng không bao lâu nữa liền có thể trở thành chân truyền đệ tử rồi.
Trầm Tâm Kỳ cười nhẹ nói.
- Đứa bé Thiên Hậu kia thiên phú vốn không kém, chỉ tiếc ngộ tính hơi thấp chút, bằng không đã sớm trở thành chân truyền đệ tử rồi.
Nói đến Thạch Thiên Hậu, trên mặt Vân Hùng cũng lộ ra một nụ cười hiền lành đáp.
Ninh Thiên Vũ mang theo thần sắc cao ngạo đi về, hắn là người có độ tinh khiết thuộc tính cao nhất từ trước đến giờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.