Phong Lưu Pháp Sư

Chương 377: Đốt sạch!




Phá Sạch! Giết sạch, không chừa tên nào! (Hạ)
 
Hồng Nương Tử phi thân về phía sau vừa vặn tránh được hai đạo kiếm khí, cổ tay nhanh chóng bắn ra hai mũi tên lửa làm cho mười tên Dong binh chuyển qua làm oan hồn. Là một ma cung thủ cao cấp, tốc độ lẫn phản ứng của nàng đều là siêu cấp, chỉ là cứ như thế, cường độ chiến đấu cao đã làm thể lực nàng giảm xuống rõ rệt, trên người đã xuất hiện mười mấy vết thương, máu chảy càng lúc càng nhiều khiến thể lực nàng suy giảm nghiêm trọng.
Cả tên Đoàn trưởng lẫn Phó Đoàn trưởng của Bạo phong Dong binh đoàn đều không ra tay, chỉ xem sự chống trả quyết liệt của Hồng Nương Tử như một màn giúp vui, vốn tên Đoàn trưởng Dong binh đoàn này muốn tốc chiến tốc thắng sẽ dễ dàng giải quyết Hồng Nương Tử, nhưng không biết do tên Phó Đoàn trưởng đã nói những gì khiến hắn đồng ý với chuyện vờn Hồng Nương Tử như mèo vờn chuột.
Lúc này thể lực Hồng Nương Tử đã cạn, nàng thu lại Xích huyết cung rồi rút cự kiếm ra chiến đấu, trong cận chiến thì uy lực của cự kiếm trước giờ không ai dám nghi ngờ gì cả, chỉ là thanh cự kiếm bình thường nàng múa lên nhẹ nhàng nhưng hôm nay đã trở nên nặng nề vô cùng, đấu khí màu lam đậm cũng ảm đạm vô quang.
-"Lui hết ra cho ta, để cho ta tới" tên Phó Đoàn trưởng cười dâm đãng chạy lên, bất chấp cự kiếm huy động xông tới.
Một người tinh lực sung mãn. một người thân thể bị thương, kết quả không cần nói, lần này tên Phó Đoàn trưởng dễ dàng sát hại Hồng Nương Tử nhưng hắn cứ vờn quanh, dùng kiếm khí đánh nát từng mảnh vải trên áo giáp đỏ hồng của Hồng Nương Tử khiến từng mảng da thịt tuyết bạch của nàng lồ lộ ra.
-"ha ha, Hồng Nương Tử, bó tay chịu trói đi, không lẽ ngươi muốn thân thể xinh đẹp của ngươi lồ lộ ra hết trước mặt tất cả huynh đệ của ta" gã Phó Đoàn trưởng ha hả cười to kiêu ngạo nói.
Hồng Nương Tử cắn chặt răng ráng nhẫn nhịn, vẻ mặt vẫn không đổi sắc, đột nhiên nàng ngừng lại rồi cười quyến rũ:
-" Một túi da hôi mà thôi, cũng chẳng phải thứ bảo bối đắt tiền gì, ai muốn xem thì cứ lại xem"
Lúc này tên Phó đoàn trưởng bỗng ngẩn người, nhất thời nghĩ rằng Hồng Nương Tử chấp nhận buông xuôi không chống cự nữa, hắn cười dâm đãng hướng tới trước ngực Hồng Nương Tử chộp tới, xé rách một mảng bì giáp làm lộ ra chiếc yếm nhỏ bó chặt lấy bầu ngực cao vút, một đóa hoa hồng trắng trên trên nền yếm đỏ hồng như lửa, toàn trường đột nhiên vang lên những tiếng nước miếng chảy ừn ực, hai mắt mọi người đều đăm đăm nhìn, thậm chí có kẻ nhìn đến nổi chảy máu mũi
Tên Phó đoàn trưởng lúc này như sói đói nhìn thấy thịt, cự kiếm trong một tay, tay kia nhằm ngay ngực Hồng Nương Tử chộp tới.
Lúc này bản năng gã đoàn trưởng Bạo Phong dong binh đoàn dự cảm vẻ không ổn, vốn định nhắc nhở một chút, nhưng thấy vẻ mặt Hồng Nương Tử nhắm mắt ra vẻ khuất phục nên cũng không lên tiếng.
-"A" một tiếng hét thảm vang lên làm mọi người bừng tỉnh, chỉ thấy yết hầu của tên phó Đoàn trưởng Bạo Phong dong binh đoàn đã bị một vật bén nhọn xuyên qua, một tia máu phun lên thành một vòi màu hồng, hai mắt hắn sớm đã trắng dã tuyệt khí mà chết.
Hồng Nương Tử cười duyên hai tiếng, trên mi tràn đầy sát khí không tương xứng chút nào với nụ cười kiều mị của nàng, nàng vỗ về giới chỉ trên tay phài của mình, đúng là chiếc giới chỉ có thể tăng 40% đấu khí, ngoài việc tăng đấu khí còn chứa một công dụng đặc biệt khác, có thể từ giữa thân thần kỳ bắn ra một cây đinh mà không kẻ nào ngờ được, tên phó Đoàn trưởng Bạo Phong dong binh đoàn đứng ở khoảng cách gần như vậy lại buông lỏng hoàn toàn sự phòng thủ, mục tiêu 100% là trúng đích không thể tránh né.
-"Bắt sống con ả độc phụ này cho ta" tên Đoàn trưởng Bạo Phong dong binh đoàn gầm lên rồi tự mình tấn công tới.
Hồng Nương Tử nghiêng người né tránh, trong lòng thầm thở dài, tình thế như thế này khó mà thoát được, vừa rồi bất ngờ ra tay mới giết được một tên phó Đoàn trưởng, bây giờ sẽ cùng tên Đoàn trưởng này đồng quy vu tận, coi như là đi buôn chuyến này cũng có chút lời rồi.
Hồng Nương Tử vứt bỏ cự kiếm, hai tay nắm chặt Xích huyết cung, một luồng khí tức ấm áp truyền vào cơ thể nàng làm cho tình thần nàng chấn động. Nàng bắt đầu vừa niệm chú ngữ vừa dùng cung ngăn cản công kích từ bốn phương tám hướng chung quanh, trên người thoáng chốc đã có thêm mấy miệng vết thương.
Trong Xích huyết cung này còn có một bí mật, toàn thế giới cũng chỉ có một mình Hồng Nương Tử biết, Xích huyết cung phong ấn một cỗ năng lượng hỏa hệ khổng lồ, một khi bị giải phóng sẽ sinh ra một vụ nổ năng lượng không kém gì cấm chú, cho dù có chết nàng cũng phải kéo cả Bạo Phong dong binh đoàn chôn cùng nàng.
Chính lúc này, tên Đoàn trưởng Bạo Phong dong binh đoàn tựa hồ cảm nhận được nguy hiểm, hắn một kiếm đâm thẳng tới bả vai của Hồng Nương Tử đã thấy xích huyết cung trong tay nàng tỏa ra hồng mang như máu, không khỏi giật mình thối lui quát lớn:
-"Mọi người mau lui lại"
-"Lui được sao?" Hồng Nương Tử cười duyên hỏi, khuôn mặt trở nên hồng hồng, giữa hai hàng mi đã có sát khí tử vong.
-"Quả thật bọn họ không thể lui được" Một thanh âm phiêu hốt từ bốn phương tám hướng vang lên, làm cho một ít kẻ thực lực yếu ớt trong Bạo Phong dong binh đoàn thất khiếu chảy máu chết tại đương trường.
Ánh mắt Hồng Nương Tử chợt lóe lên, khuôn mặt mỹ lệ nở một nụ cười, nàng lầm bầm nói: "Là hắn…." chỉ là nàng đã mất khống chế đối với đấu khí không cách nào nghịch chuyển vụ nổ do Xích huyết cung gây ra nữa.
Không trung vặn vẹo một trận, thân hình Long Nhất đột nhiên xuất hiện, một thân áo dài màu trắng, một mái tóc đen phiêu dật bay trong gió, một nụ cười xấu xa trên khuôn mặt làm cho Hồng Nương Tử từ từ thả lỏng tâm hồn, có thể thấy được hắn trước lúc chết, có lẽ ông trời đối với nàng cũng không tệ.
Theo sát hắn chính là mấy nàng Vô Song, còn Man Ngưu cùng 3 con thần thú cũng lục tục chạy tới.
Cảm nhận được sự dị thường trên người Hồng Nương Tử, ý niệm trong đầu Long Nhất chợt lóe, trên người hắn một đạo ánh sáng tím bạc lóe lên, những nguyên tố ma pháp trong không gian tức khắc bị hút hết, Xích huyết cung trong tay Hồng Nương Tử cũng an phận rơi xuống, hỏa hệ năng lượng một lần nữa lại bị phong ấn.
-"Là lĩnh vực, hắn là ma đạo sư, lần này chúng ta xong rồi" Tên thổ hệ ma pháp sư bỉ ổi vừa thấy tình hình không ổn, đã nghĩ đến chuyện dùng thổ độn thuật trốn đi, kết quả phát hiện tất cả nguyên tố ma pháp đều hoàn toàn bị hút hết, hắn nhất thời như gặp quỷ gào to lên.
Long Nhất cười hắc hắc, không sai, hắn chính là dùng lĩnh vực, lôi hệ ma pháp của hắn đã đạt tới đỉnh điểm của đại ma tầm sư làm lĩnh ngộ của hắn tăng lên đến mức nhất lưu, lĩnh vực cũng đã có thể nghiên cứu được rồi.
-"Đốt sạch, phá sạch, giết sạch, không chừa tên nào" nụ cười Long Nhất đột nhiên trở nên lãnh khốc, mà 3 tên ma thú phía dưới cùng với Man Ngưu đã bắt đầu ra tay tàn sát.
Thân hình Long Nhất chợt lóe, đã hiện ra trước mặt Hồng Nương Tử, phóng ra mấy pháp thuật quang hệ cao cấp lên người nàng, sau đó ôn nhu nói:
-"Tỷ tỷ, ta đã tới chậm, làm cho tỷ bị ủy khuất rồi"
Hồng Nương Tử thẩn nhiên cười, vốn tưởng còn có thể bắt đầu trêu ghẹo hắn một câu, nhưng khi mở miệng lại không thể phát ra âm thanh nào cả, còn đôi mắt phượng lúc này không ngở đã ngập tràn một màng nước mắt.
Long Nhất thấy tình trạng của nnàg như vậy, hắn cũng không ngại ngùng gì dang hai tay ôm lấy Hồng Nương Tử ghì sát vào lồng ngực mình:
-"Vô luận khi nào, lồng ngực của tiểu đệ ta vĩnh viển mở rộng chào đón tỷ tỷ"
Hồng Nương Tử cẩm nhận được sự ấm áp trong lồng ngực Long Nhất, thân thể đột nhiên mềm ra, thật sự lồng ngực cũa tên tiểu đệ này rất thoải mái, thật muốn cả đời cứ nằm trong ngực hắn, chỉ là nàng biết, lồng ngực này vĩnh viễn không thể thuộc về nàng.
Vài phút sau, Hồng Nương Tử nhẹ nhàng đẩy Long Nhất ra, vẻ mặt lúc này đã khôi phục bình thường, nàng cười nói:
"Đông đệ, cảm ơn ngươi đã cho ta mượn ngực, cảm giác thật sự là không muốn rời ra, khó trách có thể lừa được nhiều cô gái như vậy"
- "Cái này không phải là lừa gạt, đây gọi là mị lực" Long Nhất giả vờ nghiêm trang đạo mạo trả lời.
Hồng Nương Tử cười cười, ánh mắt vừa xoay chuyển liển trở nên vô cùng kinh ngạc, Man Ngưu cùng 3 thần thú đối với Bạo Phong dong binh đoàn đã gần như giết sạch, gần ngàn người không ngờ bị một người 3 thú đánh giết đến nỗi gà bay chó chạy. Đặc biệt là Man Ngưu, một cây Lục Ngọc tài quyết múa lên làm xuất hiện từng đạo ánh sáng màu lục, chạm vào là nổ tung, máu cùng nội trạng bắn ra đầy trời, mà tựa hồ Man Ngưu rất thích thú đối với cảnh mưa máu này, mỗi khi có kẻ nổ tung vẻ mặt hắn càng thêm hưng phần.
Tình hình này xảy ra khiến cho sắc mặt tên Đoàn trưởng Bạo Phong dong binh đoàn sợ đến trắng bệch, hai chân không ngừng run rẩy, dù sao cũng là một tên Đoàn trưởng của một Dong binh đoàn cấp A, hắn cũng trải qua không ít cảnh huyết vũ đầy trời, nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng gặp qua cảnh giết hại tàn nhẫn như thế của Man Ngưu, huống hồ những kẻ bị giết lại chính là những kẻ dưới tay mình.
Lúc này, đám dong binh của Bạo Phong dong binh đoàn coi như là bị giết sạch sẽ, chỉ còn lại tên Đoàn trưởng Dong binh đoàn đứng ở ngoài. Man Ngưu lúc này liếm môi, trên người máu tươi của những kẻ bị giết theo từng bước chân của hắn nhỏ xuống, tay cầm Lục Ngọc tài quyết từng bước, từng bước một hướng hắn đi tới.
Lúc này tên Đoàn trưởng đột nhiên như từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh dậy, hắn vứt hết cả mọi thứ quỳ thụp xuống trước mặt Long Nhất và Hồng Nương Tử, âm thanh run rẩy van xin:
-"Tha cho ta, tất cả hết thảy đều là do tên phó Đoàn trưởng đáng chết kia, chỉ cần tha mạng cho ta, bất luận muốn ta làm gì ta cũng nguyện ý"
Man Ngưu lúc này đã mang theo sát khí đầy người bước tới phía sau tên Đoàn trưởng Dong binh đoàn, mắt trâu đang trợn tròn nhìn Long Nhất, hiển nhiên đang đợi chỉ thị của hắn.
Mà lúc này Long Nhất đang nhún nhún vai, Man Ngưu liền biết ngay ý tứ của lão Đại, chiếc miệng rộng mở ra một nụ cười rồi vung Lục Ngọc tài quyết trong tay lên, huyết tinh là mùi vị hắn rất thích.
-"Chờ một chút" Chính lúc này, Hồng Nương Tử đột nhiên dịu dàng nói.
Man Ngưu nhìn về phía Long Nhất, thấy Long Nhất gật đầu liền bước sang một bên.
-"Đa tạ Hồng Nương Tử đại ân đại lượng, đa tạ Hồng Nương Tử đại lượng" lúc này tên Đoàn trưởng Dong binh đoàn cảm kích đến nỗi rơi nước mắt nói.
-"Ta có nói là sẽ buông tha nguoi sao?" Hồng Nương Tử bước tới trước mặt hắn rồi nũng nịu cười nói, để cho tên Đoàn trưởng Dong binh đoàn vốn tưởng đã thoát được một kiếp lại lâm vào cảnh ngốc trệ.
-"Ta chỉ là muốn tự tay giải quyết ngươi mà thôi" Hồng Nương Tử bắt chước Long Nhất nhún nhún vai, đấu khí màu lam sậm trong tay lóe lên, biến tên Đoàn trưởng Dong binh đoàn còn nguyên ánh mắt không dám tin này từ đầu đến chân tách thành hai nửa, nàng đối xử với địch nhân tàn nhẫn cũng không kém so với Man Ngưu, làm một dong binh SS cấp, bài danh trước cả mười A cấp Dong binh đoàn, nàng tự nhiên hiểu được đạo lý nhổ cỏ không nhổ tận gốc sẽ có hậu quả gì, nàng không thể để lòng nhân từ của mình ảnh hưởng, làm phát sinh mối nguy hiểm cho chính mình cùng đồng bạn, huống hồ trong mắt nàng hắn ta cũng đơn giản là một xác chết giống như đa số người đã chết vậy.
Sau khi mọi người rời đi, thi thể Bạo Phong dong binh đoàn nhanh chóng được một nhóm mạo hiểm giả khác phát hiện, một ít kẻ mạo hiểm giả kinh nghiệm phong phú đã phân tích ra đây quả là một trận tàn sát, thủ đoạn giết người khiến ai nhìn cũng phát run, cơ hồ không thể tìm được một cỗ thi thề còn đầy đủ, nơi này có một khối nội tạng phơi ra, nơi khác là một đoạn chân cụt tay gãy làm nhiều kẻ quan sát không nhịn được mà ói ngay tại chỗ.
Một Dong binh đoàn cấp A gần ngàn người trong một thời gian ngắn đã bị diệt đoàn, làm oanh động cà Thương Lan Đại lục, hầu như mọi quán Bar mạo hiểm giả đầu bàn luận về chủ đề này, mà một số kẻ có tâm tư bắt đầu tính toán những chuyện xấu sau này của Thương Lan Đại lục, tính xem từ trong mớ hỗn động của Thương Lan Đại lục mà tìm hướng đi nào cho đúng đây?
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.