Phong Lưu Chân Tiên

Chương 642: Sụp đổ




Cửa động đã bị quái vật và bầy Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt chặn đường, muốn từ đó xông ra hoàn toàn không có khả năng. Chỉ có hướng mặt sau, dùng pháp bảo tạo ra một thông đạo khác thì mới có hi vọng sống sót. Huyết Cương Thi không còn bị khống chế, rất nhanh sẽ khôi phục lại như cũ. Nam nhân dùng nó tranh thủ chút thời gian chút thời gian để bọn họ có thể thoát thân. Lúc này hắn hoàn toàn vứt chuyện luyện hóa Huyết Cương Thi ra khỏi đầu, mạng sống mới là thứ quan trọng nhất.
Chỉ là bọn hắn còn chưa kịp làm gì khác, ngoài cửa động lại phát ra một tiếng nổ khổng lồ. Cả hang động rung chuyển, từng khối bạch ngọc vỡ vụn rơi ở khắp nơi. Trên vách động xuất hiện những vết nứt kéo dài. Nam nhân cao gầy hoảng hốt:
- Tất cả trận pháp đề đã bị phá, hang động sắp sụp đổ. Mau, dùng pháp bảo của các ngươi mở ra một thông đạo. Bằng không tất cả chúng ta chắc chắn phải chết.
Hai người không dám nhiều lời, lập tức dùng pháp bảo đem từng khối bạch ngọc cắt ra, cố gắng mở một lối đi. Nam nhân cao gầy nắm lấy hồ lô, linh lực truyền vào bên trong. Một ngọn lửa màu vàng từ trong hồ lô phóng ra, tạo thành một bức tường lửa ngăn cách. Hắn muốn tranh thủ thêm một chút thời gian. Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt toàn thân là bạch ngọc, có kháng tính với hỏa hệ pháp thuật. Tuy nhiên, dù sao bọn chúng tu vị cao nhất cũng chỉ có Trúc Cơ hậu kỳ, tường lửa này vẫn có thể ngăn cản được một lúc.
Bất quá, nam nhân còn chưa kịp thu hồi hồ lô, một cánh tay quỷ đã xuyên qua ngọn lửa, hướng thằng về phía ngực trái của hắn. Bị tấn công bất ngờ, nam nhân không kịp lấy ra pháp bảo phòng ngực, chỉ vội vàng đưa hồ lô lên chắn ngang trước ngực. Hồ lô thuộc về loại pháp bảo công kích, đương nhiên không cách nào chịu nổi một quyền của ác quỷ. Nó lập tức bị đánh vỡ, tất cả hỏa diễm chứa đựng bên trong tràn ra. Trong phút chốc, cả hang động bị nhấn chìm trong biển lửa.
Nam nhân sợ hãi, vội vàng vứt bỏ mảnh vỡ hồ lô vẫn còn trên tay, xoay người bỏ chạy. Thông đạo do hai người kia đang làm vẫn chưa hoàn tất, nam nhân cũng không bận tâm chuyện đó. Hắn lấy từ trong người ra một thanh phi kiếm màu lục. Phi kiếm một phân hai, hai phân bốn. Bốn thanh kiếm đồng thời công kích mặt sau của hang động. Hang động vốn đã bị hỏa diễm thiêu đốt, lại công thêm công kích kia, rất nhanh liền sụp đổ.
Vũ Thần lúc này đã không nhịn được, tiến lại gần để quan sát. Nàng chỉ thấy một đám mây màu trắng rất lớn do Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt tạo thành đang vây kín cửa động. Từ trong hang động, từng âm thanh sụp đổ phát ra. Theo sau đó, một ngọn lửa màu vàng rực từ cửa động tràn ra, đem một lượng lớn Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt cuốn vào bên trong, thiêu đốt thành tro bụi. Tuy nhiên, so với số lượng vài vạn con kia, những còn vừa chết không đáng là gì. Hơn nữa, chất độc bên trong người những con đã chết kia tràn ra, chỉ vài giây liền đem ngọn lửa dập tắt.
Hang động hoàn toàn sụp đổ, từng khối bạch ngọc lớn nhỏ che kín lối vào. Bầy Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt trông nhất thời mất đi mục tiêu, đứng yên trước cửa động không nhúc nhích. Vài phút sau, cách đó không xa có vài khối bạch ngọc từ trên cao rơi xuống. Một cái hang nhỏ xuất hiện, một bóng người chật vật, quần áo cháy sém từ bên trong bước ra, chính là tên kim đan trung kỳ lúc nãy, hai người còn lại hoàn toàn không thấy bóng dáng.
Vì tránh bị ác quỷ truy đuổi khiến bản thân không thoát được, hắn đã đem hai tên sư đệ đánh trở lại, sau đó dùng từng khối bạch ngọc lớn chặn đứng thông đạo vừa mới được tạo ra. Tu Chân Giới chính là tàn nhẫn như vậy, trong những giây phút quyết định, bọn hắn sẽ không ngần ngại vứt bỏ đồng môn huynh đệ, thậm chí là thân nhân để cầu sinh.
Thoát khỏi khốn cảnh, nam nhân còn chưa kịp vui mừng thì từng tiếng ong ong đã vang đến tai hắn. Đám mây màu trắng không biết vì sao phát hiện ra, lập tức hướng về phía bên này phóng đi. Nam nhân hoàn toàn không có suy nghĩ chống đỡ, lập tức hướng về phía đằng xa bỏ chạy. Hắn không chú ý rằng, một quyền ban đầu của ác quỷ đã xuyên qua hồ lô, đem một mảng da thịt ở hông hắn xé rách.
Đối với tu sĩ Kim Đan kỳ mà nói, chút thương thế này không có gì đáng ngại. Không còn đan dược trị thương, chỉ vài phút liền có thể tự lành lại. Bất quá, điều hắn không chú ý chính là, ác quỷ đã thông qua vết thương này, đem một lượng chất lỏng mà Dương Thiên đã tinh luyện lúc trước truyền vào trong cơ thể hẳn. Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt cực kỳ nhạy cảm với mùi hương này, cho dù cách xa trăm dặm hay ẩn giấu trong cơ thể sinh vật sống bọn chúng cũng có thể cảm nhận ra được.
Đợi bầy Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt đi xa, ác quỷ mới từ bên trong hang động đi ra. Nó vốn tiến hóa từ lệ quỷ, là linh hồn thể. Tuy hiện tại có được thân xác, thế nhưng muốn trở về dạng linh hồn cũng không phải chuyện gì khó khăn. Tồn tại ở dạng linh hồn, công kích vật lý đơn thuần có thể bỏ qua, cho nên dù hang động có sụp đổ nó cũng không bị ảnh hưởng gì. Trên người ác quỷ có vài vết cháy bốc ra khói màu đen, đây là do ngọn lửa của nam nhân gây nên. Pháp bảo hồ lô kia quả thực khá lợi hại, chỉ đáng tiếc tên kia không phát huy được hết sức mạnh. Cộng thêm tình huống cấp bách, hắn chỉ một lòng muốn bỏ chạy. Bằng không nếu giao đấu trực diện, ác quỷ cũng chưa chắc chiếm được lợi thế.
Về phần Huyết Cương Thi thì không cần lo lắng. Nó vốn là cương thi không có sự sống, cho dù bị chôn vùi bên trong kia, chỉ cần phí một ít công sức đào nó ra, vài ngày liền có thể khôi phục nguyên trạng. Còn về phần hai tên tu sĩ Kim Đan kỳ kia bị đồng môn ném lại. Bọn chúng quá sợ hãi nên đã điên cuồng công kích, trước khi hang động hoàn toàn sụp đổ đã bị ác quỷ của Dương Thiên giết chết. Đồng cấp, tu sĩ thông thường không phải là đối thủ của ác quỷ, chỉ vài giây liền xử lý xong.
Dương Thiên rời khỏi vị trí ẩn nấp, ra hiệu cho ác quỷ tiến hành đào bới. Mười phút sau, Huyết Cương Thi cuối cùng cũng được lôi ra. Bộ dạng nó lúc này khá yếu ớt, thân thể nhiều chỗ bị những khối bạch ngọc lớn đánh lún vào. Vũ Thần vội vàng chạy đến, đem Huyết Cương Thi thu hồi. Nàng cúi đầu cảm ơn Dương Thiên:
- Nếu không có ngươi…
Dương Thiên phất tay:
- Không cần nói những điều vô nghĩa. Chúng ta thành lập đội đến đây săn bắt Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt. Ngươi gặp vấn đề ta tất nhiên sẽ ra tay tương trợ.
Vũ Thần gật đầu:
- Tên kia đã bị đuổi đi. Bất quá, bầy Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt kia cũng bị hắn dẫn đi mất, xem ra chúng ta phải làm lại từ đầu rồi.
Dương Thiên mỉm cười, lấy bình ngọc đựng một nửa chất lỏng còn lại ra phe phẩy trước mặt nàng:
- Cũng không cần phiến phức như vậy. Với số lượng Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt lớn như thế kia, cộng thêm những bầy khác hắn xui xẻo gặp phải trên đường trốn chạy, đoán chừng rất nhanh sẽ bị vây công đến chết. Khi nãy ra có âm thầm lưu lại ấn ký trên người vài con, hiện tại ta sẽ để ác quỷ che giấu khí tức, âm thầm theo sát phía sau. Một khi tên kia mất mạng sẽ lập tức sử dụng số chất lỏng còn lại này dẫn dụ bọn chúng đến vị trí trận pháp.
Vũ Thần yên lặng vài giây, cuối cùng nghiêm túc nói:
- Tất cả những chuyện này ngay từ đầu ngươi đã tính toán ra?
Dương Thiên thản nhiên đáp:
- Vài tên Kim Đan kỳ mà thôi, không có chút tính thử thách nào.
Vũ Thần hừ lạnh:
- Vài tên Kim Đan mà thôi? Ngươi nên nhớ, chúng ta chỉ là Trúc Cơ kỳ, chỉ hơi sơ xảy sẽ lập tức mất mạng.
Dương Thiên lắc đầu:
- Điểm này thì ngươi sai rồi. Ta đã từng đối mặt với vô số kẻ thù còn nguy hiểm hơn thế này, cũng đã rất nhiều lần rơi vào tình huống ngàn cân treo sợi tóc. So với những lần thập tử vô sinh kia, những chuyện vừa rồi chẳng qua là chơi đùa mà thôi.
Gương mặt Vũ Thần hiện rõ hai chữ “không tin”:
- Ngươi mới bao nhiêu tuổi? Tu vị cao bao nhiêu, mạnh miệng như vậy không sợ đau lưỡi hay sao?
Dương Thiên biết mình có hơi lỡ lời, cũng may Vũ Thần cũng không tin tưởng. Hắn cười vài tiếng rồi nói:
- Đùa một chút mà thôi, ngươi cần gì phải nghiêm túc như vậy. Được rồi, chúng ta quay về trận pháp đợi ác quỷ dẫn bầy Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt kia về thôi.
Dương Thiên bay đi được một đoạn, Vũ Thần vẫn đứng yên tại chỗ. Nàng đang âm thầm trao đổi với lệ quỷ trong cơ thể mình:
- Ngươi thấy những lời hắn nói có bao nhiêu phần là thật.
Lệ quỷ đáp lại:
- Không nhìn ra được. Bất quá, người này thâm sâu khó dò, nếu ngươi có thể lợi dụng hắn, tương lai sẽ là một trợ thủ đắc lực giúp ngươi trả thù. Dù sao tên kia quá mạnh, chỉ dựa vào sức ngươi và ta thì hi vọng không lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.