Phong Lưu Chân Tiên

Chương 41: Hợp tác




Không để Dương Thiên đợi quá lâu, khoảng 15p sau Hoa Thi Âm cùng một người áo đen đi đến:
- Chúng ta đi đến nhà của ta đi, nơi đây cũng sắp đóng cửa.
Dương Thiên nhìn lại đồng hồ, cũng đã hơn 9h30, Thiên Hải quán đóng cửa vào lúc 10h, cũng liền gật đầu đồng ý. Cùng Hoa Thi Âm đi ra, Dương Thiên không nhịn được đùa giỡn:
- Người mời ta đến nhà ngươi, không sợ phu quân của ngươi khó chịu sao?
Hoa Thi Âm vẻ mặt không đổi:
- Hắn hiện tại không có ở đây, ta là theo lệnh của phụ thân đến đây làm việc.
Dương Thiên cũng không nói thêm điều gì, xem ra muốn làm rõ quan hệ của nàng với phu quân cũng không đơn giản. Ba người đi xuống phía dưới, đã có xe đợi sẵn, trên xe còn có mấy người mặc hắc bào đang ngồi. Hoa Thi Âm ra hiệu cho Dương Thiên đi vào.
Dương Thiên trên xe cũng không nói gì, hắn cảm thấy những người này không đơn giản là đến bảo vệ Hoa Thi Âm mà còn muốn giám sát nàng. Xe chạy đến một ngôi biệt thự khá lớn, nằm ngay giữa trung tâm của huyện.
Dương Thiên cùng Hoa Thi Âm đi vào nhà, đám người áo đen cũng định vào theo, Hoa Thi Âm liền ngăn cản:
- Bọn ta có việc quan trọng cần bàn, các ngươi không cần tiếp tục đi theo ta.
Một người vội lên tiếng:
- Lão gia dặn dò bọn ta phải lo cho sự an nguy của tiểu thư, không được rời xa nữa bước.
- Không cần nói nữa, phụ thân trước khi đi đã cho ta toàn quyền quyết định. Nếu có chuyện gì ta sẽ chịu trách nhiệm.
Đám người thấy Hoa Thi Âm nói vậy, cũng không phản bác, cuối đầu nói:
- Vậy bọn ta đi trước, tiểu thư hãy cẩn thận một chút.
Vừa nói vừa nhìn qua Dương Thiên, Dương Thiên nhún vai thầm nghĩ: “Ngươi nhìn ta làm gì, ta nếu có ý đồ xấu các ngươi có thể cản được sao?”.
Đợi đám người bỏ đi, Dương Thiên cùng Hoa Thi Âm đi vào nhà. Đợi Hoa Thi Âm đóng cửa xong, một người áo đen lấy điện thoại ra gọi:
- Lão gia, tiểu thư dẫn một thanh niên lạ mặt về, còn không cho bọn ta ở lại.
Trong điện thoại phát ra âm thanh:
- Ngươi cứ tiếp tục quan sát từ phía xa, không cần kinh động đến bọn họ.
- Đã biết.
Cúp máy, ở một nơi rất xa, một người đàn ông trung niên đang ngồi trước cửa sổ, nhìn lên trời cao, lẩm bẩm:
- Thi Âm, người cũng đừng làm cho ta thất vọng. Nếu không ta cũng không ngại để ngươi đi theo mẫu thân của ngươi.
Lúc này, Dương Thiên cùng Hoa Thi Âm đã bước vào trong nhà, ngồi đối diện với nhau. Dương Thiên liền nhìn quanh căn nhà, bên trong khá rộng lớn nhưng bày biện rất đơn điệu, khiến người ta cảm thấy có chút trống rỗng. Hoa Thi Âm dường như hiểu được Dương Thiên đang suy nghĩ gì:
- Nơi này là biệt thự do phụ thân ta mua để ở mỗi khi có việc phải đến đây. Rất hiếm khi sử dụng nên bày biện rất đơn sơ.
Dương Thiên không nói gì, nơi này khiến hắn cảm thấy rất khó chịu, cảm giác có ai đó đang nghe lén hắn nói chuyện. Đứng dậy đi một vòng, Dương Thiên phát hiện 7 thiết bị hình thoi rất nhỏ được gắn lên những vị trí rất khó phát hiện. Mang lại đưa cho Hoa Thi Âm:
- Ngươi xem đây là cái gì.
Hoa Thi Âm nhìn kĩ một hồi, không nói hai lời liền ném vào bể cá bên cạnh, trầm giọng:
- Máy nghe trộm? Xem ra Hoa Thất vẫn rất đề phòng ta.
Bên ngoài biệt thư, trong một chiếc xe bỗng nhiên phát ra một âm thanh chói tai, một người đưa tay lên tắt, cười khổ:
- Xem ra tiểu thư đã phát hiện ra rồi.
- Không thể nào, đây là loại máy nghe trộm tiên tiến nhất vừa được nhập về, hơn nữa chúng ta gắn rất cẩn thận, tiểu thư không thể nào phát hiện được.
Một hắc bào nhân gật đầu:
- Xem ra là thanh niên trẻ tuổi kia.
- Chúng ta có cần báo cho lão gia biết không?
- Không cần, lão gia đã nói mặc kệ bọn họ. Chúng ta cũng không cần tiếp tục để tránh tiểu thư nghi ngờ.
Dương Thiên lúc này cảm thấy rất hứng thú với máy nghe trộm, về những đồ vật công nghệ cao như thế này hắn thật sự không biết gì, xem ra sau này cần phải thỉnh giáo người trong Ám tổ một chút.
Nhìn Hoa Thi Âm, Dương Thiên hỏi:
- Ngươi biết là ai gắn máy nghe trộm sao?
- Nhà này là của Hoa Thất, ngươi nói xem ai có thể vào đây gắn những thứ đó.
Dương Thiên gật đầu:
- Xem ra quan hệ của ngươi và Hoa Thất rất phiền toái.
- Ngươi sợ?
- Ta thật sự cũng rất muốn thử cảm giác sợ hãi, tiếc là không còn cơ hội.
Hoa Thi Âm thấy Dương Thiên nói vậy cũng yên tâm, vẻ mặt liền nghiêm túc:
- Ta hôm nay hẹn ngươi đến đây là có một chuyện quan trọng cần nói. Ngươi có hứng thú hợp tác với ta một lần không?
Dương Thiên không tỏ thái độ:
- Nói một chút đi, ngươi định hợp tác cái gì?
- Ta muốn cùng ngươi liên thủ diệt trừ Hoa Thất.
Dương Thiên kinh ngạc, vừa rồi hắn đoán quan hệ giữa nàng và phụ thân không được tốt, không ngờ là kẻ thù sinh tử.
- Hoa Thất, hắn chẳng phải là phụ thân ngươi sao?
- Việc đó ngươi không cần bận tâm, ngươi chỉ cần đồng ý giúp ta. Sau khi sự việc thành công, thế lực của Hoa Thất ta sẽ để ngươi quản lý một nửa, ngươi phải biết Hoa Thất nắm giữ hắc đạo của 20 tỉnh thành trong cả nước.
Dương Thiên vẻ mặt không chút quan tâm:
- Chuyện đó để sau hắn nói, ta muốn biết rõ về quan hệ giữa ngươi và Hoa Thất, sau đó mới quyết định xem có nên hợp tác với ngươi hay không?
- Ngươi thực 8IiqW20 sự muốn biết chuyện của ta?
- Hiểu rõ đối tác là một vấn đề rất quan trọng trong một mối quan hệ hợp tác. Điểm này ta nghĩ ngươi hiểu rõ hơn ta.
Dương Thiên sử dụng một ít kiến thức ít ỏi về kinh tế học được ở trường, tên này tuy rằng lười học nhưng nếu đi học vẫn nghe giảng rất chăm chú. Hoa Thi Âm yên lặng một lát, nói:
- Được, ta sẽ kể cho ngươi biết.
- Ta là con của Hoa Thất cùng một người thiếp. Khi ta còn rất nhỏ, Hoa Thất đã giết mẫu thân của ta ngay trước mặt ta. Từ đó về sau, hắn luôn đề phòng ta, mọi việc đều phái người giám sát ta. Ta hiện tại muốn đạt được tự do cùng báo thù cho mấu thân chỉ còn cách giết hắn.
Dương Thiên gật đầu:
- Ngắn gọn nhưng đầy đủ thông tin, chuyện hợp tác này ta có thể đồng ý. Bất quá nếu thành công ta sẽ đạt được gì?
- Ta đã nói…
Dương Thiên lập tức ngắt lời nàng:
- Ta không có hứng thú với việc quản lí hắc đạo, việc của Tiêu Chính Long chỉ là tiện tay giúp hắn mà thôi.
Hoa Thi Âm cau mày, nàng đoán thế lực đắng sau Dương Thiên rất lớn, nếu không cũng không thể không có hứng thú với thế lực của Hoa Thất. Nhưng ngoài thứ đó, nàng thật không nghĩ ra cái gì có thể thỏa mãn Dương Thiên.
Im lặng một lúc, Hoa Thi Âm cắn răng:
- Nếu ngươi giúp ta báo thù, ta sẽ làm nữ nhân của ngươi.
Dương Thiên rất ngạc nhiên, tuy mục đích chính của hắn đúng là như vậy, nhưng hắn cũng không nghĩ đến lại nhanh như vậy. Dương Thiên lần này nhiều lắm cũng chỉ muốn chiếm một ít tiện nghi của nàng thôi. Dù sao giết Hoa Thất với Dương Thiên mà nói quá mức đơn giản, kẻ này cũng không phải loại người tốt lành gì.
- Ngươi chắc chắn? Nhưng ta nghe nói ngươi đã có phu quân.
- Ngươi yên tâm, ta cùng hắn chỉ là mối quan hệ lợi ích do Hoa Thất sắp đặt, hắn cũng chưa từng chạm vào người ta. Hoa Thất chết đi ta liền li dị với tên kia.
Dương Thiên cười:
- Nói như vậy, ta cùng ngươi không phải cũng chỉ là mối quan hệ lợi ích sao? Sau khi lợi dụng ta xong ngươi cũng sẽ bỏ ta, đúng không?
Hoa Thi Âm khóe miệng vểnh lên:
- Vậy thì phải xem khả năng của ngươi, nếu có thể khiến ta yêu ngươi, vậy ngươi cũng không cần phải lo chuyện đó.
- Không cần phải khiêu khích ta. Nhưng ngươi nói không sai, những nữ nhân kiêu ngạo như ngươi đối với nam nhân bọn ta rất hấp dẫn. Việc này ta đồng ý. Hoa Thất cứ để cho ta giải quyết.
Hoa Thi Âm giật mình, nàng vốn muốn cùng Dương Thiên hợp lực giải quyết Hoa Thất, nhưng xem Dương Thiên vẻ mặt tự tin không khỏi nhíu mày:
- Ngươi chắc chắn? Thực lực của Hoa Thất không đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu.
Dương Thiên vẻ mặt tự tin:
- Không cần, việc này một mình ta là đủ rồi.
Hoa Thi Âm cũng đành gật đầu:
- Tốt, ngày mai ta sẽ trở về kinh thành, nếu có việc gì cần trợ giúp thì gọi cho ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.