Phong Lưu Chân Tiên

Chương 271: Lễ đường phá- Hội trưởng hiện thân




Dương Thiên vừa dứt lời, hai người Mã Đạt lập tức bắn một loạt đạn dài thay cho tiếng vỗ tay chúc mừng. Những người tham dự lúc này mới bừng tỉnh, gần 20 tên áo đen nhảy ra, bao vây 4 người lại. Một vị lão giả, khuôn mặt già nua nhăn nhúm, chống gậy chậm rãi đi đến. Mới nhìn qua tưởng chừng rất vô hại, chỉ có vài người ở đây biết hắn đã đạt đến Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong, cũng chính là vị phó hội trưởng kia.
Lão giả cất giọng ồm ồm khó nghe:
- Thật to gan, các ngươi là ai? Dám đến nơi này cướp dâu, có phải là sợ mạng quá dài hay không?
Dương Thiên chẳng thèm bận tâm lão già đang nói gì, hắn nói nhỏ vào tai Hạo ca:
- Mặc kệ đám người kia làm gì, ngươi từ nơi này trực tiếp đi thẳng đến chỗ Irena và cầu hôn nàng là được.
Hạo ca nhìn những người đang bao vây mình, có hơi e ngại:
- Dương thiếu, thực sự không có vấn đề gì chứ?
- Tin tưởng ở ta. Đã mất công tạo dựng hình tượng thế này, lẽ nào ta lại phá hỏng đi.
Hạo ca dở khóc dở cười, hắn đang lo lắng cho an nguy của mình, Dương Thiên lại chỉ để ý đến hình tượng. Bất quá, Dương Thiên đã nói thì Hạo ca cũng sẽ làm theo. Trải qua nhiều chuyện, Dương Thiên trong mắt hắn tựa như thần thánh, không gì không làm được.
Lão giả thấy Dương Thiên không để ý đến mình liền xoay người đi, để lại một câu:
- Giết chết bọn hắn. Nhớ kĩ, làm cho gọn gàng, đừng để lễ cưới của con trai ta nhuốm máu.
- Tuân lệnh.
Gần 20 người đồng thời lao lên, khi thế hung mãnh như muốn ăn tươi nuốt sống đám người Dương Thiên. Mã Mãnh cùng Mã Đạt gương mặt bình thản, giữ vững tư thế mà Dương Thiên đã yêu cầu bọn hắn. Nói đi nói lại, tất cả cũng là vì món phi hành pháp bảo kia.
Hạo ca bị khí thế chén ép, lui nhẹ về phía sau một bước. Dương Thiên một tay đặt lên lưng hắn ngăn cản, tay còn lại cầm Phá Thiên hướng lên trời, thầm nói:
- Thượng phẩm Tiên Bảo lại dùng để giết vài tên Trúc Cơ kỳ tiểu tu sĩ, ủy khuất cho ngươi rồi.
Ngón trỏ bóp cò, từ nòng súng bay ra 20 quang điểm màu trắng, bằng tốc độ mắt thường không nhìn thấy được bay đến chỗ đám Trúc Cơ kỳ kia. Quang điểm vừa chạm, gần 20 người biến mất, giống như bị bốc hơi khỏi thế giới này.
Im lặng, lần này cả lễ đường bị một chiêu của Dương Thiên hù dọa đến không thốt nên lời. Dương Thiên thu lại Phá Thiên, bình thản nói:
- Lão già kia nói rất đúng, đây là hôn lễ, để nó nhuốm máu sẽ không được tốt lắm a.
Lão giả xoay người lại, vẻ mặt đã âm trầm:
- Rốt cuộc các ngươi là ai?
- Ăn cướp.
Dương Thiên tùy tiện đáp một câu rồi đẩy lưng Hạo ca, ý bảo hắn bước đi. Hạo ca từ trong trấn kinh thoát ra, nhìn Dương Thiên gật đầu, hướng về phía Irena đi đến.
Từ khi nhìn thấy Hạo ca, Irena còn tưởng là mình đang nằm mơ. Giờ phút này, nhìn thấy hắn đang từng bước đi về phía nàng, Irena hai tay che miệng, cố gắng ngăn mình khóc to. Nhưng nước vẫn từ hai khóe mắt chảy dài xuống. Có điều, đây đều là những giọt nước mắt hạnh phúc.
Nhận thấy sự xem thường trong mắt Dương Thiên, lão giả kia đã tức giận đến cực độ. Hắn đường đường là phó hội trưởng Khai Quang, dưới một người mà trên vạn người, ai dám xem thường. Lão giả dùng cây gậy trên tay đập mạnh xuống đất, ra lệnh:
- Tất cả Kim Đan kỳ đồng loạt ra tay, Trúc Cơ kỳ dùng viễn trình pháp thuật, nhất định phải giết chết 4 kẻ này. Ai nào lấy được đầu của tên cầm súng ngắn, ta sẽ nhận hắn làm đệ tử chân truyền, kế thừa toàn bộ y bát.
Nghe được những lời này, cả lễ đường sôi trào, "đệ tử chân truyền, kế thừa toàn bộ y bát", lời này có ý nghĩa gì? Chỉ cần đầu óc bình thường sẽ hiểu được, đệ tử chân truyền của phó hội trưởng, tương lai thấp nhất cũng sẽ kết đan thành công, trở thành tu sĩ Kim Đan kỳ, được vạn người ngưỡng mộ. Tiền tài, danh vọng, mỹ nữ, ngươi muốn gì được đó.
Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Giải thưởng lớn như vậy, dùng tinh mạng đánh đổi cũng đáng giá. Rất nhiều người ở đây có suy nghĩ này. Cả lễ đường gần ngàn người đồng loạt ra tay, Kim Đan kỳ theo hiệu lệnh xông vào tấn công. Thậm chí có vài tên Trúc Cơ sợ bị tranh công cũng lao vào theo.
Pháp bảo, pháp thuật muôn màu muôn vẻ bay đến, Hạo ca sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn cắn răng bước tiếp. Hắn tin mọi thứ đã có Dương Thiên lo liệu.
Irena thì không bình được như Hạo ca, trông thấy cảnh này, tim nàng thiếu chút nữa ngừng đập. Người mà nàng yêu nhất, tưởng chừng đã chết lại xuất hiện trước mặt nàng. Vừa xuất hiện lại sắp bị người ta đánh chết, nàng làm sao có thể chịu đựng được. Không cần sự chỉ đạo của lý trí, thân thể Irena dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Hạo ca. Những tên kia chỉ một mực chú ý đến Dương Thiên, cũng không ngăn cản nàng. Chỉ có Hank phát hiện, vội phóng theo cố giữ Irena lại.
Dương Thiên gật đầu hài lòng, bao nhiêu công sức của Hạo ca thật không uổng phí, mỹ nữ tên Irena này xứng đáng để hắn làm vậy. Hank đang sắp nắm được tay Irena thì cả người khựng lại, dường như bị thứ gì kiềm chế khiến hắn đứng yên bất động, chỉ có thể hét QcjlBg4 to:
- Irena, mau quay lại đi, ta mới là chồng của ngươi.
- Thật xin lỗi, ngươi không phải.
Để lại một câu như nhát dao đâm vào tim Hank, Irena lao đến, ngã vào trong ngực Hạo ca. Cùng lúc này, vô số loại pháp thuật, pháp bảo đã đổ xuống. Một tiếng nổ khổng lồ khiến đảo Altas rung chuyển. Không chỉ lễ đường, những ngôi nhà gần đó cũng bị đánh nát, tạo thành một cái hố sâu gần trăm mét. Vài tên Trúc Cơ sơ kỳ đừng gần trực tiếp bị dư chấn đánh nát, chỉ còn lại vết máu tung tóe ở vài nơi. Hàng trăm tên Trúc Cơ kỳ liên thủ với hơn 15 tên Kim Đan kỳ, uy lực có thể nói là khủng bố. Nếu không phải có đại trận bảo hộ làm giảm lực công kích, sợ rằng thiệt hại còn lớn hơn rất nhiều.
Khói bụi tan đi, ở giữa hố to hiện ra một trụ đá, 5 người vẫn an nhiên đứng trên đó, quần áo sạch sẽ không dính chút bụi bẩn nào. Dương Thiên che miệng ngáp dài:
- Công kích quá yếu, các ngươi kẻ yếu nhất cũng đã Trúc Cơ, mạnh nhất là Kim Đan kỳ đỉnh phong. Tại sao so với Luyện Khí kỳ Newbie còn kém hơn a.
Mọi người chấn kinh, nhiều hơn nữa là hoảng sợ. Đối mặt với công kích bậc đó vẫn bình an vô sự, những tên cướp này tu vị đã đạt đến mức nào. Một vài người có hiểu biết dương như đã nghĩ ra điều gì đó, không nói hai lời vội xoay người bỏ trốn. Lỡ như vị đại nhân kia ra tay, bọn họ đến xương cốt cũng khó bảo toàn a.
Phó hội trưởng cầm trên tay mảnh áo chú rể bị cháy, hai mắt đỏ ngầu. Do trúng phải Định Thân Thuật của Dương Thiên, Hank không thể lùi lại né tránh, cuối cùng bị đánh thành cặn bã. Phó hội trưởng gần như phát điên, đang chuẩn bị phát động đợt công kích tiếp theo thì từ đằng xa đã vọng đến âm thanh lạnh lùng:
- Dừng tay.
Âm thanh này không mang theo chút uy hiếp nào, nhưng khi đến tai phó hội trưởng lại khiến hắn cả người run rẩy, thiếu chút nữa từ trên không rơi xuống. Vài giây sau, bốn bóng người từ phía xa bay đến, đứng chắn ngay trước người phó hội trưởng. Hắn vội cuối đầu nói:
- Thuộc hạ Frank tham kiến hội trưởng, hai vị hộ pháp, còn đây là…
Người còn lại Frank không rõ, trên đầu hắn đội một cái mũ trùm có tác dụng che đậy thần thức. Tu vị tên này rõ ràng vừa mới đột phá Kim Đan trung kỳ, khí tức trên người vẫn còn hỗn loạn. Bất quá, có thể đi chung với Hội Trưởng đại nhân, Frank đương nhiên không dám xem thường hắn. Người kia nghe Frank hỏi, mở miệng đáp:
- Phó hội trưởng, ngươi không nhận ra giọng nói của ta sao?
Frank kinh ngạc, hô nhỏ:
- Ngươi là Văn…
Hội Trưởng khoát tay:
- Đừng nói những lời vô ích, chúng ta còn chuyện quan trọng hơn phải xử lý.
Văn Ngữ cùng Frank liền im lặng, bọn hắn đối với vị Hội Trưởng thần bí này chín phần là sợ hãi, còn lại một phần là kính nể. Lời hắn nói ra là mệnh lệnh tuyệt đối, ai dám có nửa lời phản đối chắc chắn phải chết. Frank có chút tò mò, không biết Hội Trưởng so với thanh niên cầm súng kia, ai lợi hại hơn ai?
Toàn bộ ánh mắt của thành viên Khai Quang tập trung về phía Hội Trưởng. Đây là nhân vật tồn tại trong truyền thuyết, bọn hắn gia nhập Khai Quang đã rất lâu nhưng lần này là lần đầu tiên được nhìn thấy hắn.
Đối với những ánh mắt tràn đầy nghi hoặc kia, Hội Trưởng không chút để tâm. Toàn bộ sự chú ý của hắn đều đặt ở trên người Dương Thiên:
- Không biết ta phải gọi người là Dương Thiên hay Dương thiếu đây?
PS: Buổi tối sẽ có thêm 1 chương nữa.:))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.