Phong Lưu Chân Tiên

Chương 261: Luyện chế tiên bảo- Nữ nhân chiến




Rời khỏi trạm tiếp nguyên liệu, Dương Thiên thân hình xuất hiện ở một cái Tử Vị Diện. Tử Vị Diện là tên gọi chung dành cho những vị diện không có bất kỳ sinh vật nào sinh sống, giống như một viên thiên thạch đang bay ngoài vũ trụ cũng được gọi là Tử Vị Diện.
Vừa xuất hiện, Dương Thiên trực tiếp mở ra Pháp Tắc Chi Môn, chỉnh sửa lại Thời Gian Pháp Tắc của cái Tử Vị Diện này. Theo như thời gian tại trái đất, trực thăng cần hơn một ngày nữa mới đến nơi. Tính toán kĩ càng, Dương Thiên chỉnh lại tỉ lệ thành 1 ngày bên ngoài bằng 1000 năm trong Tử Vị Diện.
Dương Thiên tốt xấu gì cũng là Hỗn Độn Chân Tiên, pháp bảo tùy thân của hắn đương nhiên không thể quá kém, tối thiểu cũng phải đạt đến hạ phẩm Tiên bảo.
Pháp bảo trong thiên địa chia thành các đẳng cấp: Phàm Khí, Linh Khí, Bảo Khí, Linh Bảo, Tiên Thiên Linh Bảo, Nguyên Bảo, Thánh Bảo, Bán Tiên Bảo, Tiên Bảo, Chí Cao Tiên Bảo.
Chí Cao Tiên Bảo tạm thời không nói đến, Dương Thiên có muốn cũng không luyện chế được. Đó là bản mệnh pháp bảo của Thập Đại Chân Tiên. Khi vị Bán Tiên nào đó đột phá Chân Tiên, bản mệnh pháp bảo sẽ trải qua Tiên lực rèn luyện, trở thành một phần của vị Chân Tiên đó, danh xưng Chí Cao Tiên Bảo. Mười vị Chân Tiên, đại biểu thế giới chỉ có 10 món Chí Cao Tiên Bảo, không hơn.
Về phần Tiên Bảo thì chia làm 2 loại, một loại được gọi là Hậu Thiên Tiên Bảo, do các vị đại năng luyện chế, uy lực vô song. Loại thứ hai gọi là Tiên Thiên Tiên Bảo, do thiên địa thai nghén mà thành, uy lục so với loại trước còn vượt trội hơn một ít.
Đương nhiên, cái này còn phải coi người luyện chế Hậu Thiên Tiên Bảo là ai, tài liệu luyện chế như thế nào. Lần này Dương Thiên sử dụng toàn bộ gia thân của hắn, cộng thêm Hỗn Độn Tiên lực vi dẫn, dù là hạ phẩm Hậu Thiên Tiên Bảo cũng sẽ không kém hơn hạ phẩm Tiên Thiên Tiên Bảo.
Thời gian luyện chế Tiên bảo rất dài, dù có sự trợ giúp của Hỗn Độn lực, không đủ 800 đến 1000 năm đừng mong thành công. Vì vậy, Dương Thiên tính toán 1000 năm là đã phù hợp.
Dương Thiên chỉnh sửa pháp tắc xong, thân hình liền xếp bằng, lơ lững giữa không trung.
- Không gian trữ vật, mở.
Từ trong không gian, một vết nứt kéo dài vạn dặm xuất hiện, linh khí khủng bố tràn ra. Đây chỉ là chút linh khí vô ý thoát ra từ những bảo vật Dương Thiên thu thập được. Từ trong không gian trữ vật, tám cái đỉnh hình rồng bay ra, xếp thành hình vòng tròn.
- Bát Long Đỉnh, Hỗn Độn Hỏa, khai.
Từ tám đồng rồng lập tức phun ra ngọn lửa màu đen. Sắc đên thuần túy mà hỗn loạn, khiến người nhìn cảm giác nó như là sự tập hợp của rất nhiều ngọn lửa khác nhau. Hỗn Độn Hỏa, một chút cũng đủ thiêu đốt một cái vị diện thành hư vô, uy năng không phải nói chơi.
Bát Long Đỉnh dưới sự điều động của Dương Thiên phóng xuất Hỗn Độn Hỏa. Tám luồng hỏa diện giao nhau tại trung tâm, ngưng tụ thành một lò luyện màu đen.
- Tinh luyện.
Từ trong không gian trữ vật, vô số bảo vật phóng ra: Linh Hư Kim Thủy, Thiên Hà Thần Thiết, Thần Không Thạch, Hỏa Thiên Kim…
Mỗi một món đều là tài liệu siêu cấp, xuất hiện tại bất kỳ đâu cũng đủ dẫn đến tinh phong huyết vũ, Hoàn Vũ cảnh, Bán Tiên cảnh không tiếc mọi giá tranh giành. Vậy mà Dương Thiên chỉ trong thời gian ngắn ném ra hơn ngàn món, quả thực là đại thủ bút.
Vô số bảo vật tràn ra, hóa thành dòng chảy, tiến vào bên trong hỏa lô do Hỗn Độn Hỏa ngưng tụ. Dương Thiên hai mắt nhắm lại, bắt đầu tiến hành tinh luyện.

Cùng lúc này, tại đại học Thanh Hoa, có 4 vị đại mỹ nữ đang ngồi chung một bàn trong thư viên trường. Sự xuất hiện của bọn họ khiến không khí yên tĩnh nơi này trở nên nào nhiệt, nữ nhân ghen tị, tức tối, nam nhân trái tim đập mạnh, hai mắt không nỡ rời xa.
Tần Tuyết, Mộc Vũ Hàm, Triệu Vũ Hinh, Diệp Linh bốn người đồng thời xuất hiện một chỗ gây ra oanh động rất lớn. Trừ Triệu Vũ Hinh, 3 người còn lại đều là hoa khôi nổi tiếng. Tần Tuyết cùng Mộc Vũ Hàm thì không cần nói, hai nàng là sinh viên năm 2 và năm 3, danh tiếng đã sớm đồn xa. Diệp Linh tuy vừa vào trường được chưa bao lâu, nhưng bất luận là nhan sắc hay thành tích học tập đều là hạng nhất, nhanh chóng xuất hiện trên top mỹ nữ của trường. Thậm chí có người còn gọi 3 người là Tam Đại Hoa Khôi Thanh Hoa, tuyền truyền cho những trường khác khiến đám người kia hâm mộ không thôi. Được học cùng trường với đại mỹ nữ cũng tính là diễm phúc a.
Triệu Vũ Hinh không được tính vào Tam Đại Hoa Khôi nhưng danh tiếng của nàng không hề thua kém 3 người kia, thậm chí còn nhỉnh hơn một chút. Tốt nghiệp xong được giữ lại trường làm giảng viên đã phần nào chứng tỏ được trí tuệ của nàng. Hơn nữa vẻ thành thục, trưởng thành của Triệu Vũ Hinh được sắc lang giới đánh giá rất cao. Là nữ thần trong mộng của nhiều nam sinh.
Mặc cho bề ngoài ổn ào náo nhiệt, không khí tại khu vực bốn người ngồi lại vô cùng căng thẳng, sặc mùi thuốc súng. Cuối cùng, Triệu Vũ Hinh mới mở lời:
- Tần Tuyết, hôm nay ngươi gọi bọn ta ra đây là vì chuyện gì?
Tần Tuyết thấy Triệu Vũ Hinh mở lời cũng không tiếp tục yên lặng, nàng nhìn qua một lượt ba người, trong lòng thầm than. Đối tượng mà Dương Thiên để ý, mỗi một cái đều là hoàn mỹ, đủ khiến mỗi nam nhân say mê. Tần Tuyết trước giờ vẫn luôn rất tự tin về nhan sắc của mình, nhưng đứng trước ba người này, ngoại trừ gia cảnh, nàng thực sự không có gì nổi trội. Học lực không, nhan sắc không, tính cách cũng không. Cũng may Tần gia đã thay nàng điều tra khá kỹ về mỗi người khiến Tần Tuyết có được chút lợi thế.
- Lý do ta mời mọi người đến đây, chắc ai cũng đã đoán ra được phần nào.
Im lặng, vài phút sau mới có âm thanh phát ra:
- Là vì Dương Thiên?
Người lên tiếng là Diệp Linh, gia thế của nàng so với Tần Tuyết còn mạnh hơn, tất nhiên đã sớm được Diệp Vấn Thiên nhắc nhở.
Tần Tuyết gật đầu:
- Không sai, là vì hắn. Yw1uQGZ Dương Thiên đến đại học Thanh Hoa đã hơn nửa năm, những chuyện hắn làm ta nghĩ các ngươi đều đã nghe được ít nhiều về hắn. Người này cái gì cũng tốt, chỉ có một điểm xấu là quá phong lưu. Ngoại trừ bốn người chúng ta, bên ngoài còn có không ít.
Cuốn sách trên tay Mộc Vũ Hàm rơi xuống đất, giọng nói run rẩy:
- Ngươi có thể nhắc lại một lần nữa được không?
Trong bốn người, Mộc Vũ Hàm là người biết ít nhất. Nàng không có thế lực trợ giúp như Tần Tuyết, Diệp Linh, cũng không có vị thế thuận lợi như Triệu Vũ Hinh- là lão sư, có điều kiện tiếp xúc với nhiều thông tin hơn, lại được Dương Thiên trực tiếp nói rõ. Tuy Mộc Vũ Hàm đã từng nghe phong phanh về chuyện này, nhưng nàng vẫn nghĩ đó chỉ là lời đồn. Từ lúc được Tần Tuyết mời đến đây, ngồi đối diện với ba người còn lại, Mộc Vũ Hàm đầu óc hoàn toàn trống rỗng, không nghĩ ra được cái gì. Đến khi Tần Tuyết nói thẳng ra, Mộc Vũ Hàm mới phản ứng lại.
Tần Tuyết nhìn Mộc Vũ Hàm, ánh mắt cảm thông, đồng cảm. Khi nàng được cha và gia gia cho biết chuyện này, tâm trạng so với Mộc Vũ Hàm lúc này cũng không tốt hơn được bao nhiêu.
Diệp Linh đột nhiên lên tiếng:
- Ta biết chuyện này đối với ngươi rất khó chấp nhận, nhưng Dương Thiên không phải là nam nhân bình thường. Ngươi không thể dùng những lý lẽ, hiểu biết thông thường để áp đặt lên người hắn.
Mộc Vũ Hàm ngẩn ra, Diệp Linh nói Dương Thiên không phải nam nhân bình thường là có ý gì. Chuyện Dương Thiên mở công ty riêng, có rất nhiều tiền Mộc Vũ Hàm cũng biết. Chuyện này trên thế giới có rất nhiều, không thể gọi là đặc biệt a. Triệu Vũ Hinh cũng rất muốn biết, vội hỏi:
- Ngươi gọi là Diệp Linh đúng không? Ngươi nói Dương Thiên không phải nam nhân bình thường là có ý gì?
Tần Tuyết cũng lên tiếng:
- Ta cũng đã nghe gia gia nói qua, bất quá hắn chỉ nói rất hời hợt, không có gì rõ ràng. Ngươi hiểu Dương Thiên rất rõ sao?
Diệp Linh tựa như hiểu ra điều gì đó, gật đầu đáp:
- Thì ra Dương Thiên vẫn chưa tiết lộ cho các ngươi biết về thân phận của hắn.
- Ngươi mau nói rõ ra, thân phận của Dương Thiên là gì?
Diệp Linh lắc đầu:
- Ta sẽ không nói về chuyện này, đến khi cần thiết, hắn sẽ tự mình nói cho các ngươi rõ. Các ngươi chỉ cần biết, hắn làm như vậy là muốn các ngươi có được cuộc sống hạnh phúc, vậy là đủ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.