Phong Lưu Chân Tiên

Chương 172: Thông linh khôi lỗi




Trong khi Anh thể còn đang suy nghĩ mông lung, Dương Thiên đã lấy từ trong không gian giới chỉ ra một quyển trục phong cách cổ xưa. Từ quyển trục tỏa ra hương vị của năm tháng, chứng tỏ sự tồn tại của nó đã rất lâu đời.
Phía trên quyển trục là 3 chữ to: “Thôn Thiên Quyết”. Thần thức Dương Thiên nhanh chóng xâm nhập vào trong, hắn xuất hiện trong một không gian bao la rộng lớn. Thiên địa hư vô mờ mịt, không nhìn thấy điểm cuối. Hai sinh vật khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, gào thét xông vào nhau. Không gian bị xé thành từng vết rách kéo dài, mặt đất tan vỡ.
Sau một đòn va chạm mạnh, một đầu cự thú lùi về phía sau, há to cái miệng đỏ như bể máu ra. Từ trong miệng cự thú xuất hiện một vòng xoáy, tương tự hình ảnh hố đen vũ trụ. Đầu cự thú còn lại thét gào, hoảng sợ bỏ chạy nhưng vẫn bị lực hút kinh khủng hút vào trong. Không gian liên tục chấn động dữ dội, một hồi lâu sau mới dần yên tĩnh lại.
Cự thú biến mất, một nam nhân bất ngờ xuất hiện giữa không trung. Hai mắt đỏ như máu, mi tâm có một khắc hình một đó huyết liên. Hắn đạp không nhàn nhã bước đi, không gian như bị kéo gần lại, mỗi bước đặt xuống, nam nhân lại xuất hiện tại một khoảng cách rất xa.
Nam nhân nhìn về phía Dương Thiên, âm thanh vang vọng:
- Thôn Thiên Quyết, UKc7jVz do bản tọa lĩnh ngộ từ thần thông bản mệnh của Thôn Thiên Thú. Có uy năng thôn thiên phệ địa, không ngừng tăng cao tu vị bản thân. Thôn Thiên quyết được chia làm ba tầng, tầng thứ nhất là...
Dương Thiên không có hứng thú nghe tiếp, thần thức lập tức thoát khỏi quyển trục. Hằn nhìn Anh thể trước mặt:
- Ngươi lấy thứ này từ nơi nào?
Anh thể trong mắt xoay chuyển, nghĩ cách thoát thân. Từ khi suy đoán ra thân phận của Dương Thiên, hắn đã biết người này chắc chắn sẽ không vì đại nghĩa mà tha mạng cho mình. Theo tình thế hiện tại, hắn không có biện pháp trốn thoát, chi bằng câu kéo thêm thời gian.
- Đây là do đám đệ tử của Thiên Sơn Thánh Phong đoạt được từ một động phủ dâng lên cho ta.
- Quả nhiên là hắn.
Dương Thiên khẳng định được suy đoán của mình. Bản công pháp này chắc chắn được đặt trong động phủ của tên kia, cũng chính là nơi Diệp Vấn Thiên đạt được Linh Điển. Điểm này khiến hắn hơi khó hiểu, Linh Điển thì không nói, đối với tên kia nó chỉ như gân gà mà thôi. Còn Thôn Thiên Quyết thì khác, khả năng thu nạp vạn vật của nó, dù là đối với tên kia, đây cũng là một công pháp không tệ.
Vậy câu trả lời cũng chỉ có một mà thôi, hắn để lại cho tên Huyết Thần kia. Xem ra dự đoán ban đầu của tất cả mọi người đều đã sai lầm. Huyết Thần vốn không có ý định nuôi nhốt bọn họ để tiến hành huyết tế mà muốn sử dụng Thôn Thiên Quyết để luyện hóa toàn bộ. May mắn đã bị Thiên Sơn Thánh Phong đoạt mất, bằng không, dựa vào Thôn Thiên quyết, tu vị của hắn đã sớm khôi phục.
Biết được câu trả lời, Dương Thiên lại càng lâm vào trầm tư. Tại sao tên kia lại hao tốn nhiều công sức như vậy vì một khối phân thân cấp thấp. Tên kia trước đây là đại năng, mạnh đến mức nào Dương Thiên hiểu rõ. Phân thân tu vị chỉ có Nguyên Anh kỳ, gọi là phế phẩm cũng không sai.
Đây chỉ là một chút tò mò của hắn thôi, đừng nói là phân thân, dù tên kia sống lại, tu vị đại tiến thì trong mắt hắn vẫn không chịu nổi một đòn. Trước thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế chỉ là phù du. Dương Thiên luôn tin tưởng vào câu nói này.
Tạm thời để chuyện này sang một bên, Dương Thiên nhìn Anh thể đang thoi thóp trên tay.
- Để ta tiễn ngươi đi trước một đoạn.
Anh thể vội vàng la lên:
- Khoan đã, không phải ngươi đã hứa sẽ tha mạng cho ta sao?
Dương Thiên nghệch mặt ra, hắn nói như vậy từ khi nào?
- Ngươi có phải sợ quá nên bị lú lẫn hay không, ta chưa từng nói sẽ tha mạng cho ngươi a.
Biết mình nói sai, Anh thể vội sửa lại:
- Ta đã dâng Thôn Thiên quyết cho ngươi. Hơn nữa ngươi cũng đã đánh ta trọng thương, không có 100 năm sẽ không thể hoàn toàn bình phục. Chúng ta bỏ qua mọi chuyện, thế nào?
- Ngươi nói không sai, nhưng ta không có thói quen thả hổ về rừng. Hiện tại giết ngươi mọi việc sẽ kết thúc, thuận tiện hơn nhiều.
- Nếu ngươi giết chết ta, ngươi và Thiên Sơn Thánh Phong sẽ trở mặt thành thù, khi đó sẽ không ai có lợi.
- Ngươi nói quá nhiều.
Dương Thiên không rảnh nghe hắn nói nhảm, trực tiếp thi triển phát ra một ngọn lửa màu xanh lá bao vây Anh thể. Anh thể đang định nói thêm điều gì đó liền lâm vào hôn mê. Đặt Anh thể qua một bên, nhìn qua thân thể còn xót lại, Dương Thiên quyết định luyện chế một khối Thông Linh khôi lỗi.
Hắn không quan tâm đến Thiên Sơn Thánh Phong nghĩ gì, hắn chỉ không muốn Tô Nguyệt Nhi khó xử mà thôi. Dương Thiên đưa tay về phía trước, thân xác thanh niên lập tức được nhấc bổng lên. Một ngọn lửa màu xanh khác nhanh chóng bao phủ lấy. Bằng vào thực lực của Dương Thiên, việc luyện hóa diễn ra rất nhanh.
Sau khi Nguyên Anh cùng thân thể hợp nhất, thanh niên từ trên không rơi xuống, quỳ trước mặt Dương Thiên:
- Chủ nhân, Từ Thanh có mặt.
Thanh niên so với lúc đầu không có chút khác biệt nào, tu vị đã đạt đến Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong. Thảo nào hắn lại vội vã gọi Dương Thiên đến đây như vậy. Bằng vào Thôn Thiên Quyết, hấp thu một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ có thể đột phá đến Nguyên Anh hậu kỳ. Đáng tiếc, Dương Thiên không phải là Nguyên Anh sơ kỳ. Dù hắn để mặc tên kia hấp thu, tin rằng Từ Thanh cũng sẽ bạo thể mà chết.
Thông Linh khôi lỗi là một loại khôi lỗi cao cấp, để luyện chế, tu vị của nguyên liệu tối thiểu cũng phải đạt đến Nguyên Anh kỳ. Thông Linh khôi lỗi có tất cả ký ức cùng thần thông, tu vị của tu sĩ ban đầu, hắn có thể qua đó điều tra chuyện trước kia. Hơn nữa có thể tiếp tục tu luyện công pháp để tăng tiến tu vị. Hạn chế duy nhất chính là tu vị không thể vượt qua chủ nhân.
Nhìn khôi lỗi Từ Thanh đang quỳ dưới mặt đất, Dương Thiên lập tức ra lệnh:
- Kể cho ra nghe những chuyện xảy ra khi tên đại năng kia bỏ đi. Ẩn Thế đại lục rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Khôi lỗi Từ Thanh cung kính đáp:
- Bẩm chủ nhân. Trước khi vị đại năng kia rời đi, không hiểu vì cái gì thực hiện một cuộc thảm sát. Toàn bộ tu sĩ có tu vị từ Nguyên Anh kỳ trở lên đều bị hắn giết chết. Thiên Sơn Thánh Phong may mắn được truyền thừa một bộ Phong Thiên trận giản lược, thành công tránh khỏi một kiếp.
Phong Thiên trận, một trong thượng cổ thập đại kỳ trận, uy năng phong bế thiên địa. Dù là bản giản lược của nó, che dấu khí tức vài tên Nguyên Anh kỳ cũng không phải chuyện gì lạ.
Dương Thiên gật đầu:
- Tiếp tục đi.
- Vâng, sau khi giết hết tất cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ, vị đại năng kia ở lại thêm khoảng 1 tháng rồi mới bỏ đi. Sau đó…
- Dừng lại, ngươi nói hắn dừng lại 1 tháng?
- Không sai, điểm này ta có thể chắc chắn.
Dương Thiên suy tư, với tinh cách của tên kia, xong việc chắc chắn sẽ bỏ đi ngay, không có lý do gì ở lại a. Chẳng lẽ là để thiết lập trận pháp kia. Lý giải này rất hợp lý. Nhưng rốt cuộc là để làm gì?
Suy nghĩ một hồi lâu không có kết quả, Dương Thiên tiếp tục hỏi:
- Sau đó thế nào?
- Sau khi hắn rời đi, không bao lâu sau Huyết ma, hắn tự nhận mình là Huyết Thần, phân thân của vị đại năng kia. Ra lệnh cho toàn bộ Ẩn Thế đại lục phục tùng mệnh lệnh của hắn. Bọn ta khi đó vẫn e ngại vị đại năng kia chưa rời đi hắn nên không dám xuất đầu lộ diện.
- Trong suốt khoảng thời gian đó, Ma môn dưới sự lãnh đạo của Huyết ma làm mưa làm gió. Tiêu diệt vô số môn phái lớn nhỏ. Mọi loại tài nguyên, công pháp, pháp bảo đều bị hắn cướp đoạt. Chờ một thời gian qua đi, bọn ta chắc chắn tên kia đã rời đi mới xuất hiện, lập tức tập hợp lực lượng chống lại.
- Đại chiến diễn ra, kéo dài hàng trăm năm, cuối cùng bọn ta dẫn dụ được Ma môn vào bẫy. Tiến hành vây công hắn cùng toàn bộ Nguyên Anh kỳ tu sĩ của Ma môn. Đáng tiếc bọn ta đã tính sai. Huyết ma tu vị chỉ là Nguyên Anh trung kỳ nhưng thân mang vô thượng thần thông. Cuối cùng bọn ta hi sinh tính mạng, may mắn phong ấn được hắn. Hơn mười vị Nguyên Anh kỳ của Thiên Sơn Thánh Phong chỉ có ta trọng thương mà tránh thoát một kiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.